Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ban đầu, ở Giới Hải, sau khi Đông Phương Hạo nhận được Tiên Ngục Bảo Tháp thì vẫn luôn tu luyện trong Tiên Ngục Bảo Tháp, tu luyện tăng lên, củng cố cảnh giới.
Đồng thời thuần thục năng lực của Phệ Đạo Thánh Thể.
Sau khi tu luyện hòm hòm rồi, Đông Phương Hạo bắt đầu tìm kiếm cơ hội tiến vào Giới Trong Giới.
Bởi vì hắn muốn báo thù, trả thù Đông Phương Ngạo Nguyệt, chỉ dựa vào thực lực của mình thì không thể nào.
Hắn nhất định phải có bối cảnh và thế lực.
Mà khi đó không thể nghi ngờ Địa Hoàng cung chính là lựa chọn tốt nhất.
Thế nên, Đông Phương Hạo nghĩ cách tiến vào Giới Trong Giới.
Sau này dưới nhân duyên trùng hợp, hắn đã đi được tới Giới Trong Giới như ý nguyện.
Mà vừa tới Giới Trong Giới không bao lâu, hắn hỏi thăm được một tin tức.
Đó chính là Địa Hoàng cung đã có một nữ truyền nhân chiếm được bảo bối Tiên Linh Chi Khí.
Hơn nữa còn đến từ đế tộc Vân thị.
Lại còn là muội muội của thiếu chủ Vân thị Vân Tiêu.
Đông Phương Hạo không biết quan hệ thân mật giữa Đông Phương Ngạo Nguyệt và Quân Tiêu Dao.
Bởi vì trước khi Đông Phương Ngạo Nguyệt gặp được Quân Tiêu Dao, hắn đã bị Đông Phương Ngạo Nguyệt ra tay làm hại.
Đông Phương Hạo chỉ cảm thấy hơi phiền phức.
Dù sao hắn không còn là ứng cử viên độc nhất vô nhị của Địa Hoàng cung.
Nếu như mạo muội gia nhập, ai biết có tình huống ngoài ý muốn gì không?
Nói không chừng Địa Hoàng cung cướp đi Tiên Ngục Bảo Tháp của hắn để cho Vân Khê cũng có khả năng.
Mà lúc này hắn nghe thấy thông tin về đại yến Nhân Hoàng.
Địa Hoàng cung có thể sẽ phái người đi.
Đông Phương Hạo nổi tâm tư, muốn âm thầm dò xét sơ bộ.
Sau đó Đông Phương Hạo quan sát từ xa, không thật sự tiến vào trong bữa tiệc.
Mà hiển nhiên hắn nhìn thấy tất cả.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao mạnh mẽ không gì sánh kịp.
Nhìn thấy hắn che chở muội muội của mình như thế nào.
Cũng nhìn thấy Quân Tiêu Dao cho Vân Khê Tiên Linh Chi Cốt, hơn nữa nói nàng chính là truyền nhân Địa Hoàng đã được định sẵn.
Tới đây, lòng Đông Phương Hạo hoàn toàn trầm xuống. Bởi vì thái độ chém đinh chặt sắt của Quân Tiêu Dao nên Đông Phương Hạo đã hiểu, kế tiếp, hắn chỉ có hai lựa chọn.
Lựa chọn thứ nhất chính là chủ động hiện thân, trực tiếp đưa Tiên Ngục Bảo Tháp cho Vân Khê.
Cam nguyện từ bỏ cạnh tranh thân phận truyền nhân Địa Hoàng.
Cứ như vậy, hắn có thể nhận được sự tán thưởng và phần thưởng của Quân Tiêu Dao.
Thế nhưng Quân Tiêu Dao có bởi vì thưởng thức và phần thưởng này mà giúp hắn đối phó với Đông Phương Ngạo Nguyệt, thậm chí giết nàng không?
Phải biết nếu quả thật muốn đối phó Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Vậy thì đồng nghĩa với khai chiến với cả đế tộc Đông Phương.
Trận chiến giữa các Đế tộc cũng không phải là đứa trẻ qua nhà.
Mà là sự kiện lớn đủ để ảnh hưởng cách cục thế lực của toàn bộ Giới Hải.
Liệu thiếu chủ Vân thị có đồng ý đối phó một mạch Đế tộc bởi vì hắn dâng Tiên Ngục Bảo Tháp không?
Đông Phương Hạo không nghĩ như vậy.
Cho dù đế tộc Vân thị cường thịnh đến đâu cũng không thể tùy tiện tiêu diệt một mạch Đế tộc khác, sẽ phải trả giá rất lớn.
