Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2919 - Chương 2932: Sở Tiêu Lại Không Gắng Được Nữa

Chương 2932: Sở Tiêu lại không gắng được nữa Chương 2932: Sở Tiêu lại không gắng được nữaChương 2932: Sở Tiêu lại không gắng được nữa

 

 

Sở Tiêu cho rằng, không có bất kỳ một phương nào ở đây có thể đơn độc đối phó với giới linh chín màu.

 

 

Đó căn bản không phải tồn tại thế hệ trẻ tuổi có thể đối phó.

 

 

Cho nên trước mắt, lựa chọn duy nhất chính là hợp tác.

 

 

Mà hắn tuy thống hận Quân Tiêu Dao tới cực điểm.

 

 

Nhưng cũng biết khi nào nên làm chuyện gì.

 

 

Có lẽ đây cũng là một loại tâm thái trưởng thành của Sở Tiêu.

 

 

Đối mặt với lợi ích đã có được trước mắt.

 

 

Hắn có thể tạm thời buông bỏ thù hận.

 

 

"Ồ? Ngươi muốn hợp tác cùng ta đối phó với giới linh chín màu?”

 

 

Nghe thấy lời của Sở Tiêu, Quân Tiêu Dao trái lại hơi bất ngờ.

 

 

Tiểu tử quê mùa từ thế giới Thanh Dương đi ra này.

 

 

Bây giờ từng bước cũng đã rèn luyện ra tâm tính cỡ này.

 

 

Ngược lại có phần nào phong thái của hùng vương rồi.

 

 

Đổi lại là Sở Tiêu lúc mới đầu nhất, phỏng chừng đã sớm giống như một tên mất não không nhịn được xuất thủ với hắn rồi.

 

 

Nhưng từ đây cũng có thể nhìn ra.

 

 

Đứa con phiên bản đúng là đứa con phiên bản.

 

 

Thực lực Sở Tiêu tăng lên, tâm tính cũng vững bước tăng lên.

 

 

"Giới linh chín màu kia không phải †ồn tại bất kỳ kẻ nào có thể đơn độc đối phó."

 

 

"Nếu không hợp tác, vậy thì không ai có thể đối phó giới linh chín màu, càng đừng nói giành được cơ duyên trong đầm cổ Thần Linh."

 

 

"Vân Tiêu, ngươi cũng là có người mưu kế lòng dạ, hẳn biết hiện tại làm sao mới chính xác nhất."

 

 

"Chúng ta có thể tạm thời liên thủ đối phó giới linh chín màu, dịch Thân Linh thu được có thể chia đều."

 

 

Sở Tiêu giọng điệu bình tĩnh lạnh nhạt nói.

 

 

Nghe vậy, những thiên kiêu xung quanh cũng thầm gật đầu.

 

 

Còn có người không nhịn được thâm khen trong lòng.

 

 

"Không hổ là truyền nhân Nhân Hoàng, cũng có lòng dạ và cách cục."

 

 

Thái độ của Sở Tiêu trái lại làm cho ấn tượng và đánh giá của một số thiên kiêu đối với hắn có đổi mới.

 

 

Nhưng mà...

 

 

Quân Tiêu Dao nghe được lời này lại bỗng lắc đầu bật cười, dường như nghe thấy chuyện gì đó rất buồn cười.

 

 

Sở Tiêu khoá mày, lạnh lùng hỏi: "Chuyện này có gì buồn cười à?”

 

 

Quân Tiêu Dao than thở bật cười: "Sở Tiêu ơi Sở Tiêu, cảm giác của bản thân ngươi không khỏi cũng quá mức tốt đẹp rồi."

 

 

"Cần ngươi chắc?"

 

 

Ba chữ, nói hết khinh thường!

 

 

"Ngươi..." Lông mày Sở Tiêu hất lên.

 

 

Lại là loại ánh mắt khinh thường và giọng điệu này!

 

 

kể từ lúc hắn và Quân Tiêu Dao gặp mặt lần đầu.

