Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2750 - Chương 2750 - Tiến Vào Chiến Trường Cổ Phần Thiên

Chương 2750 - Tiến vào Chiến trường cổ Phần Thiên
Chương 2750 - Tiến vào Chiến trường cổ Phần Thiên

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đúng rồi, người đó chính là đối tượng mà Ngọc Hiên huynh muốn bao vây tiễu trừ sao? Trông dáng vẻ của hắn chẳng ra sao cả.”

Một Thái tử hoàng triều khác nhìn về phía Chu Mộc, rồi cười khẩy một tiếng.

“Cũng không cần, cứ khinh thường đi.”

Ngọc Hiên thái tử đáp.

Trước đó Quân Tiêu Dao đã chỉ điểm cho hắn, khiến hắn càng nảy sinh cảnh giác hơn với tên Chu Mộc này.

“Ha ha, Ngọc Hiên huynh yên tâm, có chúng ta cùng ra tay, tên Chu Mộc kia thượng thiên vô lộ, nhập địa vô môn, chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ gì nữa.”

Có thiên kiêu cười lạnh lùng, nói.

Quân Tiêu Dao thấy vậy cũng im lặng.

Thật đúng là kiểu phát biểu điển hình của tiêu nhân vật phản diện không có não.

Sau Chiến trường cổ Phần Thiên, chắc hẳn là Chu Mộc - đứa con khí vận này sẽ khiến bọn họ ngạc nhiên và mừng rỡ một chút.

Không lâu sau.

Cuối cùng đại chiến trăm nước cũng bắt đầu.

Tất cả thiên kiêu đều đi tới bên rìa Chiến trường cổ Phần Thiên.

Tại đây, truyền tống trận có ở khắp mọi nơi, có thể trực tiếp truyền tống vào trong Chiến trường cổ Phần Thiên.

Ngọc Hiên thái tử liếc nhìn Chu Mộc từ đằng xa.

Sự thù hận giữa hai người, tất nhiên khỏi cần phải nhiều lời.

Chu Mộc lại liếc nhìn Quân Tiêu Dao.

“Nếu gặp hắn ở Chiến trường cổ Phần Thiên thì mình có thể ước lượng cảnh giới và thực lực của tên đó.”

Chu Mộc thầm nghĩ.

Có được sự gia trì của Chân huyết Thánh Long.

Thực lực hiện tại của hắn, ở Tinh vực Bách Quốc này, cơ bản là xứng đáng với vị trí số một.

Đây chính là lúc thể hiện sự tự tin.

Nếu hắn biết được năng lực thật sự của Quân Tiêu Dao, e rằng hắn sẽ phải hoài nghi nhân sinh.

Dĩ nhiên, này nói sau.

Trước mắt, đứa con khí vận này vẫn tràn đầy sự tự tin.

Lúc này, Chu Mộc quay lại đưa một miếng ngọc giản cho Lạc Lạc.

“Lạc Lạc, nếu như ở trong Chiến trường cổ Phần Thiên mà ngươi gặp phải nguy hiểm gì, cứ trực tiếp đập bể miếng ngọc giản này, ta sẽ mau chóng chạy tới.”

Chu Mộc dặn dò.

“À.”

Lạc Lạc tâm bất tại yên mà đáp lại một tiếng.

Nhưng ánh mắt của nàng vẫn nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Chu Mộc chậm rãi siết chặt quả đấm lại.

Không sao!

Đợi đến lúc vài trong Chiến trường cổ Phần Thiên rồi, Lạc Lạc sẽ tứ cố vô thân.

Bản thân cường thế ra tay, anh hùng cứu mỹ nhân.

Khi đó, Lạc Lạc sẽ biết, chỉ có hắn mới là người đáng tin cậy nhất!

Từng vị thiên kiêu bước vào trong truyền tống trận.

Sau đó, bọn họ sẽ được truyền tống ngẫu nhiên đến một khu vực trong Chiến trường cổ Phần Thiên.

Đám người Quân Tiêu Dao cũng bước ra và đi vào trong truyền tống trận.

Mà cũng trong lúc đó.

Sâu trong hư không của rìa Chiến trường cổ Phần Thiên.

Một chiếc lâu thuyền đậu ngay tại đó.

Chính là lâu thuyền của Thư viện truyền thừa.

Bên trong lâu thuyền.

