Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2702 - Chương 2702 - Khương Thánh Y Lại Xuất Hiện

Chương 2702 - Khương Thánh Y lại xuất hiện
Chương 2702 - Khương Thánh Y lại xuất hiện

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lực lượng tội nghiệt, Quân Tiêu Dao cũng không xa lạ gì.

Hắn đã từng lĩnh ngộ pháp tắc tội nghiệt.

Nhưng thất tội này rõ ràng không thể hoàn toàn đánh đồng với tội nghiệt.

Thất tội, đại biểu cho bảy loại tâm trạng tiêu cực và dục vọng, vân vân, sâu trong lòng người.

Có thể khơi ra đủ loại mặt tối trong lòng người khác.

Cũng khó trách trước đó cường giả Mạt Nhật Thần Giáo từng cường điệu.

Nếu bị kẹt trong ảo cảnh Thất Tội sẽ trở thành cái xác không hồn, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng sẽ vĩnh viễn bị giam cầm.

Hiện tại xem ra, cường giả Mạt Nhật Thần Giáo còn coi như nói nhẹ.

Khí tức thất tội chứa đựng trong sương mù thần hồn này, nồng đậm đến mức thậm chí có thể làm nguyên thần vĩnh viễn sa đọa.

Nếu là người tu vi nguyên thần không mạnh, sợ là thật sự sẽ biến thành cái xác không hồn, vĩnh viễn đừng nghĩ tới chuyện ra khỏi ảo cảnh Thất Tội.

“Có hơi thú vị đấy, nơi phát ra lực lượng này hẳn là đến từ bội kiếm Ma Quân.”

Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Bởi vì bội kiếm Ma Quân tên là Thất Tội!

Ma kiếm Thất Tội!

Đây chính là bội kiếm Ma Quân, binh khí trấn giáo của Mạt Nhật Thần Giáo.

Là tiên khí cùng cấp bậc với Thiên Chương Thánh Quyển của Tắc Hạ Học Cung, Chúng Sinh Phật Đăng của Đại Thiên Tự, vân vân.

Mà khác với những tiên khí kia, ma kiếm Thất Tội càng là một món tiên khí mang lực công sát vô cùng cường đại.

Một tiên binh sát lục chân chính!

Đương nhiên, Quân Tiêu Dao chỉ có tò mò về ma kiếm Thất Tội, chứ không có suy nghĩ chiếm đoạt.

Dẫu sao Đại La Kiếm Thai của hắn cũng là lợi khí công sát.

Nếu lột xác đến cấp bậc tiên khí, tuyệt đối sẽ không kém ma kiếm Thất Tội, thậm chí còn mạnh hơn.

Cho nên, Quân Tiêu Dao không có ý ham muốn gì với ma kiếm Thất Tội.

“Trước đó từng nghe nói, Mạt Nhật Thần Giáo thỉnh thoảng sẽ đuổi một vài tù phạm vào ảo cảnh Thất Tội.”

“Hiện tại xem ra, bản thân những tù phạm đó chính là chất dinh dưỡng dùng để ôn dưỡng ma kiếm Thất Tội.”

“Nếu không thể đi ra ảo cảnh Thất Tội, nguyên thần đều sẽ bị ma kiếm Thất Tội triệt để hấp thu.”

Trong lòng Quân Tiêu Dao đã hiểu đại khái.

Hắn không có ý kiêng dè gì.

Hắn có nguyên thần Tam Thế đứng đầu nhất, đối với bất kỳ khảo nghiệm linh hồn nào về cơ bản đều có thể bỏ qua.

Không do dự, Quân Tiêu Dao trực tiếp cất bước đi vào trong tường sương mù.

Vừa bước vào trong.

Quân Tiêu Dao bèn cảm giác được loại sương mù tràn ngập lực lượng thất tội, giống như muốn nhuộm dần nguyên thần của mình.

Đồng thời, có đủ loại tâm trạng tiêu cực dường như bắt đầu nổi lên.

Nhưng Quân Tiêu Dao mặt không đổi sắc.

Tính cách, bản thân của hắn luôn rất bình tĩnh thong dong, sẽ không bị tí xíu tâm trạng tiêu cực này ảnh hưởng.

Hơn nữa trong thức hải của Quân Tiêu Dao, còn có ba đóa hoa Đại Đạo nở rộ, ba bóng dáng mông lung như ba thần chỉ ngồi xếp bằng.