 

 

Quân Tiêu Dao vẫn luôn dùng thái độ như vậy nhìn xuống hẳn, khinh miệt hắn.

 

 

Kết quả hiện tại, hắn đều đã trở thành truyền nhân Nhân Hoàng, địa vị cao thượng.

 

 

Lại vẫn bị Quân Tiêu Dao khinh bỉ như thết

 

 

Trong cơ thể Sở Tiêu, pháp lực lưu chuyển, hư không xung quanh đều đang chấn động.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao, mặt không đổi sắc, chỉ là khóe môi ngậm một nụ cười thờ ơ. Dường như mặc kệ Sở Tiêu làm gì, hắn đều sẽ không có nửa phần kiêng dè.

 

 

"Ai da, lúc này là thiếu chủ Vân thị có chút không thông minh rồi."

 

 

"Tuy rằng giữa bọn họ có thù oán, nhưng trước mắt quả thực chỉ có hợp tác mới có khả năng đạt được cơ duyên."

 

 

Một số người thầm nghĩ, cũng cảm thấy thái độ của Quân Tiêu Dao có phải hơi quá mức rồi không.

 

 

Hắn làm như vậy sẽ chỉ làm cơ duyên trôi đi vô ích.

 

 

Tựa như một ngọn núi vàng bày trước mặt, chỉ có thể nhìn.

 

 

Mà sau khi cảm giác được lực pháp tắc quanh người Sở Tiêu tuôn trào.

 

 

Tất cả mọi người đều tâm thân hăm hở.

 

 

Chẳng lẽ bây giờ, bọn họ sắp được chứng kiến cuộc chiến giữa thiếu chủ Vân thị và truyên nhân Nhân Hoàng?

 

 

Nhưng lúc bầu không khí ở đây băng ngưng.

 

 

Một giọng nói hờ hững bỗng nhiên truyền đến.

 

 

"Sở Tiêu, ta khuyên ngươi đừng xuất thủ."

 

 

Giọng nói này trong veo tinh tế, như oanh xuất cốc.

 

 

Nghe vào tai Sở Tiêu lại quen thuộc Vô cùng.

 

 

Hắn quay đầu nhìn lại.

 

 

Tống Diệu Ngữ người mặc sa y màu nhạt, khuôn mặt tuyệt mỹ đạp gót sen mà đến.

 

 

Đôi mắt nàng như sao, da trắng hơn tuyết, phong thái gọn gàng, như cửu thiên tiên tử lâm phàm trần. "Diệu Ngữ, ngươi đến rồi."

 

 

Sở Tiêu lạnh nhạt cười.

 

 

Vô thức xem nhẹ xưng hô của Tống Diệu Ngữ với hắn.

 

 

Không phải Sở Tiêu điện hạ, mà là trực tiếp gọi tên hẳn.

 

 

Tống Diệu Ngữ thái độ bình thản.

 

 

Sở Tiêu vô thức phát giác không thích hợp, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

 

 

Nhưng câu nói tiếp theo của Tống Diệu Ngữ lại làm cho Sở Tiêu cả người sững sờ.

 

 

"Bởi vì, ngươi không thể là đối thủ của chủ nhân"

 

 

Lời này vừa ra, thiên địa yên tĩnh.

 

 

Không chỉ có Sở Tiêu.

 

 

Kể cả những thiên kiêu xung quanh, nghe thấy lời này cũng sững người, có phần dại ra.

 

 

"Chủ nhân?"

 

 

Nghe thấy từ này, rất nhiều người thậm chí cho rằng bản thân đã xuất hiện ảo giác.

 

 

Tống Diệu Ngữ là thân phận gì?

 

 

Thánh Nữ Nhân Hoàng điện!

 

 

Nếu không ngoài ý muốn, tương lai còn là nữ nhân của truyền nhân Nhân Hoàng.

 

 

Kết quả bây giờ, nàng lại mở miệng gọi chủ nhân?

