Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong quá khứ, cũng không thiếu một số người có màn thể hiện vượt trội, nhưng sau cùng lại bị người khác cướp mất thành quả.
Nhưng bất luận thế nào, thiên kiêu hoàng triều tên là Chu Mộc này cũng đã lọt vào trong tầm mắt của Tô Yên.
Còn Quân Tiêu Dao, tuy hắn cũng có lệnh bài tích phân.
Hạng cũng xem như đứng gần trước, nhưng cũng không xếp trong top đầu.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Quân Tiêu Dao đến đây không phải là vì đại chiến trăm nước.
Nếu như hắn thật sự nghiêm túc, thì một mình hắn cũng đủ để càn quét hết tất cả thiên kiêu trong đại chiến trăm nước.
Muốn có bao nhiêu tích phân thì có bấy nhiêu tích phân.
Nhưng nó không cần thiết, hắn không quan tâm, thậm chí cũng rất ít khi ra tay.
Hắn chỉ muốn ngồi đợi Chu Mộc xử lý sự việc.
Thời gian, đảo mắt đã qua bảy ngày.
Khi thiên kiêu của các nước tiến sâu vào Chiến trường cổ Phần Thiên, bọn họ đã nảy sinh không ít cuộc va chạm.
Dĩ nhiên, cũng có không ít thiên kiêu tập hợp thành tập thể nhỏ.
Bên này, Ngọc Hiên thái tử cũng đang tập hợp một nhóm thiên kiêu hoàng triều, chuẩn bị truy lùng Chu Mộc.
Với mạng lưới quan hệ của Ngọc Hiên thái tử, rất nhanh hắn đã phong tỏa vị trí của Chu Mộc.
Có khoảng chừng hơn mười vị thiên kiêu hoàng triều với thực lực bất phàm, cùng hắn bao vây Chu Mộc.
Rốt cuộc, bọn họ đã chặn Chu Mộc tại một nơi.
“Chu Mộc, bất kể ngươi có dùng lá bài tẩy gì, thì Chiến trường cổ Phần Thiên này cũng là nơi chôn thân của ngươi.”
Ánh mắt của Ngọc Hiên thái tử mang theo sát ý.
“Ồ, thế à?”
Đối mặt với mười mấy vị thiên kiêu hoàng triều, lúc này Chu Mộc lại tỏ ra bình tĩnh vô cùng, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười lạnh.
“Tiểu tử này, còn ở đây ra oai à, tự tìm cái chết!”
Một thiên kiêu hoàng triều thấy vậy, ánh mắt tỏ vẻ không thể kiên nhẫn nữa mà trực tiếp ra tay.
Nhưng.
Đùng!
Chu Mộc tung ra một chiêu, vị thiên kiêu hoàng triều kia lập tức bị đập tan, huyết vũ bay đầy trời!
“Chuyện… Chuyện gì vừa xảy ra?”
Những thiên kiêu hoàng triều còn lại đều để lộ vẻ mặt đầy chấn động.
“Huyền Tôn Vô Thượng cảnh, quả nhiên là hắn đã đạt tới Huyền Tôn Vô Thượng cảnh rồi!”
Cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng kia của Chu Mộc, một thiên kiêu hoàng triều không nhịn được mà sợ hãi nói.
Huyền Tôn Vô Thượng cảnh ở trong mắt của Giới Trong Giới cũng xem như là rất tốt rồi.
Không nói là đứng hàng đầu, nhưng cũng thuộc về hạng nhất.
Hoàn toàn không dính gì tới cái gọi là phế nhân.
Suy cho cùng, Triệu Hân của Thư viện truyền thừa cũng chỉ mới là Huyền Tôn Vô Thượng tiền kỳ mà thôi.
Nói cách khác, cảnh giới hiện tại của Chu Mộc đã gần bằng với những đệ tử truyền lâu của các thế lực bất hủ mạnh mẽ.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nơi chỗ này chính là Tinh vực Bách Quốc hoang vắng.
Mà Đại Chu hoàng triều chỉ vỏn vẹn là một hoàng triều suy yếu trong Tinh vực Bách Quốc thôi.
Chưa nói gì tới việc Chu Mộc còn bị cướp đi Thánh Long Huyết.
Là một trong những phế vật nổi tiếng nhất Tinh vực Bách Quốc.
