Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2745 - Chương 2745 - Lạc Lạc Tham Gia Đại Chiến Trăm Nước

Chương 2745 - Lạc Lạc tham gia đại chiến trăm nước
Chương 2745 - Lạc Lạc tham gia đại chiến trăm nước

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Chỉ là, con rồng khí vận có lẽ không chỉ có một.”

“Hơn nữa, con rồng khí vận này của ta khó tránh khỏi hơi nhỏ, có lẽ vốn chưa trưởng thành.”

Sau sự phấn khích ban đầu.

Chu Mộc cũng cảm giác được.

Rồng vàng khí vận này của hắn rất nhỏ.

Dường như là một ngòi nổ, một phần nhỏ của rồng vàng khí vận thật sự.

“Xem ra, rồng vàng khí vận này của ta không phải là hoàn chỉnh.”

“Nhưng có thể thông qua nó để tìm rồng vàng khí vận hoàn chỉnh.”

Chu Mộc vốn không có gì là tức giận.

Tuy là rồng vàng khí vận không đầy đủ trước mắt, cũng khiến hắn hoàn toàn trở mình.

Hắn có niềm tin rồng vàng khí vận hoàn chỉnh cuối cùng nhất định phải thuộc về hắn.

“Đúng rồi, tiếp theo chính là đại chiến trăm nước.”

“Không biết Lạc Lạc có hứng thú hay không?”

Vừa nghĩ đến thiếu nữ xinh đẹp như ngó sen giữa thế gian đó.

Trái tim Chu Mộc không khỏi khẽ động đậy.

Đại chiến trăm nước trái lại là một cơ hội tốt để gia tăng tình cảm với Lạc Lạc.

Tuy hắn có tình cảm với Lạc Lạc.

Nhưng hình như Lạc Lạc đối với hắn, chỉ có tình bạn đơn thuần nhất.

Mà tình bạn này phần lớn đều là vì hắn là người ngoài đầu tiên mà Lạc Lạc nhìn thấy, vì vậy cảm thấy tò mò.

Chu Mộc tuyệt đối sẽ không thỏa mãn với quan hệ này.

Chẳng bao lâu, hắn lần nữa vào trong Hoàng lăng, tiến vào trong hành lang có cửa đá bí mật.

Cuối cùng thông qua truyền tống trận không đầy đủ, lần nữa đi vào mảng đất trời non xanh nước biếc này.

Mà giữa non nước đẹp đẽ.

Có một bóng dáng xinh đẹp, đẹp hơn cả non nước này.

Đương nhiên là Lạc Lạc.

Vóc dáng của nàng mảnh mai thon thả, dáng điệu xinh đẹp.

Tóc đen như mực tùy ý phủ lên bờ vai thơm.

Khuôn mặt xinh đẹp không thoa phấn, ngũ quan tinh xảo ngọt ngào.

Quả thực chính là ngó sen thế gian xuất thế lại thuần khiết.

Khiến người ta liếc mắt nhìn đều cảm thấy tâm hồn như bị lọc sạch.

Lúc này, Lạc Lạc đang cho thú cưng của nàng ăn, chính là con Tỳ Hưu tên Nguyên Bảo.

Đồ được đút cho nó không phải là Thánh dược khan hiếm, thì là Tiên nguyên.

Mà Nguyên Bảo chẳng từ chối ai, nuốt hết mọi thứ vào trong bụng.

Bỗng nhiên cảm nhận được khí tức của Chu Mộc.

Nguyên Bảo chợt mạnh mẽ quay đầu, gào về phía Chu Mộc.

Theo cảm giác bản năng của nó, nam tử này lòng mang ý xấu với nữ chủ nhân của nó.

Ý xấu này không phải là muốn hại nữ chủ nhân.

Mà là thèm thuồng cơ thể của nữ chủ nhân.

Thân là sủng vật của Lạc Lạc.

Nguyên Bảo cảm thấy bản thân có trách nhiệm bảo vệ nữ chủ nhân nhà mình.

“Chu Mộc, ngươi đến rồi!”

Nhìn thấy Chu Mộc xuất hiện, Lạc Lạc mỉm cười.

Nụ cười này khiến Chu Mộc có chút ngây người.

Thật sự là rất đẹp.

Một nụ cười giống như có thể tẩy rửa tâm hồn vậy.

Chu Mộc không nhịn được mà tới gần Lạc Lạc.

“Gâu!”

Nguyên Bảo rõ ràng là con Tỳ Hưu có huyết mạch nồng đậm nhưng lại phát ra tiếng chó gầm gừ, còn nhe răng.