 

 

Về phần chủ nhân là ai...

 

 

Ánh mắt mọi người đều là không hẹn mà cùng dừng trên người Quân Tiêu Dao.

 

 

Dù là người bên Quân Tiêu Dao cũng có chút sửng sốt. Bởi vì quan hệ giữa Tống Diệu Ngữ và Quân Tiêu Dao cho tới nay đều chỉ có chính bọn họ biết, vẫn chưa truyền ra.

 

 

"Quao, đây là tình tiết giật gân gì thế này, ta rốt cuộc đã bỏ lỡ cái gì?"

 

 

An Nhiên vô cùng có hứng thú, tựa như gặm được một miếng dưa lớn, mở to mắt, mặt đầy vẻ cảm thấy hứng thú.

 

 

Đây là chuyện xưa không người biết của Thánh Nữ Nhân Hoàng điện và thiếu chủ Vân thị ư?

 

 

Không thể không nói, tin tức này quá mức giật gân, làm cho rất nhiều người ở đây đều hơi sững sờ.

 

 

Mà người sững sờ nhất tự nhiên là Sở Tiêu.

 

 

"Diệu Ngữ, ngươi đang nói đùa à?”

 

 

Sở Tiêu nhìn vê phía Tống Diệu Ngữ.

 

 

Song, thái độ của Tống Diệu Ngữ đối với hắn lúc này lại dửng dưng chưa từng có.

 

 

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

 

 

Tống Diệu Ngữ triệt để không giả vờ nữa, ngả bài rồi thì cũng không cần che giấu gì.

 

 

Bởi vì chờ sau khi qua vùng đất giới tâm, nàng sẽ rời Nhân Hoàng điện.

 

 

Nếu Quân Tiêu Dao rời Giới Trong Giới, tự nhiên cũng sẽ xử lý tốt chuyện của nàng.

 

 

Thậm chí mang nàng cùng rời Giới Trong Giới.

 

 

Thế nên cho dù hiện tại ngả bài cũng chẳng sao cả.

 

 

"Diệu Ngữ, lại đây." Quân Tiêu Dao nói. Chương 2933: Tình tiết vui tai vui mắt

 

 

Tống Diệu Ngữ thì tương đối thuận theo đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao, thật sự chẳng khác nào thị thiếp nữ bộc.

 

 

Sở Tiêu thấy vậy, đầu óc chấn động tựa như nứt ra.

 

 

Lúc trước, nữ thần hắn yêu sâu đậm Đạm Đài Thanh Toàn cũng y như vậy bị Quân Tiêu Dao cướp đi.

 

 

Mà hiện tại, một màn này lại lần nữa trình diễn!

 

 

Nữ nhân bị mình coi như của riêng.

 

 

Nữ nhân bản thân ngay cả chạm vào cũng chưa từng.

 

 

Lại phản chiến đứng về phía Quân Tiêu Dao!

 

 

Mà chính mình thế mà không hề phát hiện!

 

 

Còn ngu ngốc mà cho rằng Tống Diệu Ngữ rất trung thành với hắn.

 

 

Lúc này, Sở Tiêu thật sự có chút gắng không được nữa.

 

 

Đối với một người nam nhân, sỉ nhục lớn nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

 

 

Mà Sở Tiêu đã trải qua hai lần.

 

 

Hắn nhìn Tống Diệu Ngữ lúc này thuận theo vô cùng.

 

 

Thậm chí cảm thấy, nếu Quân Tiêu Dao muốn làm chuyện gì, Tống Diệu Ngữ đều sẽ không tí kháng cự, sẽ vui vẻ chấp nhận!

 

 

Mà với hắn thì sao?

 

 

Tống Diệu Ngữ thậm chí còn chưa từng để hắn tới gần!

 

 

Loại sỉ nhục này làm cho vẻ mặt Sở Tiêu dữ tợn.

 

 

Tâm thái có tốt hơn cũng không gắng được nữa.

