Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nếu như hắn có thể tới...”
Đông Phương Ngạo Nguyệt bỗng nhiên nghĩ tới điều này.
Nhưng nàng ngược lại lắc đầu.
“Quên đi, nghĩ gì thế, dù sao hắn cũng không thể tới.”
Loại bỏ ý nghĩ có chút hoang đường, Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng chuẩn bị một chút.
Bất luận là đối phó Mục Lang Gia, hay là kế hoạch chiếm lấy bội kiếm Ma Quân, đều phải dựa vào chính mình.
Nàng chỉ có thể dựa vào chính mình!
……
Thời gian trôi qua, qua ước chừng một tháng sau.
Tin tức Thất Tuyệt Vực mở ra, truyền khắp toàn bộ Mạt Pháp giới.
Đương nhiên, có thể đi vào vào Thất Tuyệt Vực chỉ có cực ít một bộ phận thiên kiêu của Mạt Nhật Thần Giáo và thế lực Ma đạo.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng những người khác tiến đến ăn dưa xem kịch.
Bọn họ biết, hai người sở hữu bản nguyên Ma Quân là Mục Lang Gia và Cổ Nghiệt này.
Nhất định sẽ tranh đoạt quyền sở hữu bội kiếm Ma Quân.
Nói không chừng truyền nhân Ma Quân chân chính, sẽ xác lập như vậy.
Một chỗ của Thất Tuyệt Vực, ở nơi sâu trong Mạt Pháp giới.
Có thể nói là một chỗ bí cảnh của Mạt Nhật Thần Giáo.
Rất nhiều cường giả đời trước của Mạt Nhật Thần Giáo sẽ để lại một số thần thông công pháp truyền thừa của mình bên trong Thất Tuyệt Vực.
Chờ đợi hậu nhân truyền thừa.
Ngoài ra, Thất Tuyệt vực còn là một cái lồng giam.
Rất giống như bên phía Tam giáo, có một thế giới tên là Tù Giới, chuyên dùng để giam giữ Mạt Nhật Thần Giáo và một số tu sĩ Ma đạo.
Bên trong Thất Tuyệt Vực này cũng lưu đày không ít tù nhân của thế lực Tam giáo.
Mạt Nhật Thần Giáo sở dĩ không giết bọn họ, đương nhiên không phải là bởi vì lòng tốt.
Mà là bởi vì, muốn đem những tù nhân của thế lực Tam giáo này trở thành đá mài đao.
Để cho thiên kiêu của Mạt Nhật Thần Giáo có thể đi rèn luyện.
Việc này và cách làm của Tam giáo cũng giống như nhau.
Có thể nói, ân oán giữa Tam giáo và Mạt Nhật Thần Giáo chính là nhiều đời cộng lại như vậy.
Không quá mấy ngày, ở bên trong một dãy núi ngoài Thất Tuyệt Vực.
Rất nhiều thế lực đều hội tụ ở đây.
Mạch Tà Chủ, mạch Uyên Hoàng.
Còn có một số kiêu tử của Ma đạo thế lực khác giành được tư cách tiến vào Thất Tuyệt vực, cũng lục tục chạy đến.
Bên này, Mục Lang Gia, Cổ Nghiệt, hai người sở hữu bản nguyên Ma Quân hiển nhiên là được chú ý nhiều nhất.
Hai người bọn họ nhìn nhau, đều thấy được ý lạnh trong mắt nhau.
Người sở hữu bản nguyên Ma Quân giống như nuôi dưỡng cổ trùng.
Quan hệ hai bên, chỉ có thể là tranh phong lẫn nhau, giết chóc, thôn phệ bản nguyên Ma Quân của đối phương, làm cho mình càng lớn mạnh.
Cuối cùng trổ hết tài năng, trở thành tân nhiệm Ma Quân chân chính.
Cho nên hai người Cổ Nghiệt và Mục Lang Gia đương nhiên đều có sát ý với đối phương.
Mà bên trong Thất Tuyệt Vực, đúng là không tránh khỏi giết chóc.
Thậm chí hai người sở hữu bản nguyên Ma Quân bọn họ cũng có thể lọt vào công kích của thiên kiêu khác.
