Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đối với thánh linh, Quân Tiêu Dao cũng không có hảo cảm lắm.
Bất luận là đảo Thánh Linh Cửu Thiên Tiên Vực hay là cấm khu thành cũ Thánh Linh.
Hắn và mạch thánh linh ngược lại kết thù tương đối nhiều.
Giống như phát giác ra được Quân Tiêu Dao có ý đồ với bản thể của nó và hoa Tuế Nguyệt.
Ánh mắt rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim lộ ra một vệt hung hăng nhân tính hóa, liều chết xông về phía Quân Tiêu Dao.
Trong hư không, mưa ánh sáng phiêu tán rơi rụng mang theo năng lực thời gian.
Tuy con rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim này vẫn chưa lột xác trưởng thành hoàn toàn.
Không thể phát huy lực lượng thời gian đến trình độ khủng bố.
Nhưng cũng đã đủ mạnh.
Nơi những hạt mưa ánh sáng kia phiêu tán rơi xuống, tất cả đều già nua mục nat, giống như trải qua vạn vật biến thiên.
Nhìn thấy rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim xông tới.
Quân Tiêu Dao giương tay vồ một cái.
Cấm Tiên tầng thứ tư!
Hư không xung quanh bắt đầu đè ép, phong tỏa!
Nhưng bên ngoài thân rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim có ánh sáng chạy dọc theo cơ thể, có lực thời gian mịt mờ đang lưu chuyển.
Lồng giam hư không kia đúng là bắt đầu buông lỏng ra!
Đây là thời gian đang va chạm với hư không!
“A?”
Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ suy tư.
Một cảnh này ngược lại khiến ánh sáng lóe lên trong lòng hắn.
Nếu Cấm Tiêu tầng thứ tư là Cấm Không Gian.
Như vậy...
Cấm Tiên tầng thứ năm, hẳn là Cấm Thời Gian!
Cấm Tiên Thất Phong, là thần thông lúc Quân Tiêu Dao đánh dấu.
Nhưng bởi vì chỉ có năng lực phong ấn giam cầm, cho nên Quân Tiêu Dao cũng chưa quá mức để ý, càng không cố găng tu luyện.
Mà bây giờ, rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim này ngược lại lại gợi mở cho hắn.
“Đợi sau này đến lúc thu thập được Thời Thư hoàn chỉnh từ chỗ Sở Tiêu, ngược lại có thể lĩnh ngộ ra biến hóa mới của Cấm Tiên Thất Phong từ đó.”
Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hình như hắn có hơi xem thường Cấm Tiên Thất Phong rồi.
Nếu như Cấm Không Gian và Cấm Thời Gian cùng cộng lại thì không thể nghi ngờ đó chính là thần thông phong ấn mạnh nhất.
Lại cộng thêm Phương Thốn Càn Khôn.
Thử hỏi ai có thể thoát khỏi bàn tay của Quân Tiêu Dao?
Ngược lại hắn càng mong Sở Tiêu nhanh chóng thu thập đủ Thời Thư.
Mà trước mắt.
Đối mặt với thế công của rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim.
Quân Tiêu Dao cũng lại lần nữa ra tay.
Mà một lần ra tay này chính là một loại lực lượng chí cường.
Lực luân hồi!
Có thể nói là Quân Tiêu Dao lĩnh hội rất sâu sắc luân hồi.
Không chỉ có pháp tắc cô đọng luân hồi.
Thần thông bên trong cốt chí tôn cũng có Luân Hồi Niết Quang, Đạo Bàn Luân Hồi.
Hắn còn có được Bỉ Ngạn Luân Hồi Tiên quyết từ chỗ Bỉ Ngạn Hoa chi mẫu.
Chớ nói chi là còn có Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Luân hồi cũng dính dáng đến thời gian.
Tuy không thuần túy bằng lực thời gian nhưng cũng có áo nghĩa chất chứa trong đó.
Theo Quân Tiêu Dao thi triển ra lực luân hồi.
Luồng năng lực thời gian tuế nguyệt rơi xuống trên người hắn kia cũng bị cắt giảm đi rất nhiều.
“Lực luân hồi mạnh quá, vị Quân công tử này rốt cuộc có lai lịch gì?”
