Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Vị công tử này, ngươi không phải người của Huyền Ma tông đúng không?”
Giọng nói của Khúc Hồng Loan mềm mại trong trẻo, đôi mắt xinh đẹp thâm thúy nhìn Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lóe lên, không hề có sự bối rối nào, cười nhạt mà nói: “Hoàn toàn không phải.”
“Vậy… mục đích của ngươi chỉ đơn thuần muốn tiến vào Thất Tuyệt Vực thôi sao?”
Tay ngọc của Khúc Hồng Loan chống lên má, lười biếng hỏi.
“Đương nhiên rồi, làm gì có ai sẽ từ chối cơ hội lấy được bội kiếm Ma Quân chứ?”
Quân Tiêu Dao thẳng thắn nói.
“Ha ha, bội kiếm Ma Quân, đó là thứ duy nhất có bản nguyên Ma Quân, mới có thể lấy được.”
“Chỉ sợ điều này sẽ làm cho công tử ngươi thất vọng rồi.”
Khúc Hồng Loan cười nói.
“Chưa đến cuối cùng, ai biết được kết quả như nào?”
Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói.
Lúc này, bỗng nhiên Khúc Hồng Loan nói: “Đột nhiên chân ta hơi tê, công tử có thể giúp ta xoa bóp không?”
Khúc Hồng Loan nằm trên giường, không đeo vớ, lộ ra một đôi chân trắng nõn thon thả.
Ngón chân mềm mại như trân châu, đường cong mu bàn chân xinh đẹp, tinh xảo hồng hào như tác phẩm nghệ thuật.
Lời nói của nàng khiến người ta phải suy nghĩ.
Chỉ sợ không có nam nhân nào từ chối.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại thản nhiên nói: “Xin lỗi, ta từ chối.”
Thân phận của hắn, người nào có tư cách để hắn bóp chân chứ?
Khúc Hồng Loan bất ngờ.
Chuyện như này người khác cầu còn không được, vậy mà Quân Tiêu Dao lại dứt khoát từ chối sao?
Nhưng ngược lại càng khiến Khúc Hồng Loan thấy hứng thú hơn.
Hứng thú của nàng bị gợi lên, nhưng không bị dập tắt nhanh như vậy.
Nàng mỉm cười, đứng lên đi đến trước mặt Quân Tiêu Dao, nói.
“Ngươi đúng là một công tử đáng yêu, để ta xem khuôn mặt thật của ngươi nào.”
Tay ngọc của Khúc Hồng Loan lấy mặt nạ quỷ bằng đồng trên mặt Quân Tiêu Dao xuống.
Khi nhìn thấy khuôn mặt bên dưới, bỗng nhiên nàng đờ đẫn, vẻ mặt thay đổi!
Ma Phi Khúc Hồng Loan, thân phận địa vị bất phàm.
Theo lý thuyết, sẽ không có chuyện gì khiến cho nàng thay đổi sắc mặt.
Thế nhưng, sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao dưới lớp mặt nạ.
Khúc Hồng Loan rất sợ hãi.
Cũng không phải Quân Tiêu Dao đẹp trai đến mức làm nàng rung động.
Tuy quả thật là soái nổ chân trời, vượt xa tưởng tượng của nàng.
Nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất, chỉ có một.
“Ma... Ma Quân đại nhân...”
Khúc Hồng Loan, theo bản năng trực tiếp quỳ xuống đất hành lễ, miệng lẩm bẩm.
Quân Tiêu Dao, mắt lộ vẻ kỳ quái, sờ lên cằm của mình.
Dáng vẻ của hắn giống Ma Quân như vậy sao?
Không.
Phải nói là, dáng vẻ của Ma Quân giống hắn đến thế sao?
“Có lẽ Ma Phi nhận lầm người rồi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Hả... Cái này...”
Khúc Hồng Loan lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, ánh mắt tuy vẫn rất kinh ngạc, nhưng tâm thần đã khá bình tĩnh.
Tuy ngoại hình tuyệt thế và khí chất kia hết sức giống nhau.
Nhưng cũng chỉ là tương tự.
Vị công tử tóc trắng trước mặt này thậm chí còn đẹp trai hơn cả Ma Quân trong trí nhớ của nàng.
Đương nhiên, dung mạo và khí chất của Ma Quân hiển nhiên cũng ở mức đỉnh cao.
