Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2695 - Chương 2695 - Lĩnh Ngộ Dị Tượng Thiên Môn

Chương 2695 - Lĩnh ngộ Dị tượng thiên môn
Chương 2695 - Lĩnh ngộ Dị tượng thiên môn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đông Phương Ngạo Nguyệt, một thân váy tím ôm lấy dáng người nhanh nhẹn cao gầy, đường cong đầy đặn nhấp nhô, chân ngọc thon dài.

Tuy mặt che lụa mỏng, cũng không cách nào che lấp sự tuyệt mỹ của nàng, càng không cách nào che giấu khí chất cao quý băng lãnh kia.

Đông Phương Ngạo Nguyệt đến khiến cho tâm trạng thiên kiêu nơi này không thể bình tĩnh được.

Thậm chí Lý Vô Song, trong mắt cũng lóe lên tia sáng.

Lần đầu hắn nhìn thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt là khi còn ở đế tộc Đông Phương, lúc Đông Phương Ngạo Nguyệt đăng cơ vị trí thiếu tộc trưởng.

Khi đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt khiến Lý Vô Song kinh động như gặp thiên nhân.

Đây là một nữ tử mà dung mạo, thực lực, thủ đoạn, tính cách đều có thể xưng cực phẩm.

Rất xứng với Đấu Thiên Chiến Hoàng hắn.

Chẳng qua hắn vẫn không có cơ hội tiếp xúc Đông Phương Ngạo Nguyệt, hơn nữa sau này luôn bị Quân Tiêu Dao chèn ép chịu đựng, cho nên tạm thời không có tâm tư.

Mà bây giờ, lại nhìn thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt, trong lòng Lý Vô Song vẫn thán phục như trước.

Càng đừng nói hiện tại Đông Phương Ngạo Nguyệt còn có thêm một thân phận quan trọng là Ma Hậu của Mạt Nhật Thần Giáo.

Nếu như có thể đạt được, với hắn mà nói chính là một trợ lực cực lớn.

Ánh mắt đám người Lý Vô Song dừng ở trên người Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Nhưng ánh mắt của Đông Phương Ngạo Nguyệt, lại kín đáo không thể nhận ra dừng ở trên bóng dáng áo trắng tóc trắng đang ngồi xếp bằng trước tấm bia đá.

Quân Tiêu Dao giống như đang chuyên tâm vào lĩnh ngộ bia đá, không nhìn về phía nàng.

Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng không nói gì thêm, càng không tỏ vẻ gì.

Nàng cũng chỉ thản nhiên chiếm một trí, bắt đầu lĩnh hội bia đá Ma Quân để lại này.

Như người qua đường với Quân Tiêu Dao.

Nếu Quân Tiêu Dao tạm thời không muốn bại lộ thân phận.

Đông Phương Ngạo Nguyệt đương nhiên cũng sẽ không gây thêm phiền phức gì cho hắn.

Sau đó lại có một người đến.

Chính là công tử Tô.

Ánh mắt của hắn cũng dừng trên người Quân Tiêu Dao, mang theo một chút thâm sâu.

Sau đó, tìm được một trí ngồi xếp bằng xuống, giống như cũng muốn lĩnh hội.

Chỉ là, bia đá không chữ mà Ma Quân để lại rõ ràng không dễ lĩnh hội như vậy.

Nếu không có năng lực yêu nghiệt, sợ rằng ngay cả đầu mối cũng không tìm được.

Mà Lý Vô Song, hình như là vì muốn thu hút sự chú ý của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Cố gắng hết sức bắt đầu lĩnh hội bia đá.

Muốn thể hiện trước mặt Đông Phương Ngạo Nguyệt một phiên.

Bên này, thần niệm Quân Tiêu Dao xâm nhập vào tấm bia không có chữ.

Đồng thời, hắn âm thầm dẫn động lực lượng bản nguyên Ma Quân trong cơ thể mình.

Sau khi thúc giục lực lượng bản nguyên Ma Quân.

Ở trong mắt Quân Tiêu Dao, tấm bia không có chữ dường như xuất hiện biến hóa nào đó.

Một luồng lực lượng kỳ dị bắt đầu ảnh hưởng thần niệm của hắn.

Trước mắt hắn giống như xuất hiện một huyễn cảnh.

Một cánh cửa vô cùng to lớn xuất hiện ở nơi sâu trong vũ trụ tinh không.

