Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2713 - Chương 2713 - Tam Giáo Quy Nguyên, Nghiền Nát Mục Lang Gia

Chương 2713 - Tam giáo quy nguyên, nghiền nát Mục Lang Gia
Chương 2713 - Tam giáo quy nguyên, nghiền nát Mục Lang Gia

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nói thật, cho dù là Tô Linh Vận cũng muốn đi theo con đường này.

Thiên tư của nàng cũng rất yêu nghiệt, nếu không cũng sẽ không trở thành đại sư tỷ của Đạo môn.

Lại càng không được người đời xưng là truyền nhân của Đạo Hoàng.

Nhưng dù vậy, Tam giáo quy nguyên đối với Tô Linh Vận mà nói cũng là khó khăn chồng chất khó khăn.

Không phải là thứ mà một sớm một chiều có thể lĩnh ngộ được.

Nhưng mà, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao.

Bản năng trong đầu Tô Linh Vận lại nảy ra một ý nghĩ.

Nếu như là người như Quân Tiêu Dao thì có lẽ cũng không phải là không có khả năng.

Giờ phút này Quân Tiêu Dao đương nhiên không biết Tô Linh Vận đang nghĩ gì.

Sau khi tung ra pháp tướng Đại Nhật Như Lai.

Ma âm kia cuối cùng cũng không gây ảnh hưởng đến hắn chút nào nữa.

“Thần thông Phật môn, ngươi rốt cuộc là ai?”

Thấy Quân Tiêu Dao tung ra chiêu thức của Phật môn, sắc mặt Mục Lang Gia đột ngột biến sắc.

“Chém giết người trong Phật môn sau đó lấy được, không được sao?”

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Hắn lại lần nữa ra tay, tiện thể tìm tòi đôi chút.

Lực lượng pháp tắc ngưng kết, hóa thành hàng ngàn hàng vạn pháp tắc Thần Liên, xuyên thủng hư không, vây quanh Mục Lang Gia.

Mục Lang Gia thấy thế, trực tiếp vung ra một thanh Hắc Ám Thiên Đao.

Phía trên thân đao được điêu khắc phù văn huyết sắc quỷ dị, nhìn qua liền biết đã tắm qua không ít máu tươi.

Đây là binh khí Mục Lang Gia tự mình tế luyện.

Cũng là đồ hắn lấy được từ trong di tích của cường giả kia.

Hắc Ám Thiên đao xuất ra những lưỡi đao khí bén nhọn, đem những pháp tắc thần liên kia hoàn toàn chặt đứt.

Sau đó một đường đi lên, nhắm vào đầu của Quân Tiêu Dao chém thẳng xuống.

Hư không lập tức xuất hiện một vết nứt kinh người.

Quân Tiêu Dao thấy thế, lại chỉ đơn giản giơ tay lên.

Dùng tay không chặn đứng Hắc Ám Thiên Đao.

“Muốn chết!”

Thấy Quân Tiêu Dao hành động như vậy, trong mắt Mục Lang Gia bắn ra hàn quang mang theo lãnh ý nồng đậm.

Đây là đang xem thường hắn ư?

Nhưng sau đó, Mục Lang Gia lập tức trợn tròn mắt.

Quân Tiêu Dao một chưởng bắt lấy Hắc Ám Thiên Đao, đừng nói gì đến chuyện chảy máu, thậm chí bàn tay và làn da của hắn hoàn toàn chẳng có lấy một chút thương tổn nào.

Giữa chỗ va chạm cũng không có tia lửa kim loại bắn ra.

“Đây là… Đây là loại cơ thể gì vậy?”

Mục Lang Gia ngây người.

Mà Tô Linh Vận, đồng tử cũng lóe lên.

“Không hổ là Thiên Tiên Thánh Thể Đạo Thai vô song trong truyền thuyết vạn cổ…”

Nàng đã nghe qua chiến tích của Quân Tiêu Dao tại bích lũy Tam Hoàng.

Lúc đó Quân Tiêu Dao để lộ ra uy năng cường đại của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, khiến cho cả Giới Hải chấn động một phen.

Nhưng quả là trăm nghe không bằng một thấy.

Hai mắt trực tiếp nhìn thấy mới biết được thân thể Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai rốt cuộc có bao nhiêu biến thái cùng yêu nghiệt.

Nhưng Mục Lang Gia hiển nhiên là không biết.

Không đợi hắn kịp thời phản ứng lại.

Nhưng thấy Quân Tiêu Dao thúc đẩy lực lượng của thế giới Tu Di trong cơ thể, sau đó đột ngột dùng sức một cái!

Bùm!

Thanh đao này trực tiếp bị bóp vỡ, nổ tung, hóa thành hàng trăm hàng ngàn mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi!

