Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đến khi ánh nhìn của Quân Tiêu Dao một lần nữa trở lại.
Đông Phương Ngạo Nguyệt đã tạm thời luyện hóa xong nguyên bản của Ma Quân.
Hơi thở của nàng, một lần nữa lại lên cao một đoạn.
“Thành công rồi?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ừm.” Đông Phương Ngạo Nguyệt khẽ gật đầu.
Loại cảm giác thực lực tăng lên như vậy thật sự vô cùng phong phú.
Mỗi một lần thực lực tăng lên, đều đại biểu rằng nàng đã tiến thêm một bước trên con đường báo thù.
“Như vậy thì tiếp theo…”
Quân Tiêu Dao nói còn chưa dứt lời.
Bất ngờ nghe được một tiếng cười vang lên.
“Quả là một màn thú vị!”
Một giọng nữ đột ngột vang lên.
Quân Tiêu Dao cùng với Đông Phương Ngạo Nguyệt đều kinh ngạc không thôi.
Chẳng lẽ còn có kẻ nào giấu mình trong cung điện này sao?
Nhưng mà làm sao có thể được cơ chứ?
Dù cho có người cố tình che giấu hơi thở thì nhất định cũng không chạy trốn được cảm giác thần hồn nhạy bén của Quân Tiêu Dao.
“Không đúng, phương hướng thanh âm kia truyền đến là từ…”
Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt nhanh chóng dời tầm mắt, cuối cùng nhìn về phía chùm sáng Thất Tội ở chính giữa.
Luồng ánh sáng chậm rãi tan rã.
Bóng đen mơ hồ nhìn thấy trong đó cũng dần dần hiện hình.
Nhưng không phải là một thanh kiếm như trong tưởng tượng của bọn họ.
Mà là…
Một con người!
Một nữ nhân có dung mạo tuyệt thế!
Nữ nhân một thân khoác lụa đỏ, dung nhan xinh đẹp đầy quyến rũ.
Làn tóc dài óng mượt như thác nước đổ xuống, rơi tán loạn ở trong hồ.
Nếu phải nêu ra điểm khác biệt duy nhất giữa nàng và người bình thường.
Thì chính là những ma văn quỷ dị mơ hồ nhìn thấy được kHắc Họa trên cơ thể nàng.
Nhưng điều này chẳng những không làm giảm sút vẻ đẹp của nữ nhân này, ngược lại còn khiến cho vẻ ngoài của nàng thêm phần mị hoặc bí ẩn.
“Ngươi là…”
Trong mắt của Đông Phương Ngạo Nguyệt lập tức dâng lên sát khí.
Nữ nhân này xuất hiện ở đây nghĩa là nàng đã chứng kiến tất cả những gì xảy ra nãy giờ.
Đây là tin tức tuyệt đối không được phép để lộ ra vẻ ngoài!
Bằng không thì kế hoạch của bọn họ sẽ gặp phải trở ngại vô cùng gian nan.
Thế nhưng, Quân Tiêu Dao lại giơ tay ngăn Đông Phương Ngạo Nguyệt đang định tiến lên lại.
“Tiêu Dao…”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
“Đây không phải là mục tiêu của chúng ta sao?”
Khoé môi của Quân Tiêu Dao khẽ câu lên một đường cong.
Đông Phương Ngạo Nguyệt nghe vậy lập tức giật mình nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp ở giữa hồ nước kia.
“Ngươi chính là… ma kiếm Thất Tội!”
Khó có thể tưởng tượng, nữ tử vô cùng xinh đẹp trước mắt này lại là bội kiếm của Ma Quân, Thất Tội.
“Người này thú vị...”
Nữ tử xinh đẹp nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt mang theo sắc hiếu kỳ và cảm thấy hứng thú.
Đã rất lâu rất lâu rồi nàng chưa từng gặp qua loại người như vậy.
“Nhưng mà nếu như là khí linh thì sao lại có cảm giác không đúng lắm...”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhíu phượng mi.
