Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Sao vậy, cảm thấy ta đang khoác lác?” Quân Tiêu Dao cười nhẹ hỏi.
“Ặc... Không phải.” Hoàng Chỉ không biết nên nói gì.
Nàng vốn muốn khuyên Quân Tiêu Dao tạm thời đừng xúc động như vậy, có lẽ sẽ chịu thiệt.
Nhưng nghĩ lại, nàng lại có tư cách gì thuyết phục Quân Tiêu Dao chứ?
“Nhưng mà vẫn đa tạ Hoàng Chỉ cô nương nói tin tức này cho ta biết.”
“Nếu Vân Khê còn đang bế quan, vậy ta tạm thời không đi Địa Hoàng cung, chờ sau này gặp lại trên đại yến Nhân Hoàng vậy.” Quân Tiêu Dao nói.
Vốn dĩ Quân Tiêu Dao tới Tây Thiên giới vực là vì đến Địa Hoàng cung thăm Vân Khê.
Nhưng bây giờ xảy ra chuyện này, Quân Tiêu Dao cũng tạm thời khỏi phải đi nữa.
Bởi vì hắn còn một chuyện khác phải làm.
Chuyện này không chỉ vì bản thân Quân Tiêu Dao, mà cũng vì Vân Khê.
Nếu bản thân Vân Khê cam tâm tình nguyện gả cho ai đó, Quân Tiêu Dao đương nhiên sẽ không phản đối.
Nhưng nếu đi ngược lại ý chí của bản thân Vân Khê.
Vậy thì xin lỗi nhá, Thiên Hoàng lão tử tới cũng không ép buộc được muội muội hắn.
Cái bênh vực người mình của Quân Tiêu Dao là di truyền từ trong huyết mạch.
Bất kể là Quân gia hay là đế tộc Vân thị, đều có thuộc tính bênh vực người mình.
Sau đó Hoàng Chỉ cũng rời đi, cần trở lại Địa Hoàng cung phục mệnh.
Dù sao lần này Tông Hoằng và Vương Húc chết ở đây, ảnh hưởng vẫn không nhỏ, Hoàng Chỉ cần đi nói rõ lí do một phen.
Nàng đương nhiên sẽ không khai ra Quân Tiêu Dao.
Mà bên này, Quân Tiêu Dao cũng quyết định muốn rời khỏi Tây Thiên giới vực.
Dù sao con rồng khí vận của Tây Thiên giới vực đã tới tay, bị nhốt trong Phong Long Đồ.
Hơn nữa còn ngoài ý muốn đạt được một trong Tiên Linh tam bảo, Tiên Linh chi cốt.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không còn lý do gì tiếp tục ở lại Tây Thiên giới vực.
Hắn cần đi làm một việc cực kỳ quan trọng.
Mà sau khi biết Quân Tiêu Dao sắp rời đi.
Đám người Thái Thi Vận, Hoàng Thanh Nhi lưu luyến không thôi.
Thậm chí ngay cả tên mập mạp Ngô Đức cũng một hàng nước mũi một hàng nước mắt, hệt như tiểu tức phụ bị ruồng bỏ.
Quân Tiêu Dao thì hờ hững nói: “Các ngươi không cần như thế, sau này chúng ta nhất định sẽ gặp lại.”
Không sai.
Hắn còn muốn đặt Ngô gia và Thái gia vào trong bản đồ của Quân Đế Đình đấy.
Cho nên sau này bọn họ tự nhiên sẽ gặp lại.
Mọi người cũng thiết yến khoản đãi Quân Tiêu Dao một phen, coi như từ biệt.
Sau đó Quân Tiêu Dao liền cùng Y Y, Nguyên Bảo, Kiếm Vạn Tuyệt rời Tây Thiên giới vực.
Trên một chiếc phi thuyền độ không.
Kiếm Vạn Tuyệt dò hỏi: “Công tử, kế tiếp chúng ta đi đâu vậy?”
Bọn họ từ Bắc Thiên giới vực một đường đi vào Tây Thiên giới vực.
Hiện tại lại rời đi, kế tiếp cũng chỉ có Nam Thiên giới vực và Đông Thiên giới vực.
“Ngươi cảm thấy tiếp theo chúng ta nên đi đâu?” Quân Tiêu Dao tùy ý hỏi.
Kiếm Vạn Tuyệt ngẫm nghĩ nói: “Nghe nói gần đây Nam Thiên giới vực sắp tổ chức đại yến Nhân Hoàng, hẳn sẽ rất náo nhiệt.”
Quân Tiêu Dao thì lạnh nhạt nói: “Không sai, đến lúc đó tuyệt đối sẽ rất “náo nhiệt”.”
“Nhưng trước đó, chúng ta còn cần đến một nơi.”