 

 

Hắn vô thức nuốt giận xuất thủ, lòng bàn tay dâng lên ra một luồng Nhân Hoàng Kiếm khí màu vàng sáng chói, chém xuống Tống Diệu Ngữ!

 

 

Không phải hắn nhân tâm.

 

 

Mà là sự phản bội của Tống Diệu Ngữ, không thể tha thứ!

 

 

Luồng kiếm quang màu vàng sáng chói này cực kỳ đột ngột, hơn nữa tốc độ cực nhanh.

 

 

Người còn lại thậm chí đều không nghĩ tới, Sở Tiêu vậy mà quyết đoán như thế, trực tiếp đối xuất thủ với Tống Diệu Ngữ.

 

 

Truyên nhân Nhân Hoàng xuất thủ thủ với Thánh Nữ Nhân Hoàng điện. Đây thật đúng là một kỳ cảnh.

 

 

Nhưng Tống Diệu Ngữ không hề có bất kỳ ý sợ nào, cũng không có động tác gì.

 

 

Ngay sau đó, vòng eo tinh tế của nàng bị Quân Tiêu Dao ôm lấy.

 

 

Luồng kiếm khí màu vàng chém về phía Quân Tiêu Dao, không khơi lên bất cứ gợn sóng gì.

 

 

Lập tức bị pháp lực miễn dịch chôn vùi trong vô hình ở trước mặt Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thân mật ôm vòng eo tinh tế của Tống Diệu Ngữ.

 

 

Đầu óc Sở Tiêu đều ong ong chấn vang, tựa như nổ tung.

 

 

Từ trước tới giờ, Tống Diệu Ngữ đều lấy đặc biệt tu luyện Vạn Dược Bảo Thể làm cớ, không cho hắn tới gần. Sở Tiêu cũng ngây ngốc tin.

 

 

Cho rằng Tống Diệu Ngữ là nữ tử tương đối bảo thủ.

 

 

Nghĩ sau khi hẳn cho danh phận chân chính lại thân cận với mình.

 

 

Kết quả hiện tại xem ra.

 

 

Là Sở Tiêu nghĩ nhiều.

 

 

Tống Diệu Ngữ căn bản là đơn thuần mà chán ghét hắn mà thôi.

 

 

Nếu không vì sao bây giờ bị Quân Tiêu Dao ôm eo, Tống Diệu Ngữ không hề giấy giụa phản kháng.

 

 

Thậm chí ngược lại còn có vẻ rất thuận theo như mèo con ngoan ngoãn nghe lời.

 

 

Thân thể sát đến độ không có khe hở.

 

 

Nhìn thấy một màn như vậy, cảm nhận của mọi người ở đây đều không giống nhau.

 

 

An Nhiên dường như không chê lớn chuyện, che miệng nói: "Đây là tình tiết vui tai vui mắt gì đây, cũng quá kích thích rồi!"

 

 

"Tiện nhân ngươi!"

 

 

Đôi mắt Sở Tiêu đỏ lên.

 

 

Cách cục gì đó, khí độ gì đó lúc trước đều không còn.

 

 

Trước là Đạm Đài Thanh Toàn, sau lại là Tống Diệu Ngữ.

 

 

Đời này hắn phải xa rời nữ nhân hay sao?

 

 

Quan trọng nhất là, Thánh Nữ Nhân Hoàng điện biến thành nữ bộc của Quân Tiêu Dao.

 

 

Chuyện này bất kể là đối với Nhân Hoàng điện, hay là đối Sở Tiêu đều là một loại sỉ nhục. Thần huy màu vàng trên người hẳn tuôn trào, sợi tóc đều như đang thiêu đốt, khí tức bàng bạc bắt đầu tản ra.

 

 

"Ngươi xác định muốn xuất thủ ở đây à?"

 

 

Quân Tiêu Dao thờ ơ hỏi.

 

 

So với khí thế bàng bạc của Sở Tiêu.

