Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2876 - Chương 2876 - Tặng Tiên Linh Chi Cốt

Chương 2876 - Tặng Tiên Linh Chi Cốt
Chương 2876 - Tặng Tiên Linh Chi Cốt

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đó là…”

Ánh mắt của mọi người có mặt, đều dán chặt vào mảnh xương đó.

Một số cường giả, thậm chí sinh ra một loại khát vọng từ đáy lòng, muốn luyện hóa mảnh xương kia.

Bọn họ có thể cảm nhận được, nếu có thể luyện hóa mảnh xương kia, sẽ có được lợi ích rất lớn, sẽ lột xác đến cực điểm!

Mà vị Địa Hoàng cung trưởng lão đã mở miệng trước đó, sau khi nhìn thấy mảnh xương này.

Đôi mắt lồi ra, to như chuông đồng.

“Đây đây chẳng lẽ là Tiên Linh Chi Cốt?”

Là Địa Hoàng cung trưởng lão, hắn đương nhiên biết chút ít về Tiên Linh tam bảo.

Chính vì lý do này mà sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao lấy mảnh xương này ra, vị trưởng lão này mới chấn động như thế, thậm chí nói chuyện cũng lắp bắp.

“Cái gì, Tiên Linh Chi Cốt một trong Tiên Linh tam bảo!”

Nghe thấy lời của Địa Hoàng cung trưởng lão, nhất thời toàn trường trở nên sôi nổi.

Tiên Linh tam bảo, kia chính là truyền thừa của Địa Hoàng Tiên Linh Đế, là thứ quan trọng nhất đối với truyền nhân Địa Hoàng.

Thứ như này, khó tìm trên đời.

Mà bây giờ, trong mắt của mọi người.

Quân Tiêu Dao, lại tùy tiện lấy ra Tiên Linh Chi Cốt như vậy, còn tặng cho muội muội nhà mình như một món quà.

Thái độ khinh miêu đạm tả này, khiến tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

“Tiên Linh Chi Cốt?”

Thậm chí, trên trời cao, Tam điện chủ Minh Hồng, ánh mắt cũng lộ ra vẻ hơi chấn động.

Quân Tiêu Dao, vậy mà không biết, đã tìm thấy một trong Tiên Linh tam bảo.

Sở Tiêu cũng có vẻ hơi đờ đẫn.

Thứ như Tiên Linh tam bảo, sao một người bình thường tìm được?

Nếu không có duyên, thì không thể tìm được.

Hơn nữa điều khiến người ta chấn động nhất chính là.

Loại chí bảo này, nếu đổi thành người khác, chắc luyện hóa cũng không kịp.

Quân Tiêu Dao, lại nhẹ nhàng tặng nó như một món quà.

Thái độ tấm lòng này, khiến người ta không nói nên lời.

“Ca, thứ này…”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Khê cũng hơi đờ ra.

Đây cũng không phải là bảo vật bình thường gì.

Mà là Tiên Linh tam bảo.

Trước đây nàng cũng có duyên mới có thể có được một trong Tiên Linh tam bảo.

Mà Quân Tiêu Dao lại lấy ở đâu ra?

Hơn nữa còn trực tiếp tặng cho nàng như một món quà, như này cũng quá tùy tiện rồi.

“Khê Nhi, nhận lấy đi, ta đã nói, muội đã định trước là truyền nhân Địa Hoàng.”

Quân Tiêu Dao thản nhiên cười, nói.

Vân Khê đã không biết nên nói gì cho phải nữa.

Có huynh trưởng như này, thì còn cầu gì nữa?

“Vâng, Khê Nhi sẽ cố gắng.”

Nàng biết, chỉ có thực lực của mình trở nên mạnh hơn, địa vị của mình trở nên cao hơn, mới có thể giúp đỡ cho Quân Tiêu Dao tốt hơn.

Nàng quyết tâm trở thành một muội muội giỏi giang, khiến Quân Tiêu Dao nhìn với cặp mắt khác xưa.

Vân Khê cũng thu Tiên Linh Chi Cốt vào.

Đợi sau này lại đi luyện hóa.

Quân Tiêu Dao lại nhìn về phía vị Địa Hoàng cung trưởng lão kia nói.

“Tuy ta đã giết một người của Địa Hoàng cung, nhưng cũng đã mang một Tiên Linh chi bảo tới Địa Hoàng cung, hẳn là đã đủ để đền một mạng kia rồi.”

Vị Địa Hoàng cung trưởng lão kia nói không nên lời.

Khi trước, tuy Vân Khê được xưng là truyền nhân Địa Hoàng, nhưng cũng chỉ có được một Tiên Linh chi bảo mà thôi.

