Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2749 - Chương 2749 - Nhân Quả Liên Quan Tới Lạc Lạc, Đại Chiến Bắt Đầu

Chương 2749 - Nhân quả liên quan tới Lạc Lạc, đại chiến bắt đầu
Chương 2749 - Nhân quả liên quan tới Lạc Lạc, đại chiến bắt đầu

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Vị cường giả thần bí đã đả thương Ngọc Hư hoàng chủ trước kia hẳn là có liên quan tới cô gái đó.” Quân Tiêu Dao nói.

“Cái gì?”

Ngọc Hiên thái tử để lộ vẻ kinh ngạc.

Cô gái kia trông dáng vẻ vô hại như thế.

Mà sau lưng nàng vậy mà lại có vị cường giả như vậy?

“Nhưng các ngươi đừng động vào nàng, ta có chỗ dùng.” Quân Tiêu Dao nói.

“Ta biết rồi.” Ngọc Hiên thái tử gật đầu một cái.

Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên tia cân nhắc.

“Thú vị đấy, xem ra lần này Chu Mộc định gia tăng cảm tình trong trận đại chiến trăm nước, nói không chừng còn xuất hiện cảnh anh hùng cứu mỹ nhân gì đó.”

“Nhưng tiếc là, ta muốn cô gái này.”

Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười.

Cái hắn gọi là muốn, hiển nhiên không phải là hắn có bất kỳ ý nghĩ gì với Lạc Lạc.

Mà là do cô gái này rất có thể có liên quan tới một đại nhân quả.

Mà đại nhân quả đó với Quân Tiêu Dao mà nói rất quan trọng.

Thậm chí đó còn là một trong những mục đích mà hắn tới Giới Trong Giới.

Cho nên hắn nhất định phải giành được cô gái này.

Mà bên kia.

Sắc mặt của Chu Mộc vẫn luôn trì trệ.

Hắn vốn tưởng rằng, hiện tại.

Lần đại chiến trăm nước này, đối thủ lớn nhất, chính là Ngọc Hiên thái tử.

Nhưng lai lịch của người đàn ông thần bí mặc quần áo trắng lại khiến hắn có một cảm giác bất an.

Cái cảm giác bất an này, không chỉ là bất an trong cảnh giới tu vi.

Hắn nhìn về phía Lạc Lạc đang đứng một bên.

Từ sau khi rời đi, Lạc Lạc có chút tâm bất tại yên, giống như là đang suy nghĩ gì đó.

Điều này càng làm cho ánh mắt của Chu Mộc trở nên u ám hơn.

Hắn không thể không thừa nhận, vị công tử áo trắng kia đúng là có khí chất tuyệt thế, giống như trích tiên nhân vậy.

Nhưng cũng chính vì như vậy nên hắn mới không thể để Lạc Lạc bị thu hút bởi loại người đó.

Hơn nữa, Quân Tiêu Dao còn ở chung với đám người Ngọc Hiên thái tử.

Bạn của kẻ địch nhân cũng là kẻ địch.

Ánh mắt của Chu Mộc trở nên trầm lắng.

Kế tiếp, trong mấy ngày.

Thiên kiêu các lộ tập trung tại Phần Thiên Thành càng ngày càng nhiều.

Rốt cuộc, tại một khoảnh khắc nào đó, có một vài tu sĩ mặc đồ chăm lo Thư viện truyền thừa, giáng xuống Phần Thiên Thành.

Toàn bộ thiên kiêu chí triều trong Phần Thiên Thành cũng đã hiện thân.

Một trong số những tu sĩ của Thư viện truyền thừa tu sĩ mở miệng nói.

“Đại chiến trăm nước sắp bắt đầu, ta cũng không muốn nói nhảm nhiều nữa.”

“Lần này, cũng có một trưởng lão từ Thư viện truyền thừa tới đây, nếu ai trong số các ngươi có phần thể hiện xuất sắc, thì có thể được trưởng lão xem trọng.”

Nghe đến đây, những thiên kiêu có mặt tại đó đều siết quả đấm, trong mắt lộ vẻ hưng phấn.

Trưởng lão của Thư viện truyền thừa, ít nhất cũng đạt cấp Chuẩn Đế.