“Nơi nào?” Kiếm Vạn Tuyệt hỏi.
Quân Tiêu Dao trái lại nhìn qua Lạc Lạc, hờ hững cười hỏi: “Lạc Lạc, ngươi ra ngoài lâu như vậy, có muốn trở về không?”
Nghe thấy câu hỏi của Quân Tiêu Dao, sắc mặt Lạc Lạc chợt thay đổi, dáng vẻ như gặm khổ qua.
“Tiêu Dao, ngươi ghét bỏ Lạc Lạc rồi hả?”
“Sao lại nghĩ như vậy?” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
“Nếu không sao ngươi lại muốn kêu ta về, có phải Lạc Lạc cho ngươi thêm phiền phức không?” Lạc Lạc rũ đầu.
Chẳng khác nào bảo bảo đáng thương đang chờ ăn mắng.
Quân Tiêu Dao cũng không nhịn được bật cười, sau đó vươn tay sờ đầu nhỏ của Lạc Lạc.
“Đương nhiên không phải, chỉ là ta tương đối tò mò xuất thân của Lạc Lạc ngươi thôi.” Quân Tiêu Dao nói thẳng.
Nếu là người khác muốn tìm hiểu chuyện này, Lạc Lạc nhất định sẽ ngậm miệng không nói.
Bởi vì sư phụ nàng từng nói với nàng, đừng tùy tiện nói cho người ngoài việc gì hết.
Nhưng mà.
Trải qua thời gian dài chung sống như vậy, Quân Tiêu Dao đối với Lạc Lạc đã tuyệt đối không coi như người ngoài.
Không chỉ không coi như người ngoài, thậm chí địa vị của Quân Tiêu Dao trong lòng nàng đã không kém hơn mấy sư phụ của nàng.
Thậm chí còn có một loại cảm giác đặc biệt.
Cho nên Lạc Lạc cũng không quá mức rối rắm, nói thẳng: “Vậy ý của Tiêu Dao là muốn cùng Lạc Lạc trở về một chuyến hả?”
“Đương nhiên.” Quân Tiêu Dao mỉm cười gật đầu.
Mặt Lạc Lạc bất chợt đỏ lên.
Loại cảm giác này sao hơi giống mang nam nhân về nhà gặp gia trưởng nhỉ?
“Chẳng qua, nếu không tiện nói thì thôi, ta cũng không sẽ cưỡng ép Lạc Lạc ngươi.” Quân Tiêu Dao ôn hòa nói.
Lạc Lạc nghe vậy, lắc đầu nói: “Đương nhiên sẽ không, ta vui còn không kịp ấy chứ, vừa khéo có thể giới thiệu ngươi làm quen với các sư phụ.”
“Vậy được.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn dò hỏi nơi Lạc Lạc về nhà.
“Ta và các sư phụ vẫn luôn ở Ngũ Phương sơn.” Lạc Lạc nói.
“Ngũ Phương sơn ở địa vực nào của Giới Trong Giới?” Quân Tiêu Dao hỏi ý.
“Không ở địa vực nào cả, bản thân Ngũ Phương sơn đã là một tiểu thế giới ẩn nấp, người thường rất khó tìm được.” Lạc Lạc nói.
“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao đạm cười.
Tuy rằng trước đó trong lòng hắn cũng đã có nắm chắc.
Mà hiện tại, hắn càng có thể xác định.
“Vậy chúng ta đi thôi.” Quân Tiêu Dao nói.
Theo sau, dưới sự chỉ dẫn của Lạc Lạc, đám người Quân Tiêu Dao từ Tây Thiên giới vực.
Lướt về một phương hướng nào đó.
Qua một khoảng thời gian sau.
Đám người Quân Tiêu Dao đi tới một vị trí trong tinh không.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ có đại tinh vắng lặng như ngưng trệ điểm xuyết chỗ sâu trong hắc ám.
Có thể nói, người bình thường đến đây căn bản sẽ không có bất kỳ phát hiện nào.
Nhưng lấy cảm giác nhạy bén của Quân Tiêu Dao.
Tự nhiên có thể nhận thấy.
Ở chỗ sâu trong tinh không hắc ám có vô số pháp tắc không gian huyền diệu đang đan xen, còn có trận pháp ẩn nấp khí tức đang lưu chuyển.
Mà ở chỗ sâu này, trong mơ hồ còn có một loại khí tức thế giới càng thêm rộng lớn.
“Đi thôi.”
Lạc Lạc nói, trực tiếp vươn tay nhỏ bạch ngọc nắm tay Quân Tiêu Dao.
Lúc làm động tác này, trái tim nhỏ của Lạc Lạc đập bình bịch không ngừng như nai con chạy loạn.
Nàng vẫn là lần đầu chủ động và to gan như thế.