Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2847 - Chương 2847 - Ba Chưởng Tiêu Diệt, Không Kiêng Dè Gì!

Chương 2847 - Ba chưởng tiêu diệt, không kiêng dè gì!
Chương 2847 - Ba chưởng tiêu diệt, không kiêng dè gì!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vương Húc mang theo vẻ mặt kinh hãi.

Hắn lại sử dụng một tấm giáp bạc và biến nó thành một lá chắn bạc.

Nhưng!

Rầm một tiếng.

Láá chắn bạc vẫn bị đánh bể nát.

Và dư âm còn lại vẫn trút vào người của Vương Húc.

Vương Húc cảm giác như có Thần Sơn Thái Cổ đang đè hắn xuống, vô cùng khí thế khiến cho người ta nghẹt thở.

Xương cốt cánh tay hắn lập tức bị vỡ vụn, nó phát ra một tiếng rắc rắc chói tai.

Ngực hắn phát ra một tiếng kêu, từ trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời nội tạng hắn cũng bể tan tành.

Sau đó hắn bị đánh bay đi giống như đoạn tuyến phong tranh, và mắc vào bên trong vách đá kim loại.

Toàn bộ bên trong Tây Lăng thần khoáng đều được bao phủ bởi pháp tắc đặc thù.

Nếu không, chỉ một cú va chạm này cũng đủ để làm nứt núi khoáng.

Thấy bóng người chật vật do bị khảm trong vách đá.

Những người còn lại của Địa Hoàng cung đều khiếp sợ đến mức da đầu tê dại, bọn họ có chút ngờ người.

Chiến lực của Vương Húc ở trong mắt nhóm chiến tướng Địa Hoàng cung cũng được xem là đứng đầu.

Nếu không thì sao hắn có tư cách trở thành đệ tử Thánh Vương?

Những vị chiến tướng này được năm vị Thánh Vương thu nhận làm đệ tử chân truyền, trong tương lai sẽ có tư cách trở thành chuẩn đế, và trở thành Đế Trụ của Địa Hoàng cung.

Mà bây giờ, một vị chiến tướng đứng đầu như thế này lại bị đánh cho nhếch nhác chỉ bằng một chiêu.

Điều này khiến cho những tu sĩ của Địa Hoàng cung, ai nấy cũng đều có chút sững sờ, tâm đảm giai chiến.

“Chết tiệt, ngươi…”

Vương Húc vừa tức giận vừa hoảng sợ, ánh mắt hắn đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao như thể đang nhìn một con quái vật.

“Từng thấy người tự tìm cái chết, nhưng ta chưa thấy giống qua người nào tự tìm cái chết như ngươi.”

Quân Tiêu Dao cất giọng hờ hững.

Tên Vương Húc này, không chỉ muốn độc chiếm quả Độ Kiếp, mà hắn còn muốn có ý đồ với tiên căn của hắn.

Tự tạo nghiệt, không thể sống.

Nhưng thực lực của Vương Húc quả thực không tệ, hơn nữa hắn còn có mấy lá bài tẩy.

Nếu đổi lại là những tu sĩ khác thì đã sớm chết bởi một chưởng của hắn.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng chẳng ngại, nếu một chưởng không được, vậy thì thêm một chưởng khác.

Quân Tiêu Dao lại trực tiếp ra tay.

Nhận ra được ý đồ của Quân Tiêu Dao.

Vương Húc trợn tròn đồng tử, rồi tức giận nói: “Ngươi thật sự dám hạ thủ à?”

Ở Tây Thiên giới vực mà hạ thủ với người của Địa Hoàng cung.

Chuyện này đối với Vương Húc mà nói là không thể nào tưởng tượng được.

Mà Quân Tiêu Dao, hắn chỉ đơn giản đáp lại hai chữ.

“Ngu ngốc.”

Ầm ầm!

Trong chỉ chưởng của Quân Tiêu Dao, thần tắc đan xen, Trật Tự Thần Liên quấn quanh, giống như bàn tay của thần vậy.

Cộng thêm lực lượng thế giới Tu Di năm trăm vạn, hư không dường như không thể chịu nổi luồng lực lượng này, khe hở không gian đen kịt đang lan tràn.

Nếu không phải sâu trong Tây Lăng thần khoáng có thiên địa pháp tắc đặc thù.