Bọn người Ngọc Hiên thái tử thấy thế cũng kinh ngạc cảm thán không thôi.
Lực luân hồi, đây cũng không phải loại lực lượng có thể tùy tiện khống chế gì.
Không có ngộ tính yêu nghiệt tuyệt đối và cơ duyên thì không thể nào lĩnh ngộ được.
Kế tiếp, lực thời gian đã tạm thời không còn uy hiếp được Quân Tiêu Dao nữa.
Vậy hắn liền hoàn toàn không có bất kỳ áp lực gì.
Mất đi sự áp chế của lực thời gian đặc thù kia.
Con rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim này chẳng qua cũng chỉ là một thánh linh hoàn toàn chưa từng lột xác mà thôi.
Quân Tiêu Dao ra tay, quyền phong gột rửa, mang theo ánh sáng luân hồi.
keng!
Lúc ánh sáng đánh lên người rồng nhỏ Tiên Kim đúng thật là có vang lên tiếng kim loại va chạm.
“Không hổ là Tiên Kim...”
Quân Tiêu Dao không bất ngờ.
Thời Quang Tiên Kim, cho dù bỏ năng lực thời gian qua một bên thì đó cũng vẫn là vật liệu quý hiếm nhất.
Sao có thể bị đánh nát dễ dàng như vậy được?
Mà nhìn đến đây, bọn người Ngọc Hiên thái tử càng giống như bị ngớ ra.
Lại có người, dùng nhục thân đối đầu với Tiên Kim sao?
Điều kỳ quái nhất chính là, người này còn không bận gì!?
Đối với Quân Tiêu Dao thì chỉ nhìn như thủ đoạn bình thường.
Rơi vào mắt bọn người Ngọc Hiên thái tử thì như yêu nghiệt, khiến người chấn kinh.
Ngọc Hiên thái tử cảm thấy may mắn, phương án lôi kéo của mình quả là đúng rồi.
Mà Ô Ma hoàng tử cũng cảm thấy may mắn, cũng may mình không bởi vì đố kị mà mất não đi khiêu khích.
Nếu không thì đã sớm không còn mạng rồi.
Mà trong cuộc chiến.
Nhìn thấy thứ trước mắt không chịu chút ảnh hưởng nào của lực thời gian.
Thậm chí có thể dùng nhục thân va chạm với nó.
Rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim cũng thoái ý.
Quân Tiêu Dao thấy thế, lách mình mà lên đồng thời dùng Đạo Bàn Luân Hồi nghiền ép xuống.
Đây là cốt chí tôn, thần thông thần huyết Chí Tôn, là thể hiện mức độ cao nhất của lực luân hồi.
Đồng thời, trong thức hải của Quân Tiêu Dao, lực nguyên thần khủng bố vô cùng mãnh liệt tràn ra.
Quân Tiêu Dao càng muốn cưỡng ép tiêu diệt linh thức của rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim này!
Rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim này đương nhiên không cam lòng bị như vậy, đang liều mạng phản kháng.
Ánh sáng mông lung chiếu rọi lên, lực thời gian tứ tán khiến hư không xung quanh cũng muốn rách ra.
Lòng đám người Ngọc Hiên thái tử vô cùng lạnh ngắt.
Cũng may đụng phải Quân Tiêu Dao.
Bằng không, cho dù bọn họ có thể đến được đây.
Thì chẳng qua cũng là có thêm ba bộ hài cốt ở miệng hầm mà thôi.
Mà kết quả cuối cùng, không có chút nào bất ngờ.
Rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim bị Quân Tiêu Dao cưỡng ép tiêu diệt ý thức.
Cuối cùng, biến thành một viên Tiên Kim lớn nhỏ cỡ ngán tay, thần hoa óng ánh, vô cùng lộng lẫy.
“Nhỏ như vậy...
So sánh với Hư Không Tiên Kim lớn nhỏ cỡ quả dưa hấu lúc trước.
Thời Quang Tiên Kim này cũng có hơi quá ít
Có điều nghĩ đến mức độ hiếm có của Thời Quang Tiên Kim này.
Cho dù là một mẩu Thời Quang Tiên Kim cỡ bằng ngón tay này nếu tuồn ra ngoài cũng đã đủ khiến người ta tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.