 

 

Quân Tiêu Dao khí cơ thâm thúy nội liễm, như vũ trụ sâu không lường được, làm người ta không cách nào dò xét ranh giới.

 

 

Lòng Sở Tiêu chợt chấn động.

 

 

Trước đó Tam điện chủ Minh Hồng từng dặn dò.

 

 

Trong Linh giới này, cơ duyên lớn nhất thậm chí không phải đầm cổ Thần Linh này.

 

 

Mà là ở chỗ sâu nhất Linh giới.

 

 

Nếu hắn đánh sống đánh chết với Quân Tiêu Dao ở đây.

 

 

Đến lúc đó muốn giành được cơ duyên kia thì rất phiền phức.

 

 

Sở Tiêu có kiêu ngạo thế nào cũng không thể không thừa nhận, Quân Tiêu Dao không phải tồn tại có thể đơn giản đối phó.

 

 

Cho dù là hắn bây giờ cũng cần tuyệt đối toàn lực ứng phó mà nghiêm túc đối đãi.

 

 

Mà bây giờ tiêu hao với Quân Tiêu Dao tại đây rất không khôn ngoan.

 

 

Tuy là hắn cũng có hận Tống Diệu Ngữ.

 

 

Nhưng vì một nữ nhân mà tổn thất đại cơ duyên sau này.

 

 

Sở Tiêu lại thế nào cũng biết cân nhắc lợi và hại.

 

 

Nghĩ đến đây, khí tức trên người Sở Tiêu dần thu liễm bình ổn.

 

 

Thấy vậy, những thiên kiêu xung quanh đều kinh ngạc.

 

 

Sở Tiêu đây là chịu thua rồi?

 

 

"Chiếc mũ xanh mượt lớn như vậy đội lên đầu mà còn có thể nhịn, ta coi như phục luôn."

 

 

Các thiên kiêu đều cảm thán một câu trong lòng.

 

 

Nhưng bọn họ nếu biết quá khứ của Sở Tiêu thì sẽ không có loại cảm thán này.

 

 

Bởi vì Sở Tiêu vẫn luôn ẩn nhẫn được.

 

 

Nói trên mức độ nào đó là đã quen.

 

 

"Tống Diệu Ngữ, đi theo ta, vốn dĩ ngươi sẽ có tiền đồ rất tốt."

 

 

"Mà hiện tại, ngươi đã mất đi thân phận Thánh Nữ Nhân Hoàng điện, lại coi là gì?"

 

 

Sở Tiêu giọng điệu lạnh băng như sương.

 

 

Tống Diệu Ngữ không hề yếu thế mà lạnh giọng nói: "Tiền đồ rất tốt?"

 

 

"Là trở thành bình hoa điểm xuyết, hay là trở thành của riêng, phụ thuộc của ngươi, đây là cái gọi là tiền đồ?"

 

 

"Nhưng ngươi bây giờ còn không phải là dựa vào người khác, trở thành nô bộc của người khác!" Sở Tiêu lời nói sắc bén.

 

 

"Ta nguyện ý!"

 

 

Tống Diệu Ngữ trả lời lại một cách mỉa mai.

 

 

Ngực Sở Tiêu nghẹn lại.

 

 

Một câu ta nguyện ý, không phải nhục nhã bản thân Tống Diệu Ngữ, mà là Sở Tiêu! Bởi vì trong mắt Tống Diệu Ngữ, nàng tình nguyện trở thành tôi tớ phụ thuộc của Quân Tiêu Dao, cũng không muốn trở thành thê thiếp của Sở Tiêu!

 

 

"Tốt, tốt lắm, chỉ hy vọng một ngày kia ngươi sẽ không hối hận!"

 

 

Sở Tiêu tức đến ngực phập phồng.

 

 

Không phải hắn không khống chế được cảm xúc của mình.

 

 

Mà là chuyện này, đổi lại là bất kỳ một nam nhân nào cũng sẽ tức đến sắc mặt xanh lè, mất đi lý trí. Chương 2934: Đối phó giới linh chín màu

 

 

Sở Tiêu đã coi như lý trí, nếu không đã sớm chém giết với Quân Tiêu Dao.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao nghe được lời này, đuôi lông mày hơi nhướn lên.

