Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thái Thi Vận nhìn về phía thân ảnh áo trắng cao ráo kia.
Trong đôi mắt đẹp có tia sáng kỳ dị dày đặc không thể xóa bỏ.
Nàng có hảo cảm với Quân Tiêu Dao ngay lần đầu.
Mà bây giờ, biết được thân phận chân chính của Quân Tiêu Dao.
Thái Thi Vận chỉ trách, tại sao lúc trước bản thân không lớn mật thêm một chút!
Toàn trường, chấn động cũng có, kinh ngạc tán thán cũng có.
Nhưng tất cả mọi người biết, cục diện tiếp theo sẽ rất thú vị.
Quân Tiêu Dao, tại đại yến Nhân Hoàng, ở trước mặt tất cả mọi người, giết người của Địa Hoàng cung.
Đổi lại những người khác, cho dù là đệ tử đại giáo, truyền nhân đạo thống, đều phải lấy mạng đền mạng, không lo lắng chút nào.
Nhưng Quân Tiêu Dao là thân phận gì?
Ai dám khiến cho hắn trả giá đắt?
Quân Tiêu Dao, không để ý đến ánh mắt người ngoài khác nhau.
Hắn nhìn về phía Vân Khê, ánh mắt sáng bao phủ một lớp sương mù, khẽ mỉm cười nói: “Khê Nhi, bị ức hiếp thì đừng kìm nén, vi huynh giúp ngươi hả giận.”
Chỉ là lời nói chuyện gia đình, lại khiến Vân Khê cảm động rối tinh rối mù.
Ca của nàng tới.
Tuy cách xa xôi Giới Vực, tại thời điểm nàng cô đơn bất lực nhất, xuất hiện ở trước mắt nàng.
Vào lúc này, còn có cái gì có thể nói đây.
Vân Khê hướng về phía Quân Tiêu Dao, không để ý ngàn vạn ánh mắt chăm chú ở đây, nhào vào trong ngực Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng chỉ cười.
Tuổi của Vân Khê giống như hắn, nhưng kinh nghiệm không thể sánh bằng hắn, chỉ là một thiếu nữ đơn thuần mà thôi.
Lẻ loi một mình tới Giới Trong Giới, khắc khổ tu luyện.
Hiện tại lại phải đối mặt áp lực từ Nhân Hoàng điện và Địa Hoàng cung.
Nàng có thể làm được như vậy, đã rất không dễ dàng.
“Khê Nhi, làm rất tốt.” Quân Tiêu Dao khích lệ nói.
“Ừm.....”
Vân Khê vẫn vùi đầu, chỉ thản nhiên lên tiếng.
Mùi hương quen thuộc đã lâu, khiến tâm thần căng cứng của Vân Khê đã trở lại bình thường.
Chỉ cần có Quân Tiêu Dao, nàng giống như là thuyền nhỏ lái vào cảng, không cần e ngại sóng gió nào ở ngoại giới.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao, ngược lại nhìn về phía Sở Tiêu.
Sở Tiêu cũng nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Đổi lại Sở Tiêu ở quá khứ, nhất định sẽ thất thố phẫn nộ.
Thế nhưng lần này, Sở Tiêu lại có vẻ bình tĩnh, sắc mặt lạnh như băng.
Nếu không phải sâu trong đáy mắt hắn toát ra hận ý khắc cốt.
Quân Tiêu Dao thậm chí còn tưởng rằng hắn đã buông bỏ quá khứ.
Nhưng từ đây có thể thấy được Sở Tiêu đã trưởng thành không ít, tâm tính trở nên trầm ổn nội liễm hơn.
Đương nhiên, điều này liên quan đến việc thân phận của hắn thay đổi.
Dù sao cũng là đứa con phiên bản, nếu như không trưởng thành chút nào thì cũng vô nghĩa.
“Vân Tiêu, ngươi vậy mà đã đến Giới Trong Giới.”
“Nhưng đại yến Nhân Hoàng lần này, Nhân Hoàng điện ta hình như không mời đế tộc Vân thị.” Sở Tiêu lạnh lùng nói.
