Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hư không lập tức không ổn định.
Sau đó, hắn được truyền tống vào trong núi rừng xa lạ.
Mà ngay lúc Chu Mộc nghi ngờ.
Hắn lại nhìn thấy phong cảnh khó quên ở nơi này.
Đó là một thiếu nữ ngồi bên dòng suối.
Dưới váy lộ ra đôi chân sáng bóng tinh tế như ngọc ngâm mình trong dòng suối.
Đôi chân nhỏ trắng như tuyết trong suốt đang nhẹ nhàng đùa giỡn với nước.
Chỉ riêng điều này, cũng đã khiến người ta cảm thấy đẹp đẽ.
Cơ thể thiếu nữ mảnh mai như liễu, tuy không có đường cong của người trưởng thành, nhưng lại lộ ra vẻ tươi mới tự nhiên, tràn đầy sức sống.
Mà khi Chu Mộc đưa mắt về phía mặt của thiếu nữ đó.
Lại ngây ra, hoàn toàn không thể dời mắt.
Thiếu nữ có khuôn mặt rất xinh đẹp.
Khuôn mặt như tranh vẽ, làn da như tuyết, đôi môi hoa anh đào, người mang hương thơm.
Đôi mắt đẹp chiếu sáng rạng rỡ, tinh khiết thanh lịch, nhan sắc động lòng người.
Làn da trắng như tuyết, mềm mại như tơ.
Chu Mộc thề, hắn chưa từng gặp thiếu nữ tươi mát thuần mỹ như vậy.
Quả thật giống như tinh linh giữa trần thế, không nhiễm bụi trần, thậm chí cảm giác nhìn thoáng qua, đều là loại khinh nhờn thiếu nữ này.
Mà điều đáng chú ý là giữa ấn đường của thiếu nữ trắng nõn này có một đường vân huyền diệu.
Chẳng những không phá hủy sự thuần khiết của thiếu nữ, mà còn khiến nàng có thêm phần thần bí.
Bên cạnh thiếu nữ còn có một con thú nhỏ.
Toàn thân con thú nhỏ vàng rực rỡ, kháu khỉnh bụ bẫm.
Nhưng lại có vảy và sừng rồng như rồng vậy.
Nhìn qua vốn không hung mãnh, thậm chí còn có chút cảm giác ngu ngốc.
Mà cảm giác của con thú nhỏ màu vàng rất nhạy bén, thoáng cái đã nhận ra sự tồn tại của Chu Mộc.
Sau đó gầm lên về phía hắn.
“Nguyên Bảo, sao vậy?”
Thiếu nữ thuần khiết đẹp đẽ như tinh linh nói.
Sau đó, đôi mắt đẹp lưu chuyển, cũng phát hiện ra Chu Mộc.
“A…”
Hình như thiếu nữ ngạc nhiên, cảm giác rất bất ngờ.
“Cô nương, tại hạ là Chu Mộc thái tử của Đại Chu hoàng triều, bất ngờ đến nơi này…”
Chu Mộc cũng cảm thấy có chút co quắp khi đối mặt với thiếu nữ tinh linh xinh đẹp này.
“Ngươi là người từ bên ngoài tới sao?”
Thiếu nữ lộ ra vẻ mới lạ, dường như nàng rất hứng thú với lai lịch của hắn.
“Nói cho ta biết, thế giới bên ngoài trông như thế nào?”
Thiếu nữ mở đôi mắt sáng, rất tò mò, giống như một em bé tò mò vậy.
Sau đó, Chu Mộc và thiếu nữ trò chuyện với nhau.
Dần trở nên quen thuộc.
Hắn cũng biết được tên của thiếu nữ.
Gọi là Lạc Lạc.
Một cái tên hơi kỳ lạ, nhưng lại rất hợp với sự tươi mới thoát tục, khí chất đáng yêu của nàng.
Chu Mộc rất muốn biết Lạc Lạc đến từ đâu, nơi này là nơi nào.
Chỉ là, tuy Lạc Lạc đơn thuần ngây thơ, nhưng lại ngậm miệng không nói gì về mặt này.
Chu Mộc chỉ biết nàng có mấy sư phụ, hơn nữa còn sống ở nơi này, chưa từng đi ra ngoài.
Còn chưa từng thấy thế giới đại thiên ở bên ngoài.
Cho nên lần đầu tiên nhìn thấy Chu Mộc là người ngoài đến, Lạc Lạc mới lộ ra tò mò.
Chu Mộc cảm thấy lai lịch của Lạc Lạc không đơn giản.
Bởi vì hắn thấy thú cưng được nuôi bên cạnh Lạc Lạc, cũng chính là con thú nhỏ màu vàng.
Tuy trông nó có chút ngốc nghếch.
Nhưng nhìn thế nào, cũng có chút giống với thụy thú Tỳ Hưu trong truyền thuyết.