Quân Tiêu Dao tùy ý ra tay, nhưng lại làm sụp cả tòa thần mỏ.

Vương Húc cũng gào lên một tiếng, bộc phát toàn bộ thực lực.

Trên người hắn tràn ngập kim quang, khí huyết khắp trời.

Bỗng sau lưng hắn, có một ảo ảnh pháp tướng màu vàng xuất hiện, tràn ngập luồng Hỗn Độn Khí.

Trông vô cùng siêu nhiên, với lực lượng to lớn có thể trấn áp hết tất cả.

Đây là một loại đại thần thông cổ xưa của Địa Hoàng cung, một khi sử dụng, đủ để bộc phát ra thực lực vượt xa trình độ của bản thân.

Dĩ nhiên, người làm điều này sẽ phải trả một cái giá.

Vương Húc há mồm, nôn máu tươi bổn mạng lên pháp tướng màu vàng.

Nhất thời, pháp tướng màu vàng kia giống như sống lại vậy, hắn chồng lên bóng người của Vương Húc, gia trì lực lượng vô biên lên trên người hắn.

“Là ngươi ép ta!”

Vương Húc ra tay, kết hợp với cùng pháp tướng màu vàng tương hợp, bạo phát ra luồng lực lượng cực độ, cho dù là Hỗn Độn Đạo Tôn thì cũng sẽ bị thương nặng chỉ sau một đòn.

“Đại sư huynh uy vũ!”

Thấy khí thế này của Vương Húc, những tu sĩ của Địa Hoàng cung đều không nhịn được mà hô lên.

Nhưng một giây sau, bọn họ lại trở nên sững sờ.

Phụt!

Tuy có sự gia trì của pháp tướng màu vàng, nhưng Vương Húc vẫn bị Quân Tiêu Dao tát bay một cái.

Máu tươi phun ra như thể không phải mất tiền vậy.

Thậm chí, một cánh tay của hắn còn trực tiếp bị đánh nát, và nổ tung thành sương máu.

Quân Tiêu Dao lại bước tới giống như một vị thần linh mặc bộ bạch y, khắp người tỏa ra ý định muốn trấn giết Vương Húc.

“Ngươi đừng hòng giết ta!”

Vương Húc gào lên một tiếng, sau đó hắn sử dụng một tờ giấy màu vàng.

Thần quang màu vàng ở bên trong lóe ra, cứ như nó biến thành một thần kiếm màu vàng cắt đứt Trật Tự Thần Tắc, liều chết xong thẳng về phía Quân Tiêu Dao!

Một chiêu này, đến cả chuẩn đế, cũng khó mà có được mấy người có thể chặn nó lại!

Đây cũng là lá bài tẩy bảo vệ tánh mạng của Vương Húc.

Nhưng.

Quân Tiêu Dao vẫn chỉ thản nhiên đưa tay lên.

Ở trong lòng bàn tay hắn dường như có một tia sáng rực rỡ mãnh liệt lấp lóe, chớp tắt không chừng.

Thượng Thương Kiếp Quang!

Quân Tiêu Dao giáng một chưởng xuống, như thể là số phận do trời xanh giáng xuống.

Kiếp quang sáng chói khiến thanh kiếm sắt do thần quang màu vàng kia biến ra dần phai mờ.

Sau đó chưởng phong của Quân Tiêu Dao không hề yếu đi mà tiến về phía Vương Húc!

Cả người của Vương Húc trực tiếp bị chia năm xẻ bảy, do chịu áp lực cực lớn nên hắn đã nổ tung thành làn sương máu.

Ngay cả Nguyên Thần cũng chẳng có cách nào thoát khỏi mà bị chôn vùi trong đó.

Một vị chiến tướng có địa vị rất cao ở Địa Hoàng cung, là đệ tử chân truyền của Thánh Vương.

Lại bị tiêu diệt bởi ba cú chưởng của Quân Tiêu Dao.

Nếu tin tức này mà được truyền đi, chắc chắn sẽ gây chấn động khắp Tây Thiên giới vực.

Mà lúc này, những tu sĩ còn lại ở Địa Hoàng cung đều đã run cả hai đùi.

Thậm chí còn có một số người muốn bỏ chạy.

Quân Tiêu Dao cũng không nương tay, mà lại tung một chưởng.

Toàn bộ tu sĩ của Địa Hoàng cung đều chết hết.

Bình Luận (0)
Comment