Tuy đối mặt với người hận nhất.
Nhưng dù sao thân phận hắn hiện tại không giống nhau, vẫn đang ở trước công chúng, đương nhiên bản thân phải có khí độ trầm ổn.
“Mời hay không mời, có liên can gì đến bổn thiếu chủ?”
“Ta chỉ biết là, ngươi đang tìm đường chết.”
Quân Tiêu Dao thờ ơ nói.
Truyền nhân Nhân Hoàng thì thế nào, ở trong mắt Quân Tiêu Dao vẫn là món đồ chơi trong lòng bàn tay.
Lời nói của Quân Tiêu Dao có thể nói là không hề nể mặt mũi.
“Thiếu chủ Vân thị, chú ý lời nói của ngươi!”
Một vị chiến tướng trẻ tuổi của Nhân Hoàng điện không nhịn được nói.
“Hửm?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hạ xuống.
Vị chiến tướng trẻ tuổi của Nhân Hoàng điện lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, đầu óc đau nhức như nứt ra, lui ra phía sau vài chục bước, một vệt máu tươi không kìm được chảy ra từ khóe miệng!
Sắc mặt hắn hoảng sợ nhìn Quân Tiêu Dao, thân thể run rẩy giống như chim cút.
Hắn tu luyện mấy ngàn năm, là một vị Hỗn Độn đạo tôn mạnh mẽ, ở trong đám chiến tướng của Nhân Hoàng điện cũng tính là vô cùng kiệt xuất.
Nhưng bây giờ, vậy mà không chịu nổi một ánh mắt của Quân Tiêu Dao!
Chứng kiến cảnh này, vô số người có mặt cũng tỏ ra ngạc nhiên và nghi ngờ.
Tuy bọn họ biết chiến lực Quân Tiêu Dao nghịch thiên, căn bản không phù hợp với tuổi tác và cảnh giới của hắn.
Nhưng thực lực chỉ bộc lộ từ một phần của tảng băng trôi đã khiến rất nhiều người kinh thán không thôi.
Đồng tử Sở Tiêu hơi co lại.
Sau khi gia nhập Nhân Hoàng, thực lực cảnh giới của hắn có thể nói tăng nhanh như gió.
Bởi vì bản thân hắn có hồ lô Càn Khôn, thiên địa càn khôn trong đó có thể kéo dài thời gian tu luyện của hắn.
Lại thêm huyết mạch Hiên Viên đã thức tỉnh, tu luyện Nhân Hoàng đạo kinh, còn có thể mượn nhờ Nhân Hoàng kiếm.
Hơn nữa Nhân Hoàng điện có rất nhiều tài nguyên, công pháp, thần thông các loại giúp hắn tu luyện.
Cho nên nói, thực lực hiện tại của Sở Tiêu thật sự không thể khinh thường.
Không phải là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Giới Hải, nhưng cũng tuyệt đối là một trong những người đứng đầu.
Thế nhưng.
Lúc này, biểu hiện của Quân Tiêu Dao làm Sở Tiêu nhíu mày.
Tuy hiện tại mạnh đến mức này, nhưng lúc nhìn Quân Tiêu Dao, hắn vẫn cảm giác như nhìn một mảnh sương mù, căn bản không thăm dò được độ nông sâu.
Quân Tiêu Dao như tinh không bao la, lại như biển cả mênh mông, khiến cho người ta không thể dò xét ra nội tình.
Không biết, mới làm kẻ khác kiêng dè.
“Vân Tiêu, nơi này là Nhân Hoàng điện, không phải đế tộc Vân thị.”
“Ngươi tới xem lễ, tùy thích, nhưng nếu như tới quấy rối, mời về.” Giọng điệu Sở Tiêu lạnh lùng.
Hiện tại hắn không đơn độc.
Mà là lưng tựa Nhân Hoàng điện.
Cuối cùng hắn cũng có thể cảm nhận được sự sảng khoái khi lấy thế đè người.
Chỉ tiếc, thế lực của hắn có thể chèn ép được người khác.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, lại có chút nông cạn buồn cười.