Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao dò xét.
Không hổ là tồn tại ngay cả Tinh Hồng Nữ Đế cũng muốn luyện hóa, con nhộng này quả thật rất bất phàm.
“Lẽ nào là kén của một loại Thái Cổ Thần Trùng nào đó?”
Quân Tiêu Dao suy tư.
Hắn từng thấy không ít Thái Cổ Thần Trùng.
Ví dụ như Thần Ma Kiến Tiểu Doãn.
Thiên Mộng Mê Điệp Nhan Như Mộng, Thái Cổ Hoàng Điệp Tiểu Yêu Hậu.
Còn có Cửu Biến Thần Tàm, Phệ Thần Trùng của dị vực…
Những thứ này thật ra đều có liên quan đến Thái Cổ Thần Trùng, ẩn chứa huyết mạch cổ xưa.
Một ít trong số đó trưởng thành, chưa chắc kém hơn đám sinh linh chí cường như Chân Long, Vòng Thầng, Côn Bằng.
Mà trước mắt, từ con nhộng này, có thể nhìn ra lai lịch của nó bất phàm.
Quân Tiêu Dao muốn dùng thần niệm dò xét tình hình bên trong, lại bất ngờ phát hiện đúng là bị ngăn cách, không cách nào dò xét được.
“Hơi thú vị đó.”
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra tia sáng kỳ lạ.
Thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú rất ít, mà con nhộng này là một trong số ít đó.
Khó trách Tinh Hồng Nữ Đế muốn luyện hóa nó, nếu thật sự luyện hóa thì đây chính là Phệ tộc của Trùng tộc, tuyệt đối có lợi ích lớn.
Quân Tiêu Dao liên tưởng đến mấy chủng loại hiếm có, cho dù ở trong Thái Cổ Thần Trùng cũng cực kỳ hiếm thấy.
Nếu thật sự là tồn tại đó, vậy tương lai con nhộng này sẽ nở ra một sinh linh tuyệt thế!
Quân Tiêu Dao đặt con nhộng vào trong vũ trụ bên trong của mình.
Mà lúc này, bỗng nhiên hắn phát giác được gì đó.
Con nhộng trực tiếp rơi thẳng vào cành cây của Thế Giới Thụ.
Còn hấp thu lực lượng của Thế Giới Thụ!
Điều này khiến cho Quân Tiêu Dao càng lộ ra vẻ kỳ lạ.
Hắn cũng có thể cảm giác được con nhộng này cũng đang hấp thu lực lượng bản nguyên vũ trụ bên trong của hắn.
Dường như là phát giác được không thể hấp thu một cách quá đáng.
Cho nên hấp thu từng chút một, giống như một kẻ trộm.
Quân Tiêu Dao cạn lời.
Tuy con trùng này chưa nở, nhưng sao cảm giác nó là kẻ mê ăn vặt nhỉ?
Năng lượng bị hấp thu đều là tồn tại cấp cao của Thế Giới Thụ và bản nguyên vũ trụ.
Không khỏi quá xa xỉ rồi.
Chỉ là cấp bậc năng lượng bị hấp thu càng cao, càng chứng minh sinh linh trong cái kén này không tầm thường.
“Bỏ đi, đổi lại là người khác chưa chắc đã nuôi được ngươi, nhưng ta mạnh mà.” Quân Tiêu Dao tự nhủ.
Thân là chủ vũ trụ Huyền Hoàng, hắn có đủ bản nguyên vũ trụ có thể để con nhộng hấp thu.
Hơn nữa, chỉ cần con nhộng hấp thu lực lượng bản nguyên vũ trụ và Thế Giới Thụ của hắn.
Vậy thì tất nhiên sẽ để lại dấu ấn của hắn.
Đợi sau này nở ra, cũng sẽ coi Quân Tiêu Dao là người thân nhất.
Hiến một ít năng lượng, có thể khiến sinh linh tuyệt thế tương lai này nhận chủ.
Việc mua bán này, coi như là rất có lợi.
Cho nên chuyến đi ngân hà vỡ nát lần này thu hoạch vẫn rất lớn, khiến Quân Tiêu Dao rất hài lòng.
