Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao thì không có quá nhiều vẻ mừng rỡ, khẽ cau mày nói: “Mới bốn cánh sao?”
Hoa Tuế Nguyệt chín cảnh, danh xưng đảo ngược chuyển thời gian tuế nguyệt.
Mà đóa hoa Tuế Nguyệt bốn cánh này, tuy cũng được cho là vật hi hữu hiếm thấy.
Nhưng vẫn không thể so sánh với hoa Tuế Nguyệt chín cảnh.
Có điều thịt muỗi cũng là thịt.
Huống chi đóa hoa Tuế Nguyệt bốn cánh này cũng không phải không thể chấp nhận được như vậy.
Ngọc Nhàn công chúa không nhịn được muốn đi lên trước hái.
Dù sao đây chính là thứ cứu mạng phụ hoàng nàng.
Nhưng là, một tay nắm, đặt trên vai thơm của nàng.
Ngọc Nhàn công chúa nghiêng đầu nhìn lại, chính là Quân Tiêu Dao.
“Để ta hái đi.”
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói
Ngọc Nhàn công chúa ngoan ngoãn gật đầu nhẹ.
Mà Ô Ma hoàng tử trước đó đã chịu tổn thất.
Ăn một hố, khôn ngoan nhìn xa trông rộng, tất nhiên là không còn dám tùy tiện ra mặt.
Quân Tiêu Dao tiến lên.
Mà đúng lúc này.
Bỗng nhiên, một luồng lực lượng năm tháng hoang vu cực kì khủng bố tràn ngập ra.
Một bóng mờ đánh lén ra từ trong bóng tối, thẳng về phía Quân Tiêu Dao.
“Cuối cùng cũng hiện thân rồi sao?”
Quân Tiêu Dao sớm đã có cảm giác, bằng không thì hắn cũng không cản Ngọc Nhàn công chúa tự mình ra tay.
Hắn đưa tay ra, Trật Tự Thần Liên tung hoành, pháp tắc giao thoa, muốn trấn áp vật kia.
Biến cố bất ngờ khiến ba người Ngọc Hiên thái tử, Ngọc Nhàn công chúa, Ô Ma hoàng tử đều là kinh ngạc không thôi.
Bọn họ nhìn chằm chằm xem xét.
Thứ ra tay đánh lén kia rõ ràng là một con rồng!
Không sai.
Chính là một con rồng toàn thân phát ra vầng sáng chói lọi.
Có điều nói là rồng.
Nhưng thật ra thì cáng giống rắn hơn.
Bởi vì nó quá nhỏ, quá nhỏ, chỉ dài khoảng chừng hai thước.
Nói là rồng tí hon, nhưng cũng không khác rắn là bao.
Lý do biết đây là rồng.
Là bởi vì sinh linh này có vảy rồng, sừng rồng, râu rồng.
Nhìn qua giống như là được điêu khắc thành từ kim loại, chói lọi đến chói mắt.
Con rồng tí hơn này tuy nhìn qua trông rất bé, nhìn như vô hại.
Nhưng khí tức và dao động nó phát tán ra thì lại khiến đám người Ngọc Hiên thái tử cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Không thể nghi ngờ nếu như thư bọn họ đụng đến con rồng tí hon này thì chắc chắn sẽ mất mạng trong nháy mắt.
Con rồng màu vàng kim đó phóng về phía Quân Tiêu Dao, trên người nó dâng lên một luồng sáng thần bí lấp lánh.
Loại lực lượng kinh khủng đặc thù kia lại lần nữa tràn ra.
Chính là lực thời gian hoa Tuế Nguyệt hoang vu!
Quân Tiêu Dao đưa tay ra, dùng sức mạnh pháp tắc ngăn chặn.
Nhưng cũng cảm thấy, bàn tay đánh chưởng dò xét của mình giống như đang nhanh chóng trải qua một loại biến hóa năm tháng nào đó.
Nhưng hắn cũng không thèm để ý, thản nhiên nói.
“Quả nhiên, xem ra kẻ cầm đầu chính là ngươi.”