Vì vậy chuyện này đối với bọn họ mà nói, là cơ duyên, cũng là khảo nghiệm.
Lúc này, người của mạch Ma Hậu cũng đã đến.
Dẫn đầu đương nhiên là Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Nàng một bộ váy tím, mặt che lụa mỏng, dù vậy vẫn không thể che lấp sự khuynh thế tuyệt mỹ của nàng.
Như là một tôn thần nữ hàng thế.
Ở bên cạnh nàng là ma nữ Oản Nhi thiên kiều bá mị.
Chỉ là tuy xinh đẹp như nàng, cũng bị Đông Phương Ngạo Nguyệt át đi rất nhiều hào quang.
Thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt đến, ánh mắt Mục Lang Gia sáng lên, mang theo nồng nhiệt.
Sở dĩ hắn lôi kéo Đông Phương Ngạo Nguyệt, nguyên nhân chủ yếu đương nhiên là bởi vì nàng là người sở hữu bản nguyên Ma Hậu.
Nhưng còn có nguyên nhân khác, đó là vì bản thân Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng là một đỉnh cấp đại mỹ nhân, khiến cho hắn rung động.
Mà hắn cũng nghe nói, năng lực của Đông Phương Ngạo Nguyệt không hề kém, quản lý mạch Ma Hậu ngay ngắn rõ ràng.
Có thể nói, mỹ nhân tuyệt sắc vừa có nhan trị, lại có thực lực bậc này, ai có thể không yêu chứ?
Ngoại trừ tính cách hơi lạnh một chút, những mặt khác đều tốt.
Rất thích hợp làm người vợ hiền.
“Ngạo Nguyệt cô nương, Thất Tuyệt Vực lần này không biết chúng ta có cơ hội hợp tác hay không?”
Mục Lang Gia mỉm cười.
Ánh mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt rất lạnh lùng.
Nếu không phải hiện tại không thích hợp ra tay, bằng không nàng nhất định không kìm được mà ra tay với Mục Lang Gia.
“Ai cho ngươi xưng hô với ta như vậy, ta và ngươi thân nhau sao?”
Trong mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt mang theo một tia chán ghét.
“Ha ha, không vấn đề, chờ ta lấy được bội kiếm Ma Quân ở Thất Tuyệt Vực liền có tư cách trở thành truyền nhân Ma Quân chân chính, nghênh cưới ngươi.”
“Đến lúc đó chúng ta sẽ thân.”
Da mặt Mục Lang Gia cũng rất dày, không để ý đến vẻ mặt ác cảm của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Chờ hắn lấy được ma kiếm, tất cả trần ai lạc định.
Thân là người sở hữu bản nguyên Ma Hậu, chẳng lẽ còn có tư cách cự tuyệt hắn sao?
Ánh mắt của Đông Phương Ngạo Nguyệt lạnh lùng.
Mà đúng lúc này, nàng giống như cảm nhận được cái gì.
Tầm mắt bỗng nhiên nhìn về phía nơi xa.
Nơi đó, có một vài thân ảnh đến.
Là một vài thiên kiêu của thế lực Ma đạo.
Trong đó một công tử đeo mặt nạ quỷ đồng, áo trắng tóc trắng như tuyết, chắp tay ung dung mà tới.
Ánh mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt run lên, không kìm được thay đổi.
Tuy hắn đang mang mặt nạ quỷ.
Tuy mái tóc đen của hắn biến thành tóc trắng.
Tuy khí chất của hắn biến thành một loại hắc ám thâm sâu, thậm chí mang theo một chút tà dị.
Nhưng Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn nhận ra đầu tiên.
Chính là hắn!
Tâm trạng của Đông Phương Ngạo Nguyệt vào lúc này đang dao động.
Nàng không ngờ Quân Tiêu Dao sẽ đến Mạt Pháp giới.
Chẳng lẽ là bởi vì nghe nói Mục Lang Gia muốn thành thân với nàng, cho nên mới chạy đến?
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn Oản Nhi bên cạnh.
Oản Nhi chỉ mỉm cười.