Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà khác với Chu Mộc cảm xúc mênh mông.
Phía bên Ngọc Hư hoàng triều.
Ngọc Hiên thái tử đang khua chiêng gõ mỏ chuẩn bị một ít kế hoạch.
Chuẩn bị vây quét, tiêu diệt Chu Mộc với mấy thiên kiêu hảo hữu của Hoàng triều khác.
Còn về Quân Tiêu Dao, lại không có bất kỳ thái độ nào.
Tuy hắn cảm thấy có lẽ Ngọc Hiên thái tử đang làm việc vô ích.
Nhưng nể mặt thái độ của Ngọc Hiên thái tử đối với hắn không tồi.
Đến lúc đó, Quân Tiêu Dao sẽ không để hắn bỏ mạng trong tay Chu Mộc.
Cuối cùng, sau một khoảng thời gian.
Ngày tháng đại chiến trăm nước đang đến gần.
Vốn Tinh vực Bách Quốc lặng ngắt như tờ cũng bắt đầu sôi trào.
Các Hoàng triều lớn đều có thiên kiêu lên đường, chuẩn bị xuất phát, đi tới nơi tổ chức đại chiến trăm nước.
Thân là vùng đất hẻo lánh của Bắc Thiên giới vực.
Cách duy nhất để đám thiên kiêu Tinh vực Bách Quốc leo lên trên, cơ bản chính là đại chiến trăm nước.
Nếu có thể gia nhập Thư viện truyền thừa thì chính là một bước lên trời.
Bản thân không chỉ có thể tiến đến một võ đài rộng lớn hơn.
Thậm chí ngay cả Hoàng triều phía sau cũng được lợi, nhận được không ít phần thưởng và cơ duyên.
Phái bên Ngọc Hư hoàng triều.
Lâu thuyền lộng lẫy lơ lửng trong hư không.
Đám thiên kiêu của Ngọc Hư hoàng triều cũng chuẩn bị xuất phát.
“Quân công tử, thời gian cũng được rồi.”
Ngọc Hiên thái tử và Ngọc Nhàn công chúa đi về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao đứng dậy, thản nhiên gật đầu.
Trong mắt Quân Tiêu Dao, đại chiến trăm nước đối với hắn, không nói như trẻ con chơi trò làm người lớn, nhưng cũng gần giống như vậy.
Tuy những thiên kiêu của Hoàng triều này không tính là kém.
Nhưng dù sao cũng là vùng đất hẻo lánh.
Vốn không ai có thể lọt vào mắt của Quân Tiêu Dao.
Nếu không phải có đứa con thế giới Chu Mộc này ở đây.
Hắn thậm chí còn lười đến đại chiến trăm nước gì đó.
“Đi thôi.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Trong mắt Ngọc Hiên thái tử lộ lên vẻ tươi sáng.
Hắn không nói để Quân Tiêu Dao dẫn hắn đi.
Ít nhất thì có Quân Tiêu Dao, hắn cũng có chút sức lực.
Mà đồng tử của Ngọc Nhàn công chúa cũng sáng lấp lánh.
Nàng rất mong chờ, với thực lực nghịch thiên của Quân Tiêu Dao, sẽ có biểu hiện cấp bậc gì ở đại chiến trăm nước?
Sợ là sẽ khiến người của Thư viện truyền thừa kinh ngạc đúng không.
Mà ở một nơi khác, phía bên Đại Chu hoàng triều.
Chu Mộc cũng chuẩn bị khởi hành.
Hắn nhìn Lạc Lạc ôm thú nhỏ Nguyên Bảo màu vàng kim ở bên cạnh.
Đôi mắt Chu Mộc rất sáng.
Lần này đại chiến trăm nước, hắn muốn để Lạc Lạc biết.
Hắn có thiên phú, có thực lực, có tư cách bảo vệ nàng, trở thành nam nhân của nàng!
Mà ở Tinh vực Bách Quốc, lúc thiên kiêu Hoàng triều các phương khởi hành.
Trong hư không bên ngoài Tinh vực Bách Quốc có một chiếc lâu thuyền ngang qua.
Phía trên cắm cờ của Thư viện truyền thừa.
Chính là người của Thư viện truyền thừa đến Tinh vực Bách Quốc chiêu sinh.
Mà giờ phút này, một lâu các bên trong lâu thuyền.
Có hai nữ tử đang ngồi xếp bằng.
Một nữ tử trong số đó hơi thành thục, mặc cung trang, dung mạo thanh nhã nghiên lệ, có mấy phần phong vận thành thục.