Cho nên địa vị vẫn chưa được củng cố tuyệt đối.

Nhưng bây giờ đã khác rồi.

Vân Khê có được hai Tiên Linh chi bảo, dù chưa hoàn toàn trở thành truyền nhân Địa Hoàng.

Nhưng ít nhất có tám mươi phần trăm là có thể.

Cứ như vậy, Địa Hoàng cung càng không thể mất đi Vân Khê.

Mà địa vị của Vân Khê ở Địa Hoàng cung, đương nhiên cũng sẽ lại tăng vọt, về cơ bản là truyền nhân chính.

Cho dù có lùi một vạn bước, có một thiên kiêu khác xuất hiện và có được Tiên Linh chi bảo.

So với hai Tiên Linh chi bảo của Vân khê, thì vẫn không chiếm được ưu thế.

Vì thế, cho dù là Địa Hoàng cung trưởng lão, cũng không dám nói thêm gì.

“Ca, Khê Nhi không muốn ở lại đây nữa, chúng ta đi thôi.” Vân Khê nói.

“Được.”

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Sau đó, bọn họ cũng rời đi.

Người Ngô gia, bao gồm cả Ngô Đức, còn cả người Thái gia, bao gồm cả Thái Thi Vận, cũng đều lựa chọn rời đi.

Ngoài ra, đại ti mệnh An Nhiên của Thiên Hoàng các, đảo mắt, rồi cũng rút lui.

Rất nhiều thế lực có mặt, cũng đều đứng dậy, chắp tay cáo lui.

Cũng có một số thế lực, có tâm tư trong lòng, muốn bắt chuyện với Quân Tiêu Dao, cho dù là nói hai câu cũng được.

Không bao lâu.

Khắp quảng trường rộng lớn, đám đông cũng như thế.

Nhìn thấy cảnh này, thân thể Sở Tiêu run rẩy, nghiến răng.

Hắn không tức giận đến mức ngất đi, nhưng rõ ràng lục phủ ngũ tạng đều đau!

Đại yến Nhân Hoàng này vốn là dành cho hắn, nay đã hoàn toàn trở thành một truyện cười!

Mà trên trời cao, Tam điện chủ Minh Hồng, cũng lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay áo rời đi mà không nói lời nào.

Có thể nói, bữa thịnh yến này lẽ ra phải gây chấn động cả Giới Trong Giới, cuối cùng lại trở nên tầm thường, chỉ vì Quân Tiêu Dao.

Sở Tiêu, chẳng những không tạo dựng được danh tiếng của truyền nhân Nhân Hoàng, ngược lại trở thành đá lót đường.

Dẫn đến Nhân Hoàng điện mất hết uy danh.

Mà Quân Tiêu Dao giẫm lên đầu Sở Tiêu, danh tiếng của hắn đã hoàn toàn chấn động cả Giới Trong Giới!

Quân Tiêu Dao muốn rời khỏi Nhân Hoàng điện, không ai dám ngăn cản.

Cho dù những người đó có là tu sĩ, chiến tướng của Nhân Hoàng điện đi chăng nữa, cũng không dám cản lại.

Quân Tiêu Dao ở Nhân Hoàng điện, tự do ra vào như nơi không người.

Chỉ mỗi điểm này cũng đã khiến cho Nhân Hoàng điện mất hết mặt mũi.

“Ngươi là muội muội của Tiêu Dao đúng không, xin chào, ta là Lạc Lạc.”

Lạc Lạc nhìn sang Vân Khê, mỉm cười vươn tay.

Nhìn thấy Lạc Lạc, Vân Khê hơi sửng sốt.

Có điều nàng cũng quen rồi.

Dù sao ca ca nàng ưu tú đến như vậy, bên cạnh thường có giai nhân bầu bạn là chuyện bình thường.

Hơn nữa, xem ra Lạc Lạc cũng giống với Vân Khê, đều có cảm giác như muội muội.

Vân Khê cũng mỉm cười đưa tay ra.

“Tiểu thú đáng yêu thật đấy!”

Đôi mắt của Vân Khê dừng ở trên người Nguyên Bảo bỗng sáng rực lên!

Làm gì có nữ nhân nào có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của thú cưng cơ chứ.

Mà có lẽ cũng là do khí chất thần tiên và cao quý trên người Vân Khê.

Hoặc cũng có thể do bản thân nàng thanh tao như hòa chung với đất trời.

Vì vậy, Nguyên Bảo cũng tự nhiên có hảo cảm với Vân Khê, chẳng mấy chốc đã trở nên thân thiết.

Bình Luận (0)
Comment