Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng ngay sau đó, Lý Vô Song đã bị vả mặt.
Quanh thân Quân Tiêu Dao có khí thế huyền diệu đang tuôn ra, giống như có thần thông uy năng nào đó đang nổi lên, mang theo một luồng khí tức làm người ta sợ hãi.
“Cái gì?”
Lý Vô Song thất thần, cảm giác bị vả mặt bôm bốp.
Một vài thiên kiêu Ma đạo xung quanh cũng kinh ngạc vô cùng.
“Chẳng lẽ hắn lĩnh ngộ ra điều gì?”
“Công tử tóc trắng này, rốt cuộc có thân phận như thế nào mà yêu nghiệt như thế?”
“Còn có ở thọ yến trước đó cũng thế, phô bày thực lực làm người khác giật mình.”
Rất nhiều thiên kiêu Ma đạo nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, muốn được chia sẻ lĩnh ngộ một chút gì đó.
Nhưng bọn họ hiển nhiên đã làm chuyện vô ích.
Mà lúc này, lại có khí tức huyền diệu dâng lên.
Bất ngờ đến từ Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Đừng quên, Đông Phương Ngạo Nguyệt thật ra cũng là người mang bản nguyên Ma Quân.
Hơn nữa, bởi vì đào Cốt Vạn Đạo của Đông Phương Hạo.
Cho nên ở phương diện ngộ đạo, thiên phú của Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng cực kỳ yêu nghiệt.
Nhìn đến đây, vẻ mặt Lý Vô Song trở nên khó coi.
Loại cảm giác phải thừa nhận thất bại quen thuộc lại tới.
Ban đầu, hắn muốn thể hiện trước mặt Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Kết quả hiện tại, ngược lại là vị thanh niên tóc trắng thần bí kia và Đông Phương Ngạo Nguyệt cùng nhau lĩnh ngộ.
Mà một bên khác, công tử Tô nhìn Quân Tiêu Dao, ánh mắt càng thêm thâm sâu, đồng thời hiện lên ý lạnh.
Quân Tiêu Dao biểu hiện càng mạnh, càng yêu nghiệt, sức uy hiếp lại càng lớn.
Mà bên này, Quân Tiêu Dao không kiêng nể đủ loại phản ứng của những người khác.
Mà là đắm chìm trong lĩnh ngộ.
Nếu như nói Giá Y Ma Quyết là công pháp ma đạo danh chấn Giới Hải của Ma Quân, khiến cho kẻ khác nghe tin đã sợ mất mật thì cánh cửa Mạt Pháp này chính là một trong những đại thần thông cường đại nhất, khủng bố nhất của Ma Quân.
Nếu thật sự xuất hiện, sẽ giống như thời đại Mạt Pháp chân chính xảy đến, uy năng vô tận.
Đáy lòng Quân Tiêu Dao bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Nếu như, lĩnh ngộ tất cả Tam giáo Dị tượng thiên môn và cánh cửa Mạt Pháp thì sẽ như thế nào?
Lại tiến thêm một bước, có khả năng hay không.
Có thể hòa tất cả Dị tượng thiên môn bốn giáo làm một thể?
Hình thành một môn thần thông đỉnh cao không cách nào tưởng tượng?
Có thể nói, ý tưởng của Quân Tiêu Dao hết sức đơn thuần.
Hắn cũng rất giỏi về tưởng tượng và suy nghĩ.
Bằng không, sẽ không thể sáng tạo ra thần thông bản nguyên đại đạo thuộc về mình.
Mà trước mắt, ý nghĩ này bỗng xuất hiện, lại làm cho Quân Tiêu Dao rơi vào trầm tư.
Hiện tại, hắn đã lĩnh ngộ cánh cửa Hoàng Thiên của Nho giáo.
Tuy còn chưa tu luyện cánh cửa Hoàng Thiên tới độ hoàn mỹ nhất, khiến cho cửa lớn mở ra.
Nhưng đây cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Bây giờ, hắn lại thông qua bản nguyên Ma Quân lĩnh ngộ cánh cửa Mạt Pháp mà Ma Quân để lại.
Với thiên tư của Quân Tiêu Dao, tuy không nói có thể trực tiếp thi triển hoàn mỹ, nhưng lĩnh ngộ được thì không thành vấn đề.