 

 

Hắn và Tống Diệu Ngữ tuy có chủ tớ thân phận, nhưng thực ra là quan hệ hợp tác.

 

 

Nói cách khác, chờ sau khi sự tình kết thúc, Tống Diệu Ngữ có thể khôi phục thân phận tự do, không bị Quân Tiêu Dao trói buộc.

 

 

Nhưng sao bây giờ nhìn lại, Tống Diệu Ngữ hình như còn rất vui lòng?

 

 

Quân Tiêu Dao im lặng.

 

 

Hắn không hề có ý tưởng ép giữ Tống Diệu Ngữ. Nhưng nếu bản thân Tống Diệu Ngữ nguyện ý, đó lại là một chuyện khác.

 

 

"Không có ta xuất thủ, chỉ dựa vào các ngươi cũng không thể đánh bại giới linh chín màu."

 

 

"Các ngươi cứ ở đây lãng phí thời gian đi."

 

 

Sở Tiêu phất tay áo rời đi.

 

 

Có thể nói, sự phản bội của Tống Diệu Ngữ phủ lên đạo tâm của hắn một tâng bóng ma.

 

 

Đương nhiên, bóng ma của hắn cũng đã rất nhiều, không thiếu tí này.

 

 

"Công tử..."

 

 

Tống Diệu Ngữ bỗng yếu ớt tiếng muỗi nói một câu, ánh mắt hơi rũ xuống, không nhìn hắn.

 

 

Quân Tiêu Dao lúc này mới lấy lại †inh thần, phát hiện cánh tay hắn vẫn ôm eo Tống Diệu Ngữ.

 

 

Không thể không nói, dáng người Tống Diệu Ngữ cũng thật tốt.

 

 

Quân Tiêu Dao không dấu vết thu tay lại, trên bàn tay vẫn tràn đây mùi thơm cơ thể ngào ngạt trên người Tống Diệu Ngữ.

 

 

Mà bên cạnh, ánh mắt mấy nữ tử Vân Khê, Lạc Lạc, An Nhiên, Lê Tiên Dao cũng nhìn qua Quân Tiêu Dao.

 

 

"Cái đó, ta chuẩn bị xuất thủ đây."

 

 

Quân Tiêu Dao không dấu vết lái sang chuyện khác.

 

 

Tuy giới linh chín màu không thể khinh thường.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao cảm thấy, hắn hẳn không thành vấn đề.

 

 

"Quân công tử, giới linh chín màu này khó đối phó, thực lực của ta cũng không kém, ta đi cùng ngươi." Lê Tiên Dao nói.

 

 

Vừa rồi nàng nhìn Quân Tiêu Dao và Tống Diệu Ngữ tương tác.

 

 

Không biết vì sao, trong lòng có một tia khác thường khó hiểu.

 

 

Rõ ràng nàng bây giờ nhiều nhất cũng chỉ coi như quan hệ bằng hữu hòa hợp với Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhưng vì sao lại có loại cảm giác này?

 

 

Lê Tiên Dao không nghĩ tỈ mỉ, cũng không muốn nghĩ tỉ mi.

 

 

Hiện tại nhìn thấy Quân Tiêu Dao muốn một mình xuất thủ, nàng cũng muốn xuất thủ tương trợ.

 

 

"Ca, còn ta nữa!"

 

 

Vân Khê cũng muốn xuất thủ tương trợ, nóng lòng muốn thử. Nàng bây giờ không phải là muội muội hờ chỉ có thể đi theo sau lưng Quân Tiêu Dao, muốn hắn bảo vệ.

 

 

"Công tử, ta cũng xuất thủ!" Kiếm Vạn Tuyệt nói.

 

 

"Vậy ta cũng thử xem, chẳng qua đến lúc đó ta cũng muốn chỗ tốt nha!" An Nhiên cũng nói.