Một tên phế vật như vậy mà là Huyền Tôn Vô Thượng?
Nói ra ai mà tin?
“Ngọc Hiên, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Có thiên kiêu hoàng triều để lộ vẻ mặt trắng bệch.
Nếu bọn họ biết được, Chu Mộc đã đạt tới cảnh giới này.
Bọn họ còn lâu mới tới vây giết để tìm chỗ chết.
“Thực lực của hắn.”
Sắc mặt của Ngọc Hiên Thái tử cũng trở nên cứng đờ.
Quân Tiêu Dao thật sự đã nói đúng.
Cái tên Chu Mộc nhìn như phế nhân này, thật ra là giả heo ăn thịt hổ, không thể khinh thường!
“Mau, chạy mau!”
Sau khi Chu Mộc để lộ cảnh giới của Huyền Tôn Vô Thượng.
Những thiên kiêu ở tại đó lập tức không còn ý chí chiến đấu.
“Muốn chạy sao?”
Khóe miệng Chu Mộc nhếch lên một nụ cười lạnh.
Cái hắn chờ, chính là thời điểm này.
Nhìn những kẻ đã từng khinh bỉ hắn, từng người đều lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
“Hôm nay, một người cũng đừng hòng chạy thoát!”
Chu Mộc ra tay, khí tức tụ lại.
“Đó là… Thánh Long Huyết?”
Ngọc Hiên Thái tử cũng có chút khiếp sợ.
“Có câu là cố tìm đường sống trong chỗ chết, đã hiểu chưa?” Chu Mộc ung dung nói.
Rồng vàng khí vận này, hắn tuyệt đối không thể nào tiết lộ ra ngoài, và đây cũng là bí mật lớn nhất của hắn.
Nhưng Chân huyết Thánh Long, thì không thành vấn đề.
Rầm!
Chu Mộc ra tay, thần thông pháp tắc cứ như hóa thành một con rồng pháp tắc lao tới tấn công bọn họ.
“Rút lui trước…”
Ngọc Hiên Thái tử cũng là người quyết đoán, co được dãn được, không nói hai lời, lập tức chuẩn bị rút lui.
Dĩ nhiên là Chu Mộc sẽ không bỏ qua cho bọn họ đơn giản như vậy.
Bốp! Bốp! Bốp!
Từng vị thiên kiêu hoàng triều bao vây tiễu trừ đều bị Chu Mộc đánh chết.
Dĩ nhiên, mục tiêu lớn nhất của hắn vẫn là Ngọc Hiên thái tử.
“Hôm nay, ta sẽ đoạt lại Thánh Long Huyết!”
Chu Mộc ra tay, ánh mắt lạnh lùng hà khắc.
Tuy bây giờ hắn đã không còn cần Thánh Long Huyết trên người Ngọc Hiên Thái nữa.
Nhưng suy cho cùng nó là món đồ mà hắn từng bị tước đoạt.
Hắn muốn đòi lại!
Cảm nhận được một chiêu của Chu Mộc kia mang theo khí tức tuyệt sát.
Ngọc Hiên Thái tử cắn răng.
Sau khi trải qua chỉ điểm tùy ý của Quân Tiêu Dao.
Thực lực của hắn cũng đã đạt tới Đại Thiên Tôn viên mãn.
Nhưng vẫn còn cách Huyền Tôn Vô Thượng một khoảng.
Hắn cũng không phải là loại thiên kiêu cấp phá cấm yêu nghiệt mà có thể tùy tiện khiêu chiến vượt cấp.
Cái chênh lệch cảnh giới này đối với thiên kiêu mà nói là điểm trí mạng.
Nhưng ngay khi Ngọc Hiên Thái tử cảm nhận được thời khắc sinh tử.
Bỗng dưng, trong cơ thể hắn giống như như có lực lượng pháp tắc do bị chèn ép bởi bên ngoài mà được kích hoạt.
Sau đó… Đùng!
Lực lượng pháp tắc mênh mông hóa thành chùm tia sáng và bắn ra!
“Cái gì vậy?”
Chu Mộc nhất thời rút khỏi mình, cảm nhận được uy lực đáng sợ của chùm tia sáng này.
Thân hình hắn vội vàng rút khỏi đó, đồng thời tung chiêu thức trong tay ra!