Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giới Hải, trong một thế giới khác.
Một chiếc cô chu băng qua tinh vũ.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên cô chu.
Hắn lúc này nhiên sẽ không biết, người cạnh tranh với muội muội hắn Vân Khê đã xuất hiện.
Càng sẽ không biết, người cạnh tranh đó lại còn là Đông Phương Hạo bị Đông Phương Ngạo Nguyệt khoét xương.
Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng sẽ không biết, Đông Phương Hạo gần như bị nàng quên lãng này.
Đang âm thầm quật khởi, lại ấp ủ một cuộc báo thù với nàng.
Mà Quân Tiêu Dao mặc kệ có biết chuyện này hay không, thực ra đều sẽ không quá quan tâm.
Thái độ của hắn đối với truyền thừa Địa Hoàng rất đơn giản.
Đó chính là, chỉ có thể là của muội muội hắn.
Muội muội hắn tranh được, tự nhiên tốt nhất.
Cho dù muội muội hắn không tranh được, Quân Tiêu Dao cũng sẽ đích thân ra tay, thay Vân Khê giải quyết tất cả chướng ngại và đối thủ.
Đây chính là thái độ của hắn.
“Hẳn sắp đến rồi nhỉ?”
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng nhập định mở hai mắt nhìn về phía trước.
Chỗ sâu tinh vũ sáng lạn có rất nhiều đại tinh cổ xưa đang lưu chuyển.
Mà trên một ngôi sao trong đó.
Có một tế đàn cổ loang lổ phủ đầy bụi bặm.
Giống như ngàn năm vạn năm đều chưa từng có người bước lên.
Quân Tiêu Dao đứng dậy đi về phía tế đàn cổ.
Sau đó lấy ra Tiên nguyên đặt lên tế đàn cổ.
Thần hoa sáng chói chảy xuôi, xán lạn vô cùng.
Không gian xung quanh Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu rung động vặn vẹo.
Mà ngay lúc này.
Bất thình lình.
Mặt ngoài tế đàn cổ lại có âm thanh vỡ nát truyền ra, mặt ngoài xuất hiện vết nứt.
Sau đó không gian nháy mắt không ổn định, rơi vào hỗn loạn lớn hơn.
“Chuyện này...”
Quân Tiêu Dao cũng có hơi cạn lời.
Nhưng còn không đợi hắn nghĩ nhiều.
Ngay sau đó, thân hình của hắn lập tức bị không gian bóp méo cắn nuốt, tan biến tại chỗ.
Quân Tiêu Dao không biết bản thân sẽ bị truyền tống đến nơi nào của Giới Trong Giới.
Nhưng nhìn từ tình huống không ổn định này.
Rõ ràng sẽ không truyền tống đến nơi đáng tin cậy cho lắm.
Giới Trong Giới từ xưa đến nay chính là một thế giới bảo địa nổi tiếng giàu có nhất Giới Hải.
Mà theo thế lực Tam Hoàng chiếm cứ Giới Trong Giới.
Giới Trong Giới càng được nâng lên đến thần đàn.
Được coi như thánh địa của Giới Hải, càng là nơi tồn tại của truyền thừa chính thống Tam Hoàng.
Mà lúc này, tại một địa vực vô cùng rộng lớn ở Giới Trong Giới.
Đây là một vùng đất hưng thịnh tươi tốt màu mỡ.
Từ xa nhìn lại, muôn vàn cung điện lơ lửng trên đỉnh mây.
Thác tiên rủ xuống, chim muông hót vang, rực rỡ gấm hoa, muôn hồng nghìn tía.
Trong uy nghiêm lại có một loại thần thánh siêu nhiên như tiên cảnh nhân gian.
Tiên khí mịt mờ, sương mù lưu chuyển, linh khí bao phủ.
Trong hư không có thể nhìn thấy trận văn lúc ẩn lúc hiện bao phủ toàn bộ địa vực.
Trận pháp đồ sộ như vậy không biết phải hao phí bao nhiêu tiên tài thần liệu.
Đủ để nhìn thấy sự bạo tay của nơi này.