Có hai cô gái ngồi xếp bằng.

Một cô gái mặc cung trang trưởng thành, dung mạo trang nhã xinh đẹp.

Cô gái còn lại thì hơi có vẻ sức sống hơn một chút, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, dung mạo thanh tú xinh đẹp.

Chính là hai thầy trò Tô Yên và Triệu Thưởng.

Mà ở trước mặt các nàng, có một bức màn sáng hiện ra.

Chính là bảng tích phân.

Những thiên kiêu hoàng triều tiến vào Chiến trường cổ Phần Thiên đều có lệnh bài, trong đó có mười điểm tích phân cơ sở.

Điểm tích phân này sẽ được hiển thị ở trên bảng tích phân này.

“Sư tôn, những thiên kiêu kia đã bắt đầu tiến vào Chiến trường cổ Phần Thiên.”

Triệu Thưởng nói.

“Ừm, hy vọng có mấy ngươi xuất sắc hơn một chút.”

Tô Yên nhìn bảng tích phân này mà than thở một tiếng.

Tuy nàng cũng không ôm quá nhiều hy vọng.

Nhưng… lỡ như vậy thì sao?

Trong Chiến trường cổ Phần Thiên.

Quân Tiêu Dao rơi xuống một trong những khu vực.

Dõi mắt nhìn xung quanh, bão cát vàng mênh mông, xích trần đầy trời.

Chiến trường cổ Phần Thiên để lộ vẻ tiêu điều và hoang vắng.

Lúc này, đất cát bỗng dưng dao động.

Cách đó không xa, gò cát nhô lên, trong đó bất ngờ có một con cự ngạc sa mạc với khí tức kinh khủng xuất hiện.

Đây là một con thú hoang mạnh mẽ mang huyết mạch di chủng thái cổ, thực lực bất phàm.

Cho dù có một số thiên kiêu hoàng triều mạnh, khi gặp nó cũng đều phải biến sắc.

Đây không phải là một sự tồn tại dễ đối phó.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại tỏ vẻ vô cảm.

Chẳng qua là đưa mắt xuống.

Phốc xuy!

Cơ thể của con cự ngạc sa mạc với khí tức hung hãn này trực tiếp bị nổ tung, biến thành máu thịt nát vụt bay khắp trời!

“Không thú vị.”

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, chắp tay dạo bước.

Mà đồng thời, ở bên kia.

Chu Mộc cũng bị truyền tống đến một khu vực.

Hắn đảo mắt nhìn xung quanh, khóe miệng nhếch lên nụ cười nắm chắc phần thắng.

Hắn tin tưởng có sự bảo hộ của khí tức kim long, lần này hắn nhất định sẽ có thu hoạch.

“Còn có tên Ngọc Hiên kia, chắc hắn cũng sẽ sớm ra tay thôi, nhưng như thế cũng tốt, cũng hợp ý ta.”

Chu Mộc tràn đầy lòng tin, thân hình hắn phá không giống như mũi tên vậy.

Nhưng tình huống quả thật đúng như hắn đoán.

Nhưng đã lâu, Chu Mộc lập tức phát hiện một bụi thánh dược hiếm hoi.

Sau đó không lâu, hắn lại phát hiện ra một di tích tiền nhân.

Những người khác đều khó mà gặp được cơ duyên, nhưng Chu Mộc lại liên tục gặp được.

Thực lực của Chu Mộc cũng trong tình huống này mà ngày càng tiến bộ nhanh chóng.

Trong lâu thuyền của Thư viện truyền thừa.

“Ồ, sư tôn, ngươi nhìn kìa, người này có vẻ có chút thú vị.”

Ánh mắt của Triệu Hân vẫn luôn đặt ở bảng tích phân.

Nhưng sự thay đổi trên bảng tích phân đã làm ánh mắt nàng sáng lên.

“Đại Chu hoàng triều Chu Mộc, tên này là ai, ta chưa từng nghe nói qua, nhưng tích phân của hắn đang tăng lên rất nhanh.”

Triệu Hân lên tiếng.

Tô Yên nhìn một cái, cũng khẽ gật đầu rồi nói.

“Quả thật có chút không bình thường, nhưng bây giờ đại chiến trăm nước chỉ mới vừa bắt đầu, người chiến thắng mới là người cười cuối cùng.”

Bình Luận (0)
Comment