Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đúng rồi, phụ thân, có một thứ…”
Lê Tiên Dao giao Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm ra.
“Ừm?”
Lê Thánh liếc nhìn, tinh mang trong mắt phun ra.
“Rồng xanh khí vận?!”
Hiển nhiên, điều này nằm ngoài dự đoán của Lê Thánh.
“Làm sao lấy được?” Lê Thánh hỏi.
“Là thiếu chủ Vân thị đưa cho.”
“Hử?”
Lê Thánh khẽ cau mày.
Đây là tình huống gì?
Ở sắc mặt của Lê Hành ở bên cạnh hơi thay đổi.
Hắn đã từng nghe nói thiếu chủ Vân thị kia, giống như tiên đáp xuống hồng trần, tuấn tú tuyệt thế.
Cộng thêm việc đưa tặng con rồng khí vận này, đây chẳng phải là?
“Phụ thân, chẳng lẽ thiếu chủ Vân thị kia có ý đồ với Dao muội?” Lê Hành vội vàng nói.
Lê Tiên Dao nghe thấy vậy thì khẽ cau mày.
“Cũng không đến mức như vậy, tên tuổi của người này, ta đã nghe qua một chút, không phải là nhân vật để tâm đến nữ sắc.”
“Về phần tại sao, tạm thời không nhắc tới, ít nhất hiện tại, đối với Thiên Hoàng các ta là có lợi.”
Lê Thánh vừa nói, vừa nhìn sang Lê Tiên Dao nói: “Với sự xuất thế của con rồng khí vận, cơ duyên tiếp theo cũng có thể sẽ xuất hiện.”
“Nếu như truyền nhân của Thiên Hoàng các chưa xuất thế cơ duyên kia, ngươi nhất định phải nắm chắc.”
“Chiếm được cơ duyên này, ngươi mới có thêm tư cách, xứng đôi với truyền nhân Thiên Hoàng, trở thành thiên hậu, đến lúc đó vi phụ cũng sẽ rất tự hào về ngươi.”
Giọng điệu của Lê Thánh nghiêm nghị nói.
“Vâng.”
Lê Tiên Dao gật đầu.
Đáy mắt lại là một khoảng bình tĩnh không chút gợn sóng.
Lại là truyền nhân Thiên Hoàng kia?
Tại sao vận mệnh của nàng lại phải gắn liền với truyền nhân Thiên Hoàng đế mà nàng chưa từng gặp mặt kia?
Không biết vì sao, trong đáy lòng Lê Tiên Dao lại có chút kháng cự.
Loại cảm giác này càng rõ ràng hơn trước kia.
Mà sự thay đổi này chỉ mới xảy ra sau khi nàng gặp Quân Tiêu Dao.
Mà lúc này Ân Ngọc Dung ngắt lời: “Phu quân, chi bằng đưa con rồng khí vận này cho Hành Nhi, có lẽ hắn là người có tư cách nắm giữ cơ duyên tiếp theo nhất.”
“Mẹ, chuyện này không được đâu.”
Lê Hành nói.
Tuy hắn nói như vậy, nhưng ánh mắt của cũng rơi vào Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm kia.
Suy cho cùng thì đây cũng là con rồng khí vận, trong toàn bộ Giới Trong Giới chỉ có bốn con.
Nếu như nhận được, khí vận gia thân, sẽ nhất phi trùng thiên.
Cho dù là bất cứ người nào thì sẽ đều không thể từ chối sự cám dỗ này.
“Không cần, sau này Hành Nhi đi theo Tiên Dao cũng có thể đạt được rất nhiều cơ duyên.”
“Sau này, các con phải cố gắng chuẩn bị thật tốt đi.”
Lê Thánh dứt lời, cũng rời đi.
Ân Ngọc Dung nghe thế, sắc mặt trầm xuống, thầm cắn răng bạc.
Nhưng có Lê Thánh lên tiếng, bà ta cũng không tiện nói thêm gì.
Chỉ có thể nói với Lê Tiên Dao: “Sau này nếu có duyên, nhất định không được quên huynh trưởng của ngươi, có biết không?”
Lê Tiên Dao khẽ gật đầu.
“Dao muội, không bằng sau này, chúng ta hãy cùng thảo luận tâm đắc tu luyện với nhau đi.”
Trên mặt Lê Hành hiện ra ý cười.
“Tiên Dao còn phải xử lý một ít công việc của Thiên Hoàng các, còn phải chuẩn bị cho cơ duyên có thể xuất hiện sau này, xin cáo lui trước.”