Mà ở cửa chính có một tấm biển lớn.
Viết ba chữ.
Thiên Hoàng các!
Không sai, đây chính là nơi tồn tại của một trong các thế lực Tam Hoàng, Thiên Hoàng các.
Mà ở chỗ sâu cung điện liên miên của Thiên Hoàng các.
Có một tòa bảo các tĩnh mịch.
So với sự tráng lệ, rộng rãi hùng vĩ ở nơi khác của Thiên Hoàng các.
Bảo các này lộ ra vẻ rất tịch mịch, rất thanh nhã.
Khoảnh khắc nào đó, một bóng dáng buông xuống nơi này.
Đó là một nam tử dáng vẻ trung niên.
Thân hình vĩ ngạn, trên mặt dường như bao phủ sương mù, mơ hồ vô cùng.
Tuy không để lộ ra một tia khí tức.
Nhưng lực lượng ẩn sâu trong cơ thể hắn lại đủ để chấn diệt càn khôn, rung chuyển thương mang.
Vị nam tử trung niên này đặt ở Giới Trong Giới cũng là một đại nhân vật địa vị tuyệt đối siêu nhiên.
Thị nữ trông coi trước bảo các nhìn thấy người tới, ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ, vội vàng cúi người chào hỏi.
“Tham kiến Lê Thánh các chủ!”
Người nam tử trung niên khí tức nội liễm lại cường hãn không gì sánh kịp này.
Rõ ràng là một trong bốn phương các chủ của Thiên Hoàng các, Lê Thánh!
Thánh này không phải Thánh trong cảnh giới tu luyện.
Mà là một loại tôn xưng.
Đại biểu tu vi cảnh giới của Lê Thánh siêu phàm nhập thánh.
Hắn sớm đã là cường giả Đế cảnh thành danh đã lâu ở Giới Hải, hơn nữa còn không phải cường giả Đế cảnh bình thường.
Nếu không cũng sẽ không có tư cách trở thành một trong một các chủ của Thiên Hoàng các.
Càng quan trọng hơn là lai lịch của bản thân Lê Thánh cũng không đơn giản.
Có thể nói, Lê Thánh bây giờ tuyệt đối là một trong đại nhân vật có địa vị cao nhất ở Giới Trong Giới.
Lê Thánh không trực tiếp để ý đến thị nữ, đi vào trong bảo các.
Nhìn đến đây, cùng lúc kính sợ trong mắt thị nữ cũng chứa đựng một vệt ánh sáng.
“Không hổ là Lê Thánh các chủ, đối với người ngoài tuy uy nghiêm nhưng lại rất quan tâm Thiếu tư mệnh đại nhân.”
“Thật đúng là phụ từ nữ hiếu.”
Không sai, bảo các này đúng là chỗ ở của Thiếu tư mệnh Thiên Hoàng các.
Mà Thiếu tư mệnh của Thiên Hoàng các này.
Chính là nữ nhi của Lê Thánh!
Trong bảo các.
Tiên quang bao phủ, linh khí mờ mịt.
Có trận pháp đang lưu chuyển, tập trung tinh hoa thiên địa.
Có thể nói, bảo các này vốn là một nơi tu luyện tuyệt hảo.
Mà trong sương mù tiên quang mờ mịt.
Một bóng dáng xinh đẹp áo trắng mông lung ngồi xếp bằng trong đó.
Đó là một nữ tử áo trắng, nhắm mắt, trên mặt đeo một chiếc mạng che mặt màu trắng.
Đôi mắt nhắm chặt, mi rậm đen nhánh.
Tuy có mạng che mặt che giấu.
Nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy đường nét dung nhan.
Lại có một loại xinh đẹp đủ làm người ta nín thở.
Mà lúc này, trong bảo các, tiếng bước chân vang lên.
“Tiên Dao.”
Lê Thánh đi vào, nhìn về phía nữ tử áo trắng.
Nữ tử áo trắng này là nữ nhi của hắn.
Đồng thời cũng là Thiếu tư mệnh của Thiên Hoàng các.
Tên là Lê Tiên Dao.