Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2877 - Chương 2877 - Bước Đầu Giăng Bẫy

Chương 2877 - Bước đầu giăng bẫy
Chương 2877 - Bước đầu giăng bẫy

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Công tử!”

Đám người Ngô Đức cùng Thái Thi Vận, Hoàng Thanh Nhi cũng đến đây.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Gặp lại người quen cũ, vẫn nên chào hỏi vài câu.

Nhưng so với trước đây, đám người Ngô Đức, Thái Thi Vận và Hoàng Thanh Nhi hiển nhiên đều có chút câu nệ.

Dù sao thân phận của Quân Tiêu Dao đã bại lộ ở đây.

“Đúng rồi, tí nữa tìm một chỗ tập chung một lát, ta có chuyện muốn nói với các ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.

Hai người Ngô Đức và Thái Thi Vận đều vội vàng gật đầu.

Bọn họ biết, chính mình phải ôm chặt cái đùi lớn này.

Mà ngay khi đoàn người Quân Tiêu Dao chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng du dương từ xa truyền đến.

“Vân Tiêu thiếu chủ, xin chậm bước.”

Nghe thấy tiếng gọi, Quân Tiêu Dao nhìn lại.

Người đến là một nữ tử xinh đẹp trong bộ váy dài màu lam.

Tóc đen trơn bóng như tơ lụa, rủ xuống vai.

Dung nhan tinh xảo mỹ lễ, không chút tì vết.

Lông mày lá liễu, sống mũi cao thẳng và đôi môi căng mọng.

Nhưng so với dung nhan thanh nhã như tiên tử, thì dáng người của nàng lại rất nóng bỏng, cực kì quyến rũ.

“Chắc hẳn Vân Tiêu thiếu chủ không biết đến ta, ta là An Nhiên, đại tư mệnh của Thiên Hoàng các.”

An Nhiên tự giới thiệu.

Tại Giới Trong Giới, người có thể khiến An Nhiên chủ động bắt chuyện giới thiệu, chắc chắn vô cùng ít ỏi.

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bất biến, nhưng ánh mắt lại lóe lên.

Thiên Hoàng các.

Đây cũng là một trong những mục đích hắn đến Giới Trung Giới.

Hắn muốn điều tra một chút về Lê Thánh của Thiên Hoàng các.

Mà vị này lại chính là đại tư mệnh của Thiên Hoàng các, thân phận hiển nhiên không thấp.

Có lẽ đây là một bước đột phá.

Quân Tiêu Dao lộ ra chút ý cười nói: “Thì ra là An Nhiên cô nương, không biết có chuyện gì quan trọng?”

An Nhiên nghe vậy, khóe miệng khẽ cong lên, sau đó nói: “Nếu như An Nhiên muốn thỉnh cầu Vân Tiêu thiếu chủ tặng cho ta đóa hoa Bất Tử, không biết thiếu chủ có bằng lòng hay không?”

Ngữ điệu vô cùng dịu dàng.

Thậm chí làm người ta nghĩ đến một loại cảm giác như đang làm nũng đòi quà với đạo lữ.

Điều này khiến Vân Khê đánh mắt nhìn sang.

Nàng cũng là nhìn người mà đối đãi.

Muội muội ngọt ngào đơn thuần giống như Lạc Lạc, ngay cả Vân Khê cũng rất thích, tình nguyện cùng nàng kết thành bằng hữu.

Nhưng An Nhiên này lại giống như một yêu nữ khoác lên vẻ đẹp của tiên nhân, rất mị hoặc.

“An Nhiên cô nương xinh đẹp như vậy, hoa Bất Lão cũng chỉ trở thành đồ trang sức mà thôi.” Quân Tiêu Dao cười ảm đạm.

“Ta có thể hiểu đây là đang khen ngợi người khác hay không?” Đôi môi đỏ mọng của An Nhiên lại gợi lên.

Sao nàng lại có cảm giác, vị thiếu chủ của Vân thị này chính là một cao thủ thả thính cơ chứ?

Thậm chí nàng còn có cảm giác chính mình đã gặp phải kỳ phùng địch thủ.

“Nếu như Vân Tiêu thiếu chủ nguyện ý tặng ta, ta bằng lòng trả giá, ngài chỉ cần đưa ra là được.”

An Nhiên nháy mắt, nói lời dụ dỗ.

Quân Tiêu Dao cười, lập tức vung tay đưa cho An Nhiên đóa hoa Bất Tử.

An Nhiên cũng hơi sửng sốt.

Quân Tiêu Dao thực sự quá phóng khoáng rồi.

“Coi như cùng cô nương kết chút thiện duyên.”

Quân Tiêu Dao hơi gật đầu, sau đó xoay người, cùng đoàn người rời đi.

Bỏ lại An Nhiên một mình đứng đó.

“Này.”