Lê Tiên Dao nói xong, cũng hành lễ, sau đó lui ra ngoài.
Nhìn bóng dáng mông lung của Lê Tiên Dao, đáy mắt Lê Hành có hơi nóng bỏng.
Nhưng dường như nghĩ đến cái gì đó, hắn âm thầm thở dài.
Tuyệt sắc bậc này, chỉ có thể để cho truyền nhân Thiên Hoàng hưởng dụng, thật đúng là làm cho người ta tiếc hận.
“Hừ, tiện nhân!”
Sau khi Lê Tiên Dao rời đi.
Trong mắt Ân Ngọc Dung bắn ra lãnh ý.
Sự tồn tại của Lê Tiên Dao luôn khiến bà ta nghĩ đến một bóng dáng khiến người ta chán ghét.
Nàng cũng giống như mẫu thân của nàng, đều là yêu tinh họa quốc hại dân.
Khiến cho một nữ nhân như bà ta cũng phải ghen tị.
“Mẹ, có đôi khi người làm cũng không khỏi có hơi quá đáng.” Lê Hành thản nhiên nói.
“Hành Nhi, cần gì phải che chở cho nàng như vậy, con hẳn là biết, nàng là con của tiện nhân kia.” Ân Ngọc Dung hừ lạnh nói.
“Hài nhi tất nhiên là hiểu rõ.” Lê Hành nói.
Hắn cũng đã sớm biết, Lê Tiên Dao chỉ là muội muội cùng cha khác mẹ của hắn.
Có thể nói, từ đầu đến cuối, chỉ có Lê Tiên Dao không biết.
“Nếu không phải có hắn che chở, tiện nhân này có thể sống đến bây giờ sao, chướng hết mắt cả ta!”
“Phụ thân cực kỳ coi trọng với thiên phú tu luyện của Dao muội và Thái Thượng Đạo Thể, cho nên đừng giáo huấn nàng quá mức là tốt rồi.” Lê Hành nói.
“Hừ, thật hy vọng nàng nhanh chóng biến mất khỏi mắt ta!”
Đôi mắt Ân Ngọc Dung rộ lên ánh sáng lạnh lẽo.
Về phần Lê Hành, nếu nói hắn không có ý gì đối với Lê Tiên Dao thì đó là giả.
Nhưng hắn không biết là, khi hắn có ý nghĩ này thì đã chắc chắn tạo nên kết cục thê thảm của hắn.
Hơn nữa còn là kết cục mà nam nhân tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Thời gian trôi qua.
Quân Tiêu Dao ở Kiếm gia cũng được một đoạn thời gian.
Mà không bao lâu sau, hắn nghe được một tin tức truyền đến từ Nam Thiên giới vực.
Sở Tiêu, xuất quan khỏi bí cảnh Nhân Hoàng.
Tình huống cụ thể thì vẫn chưa truyền ra, nhưng có tin tức nói, khí tức của Sở Tiêu càng thêm sâu không lường được.
Đương nhiên, còn xa mới đạt tới cấp bậc Chuẩn Đế.
Tuy trong bí cảnh Nhân Hoàng có cơ hội có thể đột phá tới Chuẩn Đế, nhưng cũng không phải là có xác suất đột phá lên tới trăm phần trăm.
Tuy Sở Tiêu có rất nhiều hack như Thời Thư, hồ lô Càn Khôn, truyền thừa Nhân Hoàng, Hiên Viên huyết mạch vân vân.
Chỉ là muốn đột phá Chuẩn Đế thì không phải chuyện đơn giản.
Nhưng có tin tức truyền ra, thậm chí có một ít chiến tướng cấp Đạo Tôn cường đại của Nhân Hoàng điện cũng không phải là đối thủ của Sở Tiêu.
Điều này khiến nhiều người phải trầm trồ.
Chẳng lẽ là truyền nhân Nhân Hoàng mất hết mặt mũi trên đại yến Nhân Hoàng muốn vương giả trở về?
Mà ngoại trừ tin tức này ra, còn có một tin tức càng thêm khiếp sợ truyền ra.
Đó chính là Thánh Nữ Tống Diệu Ngữ của Nhân Hoàng điện đã tìm được một con Rồng vàng khí vận.
Đây không thể nghi ngờ là một hòn đá khơi dậy ngàn tầng sóng.
Dù sao ở Giới Trong Giới, một ít thế lực hơi có nội tình đều biết.