Ít lâu nữa, sau khi giải quyết Lý Vô Song, hắn lại có thể giành được bản nguyên Tam giáo của Lý Vô Song.
Đến lúc đó, có thể nghĩ cách lĩnh ngộ cánh cửa Bỉ Ngạn của Phật giáo và cánh cửa Chúng Diệu của Đạo giáo.
Cứ như vậy.
Một mình Quân Tiêu Dao có thể nắm trong tay cánh cửa Hoàng Thiên, cánh cửa Bỉ Ngạn, cánh cửa Chúng Diệu, cánh cửa Mạt Pháp.
Nho giáo, Phật giáo, Đạo giáo, Mạt Nhật Thần Giáo.
Dị tượng thiên môn của Tứ đại giáo, đều sẽ bị khống chế trong tay hắn.
Bốn cửa thần thông dị tượng vốn đã đỉnh cao, nếu có thể nghĩ cách dung hợp.
Vậy uy lực, sẽ như thế nào?
Ngay cả hiện tại Quân Tiêu Dao cũng không cách nào tưởng tượng
Nhưng nếu hắn nói ra ý nghĩ này, tuyệt đối sẽ bị người khác cho rằng là tên điên.
Con đường của Tam giáo vốn đã khác biệt, không phải là một con đường tu luyện, làm sao có thể hợp nhất?
Muốn dung hợp hoàn mỹ sẽ khó khăn chừng nào?
Càng đừng nói là, còn có một cánh cửa Mạt Pháp có thuộc tính hoàn toàn tương phản.
Có thể nói, tuy có người có thể đồng thời luyện thành tứ đại Dị tượng thiên môn.
Nhưng nếu tùy tiện dung hợp, cũng rất có thể có nguy cơ phản phệ!
Dù cho đổi lại là Lý Vô Song Đấu Thiên Chiến Hoàng chuyển thế , cũng không làm được!
Nhưng...
Người khác không làm được, không có nghĩa là Quân Tiêu Dao không làm được.
Tạo ra kỳ tích đối với hắn mà nói, đơn giản như ăn cơm uống nước.
Theo thời gian trôi qua, luồng huyền diệu quanh thân Quân Tiêu Dao càng ngày càng đậm.
Mà Đông Phương Ngạo Nguyệt, tuy cũng có lĩnh ngộ, nhưng rõ ràng không thể hiểu sâu như Quân Tiêu Dao.
Còn về đám người Lý Vô Song, công tử Tô, thì thuần túy lĩnh ngộ sự yên tĩnh!
“Hừ....”
Lý Vô Song trầm mặt đứng dậy.
Hắn biết, cho dù tiếp tục đợi ở đây cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi, không thể lĩnh ngộ được cái gì.
Thà rằng như vậy, còn không bằng nắm bắt thời gian, tiến vào ảo cảnh Thất Tội nơi sâu nhất.
Dù sao so với loại cơ duyên này.
Bội kiếm Ma Quân, mới là mục tiêu của hắn chuyến này.
Lại liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao cùng Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Trong lòng Lý Vô Song mang theo một loại không cam lòng.
Cảm giác phải nhận thất bại quen thuộc...
Lý Vô Song rời đi.
Mà công tử Tô, ánh mắt biến đổi, nhìn thoáng qua Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng, chuyên tâm lĩnh ngộ.
Sau đó, cổ tay hắn lặng lẽ chuyển động, giống như có động tác nhỏ nào đó.
Một dấu ấn cực kỳ nhỏ, gần như không thể phát giác, rơi vào trên người Quân Tiêu Dao.
Sau đó công tử Tô đứng dậy, lắc đầu, thở dài một tiếng nói: “Xem ra nơi đây và bản công tử vô duyên.”
Dứt lời, Công Tử Tô phẩy quạt xếp trong tay, rời đi.
Ngay sau khi bọn họ rời đi không lâu.
Thân thể Quân Tiêu Dao chấn động, cuối cùng mở hai mắt ra.
Thành công rồi.
Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Bản thân hắn có tư chất yêu nghiệt dị số Chi Vương, cộng thêm bản nguyên Ma Quân phụ trợ.
Hắn đã thành công lĩnh ngộ cánh cửa Mạt Pháp và khắc vào trong lòng , có thể tạm gác lại sau đó tiếp tục tìm hiểu, rồi lĩnh ngộ đến hoàn mỹ.