Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Bí cảnh Huyền Không…”
Bí cảnh này, Tống Diệu Ngữ cũng đã được nghe qua.
“Được, ta hiểu rồi, ngươi đi xuống trước đi.” Tống Diệu Ngữ nói.
“Vâng.” Thị nữ lui ra.
Trong mắt Tống Diệu Ngữ lộ vẻ suy tư.
Thân là Thánh nữ Nhân Hoàng điện, ngày thường của nàng ngoại trừ tu luyện ra.
Đó là xử lý rất nhiều sự vụ.
Thư viện Truyền Thừa đột nhiên xuất hiện thiên kiêu cấp phá cấm, là một đối tượng đáng quan tâm.
Nếu có thể lôi kéo đến Nhân Hoàng điện thì đó chính là một công lớn.
Dĩ nhiên, chuyện này cần Tống Diệu Ngữ tự mình đi mới được.
Nhưng mà, đúng lúc này.
Lại có một thân ảnh đáp xuống đây.
Đó là một vị nam tử, chân đạp tường vân cửu sắc tới.
Mái tóc đen của hắn được buộc bằng ngọc quan Cửu Long, thân mang áo cà sa màu vàng kim, dáng người cao gầy, khí vũ hiên ngang, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn.
Trong mắt giống như lúc nào cũng có phù văn ánh vàng lưu chuyển, có vẻ huyền diệu thâm sâu.
Liếc mắt nhìn qua, như nhân trung long phượng, lại giống như một hoàng giả trẻ tuổi!
Khí tức thâm sâu, không thể đo lường!
Nam tử trẻ tuổi này, rõ ràng là Sở Tiêu!
Nếu là Quân Tiêu Dao ở đây, e là cũng sẽ có chút cảm thán.
Dân bản địa từ thế giới Thanh Dương, vậy mà bây giờ cũng có thể có khí chất như vậy.
Quả thực là chim sẻ bay lên đầu cành cây biến thành Phượng Hoàng.
Sở Tiêu đáp xuống, thấy Tống Diệu Ngữ phong thái chỉnh tề, trên mặt lộ ra nụ cười nhạt.
“Diệu Ngữ, gần đây nếu tu hành có khó khăn gì, có thể tới tìm ta tố cáo.”
“Bẩm điện hạ, chưa từng xảy ra.”
Tống Diệu Ngữ cụp mắt xuống, nói.
Tuy nàng là Thánh nữ Nhân Hoàng điện thân phận cao quý.
Nhưng đối mặt với truyền nhân Nhân Hoàng là Sở Tiêu, vẫn phải gọi là điện hạ.
“Ừm, vậy thì tốt, nếu như có chuyện gì thì có thể nói với ta.”
Sở Tiêu nói, khóe miệng nở nụ cười.
Thái độ đó giống như đang nói chuyện với nữ nhân của mình vậy.
Mà sự thật là như thế.
Thân là Thánh nữ Nhân Hoàng điện, hầu hạ truyền nhân Nhân Hoàng, gần như là thiên mệnh.
Càng đừng nói, Tống Diệu Ngữ còn mang một loại thể chất đặc thù, cơ hồ đã định trước kính dâng cho Sở Tiêu.
Đương nhiên, hiện tại nàng và Sở Tiêu chưa phát sinh bất cứ quan hệ nào.
Cũng không phải Sở Tiêu có phong thái quân tử gì, mà là thời cơ chưa tới.
Nhìn Tống Diệu Ngữ dung nhan tuyệt mỹ, phong thái trác tuyệt.
Sở Tiêu trong lòng thở dài.
Cô gái này tuyệt đối không thua kém Đạm Đài Thanh Tuyền, còn có một thể chất đặc thù, tương lai sẽ rất có ích lợi đối với hắn.
Hắn lúc trước, là đầu óc ngu muội, tại sao cần phải nhìn chằm chằm Đạm Đài Thanh Tuyền không thả?
Hiện tại Sở Tiêu bước lên một bậc thang mới, có được cuộc sống mới, cảm thấy rất hài hước đối với chính mình trong quá khứ.
Khi thân phận của một người tăng lên, tầm mắt cũng cao hơn.
Hắn đã từng khổ sở theo đuổi Đạm Đài Thanh Tuyền mà không được.
Bây giờ trở thành truyền nhân Nhân Hoàng, Tống Diệu Ngữ tuyệt sắc bậc này, nhất định hầu hạ hắn, trở thành nữ nhân của hắn.