Cái gọi là bốn con rồng khí vận.
Nếu toàn bộ xuất thế, có thể sẽ có đại cơ duyên hàng lâm.
Điều này chắc chắn khiến cho tất cả mọi người chú ý, đang chờ đợi.
Mà một nơi khác.
Ở sâu trong Kiếm gia, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trong động thiên phúc địa, bỗng nhiên cảm giác được một loại lực lượng xôn xao.
Loại lực lượng này, đến từ Phong Long đồ.
Hắn lấy ra Phong Long đồ, phát hiện Rồng trắng khí vận trong đó, đúng là đã bắt đầu quay cuồng, hướng về một phương hướng rít gào không thôi.
Quân Tiêu Dao nhìn lại.
Phương hướng kia, chỉ thẳng vào trung tâm tứ đại giới vực!
Giới Trong Giới, có tứ đại giới vực đông tây nam bắc.
Mà ở khu vực xung quanh trung tâm của tứ đại giới vực thì lại là một mảnh vũ trụ cô tịch rộng lớn, không có sinh linh tồn tại, ngay cả cổ tinh sinh mệnh cũng rất ít.
“Ở trung tâm tứ đại giới vực sao?” Quân Tiêu Dao thì thào tự nói.
Hắn đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, đây hẳn là cơ duyên cuối cùng của Giới Trong Giới.
Sau khi chấm dứt việc này, hắn sẽ trở về Giới Hải.
Sau đó, Quân Tiêu Dao mang theo Lạc Lạc và Kiếm Vạn Tuyệt rời đi.
Về phần Kiếm Vũ Hạm, chuyến đi lần này, Quân Tiêu Dao không xác định sẽ có hung hiểm gì, cho nên không mang theo nàng.
Mà bên Thiên Hoàng các.
Trong hư không, Lê Thánh chắp tay đứng đấy, ánh mắt nhìn ra xa.
Một bên là đám người Lê Tiên Dao và Lê Hành đang đứng.
“Vùng đất tâm giới sắp mở ra sao?” Lê Thánh lẩm bẩm nói.
“Phụ thân, vùng đất tâm giới chính là…” Lê Hành hỏi.
Ngay cả hắn cũng không biết cái gọi là vùng đất tâm giới.
“Vùng đất tâm giới, chính là nơi hạch tâm của Giới Trong Giới. Trong đó có một thế giới đặc thù, tên là Linh giới.” Lê Thánh nói.
“Linh giới?” Lê Hành lộ ra nghi hoặc.
Lê Tiên Dao đứng ở một bên, trong tay cầm Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm, cũng đang chăm chú lắng nghe.
Rồng xanh khí vận trong Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm gầm thét về phía Vùng đất tâm giới.
“Trong Linh giới có một sự tồn tại kỳ dị tên là giới linh, nếu đánh chết, có khả năng đạt được một chút bản nguyên của Giới Trong Giới.” Lê Thánh nói.
“Bản nguyên của Giới Trong Giới!”
Nghe đến đây, ánh mắt Lê Hành đều vô cùng nóng bỏng.
Bản nguyên thế giới vốn vô cùng hiếm thấy.
Về phần bản nguyên của Giới Trong Giới thì lại càng thêm hiếm thấy.
“Cho nên cơ duyên lần này, đối với các con đều cực kỳ quan trọng.”
“Thế nhưng Vùng đất tâm giới, bao gồm cả Linh giới bên trong đó đều tồn tại rất nhiều nguy hiểm, các con phải cẩn thận.” Lê Thánh nói.
“Vậy phụ thân, mọi người không thể tiến vào sao?” Lê Hành nói.
Thân là cha nhị đại.
Chỗ dựa vững chắc nhất và nguồn cảm giác an toàn nhất, đương nhiên là cha.
Có cha thì vô địch, không có cha thì hoảng sợ.
“Con cho rằng tại sao vùng đất tâm giới lại mở ra, vì sao mà con rồng khí vận lại không rơi vào một ít người có bối cảnh lớn?” Lê Thánh lắc đầu hỏi.
Ánh mắt của Lê Tiên Dao lộ ra suy tư, sau đó đáp: “Là bởi vì, Giới Trong Giới muốn bồi dưỡng thiên mệnh chi nhân, trở thành giới tử của Giới Trong Giới.”
Lê Thánh khẽ gật đầu nói: “Không sai, những tu sĩ tuổi quá lớn, thiên phú hao hết, không có tư cách chứa đựng thiên mệnh của Giới Trong Giới.”