Nếu như nữ tử xinh đẹp này là kiến linh thì hẳn nàng chỉ cần cảm nhận một chút thì sẽ có cảm giác.
Dù sao khí linh và sinh linh chân chính cũng có sự khác biệt nhất định.
Tuy nói khí linh Tiên Khí có khả năng càng giống người hơn so với khí linh bình thường.
Nhưng chắc chắn vẫn có điểm phân biệt.
“Nói như thế nào đây, nói nàng là khí linh cũng đúng, nói không phải cũng đúng.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm sâu dưới mặt nạ quỷ bằng đồng.
“Chuyện này...”
Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng có hơi sửng sốt.
“Nàng cũng không phải là khí linh đơn thuần, hoặc là nói, nàng đã từng là một người.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Cảm giác của ngươi, quả nhiên không kém.”
Nữ tử xinh đẹp khẽ mỉm cười.
“Cái gì, người sống...”
Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng bất ngờ.
Khí Linh của ma kiếm Thất Tội đã từng là một người sống!
Chẳng lẽ, Ma Quân kia cưỡng chế luyện hóa một người sống thành khí linh ma kiếm của hắn?
Nghĩ tới đây, ngay cả Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng khẽ nhíu mày.
Tuy nàng cũng lãnh khốc vô tình, có điều thủ đoạn của Ma Quân đúng là không thẹn với tên hắn.
“Ta tên Thất Tội Yêu Linh, đúng thật là khí linh của ma kiếm Thất Tội.”
Một nữ tử tên là Thất Tội Yêu Linh nói.
Sau đó hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao cùng Đông Phương Ngạo Nguyệt, đôi mắt lưu chuyển nói.
“Có nghĩ đến, vậy mà bọn họ lại giấu sâu như vậy, cũng có mưu đồ lớn như vậy với Mạt Nhật Thần Giáo.”
Nghe được lời kia, Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt đều khẽ nhíu mày.
Thất Tội Yêu Linh biết lai lịch của bọn họ, chỉ sợ là sẽ có chút phiền phức.
Nếu như để lộ ra ngoài, kế hoạch của họ sẽ chịu ảnh hưởng rất lướn.
Khiến người ta bất ngờ chính là.
Thất Tội Yêu Linh lại là mỉm cười nói: “Có điều, vậy thì liên quan gì đến ta chứ, ta chỉ là một khí linh thôi.”
“Trừ Ma Quân đại nhân ra thì đâu có thứ gì đáng để ta quan tâm.”
Thất Tội Yêu Linh mỉm cười.
Mạt Nhật Thần Giáo là thứ gì chứ, có liên quan gì đến nàng đâu.
Cho dù Mạt Nhật Thần Giáo hủy diệt, đối với nàng mà nói, cũng không có chút cảm giác nào.
Nàng không thèm để ý.
Nhìn thấy vẻ mặt Thất Tội Yêu Linh, dưới mặt nạ quỷ bằng đồng, Quân Tiêu Dao như có điều suy nghĩ.
Theo lý thuyết, Thất Tội Yêu Linh đã từng là một người sống.
Nếu như nói, thật sự đúng là Ma Quân cưỡng ép luyện hóa nàng thành khi linh ma kiếm.
Thì Thất Tội Yêu Linh hẳn là chỉ nên có hận ý mãnh liệt với Ma Quân mới đúng.
Hay là nói, Ma Quân đã tiêu trừ hoàn toàn hận ý của Thất Tội Yêu Linh rồi?
Sau đó, hắn thử thăm dò một chút, làm ra một động tác.
Đó chính là tháo mặt nạ quỷ bằng đồng trên mặt mình xuống.
Thất Tội Yêu Linh nhìn một cái, lúc này sửng sốt!
“Ma Quân đại nhân!”
Thất Tội Yêu Linh không nhịn được nghẹn ngào, cảm xúc dao động.
Có điểm tương phản với dáng vẻ dửng dưng khi nãy.