Cánh cửa kia cao tới vạn trượng, tỏa ra một màu đen lạnh băng, giống như là cánh cửa Địa Ngục.

Mặt ngoài được khắc lên đủ loại cảnh tượng mạt pháp, thế giới vẫn diệt, nước lũ nhấn chìm bầu trời mênh mông, Hỗn Độn bao trùm thiên địa, bóng tối xâm chiếm vũ trụ vân vân.

Xung quanh cánh cửa này, lôi đình diệt thế màu đen quấn quanh lấy, giống như sắp mang đến lễ rửa tội và sự hủy diệt cuối cùng của thế giới.

Luồng khí tức kia quá cường đại, vô cùng đồ sộ, giống như có thể làm thế gian vạn pháp tàn lụi!

“Cái đó là...”

Dù là Quân Tiêu Dao cũng phải chấn động.

Cánh cửa này, chắc chắn là một thủ đoạn trọng đại cực kì khủng bố!

Điều này không khỏi khiến cho Quân Tiêu Dao nhớ tới Tam giáo Dị tượng thiên môn.

Nho giáo, Phật giáo, Đạo giáo, đều có thần thông Dị tượng thiên môn.

Cánh cửa Hoàng Thiên, cánh cửa Bỉ Ngạn, cánh cửa Chúng Diệu.

Mà Mạt Nhật Thần Giáo, được xưng đệ tứ giáo.

Thực lực của Ma Quân cũng cùng cấp với người sáng lập Tam giáo.

Vậy tại sao Mạt Nhật Thần Giáo không thể có thủ đoạn như vậy?

Thậm chí, với tu vi thủ đoạn của Ma Quân, còn có hùng tài vĩ lược, chưa chắc không thể sáng tạo ra thần thông có khả năng sánh với cấp bậc Dị tượng thiên môn Tam giáo.

Cánh cửa trước mắt mà Quân Tiêu Dao đang thấy.

Quân Tiêu Dao thật sự có hứng thú.

Hắn bắt đầu tiếp tục lĩnh hội.

Mà theo lĩnh hội sâu vào, Quân Tiêu Dao rốt cuộc biết được tên gọi của cánh cửa này.

Cánh cửa Mạt Pháp!

Tên gọi giống như Mạt Pháp giới.

Xem ra Ma Quân thật sự cho rằng Giới Hải sẽ nghênh đón kỷ nguyên Mạt Pháp, thời đại vạn vật tàn lụi.

Không thể nghi ngờ sự cường đại của cánh cửa Mạt Pháp này.

Tuyệt đối sẽ không yếu hơn Tam giáo Dị tượng thiên môn.

Hơn nữa, chỉ có sở hữu bản nguyên Ma Quân mới có thể thể có được loại huyền diệu này.

Giống như Lý Vô Song, tuy thiên tư của hắn cũng vô cùng yêu nghiệt, năng lực phi phàm.

Nhưng bây giờ, bảo hắn lĩnh ngộ trực tiếp thủ đoạn của cánh cửa Mạt Pháp trên tấm bia không chữ này, rõ ràng là không thể nào.

Bởi vì hắn không có bản nguyên Ma Quân.

Giống như lĩnh ngộ Tam giáo Dị tượng thiên môn cần bản nguyên Tam giáo.

Lĩnh ngộ cánh cửa Mạt Pháp, đương nhiên cần có bản nguyên Ma Quân.

Lý Vô Song, trước đó có được bản nguyên Tam giáo, cho nên hắn có thể lĩnh ngộ cánh cửa Chúng Diệu Dị Tượng của Đạo môn.

Mà lúc này, trong lòng Lý Vô Song có chút sốt ruột.

Tuy hắn nắm được một chút manh mối, nhưng cũng không thể nào chạm đến.

“Ma Quân này rốt cuộc để lại loại thủ đoạn gì, ngay cả ta cũng không thể lĩnh ngộ bí ẩn của nó.”

“Nhưng không sao, ta không thể lĩnh ngộ, vậy những người khác chỉ sợ càng không thể lĩnh ngộ.”Lý Vô Song nghĩ thầm.

Hắn hết sức tự tin đối với năng lực yêu nghiệt của mình.

Nếu không cũng không thể nào sáng tạo ra Chiến Hoàng Huyền Công đặc biệt nhằm vào Tam giáo.

Bình Luận (0)
Comment