Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà nơi xa, một nam tử quần áo có chút rách nát thấy cảnh này, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.
Sau đó, hắn khẽ cắn răng, tiếp tục nắm lấy một thanh kiếm đánh tới.
“Tạp chủng của Ma đạo, chết đi!”
Trong mắt nam tử này mang theo tử chí, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn, bắt đầu bành trướng, lại là muốn tự bạo, đồng quy vu tận.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thản nhiên.
Hắn đã nhận ra khí tức trên người vị nam tử này, vậy mà lại có chứa Hạo Nhiên chi khí của Nho môn.
Quân Tiêu Dao đưa tay thăm dò, lực lượng pháp tắc ép xuống.
Trong nháy mắt, khí tức vốn tự bạo của nam tử này trực tiếp bị đè ép trở về!
Thấy cảnh này, trong mắt nam tử đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Vị thiên kiêu Ma đạo tóc trắng này đeo mặt nạ quỷ, vậy mà mạnh đến mức này!
Hắn thậm chí ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có!
“Ngươi là tu sĩ của Tắc Hạ Học Cung?”
Quân Tiêu Dao từ tốn nói.
Trong Thất Tuyệt Vực nhốt một số phạm nhân của Tam giáo, bị xem như bia ngắm và đá mài đao rèn luyện.
Chắc hẳn vị trẻ tuổi này chính là như thế.
“Hừ, phải thì như thế nào, muốn giết cứ giết, dù sao bị xem như tù phạm, không bằng chết một cách sảng khoái.” Nam tử trẻ tuổi âm thanh lạnh lùng nói.
Nếu không thể kéo một thiên kiêu Ma đạo đồng quy vu tận, vậy chết thì chết.
“Có cốt khí.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
“Ngươi là người trong ma đạo, đang giễu cợt ta sao?”
Nam tử trẻ tuổi vẻ mặt mang theo lạnh lùng.
Nhưng sau một khắc, sắc mặt hắn liền thay đổi.
Bởi vì Quân Tiêu Dao, lấy ra một tấm lệnh bài.
Tấm lệnh bài kia có màu đồng cổ.
Chính diện có khắc một chữ “Nho”.
Mặt trái có khắc một chữ “Thánh”.
Rõ ràng là Thánh lệnh Nho môn của Tắc Hạ Học Cung.
“Cái này....”
Nam tử trẻ tuổi nhìn lệnh bài này, đờ ra.
Sau đó, trong ánh mắt hắn lại mang theo một tia hận ý.
“Tặc tử Ma đạo nhà ngươi, muốn giết cứ giết, cầm đồ giả lừa dối ta làm gì?”
Tuy nam tử trẻ tuổi nhận ra lệnh bài này là Thánh lệnh Nho môn.
Nhưng hắn sẽ tin sao?
Một thiên kiêu Ma đạo đã lấy ra Thánh lệnh Nho môn trong Mạt Pháp giới Thất Tuyệt Vực.
Điều này quá hoang đường.
Quân Tiêu Dao không để ý tới sự mạo phạm của nam tử trẻ tuổi.
Hắn hiểu lầm cũng là chuyện đương nhiên.
Ngay sau đó, Quân Tiêu Dao thúc giục công pháp Nho môn, Thiên Địa Hạo Nhiên Bảo Điển.
Cùng lúc đó, Hạo Nhiên Thánh Tâm cũng thúc giục.
Hạo Nhiên chi khí thần thánh vô song mãnh liệt mà ra.
Nam tử trẻ tuổi hoàn toàn kinh ngạc.
Nếu như nói Thánh lệnh Nho môn là giả mạo.
Vậy Hạo Nhiên chi khí này thì sao?
Quân Tiêu Dao đơn giản giải thích hai câu.
Vẻ mặt nam tử trẻ tuổi kinh ngạc, sau đó lập tức quỳ gối trước mặt Quân Tiêu Dao.
“Bái kiến chưởng lệnh giả!”
Sau sự kinh ngạc ban đầu, trong mắt nam tử trẻ tuổi có kích động, có hưng phấn.
Chưởng lệnh giả tân nhiệm của Tắc Hạ Học Cung bọn họ, vậy mà đã lẻn vào trong Mạt Pháp giới!
Đây quả thực làm người khác khó có thể tưởng tượng.