Mục Lang Gia tuy rằng phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn không tránh kịp.

Một ít mảnh vỡ đâm vào bên trong cơ thể, gây nên những cái lỗ máu.

“Đáng chết!”

Mục Lang Gia có chút xấu hổ.

Hắn vậy mà lại mất hết mặt mũi ở trước mặt Đông Phương Ngạo Nguyệt như vậy!

Hắn vội vàng thi triển bí thuật giúp cho thân thể của mình khôi phục dần dần.

Đồng thời cũng tung ra nhiều thủ đoạn mạnh mẽ hơn.

Từ trong đôi đồng tử đen như mực của hắn, phù văn màu đen kì dị chậm rãi hiện ra.

Ngưng tụ thành ma quang đen ngòm đầy kinh khủng, phàm là những nơi nó đi qua, cả hư không giống như bị hủy diệt hoàn toàn.

Đây là loại ánh sáng hủy diệt khủng bố và mạnh mẽ hơn nhiều, có thể chôn vùi toàn bộ vật chất.

Nhưng trong lòng bàn tay Quân Tiêu Dao có một vầng sáng không ngừng phun ra nuốt vào, mang theo một luồng sức mạnh cuồn cuộn.

Đây là Thượng Thương kiếp quang!

Ánh sáng Thương Kiếp rực rỡ không gì sánh bằng, giống như một ngọn thần hỏa có thể thiêu đốt hết thảy vật chất, va chạm với luồng sáng đen ngòm hủy diệt kia.

Bỗng chốc, hai luồng ánh sáng đen trắng chói lòa bao phủ lên khắp mọi ngõ ngách nơi đây.

Giống như đang muốn lóe mù mắt người.

Mà sau đợt va chạm chiêu thức kia, Mục Lang Gia phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Ánh sáng hủy diệt của hắn, không địch nổi Thượng Thương kiếp quang của Quân Tiêu Dao, trực tiếp bị xuyên thủng rồi tan rã.

Hơn nữa lại còn đánh trúng đầu vai của hắn, máu thịt đều bị lộ ra, xương cốt trắng bệch đều có thể nhìn thấy rõ.

“Vậy mà có thể ngăn cản ư?”

Quân Tiêu Dao nhướng mày.

Hắn chẳng qua chỉ là tùy ý ra tay mà thôi, nhưng không ngờ đến việc Mục Lang Gia có thể ngăn cản một chiêu tùy ý của mình.

Tuy rằng hậu quả phải nhận cũng vô cùng thê thảm.

“Ngươi thật sự đáng chết!”

Vẻ mặt Mục Lang Gia vặn vẹo, mang theo sự phẫn nộ vô biên.

Tuy xuất thân của hắn cũng không phải người cao quý gì, nhưng hiện tại, thân phận của hắn tốt xấu gì cũng không phải dạng tầm thường.

Vậy mà lại chật vật đến mức này.

Hắn không có cách nào chấp nhận được chuyện này.

Ngay sau đó, Mục Lang Gia toàn thân dấy lên hơi thở, mang theo lực lượng pháp tắc hắc ám sụp đổ.

Hắn bắt đầu thi triển chiêu thức mạnh nhất.

Mà Quân Tiêu Dao cũng không ngăn cản hắn, chỉ thản nhiên giương mắt nhìn.

Giống như đang xem tên hề nhảy nhót trên sân khấu biểu diễn mà thôi.

Mà sau khi Mục Lang Gia hội tụ toàn bộ sức mạnh.

Toàn bộ tòa cung điện huyết sắc đều bị bao phủ bởi hàng trăm ngọn gió lớn.

Mây mù âm u mãnh liệt mà cuồn cuộn từ trong cơ thể Mục Lang Gia trào ra, giống như khói báo.

Nó giống như là bóng đêm dần dần bao trùm lấy một mảnh đất trời.

Thân thể của Quân Tiêu Dao trực tiếp bị nhấn chìm trong luồng khí hắc ám kia.

Thấy một màn như vậy, ánh mắt Cổ Nghiệt lóe lên.

Nếu như Mục Lang Gia có thể cùng với Quân Tiêu Dao chiến đấu đến mức ta chết ngươi sống, đối với hắn thì đây đương nhiên là tình huống có lợi nhất.

Mà Đông Phương Ngạo Nguyệt, vẻ mặt ngược lại hết sức bình tĩnh, thần sắc không mảy may biến hoá.

Không phải nàng không lo lắng cho Quân Tiêu Dao.

Mà là nàng biết rõ, căn bản là không cần lo lắng gì.

Giờ phút này xung quanh Quân Tiêu Dao đều là một vùng tăm tối, ngẩng đầu không thấy chút ánh sáng nào.

Nhưng hắn vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không có động tác gì.

Bình Luận (0)
Comment