Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2703 - Chương 2703 - Tự Chém Nguyên Thần, Là Kẻ Tàn Nhẫn

Chương 2703 - Tự chém nguyên thần, là kẻ tàn nhẫn
Chương 2703 - Tự chém nguyên thần, là kẻ tàn nhẫn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Qua một thời gian ngắn sau.

Quân Tiêu Dao mới khẽ thở dài.

“Chờ, ta sẽ để ngươi lại xuất hiện trước mặt ta, ngày đó, tuyệt đối không xa.”

Quân Tiêu Dao buông lỏng hạt giống Thất Tội, mặc cho nó hấp thu lực lượng xung quanh.

Rất nhanh, ảo cảnh Khương Thánh Y tan đi.

Quân Tiêu Dao thở phào nhẹ nhõm.

Hắn không phải loại người đa sầu đa cảm, rất nhanh bèn khôi phục lại.

Cho dù không có hạt giống Thất Tội, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không vì một màn ảo cảnh này mà hoàn toàn trầm luân.

Nhiều nhất cũng chỉ sẽ thương cảm.

Nhưng có hạt giống Thất Tội, quả là tiện hơn rất nhiều.

“Có hạt giống Thất Tội, ảo cảnh Thất Tội đối với những người khác có thể gọi là hung hiểm tuyệt cảnh.”

“Đối với ta, lại chẳng khác gì hậu hoa viên.”

Vỗn dĩ, lấy nguyên thần Tam Thế của Quân Tiêu Dao, ảo cảnh Thất Tội này đối với hắn không có tính khiêu chiến gì.

Bây giờ, lại thêm hạt giống Thất Tội.

Hắn càng có thể coi ảo cảnh Thất Tội như không có gì.

“Như vậy, cũng có hơi không thú vị.”

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Nhưng hắn bất chợt giống như nghĩ tới điều gì, ánh mắt lóe lên.

“Nếu hạt giống Thất Tội này có thể hấp thu lực lượng thất tội, tự nhiên cũng có thể ảnh hưởng đến lực lượng thất tội.”

“Nói không chừng, cũng có thể ảnh hưởng đến ảo cảnh Thất Tội.”

“Như vậy, nếu người khác rơi vào ảo cảnh, phải chăng ta có thể thông qua hạt giống Thất Tội đi sinh ra ảnh hưởng.”

“Có thể để người đó giải thoát, cũng có thể làm người đó lún sâu hơn?”

Tâm tư Quân Tiêu Dao kín đáo nhanh nhạy, suy nghĩ phát tán, thoáng chốc đã nghĩ được rất nhiều.

Hắn cảm thấy có thể thử.

Như vậy tìm ai thử nghiệm đây?

Quân Tiêu Dao thúc giục lực lượng thần hồn, khuếch tán ra xung quanh ảo cảnh Thất Tội.

Sau khi đi vào ảo cảnh Thất Tội thì thần hồn của hắn có thể lan ra, cảm giác xung quanh.

Rất nhanh, hắn đã cảm ứng được một tồn tại.

Khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra một tia ý cười.

“Haiz, không phải ta muốn nhằm vào ngươi, thật sự là trùng hợp thôi...”

Khí tức Quân Tiêu Dao cảm ứng được, tự nhiên là người dễ bị lừa Lý Vô Song.

...

Lúc này, ngoài Quân Tiêu Dao ra.

Phần lớn thiên kiêu còn lại đi vào ảo cảnh Thất Tội đều đang giãy giụa khổ sở.

Tuy rằng ảo cảnh Thất Tội này không hề có tác dụng với Quân Tiêu Dao.

Nhưng không có nghĩa là, cũng không có tác dụng với những người khác.

Thậm chí, ảnh hưởng còn rất lớn.

Hơn nữa, người chấp niệm càng sâu, ảnh hưởng sẽ càng lớn.

Bởi vì bọn họ sẽ bị đủ loại cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng, lún vào càng sâu.

Lý Vô Song tự nhiên cũng là một trong số đó.

Mà lúc này, hắn đang ở trong một vùng vũ trụ.

Lý Vô Song siết chặt nắm đấm, ánh mắt đỏ ngầu mang theo một loại căm hận không gì sánh kịp.

Dường như có vô cùng vô tận hận ý từ đáy lòng của hắn dâng lên.

Bởi vì, trên đám mây tinh vũ kia.