Mà nữ tử còn lại thì lộ ra dáng vẻ tràn đầy sức sống hơn một tí, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, dung mạo cũng rất xinh đẹp.
“Sư tôn, tại sao hết lần này đến lần khác là ngươi được phân đến nơi phân chim cũng không có này chứ.”
Nữ tử có dung mạo xinh đẹp oán giận nói.
Nàng là đệ tử của Thư viện truyền thừa, tên là Triệu Hân.
Tu vi cảnh giới cũng coi như không tồi, đã đạt đến Huyền Tôn Vô Thượng tiền kỳ.
Từ nơi này thì có thể thấy được, thực lực chỉnh thể của thiên kiêu Giới Trong Giới so sánh với thế giới khác của Giới Hải thì phải mạnh hơn một bậc.
Còn đám người Ngọc Hiên thái tử mà Quân Tiêu Dao gặp phải lúc trước.
Bởi vì bọn họ ở vùng đất hẻo lánh của Tinh vực Bách Quốc, cho nên tu vi không tính là rất cao.
Tu vi cảnh giới của Triệu Hân mới là trình độ bình thường của thiên kiêu Giới Trong Giới.
Đương nhiên, tuy những thiên kiêu bọn họ trẻ tuổi, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Chỉ là trẻ tuổi trong đám tu sĩ.
Nhưng như Quân Tiêu Dao hơn hai mươi tuổi, thật sự là trẻ tuổi trên ý nghĩa, lại không cách nào so sánh.
Mà nữ tử mặc cung trang, thanh nhã nghiên lệ khác, chính là sư tôn của Triệu Hân, cũng là trưởng lão của Thư viện truyền thừa, tên là Tô Yên.
Tô Yên này có tu vi Chuẩn Đế.
Nhưng không phải loại Chuẩn Đế trung cao cấp, mà chỉ độ qua một kiếp.
Chuẩn Đế chia làm chín kiếp.
Độ một, hai, ba kiếp, thuộc về Chuẩn Đế sơ cấp.
Độ bốn, năm, sáu kiếp, là Chuẩn Đế trung cấp.
Mà độ qua bảy, tám, chín kiếp, là Chuẩn Đế cao cấp.
Chuẩn Đế Cửu Trọng kiếp, một kiếp một Trọng Thiên, vốn không phải là nói nhảm.
Mà Tô Yên này, tuy chỉ là Chuẩn Đế sơ cấp.
Nhưng tuổi tác của nàng ở trong đám trưởng lão Chuẩn Đế của Thư viện truyền thừa, được xem là cực kỳ trẻ tuổi.
Đương nhiên, “trẻ” này cũng là tương đối.
Mà có lẽ cũng bởi vì vậy, nên lai lịch bối phận của Tô Yên trong đám trưởng lão thuộc về thấp nhất.
Cho nên nàng được phân đến vùng đất hẻo lánh của Tinh vực Bách Quốc này.
Phải biết rằng, nếu có thể thu hút được ít thiên tài, vậy trưởng lão cũng có thể đạt được phần thưởng của thư viện.
Mà đồ đệ Triệu Hân của nàng cũng chính vì vậy nên bất bình thay cho nàng.
“Mặc kệ như thế nào, đây là nhiệm vụ mà thư viện đưa ra, vẫn là phải hoàn thành.”
“Hơn nữa nếu chúng ta không đến, nói không chừng sẽ bỏ lỡ mấy hạt giống không tồi.”
Tô Yên thản nhiên cười nói, tâm tính rất bình thản.
Nghe thấy lời này, Triệu Hân bĩu môi nói: “Sư tôn, ngươi cứ an ủi mình đi.”
“Tinh vực Bách Quốc, dù cho ở Bắc Thiên giới vực thì đều là vùng đất hẻo lánh.”
“Nơi hẻo lánh nghèo nàn này, sao có thể xuất hiện thiên tài gì đó.”
“Mấy đợt trước đều là hạng người tầm thường, lần này có lẽ cũng giống như vậy, sẽ không xuất hiện nhân vật gì đâu.”
“Chỉ là để sư tôn ngươi chạy vô ích một chuyến mà thôi.”
Bởi vì tính tình Tô Yên bình thản, cho nên Triệu Hân nói chuyện với Tô Yên cũng rất tùy hứng, không có cậu nệ của đồ đệ đối với sư tôn.
“Mặc kệ có hay không, dù sao cũng phải tìm một nhóm người trở về.”
“Nếu tiếp tục như vậy, mấy năm sau, Thư viện truyền thừa ta chẳng phải là không còn ai hết sao?”
Tô Yên thản nhiên lắc đầu, giọng điệu có vẻ có chút bất đắc dĩ.