Chỉ dựa vào Tiên Ngục Bảo Tháp không thể khiến một Đế tộc dốc hết toàn lực đi đối kháng với Đế tộc khác được.
Mà lựa chọn thứ hai đơn giản hơn.
Chính là làm kẻ địch với Quân Tiêu Dao và Vân Khê!
Hoàn toàn trở thành đối đầu, nghĩ biện pháp đoạt lại hai Tiên Linh chi bảo của Vân Khê, khiến mình trở thành truyền nhân Địa Hoàng chân chính.
Làm như vậy thì nguy hiểm lớn hơn nữa.
Bởi vì Đông Phương Hạo đã thấy sự mạnh mẽ của Quân Tiêu Dao.
Thiếu chủ Vân thị tuyệt đối không phải là nhân vật dễ trêu gì.
Thậm chí hắn cảm thấy, Quân Tiêu Dao so với đường tỷ lạnh lùng hà khắc vô tình của hắn còn kinh khủng hơn, thủ đoạn càng quả quyết.
Không có mấy ai có dũng khí đi làm kẻ địch với Quân Tiêu Dao.
Nhưng không có cách nào!
Đông Phương Hạo muốn đích thân tự tay giết chết Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Từ đó, hắn không thể dựa vào những người khác.
Thế nên, sau khi Vân Khê nhận được Tiên Linh chi bảo, đã định trước là hắn phải đối đầu với Quân Tiêu Dao.
Có điều tuy Quân Tiêu Dao là một ngọn núi lớn khiến người ta có hơi không thở nổi, nhưng Đông Phương Hạo cảm thấy hắn không phải là quả hồng mềm gì.
Phệ Đạo Thánh Thể, Tiên Ngục Bảo Tháp.
Bây giờ lại có thêm rồng đỏ khí vận.
Đông Phương Hạo cảm thấy mình đã có năng lực sơ bộ đối kháng với Quân Tiêu Dao.
“Haizz, hai pháp bảo Tiên Linh, thế mà lại bị muội muội của thiếu chủ Vân thị giành được.”
“Cứ như vậy, ta càng phải cẩn thận để ý hơn.”
Đông Phương Hạo thở dài khe khẽ.
Bây giờ hắn không dám hiện thân bên ngoài.
Hắn sợ sau khi Quân Tiêu Dao biết được sự hiện hữu của hắn thì sẽ gây bất lợi đối với hắn.
Mà bây giờ, ít nhất hắn ở trong bóng tối, Quân Tiêu Dao vẫn chưa phát hiện ra hắn.
Kẻ địch ở ngoài sáng, ta ở trong tối.
Đây chính là một trong những ưu thế bây giờ của Đông Phương Hạo.
Chỉ là Đông Phương Hạo lại không rõ ràng lắm.
Khi hắn tiêu diệt Dương Hoành, khi hắn cắn nuốt luyện hóa pháp tắc.
Dấu vết Quân Tiêu Dao lưu lại trong cơ thể Dương Hoành cũng theo đó bị tiêu diệt.
Nói cách khác, thật ra bây giờ Đông Phương Hạo đã bại lộ bí mật, mà chính hắn lại không biết.
“Chẳng qua còn có một tin tức tốt, đó chính là Vân Khê không chiếm được toàn bộ sự ủng hộ ở Địa Hoàng cung.”
“Ít nhất, có lẽ sau này còn có cơ hội.”
Ánh mắt Đông Phương Hạo thâm thúy.
Hắn hỏi thăm được một vài tin tức.
Có vẻ như Quân Tiêu Dao và Vân Khê không quá thân thiện với Tử Võ Thánh Vương của Địa Hoàng cung.
Mà đây cũng là một cơ hội.
Có thể nói, từ những ý nghĩ này có thể thấy Đông Phương Hạo thật sự là một nhân vật, tâm tư nhanh nhạy, cẩn thận.
Chủ yếu là một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Sau khi bị Đông Phương Ngạo Nguyệt hại, hắn không muốn lại bị hại thêm một lần nữa.
“Mục tiêu kế tiếp của ta, thứ nhất chính là mượn sức mạnh của Phệ Đạo Thánh Thể cắn nuốt đạo tắc mà những người khác tu luyện.”
“Thứ hai, chính là xem xem có thể tìm ra manh mối của những con rồng khí vận khác hay không.”
“Nếu như có thể lấy được cơ duyên lớn cuối cùng, ta tuyệt đối có khả năng chống lại Quân Tiêu Dao.”
“Sau đó nghĩ biện pháp cướp lấy Tiên Linh chi bảo của Vân Khê.”