Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tô Yên vẫn thuyết phục, không muốn từ bỏ.
Yêu nghiệt cấp phá cấm, dõi mắt cả Giới Hải cũng là hi hữu hiếm thấy.
Ở thánh địa tu luyện bậc này như Giới Trong Giới, cũng là hiếm thấy.
Đừng nói chi là nàng còn cảm thấy công tử áo trắng trước mặt có lẽ còn không phải cấp phá cấm có thể nói rõ.
Nếu yêu nghiệt cỡ này được Thư viện Truyền Thừa mời chào, nàng sẽ đạt được khen thưởng bao lớn đây?
Đương nhiên, khen thưởng là thứ yếu.
Tô Yên chủ yếu nhất là muốn vì Thư viện Truyền Thừa đào bảo, chiêu mộ đến nhân tài tuyệt đỉnh chân chính.
“Chuyện này...”
Quân Tiêu Dao cạn lời.
Nói thật, dù là chân truyền hạch tâm của Thư viện Truyền Thừa cũng chẳng có sức hấp dẫn gì với hắn.
Thấy Quân Tiêu Dao từ chối, Tô Yên cũng khẽ thở dài.
“Nếu Quân công tử không thể gia nhập, vậy hành trình của ta lần này lại có ý nghĩa gì.”
“Nếu Quân công tử có thể gia nhập, dù là chỉ có một mình ngươi cũng được, những người khác có thể không cần.”
Lời của Tô Yên làm biểu cảm của các thiên kiêu hoàng triều ở đây đều không được tự nhiên.
Lời này đại biểu điều gì?
Toàn bộ Tinh vực Bách Quốc, tất cả thiên kiêu cộng lại.
Ở trong mắt Tô Yên cũng không thay thế được một Quân Tiêu Dao.
Có lẽ cũng căn bản không cách nào lấy ra so sánh.
Tuy rằng lời này có phần đả kích người, nhưng mọi người suy nghĩ lại cảm thấy vô cùng hợp lý.
Một yêu nghiệt có thể leo lên hạng nhất bia Phong Thần, quả thực không phải mấy người bọn họ có thể so sánh.
Mà Chu Mộc nghe được lời này thì giống như ăn phải ruồi bọ, vẻ mặt đều xanh lét.
Vốn dĩ hắn cho rằng đại chiến trăm nước này là cơ hội tốt nhất để bản thân bày ra tài hoa, cũng là sân khấu quật khởi.
Nhưng phong quang đều bị Quân Tiêu Dao cướp đi.
Đặc biệt là, nếu không có Quân Tiêu Dao.
Người mỹ nữ trưởng lão Tô Yên vốn nên mời là hắn.
Thậm chí nói không chừng còn sẽ trực tiếp muốn thu hắn làm đồ đệ.
Nhưng bây giờ có Quân Tiêu Dao ở đây, một chút thành tựu của Chu Mộc trong nháy mắt lu mờ ảm đạm.
Mà về phần vì sao Tô Yên không mở lời nói muốn thu Quân Tiêu Dao làm đồ đệ.
Không phải nàng không muốn.
Mà là nàng biết, nhân vật bậc này, nàng không có tư cách thu hắn làm đồ đệ!
Thậm chí trong Thư viện Truyền Thừa, không có bất cứ trưởng lão nào có tư cách thu yêu nghiệt cỡ này làm đồ đệ.
Sợ là chỉ có mấy người viện trưởng phó viện trưởng mới miễn cưỡng đủ tư cách.
Nhưng trước tiên không nói điều này, Quân Tiêu Dao còn không có ý muốn gia nhập, làm Tô Yên có phần bó tay.
Nàng không nhịn được khẽ thở dài, lẩm bẩm.
“Nếu như này, đến lúc đó đối mặt với Thư viện Tam Hoàng thì thật sự phải ở thế yếu rồi.”
Quân Tiêu Dao bắt được mấy từ Thư viện Tam Hoàng.
“Xin hỏi Thư viện Tam Hoàng này có liên quan tới thế lực Tam Hoàng không?”