Hiện tại, hắn cũng không thể nghi ngờ Quân Tiêu Dao.
Lại nói, hắn là một kẻ tù nhân mà thôi, lừa hắn thì có ý nghĩa gì.
“Tu sĩ Tam giáo bị cầm tù bên trong Thất Tuyệt vực hẳn là không ít.” Quân Tiêu Dao dò hỏi.
Nam tử trẻ tuổi nhẹ gật đầu, vẻ mặt có thê thương, cũng có phẫn uất và không cam lòng.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh.
Hắn không có thời gian cứu tất cả mọi người, cũng không rảnh rỗi.
Chẳng qua, nếu gặp, Quân Tiêu Dao cũng không để bụng chuyện bố thí một chút thương hại.
Dù sao, nam tử trẻ tuổi cũng là người của Tắc Hạ Học Cung.
Thân là Nho môn chưởng lệnh giả, hắn gặp được mà không quan tâm, quả thật không thỏa đáng lắm.
Nhưng hắn cũng chỉ như thế, không có tinh lực đi cứu những người khác.
“Trước tiên ngươi tìm một nơi an toàn đợi, sau khi ta đi ra sẽ tìm lý do mang ngươi ra ngoài.” Quân Tiêu Dao nói.
Nam tử trẻ tuổi nghe vậy, vẻ mặt vui mừng khôn xiết, quỳ xuống hành lễ nói với Quân Tiêu Dao.
“Đa tạ chưởng lệnh giả đại nhân, chỉ là...”
Nam tử trẻ tuổi dường như nghĩ đến cái gì đó, khẽ cắn răng nói.
“Còn có mấy vị sư huynh sư tỷ đồng môn cũng bị giam ở trong đó, có lẽ đang bị thiên kiêu Ma đạo săn giết, hi vọng đại nhân cũng có thể nghĩ ra biện pháp cứu bọn họ một mạng.”
Nam tử trẻ tuổi cầu khẩn nói.
Tuy hắn biết chuyện này có thể có chút quá phận, nhưng không còn cách nào.
Nho môn, hết sức xem trọng tình nghĩa đồng môn.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, thản nhiên gật đầu nói: “Có thể.”
Hắn không phải thánh mẫu gì.
Bảo hắn cứu tất cả tu sĩ Tam giáo bị nhốt trong Thất Tuyệt vực ra, điều đó là không thể nào.
Hắn cũng không cách nào làm được.
Nhưng cứu các tu sĩ của Tắc Hạ Học Cung thì không có vấn đề.
Đến lúc đó tùy tiện tìm một lý do, nói muốn trấn áp bọn họ làm nô bộc gì gì đó, là có thể trực tiếp mang đi ra ngoài.
Sau đó, Quân Tiêu Dao trực tiếp rời đi.
Mà ở một mảnh địa vực sâu hơn trong Thất Tuyệt Vực.
Nơi này có thần thông pháp tắc gợn sóng bốn phía.
Một số Ma đạo thiên kiêu đang đối chiến với tù nhân Tam giáo.
Đương nhiên, nói là đối chiến, thật ra là đem tu sĩ Tam giáo trở thành đá mài đao.
“Ha ha, những tu sĩ Tam giáo này thực lực cũng không hề yếu.”
“Nhưng cũng tốt, càng phản kháng thì càng có thể ma luyện chúng ta kỹ năng thần thông.”
Ở đây, vài thiên kiêu Ma đạo thực lực mạnh mẽ vây quanh vài vị tu sĩ, trên mặt lộ ra nụ cười.
Mấy vị tu sĩ này, có nam có nữ.
Trong đó có một nữ tử khuôn mặt khá xinh đẹp, mặt mày như vẽ, đầy vẻ phẫn hận.
Nàng tên Kiều Linh, giống như những người chung quanh, đều là tu sĩ của Tắc Hạ Học Cung.
Trong một lần làm nhiệm vụ, ngoài ý muốn bị người của Mạt Nhật Thần Giáo bắt, sau đó liền bị lưu đày vào Thất Tuyệt Vực.
“Tặc tử Ma đạo các ngươi sẽ không có kết cục tốt.”Kiều Linh lạnh lùng nói.
Một thiên kiêu Ma đạo trong đó, quét mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp và thân thể mềm mại của Kiều Linh, ánh mắt lộ ra một tia tà dị.