Nhìn hoa Bất Lão trong tay, biểu tình An Nhiên vô cùng vi diệu.

Sau đó nàng cười rộ lên.

“Thật sự thú vị nha, Vân Tiêu thiếu chủ này đúng là còn thú vị hơn trong tưởng tượng.”

An Nhiên cười, cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, giống như một yêu nữ mê hoặc nhân tâm.

Sau đó, nàng liền hấp thụ hoa Bất Lão.

“Ôi chao, thật đáng tiếc, Tiên Dao muội muội bận lại bận tu luyện, không thú vị gì cả.”

“Đáng tiếc lần này nàng không thể gặp được một người nam nhân anh tuấn đến như vậy.”

Nghĩ đến Thiếu tư mệnh Lê Tiên Dao vừa nghiêm khắc vừa cổ hủ, tính cách trái ngược một trời một vực so với nàng kia, An Nhiên khẽ lắc đầu.

Nhưng sau khi nghĩ lại.

Nếu Lê Tiên Dao đến đây, vậy hào quang của nàng ta sẽ lấn át cả nàng mất.

“Không biết Thiếu chủ Vân thị, người bị đồn là không hứng thú với sắc đẹp, khi nhìn thấy Tiên Dao muội muội quốc sắc thiên hương sẽ có phản ứng ra sao?”

Bỗng dưng An Nhiên có cảm giác tò mò.

Mà bên kia, đám người Quân Tiêu Dao cùng nhau cưỡi phi thuyền Tinh Không rời đi.

Sở dĩ Quân Tiêu Dao tặng An Nhiên hoa Bất Lão chắc chắn không phải không có mục đích.

Quân Tiêu Dao không phải là người lương thiện, lại càng sẽ không đi lấy lòng nữ nhân.

Sở dĩ hắn làm vậy, là muốn lợi dụng An Nhiên một chút.

Nhưng hắn chắc chắn sẽ không trực tiếp hỏi An Nhiên về chuyện Lê Thánh, như vậy quá mức khả nghi.

Hơn nữa đây cũng là lần đâu gặp mặt, hắn sẽ không hoàn toàn tin tưởng An Nhiên.

Trước tiên cứ thông qua hoa Bất Lão, đặt một cái bẫy ở đó.

Sau này khi cần sẽ lợi dụng nó.

Quân Tiêu Dao khi làm bất cứ một điều gì đều tính toán rất kỹ lưỡng.

Mà những ngày kế tiếp.

Quân Tiêu Dao cùng những người khác đi đến một tòa thành trì lớn ở Nam Thiên giới vực.

Tòa thành trì này bài danh thứ ba ở Nam Thiên giới vực, dân cư vô cùng đông đúc.

Tuy nhiên, đây cũng chỉ là lựa chọn địa điểm đặt chân tạm thời của Quân Tiêu Dao mà thôi.

Trước chỉnh sửa lại một chút, rồi mới bàn đến kế hoạch tiếp theo.

Mà khi Quân Tiêu Dao đặt chân đến, liền không thể che giấu được.

Cả thành trì vì sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao mà chấn động.

Vô số người nhìn xung quanh, tò mò muốn biết vị thiếu chủ Vân thị trong truyền thuyết này rốt cuộc là ai.

Mà trước đó, chuyện đại tiệc của Nhân Hoàng.

Các thế lực tham gia đã sớm truyền tin khắp nơi, oanh tạc khắp tứ phương Giới Trung Giới.

Giờ phút này, mọi người đều đã biết.

Vị thiếu chủ Vân thị này, chính là quái vật nghịch thiên có thể áp chế hậu duệ của Nhân Hoàng.

Vô số người đều muốn đến để chiêm ngưỡng.

Cũng có rất nhiều thế lực lớn, từ tông chủ, gia chủ, giáo chủ muốn đến để bái kiến kết giao.

Đương nhiên Quân Tiêu Dao không thèm để ý.

Trực tiếp bảo Kiếm Vạn Tuyệt từ chối tất cả.

Đoàn người bọn họ, chọn một tòa khách điếm cao cấp nhất trong thành trì, trong đó còn có động cảnh hiếm thấy.

Mà ông chủ của khách điếm, đừng nói đến việc thu tiền.

Thậm chí khi được Quân Tiêu Dao đến trọ khách điếm của bọn họ, còn có cảm giác vô cùng vinh quang.

Ông chủ khách điếm lập tức tiễn hết tất cả các khách nhân xung quanh rời đi.

Vì sợ làm phiền đến đám người Quân Tiêu Dao nghỉ ngơi.

Xung quanh lại phái một ít cường giả đứng canh gác, tuy rằng đó cũng chỉ là làm màu.

Quân Tiêu Dao ở Nhân Hoàng điện có thể tự do ra vào.

Ai lại không có mắt dám đi trêu chọc hắn cơ chứ?

Bình Luận (0)
Comment