Nghe thấy Quân Tiêu Dao lên tiếng, mắt đẹp của Tô Yên bất ngờ sáng lên, vội vàng nói: “Đúng là vậy, Thư viện Tam Hoàng coi như quân dự bị, nơi bồi dưỡng nhân tài của thế lực Tam Hoàng.
“Mà “hội trà” lần này, người Thư viện Tam Hoàng sợ là cũng sẽ hiện thân.” Tô Yên nói.
Quân Tiêu Dao nghe đến đây, ánh mắt tối lại.
Một trong những mục đích hắn tới Giới Trong Giới chính là điều tra nội tình chân chính của thế lực Tam Hoàng.
Thư viện Tam Hoàng này cũng là một đối tượng và cửa đột phá đáng cân nhắc.
“Cái gọi là “hội trà” là gì?” Quân Tiêu Dao dò hỏi.
Tô Yên nghe vậy chợt sửng sốt.
Ở Bắc Thiên giới vực này còn có người không biết hội trà ư?
Song nàng cũng không nghĩ nhiều mà kiên nhẫn giải thích.
“Ở cực đông Bắc Thiên giới vực ta có một cây cổ thụ Phù Tang không biết đã bao nhiêu tuổi.”
“Trăm năm mọc một lá, ngàn năm kết một quả.”
“Thường cách một đoạn thời gian sẽ mở hội trà, đó là thịnh hội của thiên kiêu Bắc Thiên giới vực.”
Người có năng lực có thể giành được Thần diệp Phù Tang pha trà, gọi là hội trà.”
“Dĩ nhiên, nếu có tự tin cũng có thể đi tranh đoạt Thần quả Phù Tang ẩn chứa tinh khí thiên địa, tinh hỏa thái dương, có thể rèn luyện thân thể, tăng tiến tu vi.”
Nghe được lời giải thích của Tô Yên.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi sáng lên.
Cổ thụ Phù Tang này cũng là Thiên Địa linh căn hiếm thấy, dõi mắt khắp Giới Hải cũng khó tìm được mấy cây.
Mà Thần diệp Phù Tang và Thần quả Phù Tang đều là đồ vật hiếm có.
Đặc biệt là Thần quả Phù Tang có hiệu quả đối với tu hành thân thể, hiệu quả trên phương diện này có thể so với bán tiên dược.
Không kém hơn Phượng Hoàng tiên thảo và Tử Kim long dược Quân Tiêu Dao lấy được trước đó.
Hắn mới nhận được khen thưởng một ngọn tiên hỏa từ trên bia Phong Thần.
Nếu có Thần quả Phù Tang phụ trợ, hiệu quả tôi thể hẳn sẽ mạnh hơn.
Chuyện có lợi cho mình, Quân Tiêu Dao hiển nhiên không muốn bỏ qua.
Còn chuyện có gia nhập Thư viện Truyền Thừa hay không, đối với Quân Tiêu Dao cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Không có gì khác biệt.
Thấy Quân Tiêu Dao dường như hơi lung lay.
Tô Yên tiếp tục lên tiếng nói: “Ngoài hội trà ra, về sau Bắc Thiên giới vực có thể còn có đại cơ duyên xuất thế, nếu gia nhập thư viện thì có thể nắm chắc cơ hội này.”
“Còn có cơ duyên?”
Quân Tiêu Dao có phần bất ngờ.
Tô Yên không đến mức lừa gạt hắn ở phương diện này.
Bởi vì nếu là lừa gạt, đến lúc đó trái lại sẽ dẫn đến hiệu quả ngược.
Tô Yên thật lòng muốn lôi kéo Quân Tiêu Dao, nhất định không thể lừa gạt hắn.
“Thôi được, nếu trưởng lão đã thành tâm mời như thế, nếu Quân mỗ lại cự tuyệt thì khó tránh hơi không biết cấp bậc lễ nghĩa rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười nói.
“Tốt!”
Tô Yên cũng lộ ra nụ cười mừng rỡ.
Chuyến này chỉ cần có thể lôi kéo được Quân Tiêu Dao thì đáng giá!
Về phần những người khác, đều không quan trọng.