 

 

Nhìn thấy bọn họ đều muốn xuất thủ.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng không cự tuyệt, người càng nhiều thì có thể chiến đầu giải quyết càng nhanh.

 

 

Thời không đợi người.

 

 

Hắn cũng không muồn lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này.

 

 

"Vậy được rồi." Quân Tiêu Dao khế gật đầu.

 

 

Trên thực tế, nhóm người bọn họ cũng quả thực không yếu.

 

 

Bỏ Lạc Lạc qua một bên không nói.

 

 

Kiếm Vạn Tuyệt là thiên kiêu cấp Phá Cấm.

 

 

Tống Diệu Ngữ là Thánh Nữ Nhân Hoàng điện đã từng, cũng là thiên kiêu cấp phá cấm.

 

 

An Nhiên và Lê Tiên Dao là đại tư mệnh và thiếu tư mệnh của Thiên Hoàng các, thực lực cũng là tuyệt đỉnh.

 

 

Hoàng Chỉ là chiến tướng cấp Đạo Tôn của Địa Hoàng cung.

 

 

Vân Khê càng có hai món tiên linh chỉ bảo trong người.

 

 

Thậm chí có thể nói, nhóm người này dõi mắt thiên kiêu Giới Hải đều tuyệt đối ở đỉnh tầng.

 

 

Có thể nói là đội hình phô trương.

 

 

"Xuất thủ thôi." Quân Tiêu Dao nói. Nhóm người lướt tới đỉnh núi sương mù, phá không bay về phía giới linh chín màu.

 

 

Nhìn đến đây, trong mắt những thiên kiêu còn lại đều là tò mò và nghi hoặc.

 

 

Thực lực của giới linh chín màu cường đại hơn giới linh bảy màu rất nhiều.

 

 

Ngay cả giới linh bảy màu cũng là cấp Chuẩn Đế.

 

 

Giới linh chín màu, cho dù có trình độ Chuẩn Đế nhị kiếp hoặc là tam kiếp đều không thể dễ dàng đối phó.

 

 

Thậm chí sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

 

 

Mà trong hư không nơi xa hơn, Sở Tiêu rời đi nơi đây quay đầu lại nhìn, trong mắt mang theo lãnh ý. "Chẳng qua là lãng phí thời gian thôi, nói không chừng còn sẽ chết mấy người."

 

 

Sở Tiêu lạnh giọng nói.

 

 

Sơn thể to lớn đột ngột từ mặt đất mọc lên, mặt ngoài có màu đỏ sậm giống như một ngọn ma nhạc cổ xưa, nguy nga chót vót.

 

 

Mà giữa sườn núi hướng lên còn bốc lên sương mù hà quang, hoa quang vạn trượng, lập loè mênh mông.

 

 

Linh vụ cuồn cuộn từ đỉnh núi dâng lên, tạo thành một vùng yên hà che trời.

 

 

Đầm cổ Thần Linh nằm ở chỗ lõm xuống của đỉnh núi.

 

 

Chẳng qua phía trên đầm cổ Thần Linh.

 

 

Có một bóng dáng bàng bạc như tuyên cổ đứng sừng sững trong đó. Mà đám người Quân Tiêu Dao lên đây cũng nhìn thấy dáng vẻ thật của giới linh chín màu trong sương mù mây màu dày đặc.

 

 

So với giới linh trước đó gặp được, giới linh chín màu còn lớn hơn một vòng, cao hơn chín trượng.

 

 

Cả người loé ra hoa quang chín màu.

 

 

Toàn bộ nhìn qua hệt như một cự nhân chín màu.

 

 

Khí tức của nó càng khiến người ta run rẩy, hư không xung quanh đều chấn động.

 

 

Giới linh là thể năng lượng thuần túy, là tôn tại đặc biệt trong Linh giới uẩn dưỡng ra.