Chính là nguyên thần quá khứ, nguyên thần hiện tại, nguyên thần tương lai của Quân Tiêu Dao.

Đối mặt với ăn mòn của sương mù.

Nguyên thần Tam Thế đồng thời phát ra ánh sáng chói loá, thanh tịnh trang nghiêm, không dao không động, gột rửa mọi thứ.

Quân Tiêu Dao như vào chỗ không người.

“Chỉ như này?”

Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Nếu chỉ như vậy, vậy thì độ khó của ảo cảnh Thất Tội đối với hắn không khỏi quá thấp rồi.

Mà ảo cảnh Thất Tội này hệt như có thuật đọc tâm.

Ngay lúc Quân Tiêu Dao nghĩ như vậy.

Sương mù trước mắt hắn chợt tan đi.

Một cảnh tượng xuất hiện trước mắt hắn.

Thiên địa trầm luân, tinh vũ đổ nát.

Một cảnh tượng hủy diệt.

Mà trong cảnh tượng hủy diệt này.

Một nữ tử tuyết y tuyệt thế, tóc trắng như sương đang cười với hắn.

Đưa bàn tay trắng nõn như ngọc cắt vào trong ngực mình.

Rõ ràng là cảnh Khương Thánh Y hiến tim lúc hắc ám náo động!

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bỗng nhiên trầm xuống.

Ảo cảnh Thất Tội đây là động đến vết thương chỗ sâu nhất trong lòng hắn sao?

Quân Tiêu Dao rất ít khi có dao động cảm xúc.

Đối mặt với bất kỳ chuyện gì, đều rất lạnh nhạt.

Nhưng riêng chỉ có Khương Thánh Y hiến tim, là mấy lần ít ỏi khiến cho tâm trạng hắn không cách nào bình tĩnh.

Nữ tử này vì hắn hi sinh rất rất nhiều!

“Chàng hãy là bàn thạch, thiếp hãy là hương bồ...”

“Hương bồ dẻo dai như tơ, bàn thạch không gì lay chuyển nổi...”

Giọng nói yếu ớt của Khương Thánh Y vang lên, mang theo quyến luyến, mang theo không nỡ.

Nàng mong muốn sinh tử tương cách với Quân Tiêu Dao ư?

Đương nhiên không mong muốn!

Nàng muốn vĩnh sinh vĩnh thế với Quân Tiêu Dao!

Nhưng nếu như vĩnh sinh vĩnh thế này là dùng đau khổ Quân Tiêu Dao hi sinh người thân để đổi lấy.

Vậy Khương Thánh Y tình nguyện hi sinh chính mình!

“Phù...”

Quân Tiêu Dao hít thở sâu một hơi.

Hắn biết đây chỉ là ảo cảnh Thất Tội mà thôi.

Nhưng tâm trạng vẫn khó tránh khỏi nổi lên một tia dao động.

“Vẫn có hơi coi thường rồi...”

Quân Tiêu Dao bật cười.

Chỉ là nụ cười này rất phức tạp, bao gồm rất rất nhiều.

Đến bây giờ hắn đều không quên, mục đích thực sự bản thân tới Giới Hải là gì.

Nhưng lại muốn nhìn thấy bóng dáng đó xuất hiện trước mặt hắn, mỉm cười gọi tên hắn.

Mà lúc này, trong vũ trụ bên trong của Quân Tiêu Dao.

Hạt giống Thất Tội đánh dấu bất chợt rung động một ít.

Động tĩnh của hạt giống Thất Tội không có trốn qua cảm giác của Quân Tiêu Dao.

Hắn trực tiếp tế ra hạt giống Thất Tội trong vũ trụ bên trong.

Hạt giống bảy màu trôi nổi trong hư không.

Cuối cùng bắt đầu hấp thu năng lượng thất tội trong sương mù thần hồn xung quanh!

Đồng thời, ảo cảnh trước mắt Quân Tiêu Dao vậy mà cũng bắt đầu như sóng nước gột rửa.

Quân Tiêu Dao thấy thế, lại thình lình nắm chặt hạt giống Thất Tội.

Hắn muốn nhìn Khương Thánh Y nhiều thêm vài lần.

Cho dù chỉ là ảo cảnh.

Bình Luận (0)
Comment