Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao, mắt lộ vẻ cổ quái.
Ngoại hình của hắn thật sự giống Ma Quân như vậy sao?
Chính bản thân Quân Tiêu Dao cũng rất hoài nghi.
Dù sao trước đó, Ma Phi Khúc Hồng Loan kia cũng từng nhận nhầm hắn thành Ma Quân.
Hắn giống như vậy sao?
“Không, ngươi không phải...”
Thất Tội Yêu Linh có chút thất thần, lẩm bẩm nói.
Tuy nói Quân Tiêu Dao, bất luận dung nhan, hay là khí chất, cùng nàng trong trí nhớ Ma Quân đều có chỗ tương tự.
Nhưng...
Từ đầu đến cuối không phải hắn.
Có lẽ chỉ là một sự trùng hợp, một sự ngẫu nhiên.
Chỉ là một bông hoa tương tự.
“Rốt cuộc ngươi và Ma Quân có quan hệ như thế nào, tại sao ngươi lại trở thành khí linh của ma kiếm Thất Tội?”
Quân Tiêu Dao dò hỏi, trong lòng hắn cũng có một chút hiếu kỳ.
Dù sao phản ứng của Thất Tội Yêu Linh với Ma Quân hình như cũng có khác biệt.
Nàng thật sự chỉ đơn giản là khi linh ma kiếm thôi sao?
“Các ngươi nguyện ý nghe một câu chuyện xưa không?”
Thất Tội Yêu Linh yếu ớt nói.
Lúc trước, có một nữ tử, trời sinh đã mang một loại thể chất đặc biệt.
Tên là Thể Thất Tội.
Loại Thể Thất Tội này chính là biểu tượng chẳng lành.
Bất luận kẻ nào tới gần nàng, đều sẽ kéo lên đủ loại tội nghiệt trong nọi tâm.
Cho nên từ nhỏ nữ tử này đã phải chịu các loại vũ nhục, ức hiếp, đánh chửi.
Cuối cùng, đi vào chốn phong nguyệt trở thành một đào kép xướng ca.
Mà sau này nữ tử phát hiện.
Cứ cách một đoạn thời gian, đều sẽ có một nam tử mang mặt nạ trên mặt lẳng lặng ngồi ở hàng cuối cùng, nghe nàng hát khúc.
Hơn nữa nam tử này còn có ý nghĩa khác với các khách nhân khác trong lòng nàng.
Vị nam tử mang mặt nạ kia dường như chỉ đơn thuần muốn nghe nàng hát khúc.
Mỗi lần đều yên lặng ngồi ở đó, không nói một lời.
Nhưng nữ tử có thể cảm nhận được, ánh mắt nam tử dưới mặt nạ rất sạch sẽ, rất bình thản.
Dần dà, nữ tử trong lòng, nảy mầm ra một loại yêu thương.
Khó có thể tưởng tượng, vậy mà nàng lại sinh lòng yêu thương một nam tử chưa hề nói một câu, thậm chí còn không biết dáng dấp ra sao.
Nhưng về sau.
Một hoàng tử đại hoàng triều để mắt tới nữ tử.
Muốn dùng Thể Thất Tội của nàng làm lô đỉnh để tu luyện một môn công pháp thần thông.
Cho nên nàng bị trói đi.
Nữ tử liều chết phản kháng, thậm chí không tiếc tự hủy hoại thân thể.
Hoàng tử giận dữ.
“Ngươi chẳng qua chỉ là một đào kép mà thôi, trong trắng cái gì chứ, còn không bằng trở thành lô đỉnh của ta, hưởng hết vinh hoa phú quý.”
Nhưng mà, nữ tử chỉ quật cường.
Tuy nàng là đào kép nhưng trong lòng cũng chỉ có một người.
Sau đó.
Vị nam tử mặt nạ kia xuất hiện.
Trong tay hắn cầm một thanh kiếm.
Một kiếm rơi xuống, toàn bộ hoàng triều, nháy mắt hóa thành tro bụi.
Nhìn nam tử mặt nạ nữ tử mới biết được, thân phận của hắn, lai lịch của hắn, thực lực của hắn, không tầm thường đến mức nào!
“Ta sẽ giúp ngươi tái tạo thân thể.”
Nam tử mặt nạ bình tĩnh nói.