Điều này đối với bọn họ mà nói, đã là một đại nhân vật rồi.

Nếu có phần thể hiện tốt một chút, được vị trưởng lão đó xem trọng, thì hiển nhiên có thể nhất phi trùng thiên rồi.

Kế đến, vị tu sĩ của Thư viện truyền thừa kia nói tiếp.

“Tiếp theo, mỗi tu sĩ tham gia vào đại chiến trăm nước sẽ nhận được một tấm lệnh bài.”

“Bên trong có mười điểm tích phân cơ sở.”

“Trong chiến trường phần thiên cổ, nếu giết chết thú hoang, các loại thái cổ di chủng, thì có thể nhận được tích phân.”

“Ngoài ra, việc nhận được một số truyền thừa tiền nhân, hay cơ duyên gì đó thì cũng có thể nhận được tích phân.”

“Dĩ nhiên là có thể cướp đoạt tích phân của nhau.”

“Sau cùng, người có điểm tích phân nhiều nhất, và có màn thể hiện xuất sắc thì mới được Thư viện truyền thừa của ta nhìn trúng.”

Vị tu sĩ của Thư viện truyền thừa này vừa nói dứt lời, đã có rất nhiều lệnh bài được phát ra và rơi vào trong tay của một nhóm thiên kiêu hoàng triều.

Quân Tiêu Dao cũng nhận được một tấm, nhưng hắn cũng không thèm để ý.

Mục đích của hắn cũng không phải là gia nhập vào Thư viện truyền thừa.

Hơn nữa, chẳng lẽ Thư viện truyền thừa có thể chứa một tượng phật lớn như hắn sao?

Quân Tiêu Dao không cho là vậy.

Ở bên kia, Chu Mộc và Lạc Lạc cũng nhận được lệnh bài.

Lạc Lạc không ngừng liếc mắt nhìn về hướng của Quân Tiêu Dao.

Còn ánh mắt của Chu Mộc khi nhìn về phía Quân Tiêu Dao và Ngọc Hiên thái tử, đều mang theo ý thù địch.

Mà lúc này, lại có một đám người khác đi tới chỗ Ngọc Hiên thái tử.

Đó chính là một số đồng minh mà Ngọc Hiên thái tử tìm kiếm.

Bất ngờ thay, vị Ô Ma hoàng tử của Thiên Ô hoàng triều cũng có mặt trong số đó.

Nhưng có vẻ như là hắn đã từ bỏ Ngọc Nhàn công chúa, biết bản thân mình không có hy vọng.

Cho nên bây giờ hắn lại dành tình cảm cho một kiêu nữ hoàng triều khác.

Nhưng mà, vị kiêu nữ hoàng triều này lại đưa mắt nhìn Quân Tiêu Dao mà không dời mắt ngay.

Sau đó, nàng trực tiếp mặc kệ Ô Ma hoàng tử, mà khẽ mỉm cười với Ngọc Hiên thái tử và nói.

“Ngọc Hiên thái tử, vị công tử kia là ai vậy, sao không giới thiệu hắn với mấy vị bằng hữu bọn ta.”

Vị kiêu nữ hoàng triều này nhìn Quân Tiêu Dao với ánh mắt sáng rực và rất nhiệt tình.

Điều này khiến cho Ô Ma hoàng tử vừa mới để ý chưa được bao lâu, đã bị tổn thương.

Tại sao người bị tổn thương luôn là hắn?

“Vị này là Quân công tử - Quân Tiêu Dao, đến lúc tiến vào Chiến trường cổ Phần Thiên, nếu có gặp hắn, thì nhất định phải dựa vào hắn một chút.”

Ngọc Hiên thái tử cười, nói.

Quân Tiêu Dao cũng khẽ gật đầu.

Đối với những thiên kiêu hoàng triều này, hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu.

Nhưng chính dáng vẻ lạnh lùng thờ ơ này lại khiến cho hoàng triều kiêu nữ cảm thấy tò mò mà tiến tới làm quen.

Ô Ma hoàng tử nhìn thấy cảnh này thì vô cùng đau lòng.

Đều là đàn ông, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?

Bình Luận (0)
Comment