Chẳng qua là Quân Tiêu Dao còn xuất chúng hơn.
Khúc Hồng Loan đứng dậy, vẻ mặt có hơi xấu hổ.
Quân Tiêu Dao cười nhạt, phóng xuất ra một luồng khí tức.
Vẻ mặt Khúc Hồng Loan lại cứng đờ!
“Bản nguyên Ma Quân!”
Khúc Hồng Loan dùng tay ngọc che đôi môi đỏ mọng
Vị công tử tóc trắng áo trắng trước mặt này, thế mà có được bản nguyên Ma Quân, giấu kỹ như thế!
Quan trọng nhất chính là, dung mạo và khí chất của hắn quả thực cảm giác giống như Ma Quân thứ hai.
Thậm chí còn giống Ma Quân hơn cả Ma Quân!
Điều này khiến trong lòng Khúc Hồng Loan bồn chồn.
Chẳng lẽ vị công tử trước mặt này, chính là truyền nhân chân chính của Ma Quân?
Nếu không, tại sao lại có loại khí chất này.
So với Quân Tiêu Dao trước mặt.
Mục Lang Gia, Cổ Nghiệt gì đó đều cảm giác giống như đồ nhà quê, nhà giàu mới nổi.
Không có khí chất khí trường của Ma Quân chút nào.
Thậm chí, Khúc Hồng Loan hoài nghi, công tử trước mặt chẳng lẽ thật sự có thần hồn của Ma Quân?
Bằng không tại sao lại khiến cho nàng có cảm giác tim đập loạn nhịp?
Có thể nói, trong khoảng thời gian ngắn này.
Khúc Hồng Loan suy nghĩ rất nhiều.
Thậm chí đã xem Quân Tiêu Dao là truyền nhân khâm định của Ma Quân.
Mà nếu là truyền nhân của Ma Quân, vậy chính là giáo chủ tương lai của Mạt Nhật Thần Giáo.
Cho dù là Khúc Hồng Loan cũng không dám có chút mạo phạm.
“Công tử, ngài thật sự làm cho thiếp thân kinh ngạc.”
Giọng điệu của Khúc Hồng Loan lập tức trở nên ôn hoà, thậm chí có ý hạ thấp tư thái.
Điều này có thể thấy được từ việc nàng tự xưng thiếp thân.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ nghiền ngẫm.
Hắn biết, Khúc Hồng Loan có lẽ đã suy nghĩ quá nhiều.
Thậm chí có thể cảm thấy hắn chính là truyền nhân khâm định của Ma Quân.
Nhưng hắn không nói ra, như vậy cũng tốt, hợp tâm ý của hắn.
“Ngươi cảm thấy, ta sẽ là Ma Quân tương lai sao?”
Quân Tiêu Dao làm như đùa giỡn hỏi.
“Đó là dĩ nhiên.”
Khúc Hồng Loan nhìn chằm chằm vào nhan sắc anh tuấn tuyệt thế của Quân Tiêu Dao, đôi mắt đẹp sáng lấp lánh.
Trước đó, Mục Lang Gia của mạch Tà Chủ còn muốn nịnh nọt lôi kéo nàng.
Nhưng so với Quân Tiêu Dao trước mặt thì quả thực không thể so sánh được.
Khúc Hồng Loan thậm chí có dự cảm mãnh liệt, Quân Tiêu Dao nhất định chính là Ma Quân tương lai!
Quân Tiêu Dao cười, thản nhiên nói: “Ngươi tạm thời đừng để lộ ra việc ta có được bản nguyên Ma Quân.”
Khúc Hồng Loan khẽ gật đầu.
Nàng biết, Quân Tiêu Dao có lẽ muốn âm thầm phát đại tài.
Bỗng nhiên nổi tiếng ở Thất Tuyệt Hải, đoạt được bội kiếm của Ma Quân, làm cho mọi người bất ngờ không kịp phòng.
Nhìn Khúc Hồng Loan nghe lời như thế, Quân Tiêu Dao cũng âm thầm thở dài.
Xem ra những Ma Phi này vẫn hết sức sùng bái Ma Quân.
Đám người Mục Lang Gia sở dĩ không nhận được loại đãi ngộ này, là bởi vì ấn tượng của bọn họ quá khác biệt với Ma Quân.
Mà nhìn qua Quân Tiêu Dao, lại trông giống như Ma Quân.