Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao thì bình tĩnh trả lời: “Hy vọng Kiếm Đạo Chi Tâm của ngươi đủ vững, nếu không thì cũng không cần gặp ta làm gì.”
Này xem như là Quân Tiêu Dao đã nhắc nhở “thiện ý”.
Nếu như đạo tâm không kiên định, sau khi đánh với hắn, e là sẽ hoài nghi nhân sinh, đường kiếm đạo cũng có thể sẽ bị cắt đứt.
“Tên này đúng là quá ngang tàng!”
Mấy người còn lại trong bảy kiệt đều cau mày.
“Đúng vậy, làm sao Kiếm đại ca thua được.” Phương Tử Linh cũng lên tiếng.
Tuy giá trị nhan sắc của Quân Tiêu Dao khiến nàng có hơi thán phục trong lòng.
Nhưng nàng vẫn chưa đến mức đầu hàng trước kẻ địch.
“Ta sẽ chờ xem.” Kiếm Vạn Tuyệt đáp lại câu này.
Sau đó, bọn họ bắt đầu tiến vào.
Tống Diệu Ngữ thì im lặng không nói gì, nàng chỉ đưa mắt nhìn sâu vào Quân Tiêu Dao.
Trong mắt chất chứa sự nghi ngờ, và suy tư.
Quân Tiêu Dao tiến vào bí cảnh Huyền Không.
Trong phút chốc, giống như đẩu chuyển tinh di, không gian thay đổi.
Một lát sau, Quân Tiêu Dao giáng xuống một vùng không gian mênh mông bao la.
Đưa mắt nhìn, núi non nguy nga, liên tục vô tận.
Linh khí lưu chuyển, sương mù dày đặc, cổ mộc lang lâm, phi tiền lưu bộc.
Hư không có đại tinh chuyển động, có ngân hà chạy ngang qua, có tinh thần tĩnh mịch đọng lại.
Cổ xưa, trang nghiêm, thần bí.
Đây là ấn tượng đầu tiên về bí cảnh Huyền Không.
“Không hổ danh là một trong bí địa cổ nhất của Giới Trung Giới.”
Thấy cảnh tượng rộng lớn như vậy, Quân Tiêu Dao cũng âm thầm thở dài.
Bên cạnh hắn chẳng có ai.
Hiển nhiên là sau khi tiến vào bí cảnh Huyền Không, tất cả mọi người đều sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên đến một vị trí trong bí cảnh.
Mà người có cảnh giới càng mạnh thì sẽ bị truyền tống đến một địa phương nguy hiểm hơn.
Tuy Quân Tiêu Dao có thực lực nghịch thiên, nhưng cảnh giới của hắn ổn trát ổn đả, có căn cơ hoàn mỹ, cho nên cũng không bị trực tiếp truyền tống đến nơi nguy hiểm nhất.
Quân Tiêu Dao chắp tay đi về phía trước.
Không bao lâu sau, mặt đất bỗng dưng rung động, một con địa long mang huyết mạch Long tộc hiếm thấy trực tiếp phá hủy mặt đất và lao tới cắn xé Quân Tiêu Dao.
Con địa long này giống như khi chạm trán với Hỗn Độn Đạo Tôn vậy, đều rất phiền phức.
Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ đánh xuống một quyền, hư không rúng động, việc lực lượng rung động đã tạo ra muôn trùng cơn sóng, trực tiếp đập nát cơ thể của con địa long kia.
Tuy khắp nơi trong bí cảnh Huyền Không đều nguy hiểm.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, cũng chẳng cần phải kiêng dè gì quá nhiều.
Dọc đường đi, Quân Tiêu Dao cũng phát hiện ra một số linh căn thuốc cổ rất khó tìm thấy ở bên ngoài.
Tuy vẫn chưa đạt tới mức bán tiên dược.
Nhưng cũng là thánh dược hiếm thấy, hoặc là Bất Tử dược.
Bây giờ, Quân Tiêu Dao vì thối thể mà bắt đầu luyện đan như thường lệ.
Hiển nhiên là hắn cần nguyên vật liệu.
Tuy Quân Tiêu Dao dựa lưng vào vũ trụ Huyền Hoàng và đế tộc Vân thị, vũ trụ bên trong đã có nguồn tài nguyên khổng lồ.
Nhưng việc luyện thể của Quân Tiêu Dao là cái động không đáy.
Không ngại nhiều tài nguyên.
Vừa nghĩ tới luyện đan, Quân Tiêu Dao lại nghĩ tới thánh nữ Nhân Hoàng điện, người sở hữu Vạn Dược Bảo Thể.