“Cho nên lần này, chỉ có thể dựa vào các con.”
“Thế nhưng sẽ có đại tư mệnh, còn có đệ tử của ta cũng sẽ cùng đi theo các con.”
“Lần này, đừng để vi phụ thất vọng.” Lê Thánh nói.
“Vâng!”
Lê Tiên Dao, Lê Hành đều gật đầu.
Mà bên kia, trong một vùng tinh vũ.
Một bóng dáng trẻ tuổi nâng bảo tháp trong tay, lạnh nhạt sừng sững, nhìn từ xa.
Một con rồng khí vận màu đỏ quấn quanh thân thể hắn, biểu hiện ra số mệnh hưng thịnh.
Chính là Đông Phương Hạo!
Sau khi đánh chết Dương Hoành của Thánh Long Cổ Tông, cướp đi rồng đỏ khí vận.
Đông Phương Hạo vẫn luôn ở lại Giới Trong Giới, mượn rồng đỏ khí vận, trắng trợn cướp đoạt cơ duyên.
Không chỉ như thế, hắn còn dựa vào Phệ Đạo Thánh Thể Lực, âm thầm thôn phệ luyện hóa không ít cường giả thiên kiêu của Giới Trong Giới.
Gần đây có rất nhiều thế lực đều nhận thấy những thiên kiêu đệ tử trong môn không biết từ lúc nào đã mất tích ngã xuống.
Thế nhưng, có lẽ là bởi vì có rồng đỏ khí vận che chở.
Cho nên cho tới bây giờ Đông Phương Hạo vẫn chưa từng bị lộ ra.
Tháp linh của Tiên Ngục Bảo Tháp cũng từng cảnh cáo, bảo Đông Phương Hạo nên vừa vừa phải phải thôi, đừng để bởi vậy tu luyện đến trình độ tẩu hỏa nhập ma, dẫn đến mức mất trí.
Tuy ngoài miệng thì Đông Phương Hạo đồng ý, nhưng hiển nhiên không hề để ở trong lòng.
Phệ Đạo Thánh Thể, chính là phải thôn phệ đạo tắc pháp tắc mới có thể nhanh chóng trưởng thành.
“Cuối cùng đã mở ra rồi, cơ duyên lớn nhất trong Giới Trong Giới, ta phải chờ rất lâu rồi.”
“Chờ sau khi đạt được cơ duyên trong đó, có lẽ ta sẽ có thực lực đối phó với Đông Phương Ngạo Nguyệt.”
Nghĩ đến đạo bóng dáng xinh đẹp kia, trong mắt Đông Phương Hạo tràn đầy vẻ lạnh lẽo.
Hắn cảm thấy, cách ngày thù lớn được báo của mình sẽ không còn quá xa!
Nam Thiên giới vực, Nhân Hoàng điện.
Bên một đại điện bên trong một tòa thiên cung nguy nga.
Đoàn người đứng sừng sững.
Ngồi ở thượng tọa, đương nhiên là Tam điện chủ Minh Hồng.
Phía dưới là Sở Tiêu, Tống Diệu Ngữ, còn có một số chiến tướng của Nhân Hoàng điện.
“Nếu không có gì bất ngờ, Vùng đất tâm giới sẽ mở ra.”
“Trong đó có một thế giới đặc thù, tên là Linh giới.”
“Tình huống cụ thể, lúc trước đã có người nói với các ngươi.”
“Ta chỉ muốn nói, chuyện này đối với các ngươi là đại cơ duyên, Nhân Hoàng điện ta không thể yếu hơn người khác được.”
“Đặc biệt là ngươi, Sở Tiêu, nếu muốn tẩy rửa nỗi sỉ nhục trên đại yến Nhân Hoàng, lần này ngươi nhất định phải đạt được cơ duyên sau cùng.”
Minh Hồng nhìn Sở Tiêu, giọng điệu nghiêm nghị.
“Vâng, nhất định không làm nhục mệnh!”
Sở Tiêu cũng chắp tay trả lời, trong mắt lóe lên tinh mang.
Sự rèn luyện trưởng thành của bí cảnh Nhân Hoàng đối với hắn có trợ giúp vô cùng lớn.
Cộng thêm còn có thiên địa càn không bên trong hồ lô Càn Khôn.
Việc tu luyện trong khoảng thời gian này của hắn có tiến bộ rất rõ ràng.