Không chỉ vơ vét được vườn thuốc cổ, đạt được bán tiên dược, Tử Kim Long dược và Phượng Hoàng tiên thảo, mà còn có Cửu Tinh Thần Dược và các cổ dược hiếm có khác.
Còn diệt đám tồn tại như Tinh Hồng Nữ Đế, sào huyệt Phệ tộc, Phệ tộc cấp Vương khác.
Công Huân này rất động trời.
Mặt khác, còn có con nhộng lai lịch phi phàm này, cũng là thu hoạch cực lớn, sẽ thai nghén ra sinh linh tuyệt thế.
Có lẽ sẽ trở thành trợ lực cho Quân Tiêu Dao sau này.
Chuyến này, Quân Tiêu Dao quả thực kiếm được máu, thu hoạch đầy đủ.
Đương nhiên, thu hoạch của Quân Tiêu Dao vẫn chưa chấm dứt.
“Nên trở về thôi, tiện thể, cũng nên hoàn thành đặt cược rồi.” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng cười.
Cũng nên thu hoạch đợt rau hẹ Hồng Trần Đế Tử này rồi.
Bởi vì sự rút lui của Phệ tộc.
Trấn Giới quân đang ở ngân hà vỡ nát cũng bắt đầu lần lượt trở về thành luỹ Tam Hoàng.
Mà đội ngũ đã chờ đợi ở chỗ của Lục Tinh Linh được một khoảng thời gian bỗng phát hiện Quân Tiêu Dao còn chưa trở về.
Nhưng cũng chỉ có thể đi rời đi trước.
Lúc trước, Quân Tiêu Dao cũng có nói qua nếu bọn họ có việc thì có thể rời đi không cần đợi hắn.
Dù vậy, Lục Tinh Linh vẫn có chút mất hồn mất vía.
Tuy rằng chấn động ở cổ kinh thiên lúc trước đã bị mọi người phát hiện ra.
Nhưng Lục Tinh Linh cũng rất khó để nghĩ rằng đó là chuyện mà Quân Tiêu Dao có thể làm ra.
Dù sao thì chấn động kia cũng thuộc cấp bậc Đại Đế.
Quân Tiêu Dao dù trở lại có nghịch thiên thì cũng không thể đến mức như vậy.
Vì vậy, trong lòng Lục Tinh Linh vẫn có chút lo lắng.
Mà lão tu sĩ mắt mù và tu sĩ cụt một tay ở một bên nhìn thấy vẻ mặt Lục Tinh Linh thì trao đổi ánh mắt với nhau.
Xem ra tình cảm của lục đội trưởng bọn họ đối với Quân Tiêu Dao, hình như không chỉ dừng lại ở giới hạn của chủ nhân với tuỳ tùng.
“Được rồi, đội trưởng, Vân Tiêu thiếu chủ là nhân vật nào chứ, cát nhân tự có thiên tướng, sẽ không có việc gì đâu.”
“Đúng vậy, hiện tại Phệ tộc cũng đã rút lui rồi, có thể là Vân Tiêu thiếu chủ đang tìm kiếm cơ duyên nào đó, ví dụ như thế giới cổ tích vân vân nên mới chậm rãi không có trở về.”
Một vài đội viên cũng lên tiếng trấn an.
Lục Tinh Linh cũng chỉ có thể gật đầu, mang theo đội ngũ rời đi.
Mấy ngày sau.
Trấn Giới quân từ ngân hà vỡ vụn trở về, tập hợp tại một chỗ bên trong quảng trường ải Đông Lĩnh.
Bắt đầu kiểm kê công huân như bình thường.
Mà lúc này đây, bất luận là Trấn Giới quân, hay là thiên kiêu giàu kinh nghiệm thì đều tổn thất rất nghiêm trọng.
So với đợt đại triều Tang Yêu lần đầu tiên phải nghiêm trọng hơn nhiều.
Thậm chí cũng không biết bao nhiêu đội mà toàn đội bị diệt rồi
Ngay cả thi thể cũng không giữ lại được mà bị Phệ tộc cắn nuốt.
Cũng không mấy ai nghĩ đến, Phệ tộc trong chủng tộc Hắc Họa lại dữ dội khủng bố như vậy.