Ngồi xếp bằng một bóng dáng vô cùng siêu nhiên.

Bóng dáng đó quá mức siêu nhiên, yên hà bao phủ, đạo vận lượn lờ, đế huy cuồn cuộn, muôn vàn đại đạo thần tắc vờn quanh người hắn.

Nâng đỡ hắn giống như thần linh đương thời, nghiêm nghị vô cùng, thiên uy hạo đãng!

“Đạo Hoàng!”

Lý Vô Song nhịn không được gào thét, phun ra hai chữ khắc cốt.

Hắn vĩnh viễn cũng không quên được, lúc nhân sinh của hắn ở đỉnh phong.

Lúc hắn tự cho rằng có thể bước ngang một bước, bước đến đỉnh phong.

Một bạt tai của Đạo Hoàng đánh hắn trở về hiện thực.

Như đang nói cho hắn biết, hắn vẫn là sâu kiến xuất thân bé nhỏ, thân thế long đong.

Một chưởng có thể diệt!

“Bình tĩnh lại, đây chẳng qua là ảo cảnh Thất Tội mà thôi...”

Lý Vô Song hít sâu một hơi.

Hắn cũng không phải nhân vật tầm thường gì, nỗ lực làm bản thân bình tĩnh trở lại.

Đồng thời bắt đầu lẩm nhẩm một loại nguyên thần pháp nào đó, củng cố nguyên thần của mình, không để bản thân bị những cảm xúc tiêu cực của thất tội thẩm thấu.

Mà lúc Lý Vô Song bắt đầu an tâm.

Bóng dáng vô cùng mơ hồ đơn giản vươn ra một tay.

Bàn tay che đậy màn trời, phủ xuống Đấu Thiên Chiến Hoàng.

Mà lúc này, Lý Vô Song dường như chính là Đấu Thiên Chiến Hoàng, Đấu Thiên Chiến Hoàng chính là Lý Vô Song.

Lý Vô Song cắn chặt răng, ánh mắt như là đang rỉ máu!

Phụt!

Một chưởng!

Chỉ một chưởng mà thôi.

Hắn cảm giác thân thể của mình vỡ vụn từng chút, nguyên thần đều đang phá diệt.

Hệt như vừa ôn lại tử vong một lần!

Lý Vô Song hít sâu một hơi, hắn nhịn được.

“Cũng nên sắp kết thúc rồi nhỉ...”

Mà đúng lúc Lý Vô Song thoáng buông lỏng.

Hắn sững người.

Bởi vì cảnh đó, lại tới một lần.

Một bàn tay tiếp tục đè tới Lý Vô Song.

Phụt!

Lý Vô Song lại cảm thấy, chính mình khuất nhục chết đi một lần.

Tiếp sau đó, lại một chưởng hạ xuống.

“Con mẹ nó...”

Lý Vô Song cũng dại ra, sửng sốt.

Cái quỷ gì thế?

Ảo cảnh Thất Tội khảo nghiệm khắc nghiệt, nhưng cũng không đến mức thái quá như thế chứ?

Lý Vô Song lĩnh hội tử vong một lần lại một lần.

Hơn nữa còn vô cùng khuất nhục, khiến cho lòng hắn sinh ra chấp niệm tử vong.

Không chỉ như thế, còn có ảo cảnh khác hiện ra.

Đều là cảnh lúc hắn còn chưa quật khởi, là một con sâu kiến nhỏ bé, chịu đủ loại khuất nhục.

Thân thế của Đấu Thiên Chiến Hoàng cũng cực kỳ nhấp nhô, hoặc là nói thê thảm.

Không tốt hơn Loạn Cổ Đại Đế chỗ nào.

Mà Lý Vô Song cứ như vậy, không chỉ lần lượt nhận lấy khuất nhục tử vong.

Hơn nữa còn có đủ loại tình cảnh nhục nhã, cảnh tượng lúc nhỏ yếu hiện ra.

Đổi lại là người nào cũng không chịu được, sẽ phát điên.

Đừng nói chi là, Lý Vô Song bây giờ không chỉ là ý chí của Đấu Thiên Chiến Hoàng.

Còn có ý chí của bản thân Lý Vô Song.

Cho dù ý chí của Đấu Thiên Chiến Hoàng có thể chịu đựng loại nhục nhã này.

Ý chí Lý Vô Song cũng khó có thể chịu đựng.

Bình Luận (0)
Comment