Nhưng mà, nữ tử từ chối.
Nàng biết, lúc đầu dựa vào thân phận của nàng, muốn có quan hệ với hắn, đúng thật là lời nói vô căn cứ.
Thậm chí ngay cả tư cách làm thị nữ nha hoàn của hắn nàng cũng không có.
Cuối cùng, nữ tử thỉnh cầu, đem linh hồn của nàng, hóa thành khí linh, dung nhập vào trong kiếm của nam tử.
Cứ như vậy.
Nàng liền có thể dùng một loại phương thức khác theo bên cạnh nam tử mặt nạ.
Nam tử mặt nạ trầm mặt, cuối cùng gật đầu nhẹ.
“Đây chính là chuyện xưa của ta, thế nào, bình thường đến mức có hơi không thú vị phải không?”
Thất Tội Yêu Linh mỉm cười.
Quân Tiêu Dao trầm mặc.
Sau khi Đông Phương Ngạo Nguyệt nghe xong, cũng vô cùng bất ngờ.
Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng Ma Quân sử dụng thủ đoạn gì đó cưỡng ép luyện hóa vị cô nương này thành khí linh.
Hiện tại xem ra, đây ngược lại lại là một đoạn chuyện xưa thê lương tiếc nuối.
Thế nhân đều coi Ma Quân là biểu tượng của ác ma.
Nhưng từ đoạn chuyện xưa này mà nói, Ma Quân thật sự là một ma vương tội ác tày trời sao?
Đối với người nổi danh sánh với người sáng tạo Tam giáo này, Ma Quân chưa từng gặp mặt, trong lòng Quân Tiêu Dao thật sự có hơi hiếu kỳ.
“Tuy chuyện xưa của ngươi khiến người ta cảm khái, nhưng bây giờ, Ma Quân không phải đã...” Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
“Thủ đoạn của Ma Quân có thể đơn giản như vậy sao?” Thất Tội Yêu Linh nói.
Nghe nói như thế, Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn nhau, trong mắt đều có phần tối tăm.
Chẳng lẽ nói, Ma Quân phục bút, còn đơn giản như vậy?
“Bản nguyên Ma Quân chỉ là một trong những thủ đoạn của Ma Quân đại nhân mà thôi.” Thất Tội Yêu Linh nói.
“Quả nhiên...”
Quân Tiêu Dao cảm thán một chút.
Những đại lão vạn cổ này, ai nấy đều có thủ đoạn rất khôn khéo.
Có điều không bàn Ma Quân còn có thủ đoạn cứu cánh nào nữa.
Nhưng trước mắt thứ khiến Quân Tiêu Dao để ý là ma kiếm Thất Tội.
“Vậy bản thể ma kiếm này...” Quân Tiêu Dao nói.
“Các ngươi đều đều là người mang bản nguyên Ma Quân bản nguyên, đương nhiên có tư cách có được.” Thất Tội Yêu Linh nói.
Tuy nàng biết một số bí mật của Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Cũng biết bọn họ có mưu đồ với Mạt Nhật Thần Giáo.
Nhưng Thất Tội Yêu Linh cũng không để ý.
Nàng chỉ để ý Ma Quân, không có hứng thú với Mạt Nhật Thần Giáo.
Chớ nói chi là, Quân Tiêu Dao còn có chút tương tự với Ma Quân.
Việc này càng khiến Thất Tội Yêu Linh có một loại cảm giác thân cận tự nhiên với Quân Tiêu Dao.
“Đa tạ.”
Quân Tiêu Dao tiến lên, tiến vào trong ao Thất Tội.
Sau đó vươn tay, mò về phía ngực Thất Tội Yêu Linh.
Đông Phương Ngạo Nguyệt thấy cảnh này, không nói gì.
Ngay sao đó tay Quân Tiêu Dao đúng thật là trước tiếp xuyên qua thân thể mềm mại của Thất Tội Yêu Linh.
Sau đó, cầm một vật.
Một thanh kiếm, được rút ra chậm rãi từ trong ngực Thất Tội Yêu Linh.
Đây là một thanh kiếm đen nhánh, trên thân kiếm có khác đường vân màu đỏ tươi.
Có cùng loại ma văn quỷ dị với trên người Thất Tội Yêu Linh.
Chính là ma kiếm Thất Tội!