Sở Tiêu cuối cùng cũng cảm nhận được lợi ích mà thân phận quyền thế mang đến.
Không cần ngươi theo đuổi bất kỳ nữ nhân nào, nữ nhân tự nhiên sẽ quy thuận ngươi.
Hắn xem như hiểu rõ một chút cảm giác của Quân Tiêu Dao.
Đây là cảm giác người bề trên!
Loại cảm giác này, quả thực có chút tuyệt vời, sẽ khiến cho người ta nghiện.
“Đúng rồi điện hạ, nghe nói Bắc Thiên giới vực, bí cảnh Huyền Không sắp mở ra, ngài không tới xem thử sao?”
Tống Diệu Ngữ nói.
Sở Tiêu nghe vậy, khẽ lắc đầu nói: “Ta không đi được, tiếp đây, ta sẽ ra ngoài một chuyến, có chuyện trọng yếu hơn phải làm.”
“Ngươi có thể đi một chuyến, nói không chừng có được cơ duyên nào đó.”
“Vâng, Diệu Ngữ đã biết.” Tống Diệu Ngữ khẽ gật đầu.
Sở Tiêu quay người định rời đi, nhưng bước chân hắn lại dừng lại.
“Diệu Ngữ , chờ ta chính thức đăng cơ, trở thành truyền nhân Nhân Hoàng, ngươi sẽ thực sự trở thành nữ nhân của ta.”
Sở Tiêu dứt lời, bay lên không trung.
Hiện tại, Sở Tiêu tuy có danh là truyền nhân Nhân Hoàng, nhưng vẫn chưa thật sự tổ chức nghi thức, chính thức trở thành truyền nhân Nhân Hoàng.
Có thể tưởng tượng, ngày tổ chức đại yến truyền nhân Nhân Hoàng chính là thịnh hội siêu cấp trên toàn bộ Giới Trong Giới.
Dù sao Sở Tiêu chính là truyền nhân đầu tiên được xác định trong truyền nhân Tam Hoàng.
Về phần Vân Khê, chẳng qua là chiếm được một trong Tiên Linh tam bảo, nghiêm túc mà nói còn không tính là truyền nhân Địa Hoàng chân chính.
Vốn dĩ, được thành hôn với một truyền nhân Nhân Hoàng chắc chắn là một vinh hạnh và là niềm vui đối với bất kỳ nữ tử nào.
Thế nhưng…
Nhìn bóng lưng Sở Tiêu rời đi.
Trên mặt Tống Diệu Ngữ cũng không mừng rỡ quá nhiều.
Đôi mắt đẹp như ánh sao lại có chút u ám, tay ngọc mảnh khảnh hơi nắm lại.
Thật lâu, Tống Diệu Ngữ mới thở sâu ra một hơi, những đường cong tuyệt đẹp trước ngực đang phập phồng.
Trở thành nữ nhân của truyền nhân Nhân Hoàng, đích thật là một loại vinh hạnh.
Nhưng, không phải tất cả nữ nhân đều là hạng người tham mộ hư vinh.
Càng chưa kể, Tống Diệu Ngữ biết thứ Sở Tiêu quan tâm chính là thân thể này của mình.
“Đây là mệnh của ta sao…”
Đôi mắt của Tống Diệu Ngữ có chút thất thần.
Bên này, sau khi Sở Tiêu rời khỏi cung khuyết Tống Diệu Ngữ ở.
Dẫn theo một nhóm người cường giả Nhân Hoàng điện, ngồi Độ Không Thần Chu đi tới một nơi.
Nơi này rất bí ẩn.
Không ở trong giới vực tứ phương của Giới Trong Giới.
Đừng nói người bình thường, dù là vài chí cường giả, nếu không có đầu mối, muốn tìm tới chỗ này là chuyện không thể nào.
Nhưng đối với Nhân Hoàng điện nội tình thâm hậu, có loại đầu mối này hiển nhiên không phải là vấn đề gì.
Mà ở trên Độ Không Thần Chu, Sở Tiêu hít sâu một hơi.
Đây đã là lần thứ ba hắn đi đến. Cái gọi là ba lần đến mời không hơn cái này.
Nhưng hắn nhất định phải thành công.
Bởi vì cách thời điểm hắn chính thức lên ngôi, cử hành đại yến Nhân Hoàng không còn xa.
Hắn nhất định phải nhận được sự ủng hộ của bọn họ!