Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dù là Chu Mộc lưu danh trên bia Phong Thần, ở trong mắt Tô Yên bây giờ cũng chỉ có thế thôi.
Giống như một người mới đầu trúng giải thưởng lớn mười vạn đồng, có thể sẽ vui vẻ.
Nhưng sau đó, lại trực tiếp trúng giải thưởng lớn một trăm triệu.
Vậy còn sẽ để ý tới mười vạn đồng ư?
Có lẽ còn sẽ có tí để ý, nhưng rõ ràng trong lòng đã không mảy may gợn sóng.
Nhưng Tô Yên vẫn nhìn lướt qua Chu Mộc, giọng điệu tùy ý lại thản nhiên nói.
“Chu Mộc, ngươi cũng là nhân tài, có nguyện ý gia nhập Thư viện Truyền Thừa không?”
Thấy thái độ hoàn toàn khác biệt của Tô Yên.
Chu Mộc cảm thấy sỉ nhục sâu sắc!
Đây là đang làm nhục nhân cách của hắn!
Hơn nữa, lấy sự coi trọng của Tô Yên và Thư viện Truyền Thừa đối với Quân Tiêu Dao.
Nếu gia nhập, vậy còn có lợi ích cho hắn chắc?
Cho nên, Chu Mộc cắn răng nói: “Xin lỗi, ta không muốn gia nhập Thư viện Truyền Thừa.”
“Vậy thôi, ta cũng không ép buộc ngươi.”
Tô Yên hờ hững nhẹ gật đầu, không hề có mảy may giữ lại và đáng tiếc.
Chu Mộc lại lần nữa cảm thấy xấu hổ.
Quân Tiêu Dao nhìn đến đây, đáy lòng chỉ bật cười.
Không tệ.
Càng cảm thấy khuất nhục thì càng có động lực hăng hái.
Hắn cũng có thể thu hoạch càng nhanh.
Sau đó, Quân Tiêu Dao lại nhìn về phía Ngọc Hiên thái tử và Ngọc Nhàn công chúa.
Suy nghĩ một lúc, Quân Tiêu Dao cất tiếng nói: “Mang bọn họ theo luôn đi.”
“Không thành vấn đề.”
Tô Yên một lời đáp ứng.
Yêu cầu của Quân Tiêu Dao chỉ cần không quá đáng, nàng đều có thể chấp nhận.
“Đa tạ Quân công tử…”
Ngọc Hiên thái tử và Ngọc Nhàn công chúa đều lộ vẻ mừng rỡ.
Ngọc Hiên thái tử biết, sau khi bọn họ gia nhập Thư viện Truyền Thừa, Ngọc Hư hoàng triều ắt hẳn có thể đạt được khen thưởng.
Cứ như vậy, bọn họ át qua Đại Chu, trên cơ bản đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Điều Ngọc Nhàn công chúa mừng rỡ lại là, nàng còn có thể tiếp tục theo Quân Tiêu Dao đến Thư viện Truyền Thừa, ở bên cạnh hắn thêm một thời gian.
Nhìn đến đây, thiên kiêu hoàng triều ở đây đều hâm mộ vô cùng.
Một câu có thể thay đổi vận mệnh một người, thậm chí một hoàng triều!
Đây là quyền lên tiếng của Quân Tiêu Dao bây giờ!
Mà Chu Mộc lại hệt như ăn phải ruồi nhặng, sắc mặt xanh lét.
Nhưng chuyện càng làm cho hắn không nhịn được còn ở phía sau.
Chỉ thấy Lạc Lạc ôm Nguyên Bảo hơi do dự, cũng mở miệng nói: “Ta... Ta cũng muốn đi Thư viện Truyền Thừa.”
“Ồ?”
Quân Tiêu Dao nhìn qua Lạc Lạc.
Trước đó Lạc Lạc cũng từng nói với hắn, nàng hình như không thể ở bên ngoài quá lâu.
Kiều nhan Lạc Lạc ửng đỏ, rũ mắt.
Nàng không muốn trở về như vậy, nàng còn chưa làm rõ cảm giác đặc biệt của nàng đối với Quân Tiêu Dao là gì.
Mà Chu Mộc hoàn toàn không kiềm được nữa, cảm giác tim đang rỉ máu.
Trước đó Lạc Lạc cũng từng nói với hắn, nàng không thể ở bên ngoài quá lâu.