“Nếu như ta đoán không sai, hẳn là thánh linh được thai nghén ra từ Thời Quang Tiên Kim.”
Nghe được lời Quân Tiêu Dao, ba người Ngọc Nhàn công chúa đều vô cùng chấn động.
“Cái gì, Thời Quang Tiên Kim!”
Thời Quang Tiên Kim, đây chính là một trong số những tồn tại hi hữu nhất trong Tiên Kim.
Trước đó, Quân Tiêu Dao thu hoạch được Hư Không Tiên Kim, cũng đã đủ trân quý.
Nhưng mức độ quý hiếm và giá trị của Thời Quang Tiên Kim chỉ có cao hơn chứ không có thấp hơn Hư Không Tiên Kim!
Bao hàm năng lực thời gian tạo hóa.
Mọi người đều biết, lực lượng thời gian là một trong số những lực lượng mạnh mẽ nhất, thần bí nhất trên thế gian.
Trong Cửu Đại Thiên Thư cũng có Thời Thư.
Mà trước đó Sở Tiêu chính là nhờ có những tàn trang còn lại của Thời Thư phụ trợ mới có thể tu luyện trong thiên địa càn khôn, vượt qua người khác.
Có thể nói, lực thời gian tuế nguyệt chính là một trong số những sức mạnh huyền diệu nhất.
Nhưng loại lực lượng này cũng là loại lực lượng mờ mịt hư vô, khó nắm giữ nhất, hơn nữa còn có liên quan đến nhân quả lớn.
Mà lúc này ánh sáng Tiên Kim đang bao hàm một luồng lực lượng không gian cho nên mới quý hiếm như thế.
Có thể xưng là bảo vật vô giá.
Mà con rồng tí hơn trước mắt này.
Rõ ràng chính là thánh linh thai nghèn ra từ Thời Quang Tiên Kim!
“Khó trách...”
Ngọc Nhàn công chúa bỗng nhiên hiểu ra.
Mới nãy lúc ở miệng hầm bọn họ nhìn thấy những thi hài già nua kia.
Nàng còn nói tại sao lại có nhiều lão giả chết ở đây như vậy.
Quân Tiêu Dao lại nói một câu rằng bọn họ chưa chắc đã là lão giả.
Hiện tại xem ra.
Khi đó, Quân Tiêu Dao đã phát giác ra rồi.
Những người được gọi là lão giả này thật ra đều là Thời Quang Tiên Kim Long lấy lực lượng thời gian giết chết.
Cho nên mới có dáng vẻ già nua trải qua nhiều năm tháng này.
“Nguyên nhân là bởi vì hoa Tuế Nguyệt sao?”
“Dẫn đến nó diễn biến thành thánh linh, lại tự có linh tính nhất định.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Tiên Kim muốn diễn hóa ra sinh linh, tuy không phải là không được, nhưng điều kiện cũng cực kì hà khắc.
Hơn nữa còn cần thời gian dài đằng đẵng.
Mà hoa Tuế Nguyệt ở đây thì hẳn có thể có liên quan rất lớn đến nó.
“Chẳng lẽ con rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim này muốn trưởng thành theo hoa Tuế Nguyệt sao.”
“Cuối cùng đợi đến khi hoa Tuế Nguyệt hoàn toàn lột xác thậm chí hóa thành hoa Tuế Nguyệt chín cánh, sau đó lại thôn phệ luyện hóa nó...”
Quân Tiêu Dao nghĩ tới chỗ này.
Đáy lòng cũng thở dài.
Rồng nhỏ Thời Quang Tiên Kim rồng nhỏ vốn đã không tầm thường.
Nếu như lại luyện hóa thêm hoa Tuế Nguyệt chín cánh.
Chậc chậc.
Vậy thì tương lai, nói ít cũng là một thánh ling Đế cảnh đại thành, thực lực mạnh đến mức không thể nào tưởng tượng nổi.
Đáng tiếc đụng phải Quân Tiêu Dao này thì bị chặn ngang giữa đường.
Đừng nói hoa Tuế Nguyệt.
Ngay cả bản thân nó cũng không nhất định có thể bảo toàn được.