Tuy không thể đảm bảo là Tỳ Hưu thuần huyết tuyệt đối, nhưng rõ ràng cũng cực kỳ bất phàm, không phải bình thường có thể có được.
Mà sau đó, Chu Mộc cũng phát hiện hắn có thể thông qua trận pháp cổ xưa không đầy đủ này để quay về Hoàng lăng của Đại Chu hoàng triều.
Cho nên sau đó, Chu Mộc cũng thường xuyên truyền tống đến chỗ của Lạc Lạc thông qua trận pháp cổ xưa không trọn vẹn này.
Thường xuyên qua lại, hai người họ cũng dần quen thuộc.
Lạc Lạc cũng xem hắn là bằng hữu đến từ ngoại giới.
Mà tâm tư của Chu Mộc rõ ràng không đơn giản như vậy.
Cho dù là bối cảnh thần bí phía sau Lạc Lạc, hay là bản thân nàng, đều là tồn tại cực kỳ có sức hấp dẫn.
Sau đó, trong một lần nói chuyện.
Chu Mộc cũng vô tình hữu ý để lộ ra ngoài.
Hoàn cảnh khó khăn hiện giờ của Đại Chu hoàng triều.
“Cái gì, Đại Chu hoàng triều mà ngươi ở sắp diệt quốc sao?”
Lạc Lạc rất kinh ngạc.
“Tại sao các ngươi lại tàn sát lẫn nhau chứ?”
Dường như nàng có chút không rõ.
“Kẻ thù truyền kiếp mà thôi.”
Chu Mộc thở dài một tiếng.
Hình như thấy được khó xử của bằng hữu, Lạc Lạc cũng có chút đắn đo, sau đó nói.
“Tuy ta không dám đi cầu xin sư phụ của ta ra tay, nhưng có thể nhờ mấy đại thúc.”
“Giúp các ngươi đẩy lùi kẻ địch.”
“Nhưng cũng chỉ là đẩy lùi, Lạc Lạc không muốn để ai đi giết người cả.”
“Thật sao?”
Trong mắt Chu Mộc hiện lên ánh sáng kinh ngạc vui mừng.
Mà sau đó, tình hình giống như ngoại giới chứng kiến vậy.
Đại Chu hoàng triều dùng lượng lớn tài nguyên mà Chu Mộc phát hiện được, bồi dưỡng thu hút không ít cường giả, làm tăng quốc lực.
Sau đó trong một lần đại chiến, có cường giả thần bí ra tay đánh trọng thương Ngọc Hư hoàng chủ, để lại cho hắn vết thương đại đạo.
Có thể nói, khí vận gian khổ lênh đênh của Đại Chu hoàng triều đã được một mình Chu Mộc thay đổi.
Chu Mộc ngồi xếp bằng trên bồ đoàn trong cung điện tổ địa của Đại Chu hoàng triều.
Nhớ lại những kỳ ngộ này, bản thân Chu Mộc cũng không thể không cảm thán.
Thứ như số mệnh đúng là huyền diệu.
Hắn lần nữa nhắm mắt, nhìn thấy con rồng nhỏ màu vàng nhảy múa trong thức hải của bản thân.
Chân huyết Thánh Long trong cơ thể mình,
Thậm chí, còn gặp được Lạc Lạc.
Đều có thể là bởi vì con rồng nhỏ màu vàng này.
“Lẽ nào đây là cái gọi là con rồng khí vận?”
Trong lòng Chu Mộc suy tư.
Tuy Tinh vực Bách Quốc mà hắn đang ở tương đối lơi lỏng.
Nhưng cũng có nghe nói đến.
Ở Giới Trong Giới có cái gọi là con rồng khí vận.
Con rồng khí vận là sự nghi ngờ và thể hiện của khí vận Giới Trong Giới.
Chỉ cần có được con rồng khí vận, thì đại diện cho con cưng thiên địa của Giới Trong Giới.
Gặp phải bất cứ chuyện gì đều có thể gặp dữ hóa lành.
Còn có thể có được không ít cơ duyên.
Mà Chu Mộc lột xác Chân huyết Thánh Long cùng với gặp được Lạc Lạc.
Trên cơ bản cũng là một loại thể hiện của cơ duyên khí vận.
Nếu không có khí vận này thì sẽ không có được cơ duyên này.
Hơn nữa quan trọng hơn là.
Sự xuất hiện của con rồng khí vận cũng đại diện cho tương lai Giới Trong Giới có thể sẽ xuất hiện cơ duyên của thiên tài.
Mà chỉ cần có được con rồng khí vận thì có thể có được cơ duyên rất lớn.
Nhảy lên trở thành chí cường giả, thậm chí là trở thành chủ tể của Giới Trong Giới!
Nghĩ đến những điều này, cho dù tâm tính trầm ổn như Chu Mộc cũng không khỏi có chút kích động.