Nhưng bây giờ vì Quân Tiêu Dao, nàng lại là cam nguyện mạo hiểm làm trái quy củ.
Chu Mộc thật sự cảm giác tâm thái đã có chút sụp đổ.
Sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao không chỉ thay đổi vận mệnh của đám người Ngọc Hiên thái tử.
Cũng thay đổi luôn vận mệnh của hắn.
“Không thành vấn đề, nàng cũng có thể đi.”
Bên phía Tô Yên tất nhiên đồng ý.
Nàng tiện đà nói.
“Được rồi, việc không nên chậm trễ nữa, chúng ta xuất phát thôi.”
Đã mời chào được nhân vật trọng nhất, Tô Yên chỉ muốn nhanh chóng trở về phục mệnh.
Về phần thiên kiêu còn lại, tùy tiện chiêu mộ mấy người biểu hiện nổi trội cũng đủ rồi.
Làm người ta bất ngờ là, Ô Ma hoàng tử của Thiên Ô hoàng triều thế mà cũng được chọn trúng.
Hắn cũng hạ thấp tư thái, muốn lôi kéo làm quen với Quân Tiêu Dao.
Đối với Ô Ma hoàng tử này, Quân Tiêu Dao không có cảm giác gì, nhưng ít ra hắn vẫn coi như có chút đầu óc.
Nếu không hiện tại hắn đã sớm không còn sống
Sau đó Tô Yên cũng mang đám người Quân Tiêu Dao tới lâu thuyền, tiếp đó chuẩn bị rời đi.
Lần đại chiến trăm nước này, ngay dưới tình huống mọi người đều không lường trước được, hạ màn.
Quân Tiêu Dao không để lại thứ gì như lạc ấn linh hồn trên người Chu Mộc.
Bởi vì hắn biết, lấy hận ý của Chu Mộc, sau này nếu có thành tựu nhất định sẽ chủ động tới kiếm chuyện với hắn.
“Quân Tiêu Dao...”
Chu Mộc siết chặt nắm đấm.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cắt đứt thông đạo đi lên tới Thư viện Truyền Thừa của hắn.
Nhưng...
Thông đạo đi lên cũng không phải chỉ có con đường này.
Trước đó, Chu Mộc cũng thăm dò ra một số tin tức.
Có một phương thế lực khác, dường như đang cướp chén cơm với Thư viện Truyền Thừa, cạnh tranh nhân tài với bọn họ.
“Thư viện Tam Hoàng....”
Vẻ mặt Chu Mộc lạnh băng, trong miệng lẩm bẩm nói.
Nếu Thư viện Truyền Thừa ngươi đã coi thường ta, vậy ta sẽ gia nhập bên địch của ngươi!
Chu Mộc quyết định trong lòng, ánh mắt lạnh lẽo
Mà sau đó, đủ loại tin tức liên quan tới đại chiến trăm nước cũng bắt đầu truyền vang trong Tinh vực Bách Quốc.
Có người vui có người buồn.
Đám người Ngọc Hư hoàng chủ mừng rỡ không thôi.
Đại Chu hoàng triều lại là một mảnh ai thán và tiêu điều.
Mà những chuyện này đều không liên quan tới Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao đã trở thành một truyền kỳ như ẩn số ở Tinh vực Bách Quốc.
Nhưng Tinh vực Bách Quốc cuối cùng chỉ là một nơi hẻo lánh.
Tin tức cũng rất khó truyền đi nhanh.
Mà đám người Quân Tiêu Dao đã ở trên lâu thuyền đi tới Thư viện Truyền Thừa, chúa tể một phương Bắc Thiên giới vực!
Trong lâu thuyền, đám người Tô Yên, Triệu Hân, Quân Tiêu Dao, Lạc Lạc, Ngọc Hiên thái tử, Ngọc Nhàn công chúa ngồi chung một chỗ.
Ánh mắt Triệu Hân vẫn luôn dừng trên người Quân Tiêu Dao.
Tia sáng lạ trong mắt nồng đậm như sắp tràn ra.
Ngọc Nhàn công chúa nhìn đến đây, trong lòng cũng thở dài.
Lấy mị lực của Quân Tiêu Dao, nữ tử bị hắn hấp dẫn sẽ chỉ càng ngày càng nhiều.
Mà lúc này, Quân Tiêu Dao nói với Tô Yên.
“Không biết trưởng lão có thể nói đôi chút về chuyện của Thư viện Tam Hoàng không?”