“Hi hi, đừng để ý, không biết tại sao, hình như Nguyên Bảo vốn không thích ngươi.”

Lạc Lạc nhìn thấy cảnh này, cũng không khỏi nở nụ cười.

Chu Mộc ngượng ngùng dùng tay sờ mũi.

Chẳng lẽ con thú nhỏ này nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn?

“Đúng rồi, lần này đến là muốn nói với ngươi mấy chuyện mới mẻ, ví dụ như chuyện đại chiến trăm nước.”

Chu Mộc nói cho Lạc Lạc một số chuyện.

Nghe đến mức ánh mắt của Lạc Lạc sáng ngời.

“Hàng trăm người Hoàng triều tập trung lại một chỗ tỷ thí, hẳn là rất thú vị, rất náo nhiệt đúng không.”

Đôi mắt đẹp trong suốt của Lạc Lạc lóe sáng.

Nghiêm túc mà nói, từ khi có ý thức thì một mực nơi này khiến nàng hơi chán nản.

Nhưng mấy sư phụ của nàng không cho phép nàng ra ngoài.

Cho nên nàng chưa bao giờ nhìn thấy thế giới bên ngoài.

Chính vì như vậy.

Lạc Lạc mới cảm thấy tò mò với người ngoài Chu Mộc này.

Có thể nói, nếu đụng phải nàng không phải là Chu Mộc, mà là bất kỳ người nào khác.

Có lẽ Lạc Lạc cũng sẽ trở thành bằng hữu của hắn.

Cho nên Chu Mộc đối với Lạc Lạc vốn không có bất kỳ suy nghĩ đặc biệt nào khác ngoài bằng hữu.

“À ừm, Chu Mộc, ngươi có thể dẫn ta đi tham gia đại chiến trăm nước không?”

“Ở nơi này thật sự là quá nhàm chán.” Lạc Lạc nói.

Đáy mắt của Chu Mộc hiện lên một tia vui mừng, hắn chính là có ý này.

Nhưng vẫn cố tình nói: “Điều này không sao chứ, hình như ngươi không thể rời khỏi nơi này quá lâu.”

Trước đây Lạc Lạc đã lén đi đến Đại Chu hoàng triều cùng với hắn.

Nhưng chẳng bao lâu đã trở lại.

Bởi vì nàng không thể rời đi quá lâu.

“Không sao, chơi vài ngày thì về.” Lạc Lạc nói.

Nàng thật sự rất tò mò thế giới bên ngoài.

“Vậy thì được, đến lúc đó ta sẽ chăm sóc cho ngươi.”

Chu Mộc vui vẻ nói.

Lúc này, thậm chí hắn đã vẽ ra tình cảnh anh hùng cứu mỹ nhân ở trong lòng.

Thiếu nữ đơn thuần như Lạc Lạc, nếu gặp phải nguy hiểm trong đại chiến trăm nước thì không biết sẽ ứng phó như thế nào.

Đến lúc đó, Chu Mộc sẽ ra tay tương trợ.

Đương nhiên Lạc Lạc sẽ dần sinh ra cảm giác đặc biệt với hắn.

Trong lòng Chu Mộc mơ rất đẹp.

Hắn cũng cảm thấy bản thân có năng lực bảo vệ Lạc Lạc.

Còn về đám người Ngọc Hiên thái tử, hiện tại hắn đã không coi ra gì.

Sau khi có được câu trả lời chắc chắn.

Chu Mộc cũng trở về Đại Chu hoàng triều.

Hắn không thể chờ đợi được, muốn nghênh đón đại chiến trăm nước.

Đây là một điểm khác xoay chuyển vận mệnh của hắn.

Hắn sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, rửa sạch sỉ nhục trước đây.

Hơn nữa còn có thể gia nhập Thư viện truyền thừa.

Mà Đại Chu hoàng triều cũng sẽ hoàn toàn quật khởi khi hắn gia nhập Thư viện truyền thừa.

Thậm chí, tương lai không phải là không thể tiêu diệt Ngọc Hư hoàng triều.

Hơn nữa, hắn còn có thể có được ưu ái của Lạc Lạc, ôm mỹ nhân trở về.

Nghĩ đến thôi đã thấy kích động rồi.

“Đại chiến trăm nước chính là điểm xuất phát để Chu Mộc ta quật khởi ở Giới Trong Giới!”

Trong mắt Chu Mộc dấy lên hỏa diễm.

Bình Luận (0)
Comment