Thể chất của nàng ở trong mắt của Quân Tiêu Dao mà nói là rất giúp ích.
Nếu trong lúc luyện đan, có thể dung hòa máu của nàng vào thì e rằng hiệu quả của dược liệu sẽ tăng gấp bội.
Giống Cửu Tinh Thần Dược có thể tăng phúc cho hiệu quả dược liệu vậy.
Dĩ nhiên, Quân Tiêu Dao cũng không phải là loại người mất trí đó.
Hắn cũng sẽ không ép Tống Diệu Ngữ trích máu ra.
Nhưng nếu như bản thân Tống Diệu Ngữ đồng ý, vậy thì...
Ngay khi Quân Tiêu Dao đang thầm suy nghĩ trong đầu.
Hắn cảm thấy một luồng kiếm ý kinh người đang phong tỏa lấy hắn từ xa.
“Mới đây đã mau chóng tìm tới cửa rồi sao?”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Lúc này, nơi xa có một kiếm quang kinh khủng xuyên qua mênh mông vạn dặm, chém về phía Quân Tiêu Dao!
Mà Quân Tiêu Dao chỉ tung ra một chưởng, hư không bị chấn động, ngọn núi nguy nga ở phía trước trực tiếp bị cú chưởng phong này làm cho biến thành cát bụi trong chớp mắt!
Rầm!
Một đạo kiếm mang kia trực tiếp bị đánh vỡ.
Ở hư không phía xa, một bóng dáng đáp xuống, chính là Kiếm Vạn Tuyệt!
“Tới chiến đi, ngươi và ta sớm muộn gì cũng phải phân thắng bại thôi!”
Kiếm Vạn Tuyệt mang theo chiến ý khiếp người, ý chí chiến đấu sôi sục.
Đặc biệt là khi thấy Quân Tiêu Dao dùng tay không phá vỡ kiếm chiêu của hắn, đôi mắt hắn lại càng thêm sáng hơn.
Quân Tiêu Dao không nói gì.
Hắn chỉ chập ngón tay lại thành kiếm, chỉ điểm xuống.
Nhất thời, hư không phảng phất như có hàng loạt luồng tia sáng nở rộ.
Đây chỉ là màn thể hiện kiếm chiêu đơn giản nhất của Quân Tiêu Dao, nhưng nó dường như thể hiện ra một loại tinh túy của kiếm đạo nào đó.
“Hửm?”
Ánh mắt của Kiếm Vạn Tuyệt giống như thanh kiếm sắc bén bắn ra.
Hắn cũng bắt đầu ra tay, trường kiếm sau lưng roi vào tay hắn.
Thần Kiếm đen nhánh, lưỡi kiếm huyết sắc, đại diện cho việc đã giết chóc quá nhiều.
Nghỉ!
Hắn cũng sử dụng kiếm quang giống vậy.
Nhưng khi cả hai người va chạm, bóng người của Kiếm Vạn Tuyệt lại thụt lùi.
“Cái…”
Ánh mắt của Kiếm Vạn Tuyệt lóe lên.
Hắn lấy kiếm trong tay để sử dụng kiếm chiêu, còn Quân Tiêu Dao chỉ chập ngón tay lại thành kiếm.
Nhưng dù vậy, Quân Tiêu Dao vẫn có thể đánh lùi được hắn.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là thành tựu kiếm đạo của Quân Tiêu Dao cũng không thua kém gì hắn, là một vị kiếm tu yêu nghiệt!
“Ngươi quả nhiên là kiếm tu!”
Giọng điệu của Kiếm Vạn Tuyệt còn có chút hưng phấn.
Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn thật sự không phải là kiếm tu, hắn chỉ đơn giản là học được mấy chiêu thức kiếm, uy lực có phần mạnh hơn mà thôi.
Kiếm Vạn Tuyệt lại ra tay, mũi kiếm trong tay phong quét ngang, kiếm quang giống như biến ra thành nghìn đạo.
Thiên Ảnh Kiếm Thuật!
Đây là một trong những chiêu thức mạnh của hắn, từng lấy một địch trăm, giết chết trăm người.
Đừng thấy kiếm quang bị phân thành nghìn vạn, thực chất mỗi đạo kiếm quang, uy lực của nó cũng không hề kém cạnh gì đạo quang gốc kia.
Còn Quân Tiêu Dao thì bước ra một bước, hắn giống như xuyên qua hư không.
Đồng thời bên ngoài thân cũng xuất hiện vòng Thần miễn dịch pháp lực.
Nghìn vạn đạo kiếm ảnh rơi vào trong như rơi vào vũng bùn, sau đó bị phai mờ dần.