 

 

Mà giới linh chín màu trước mặt này có lẽ vì ở trong đầm cổ Thần Linh. Cho nên thực lực cũng đặc biệt cường đại.

 

 

"Chuyện này không nên chậm trễ, xuất thủ."

 

 

Quân Tiêu Dao xuất thủ trước nhất, một quyền ngang trời, chiến lực hư không.

 

 

Giới linh chín màu dường như đã trầm tịch vạn cổ nhận ra được dao động.

 

 

Cũng trực tiếp xuất thủ, ánh sáng chín màu loé lên phía chân trời, uy áp Chuẩn Đế như gió lốc khuếch tán ra!

 

 

"Uy áp thật khủng khiếp, chỉ riêng cảm giác đã muốn ngạt thởi"

 

 

Những thiên kiêu đứng dưới chân núi trông ngóng, từng người mặt lộ vẻ kinh hãi.

 

 

Đây là tồn tại thế hệ trẻ tuổi bọn họ có thể đối phó ư? Cùng lúc Quân Tiêu Dao xuất thủ, đám người Lê Tiên Dao cũng đồng thời xuất thủ.

 

 

Trong lúc nhất thời, hư không dao động vạn tầng, thần quang nơi này sôi trào, hà quang lập loè, bão táp pháp lực khuếch tán, mênh mông chấn động!

 

 

Vừa xuất thủ va chạm, Quân Tiêu Dao bèn cảm giác được.

 

 

Giới linh chín màu này, thực lực đúng là không yếu.

 

 

Ít nhất mạnh hơn Chuẩn Đế Phệ tộc Tam Đầu Vương hắn đối phó ở thành luỹ Tam Hoàng lúc trước nhiều. Chương 2935: Cảm ứng đặc biệt

 

 

Chẳng qua.

 

 

Thực lực của Quân Tiêu Dao hiện tại cũng hơn xa lúc ở thành luỹ Tam Hoàng.

 

 

Cho nên cho dù chỉ có một mình hắn cũng sẽ không có vấn đề gì.

 

 

Hơn nữa thực lực của đám người Lê Tiên Dao cũng cực kỳ không yếu.

 

 

Lúc Quân Tiêu Dao muốn sử dụng thủ đoạn chân chính đối phó giới linh chín màu.

 

 

Thình lình, hắn nhìn về phía Lê Tiên Dao.

 

 

Lê Tiên Dao, người mang Thái Thượng Đạo Thể.

 

 

Đây là một loại thể chất cực kỳ huyền diệu, gần như đạo. Nói ở một mức độ nào đó thì có chút tương tự với Tiên Thiên Đạo Thai.

 

 

Này có lẽ cũng là thiên phú đặc thù thần hồn Khương Thánh Y chuyển thế mang đến.

 

 

Nếu đã như vậy, nếu lực lượng của Thái Thượng Đạo Thể cùng dung hoà với Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.

 

 

Phải chăng sẽ sinh ra biến hóa huyền diệu nào đó?

 

 

Quân Tiêu Dao bỗng hơi tò mò.

 

 

Ai có thể tưởng tượng.

 

 

Dưới đại chiến khắc nghiệt cỡ này.

 

 

Quân Tiêu Dao vậy mà còn muốn làm thí nghiệm.

 

 

"Tiên Dao cô nương, ta có một ý tưởng này." Quân Tiêu Dao chợt truyền âm nói.

 

 

"Quân công tử mời nói." Lê Tiên Dao trả lời.

 

 

"Tiên Dao cô nương hẳn biết, thể chất của ta là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai."

 

 

"Mà Tiên Dao cô nương lại là Thái Thượng Đạo Thể"

 

 

"Nếu hai người chúng ta pháp lực dung hòa, có lẽ sẽ có hiệu quả tăng phúc, đối phó giới linh chín màu này hẳn cũng sẽ dễ hơn rất nhiều."

 

 

Nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao.

 

 

Biểu cảm của Lê Tiên Dao hơi cứng lại.

 

 

Pháp lực dung hòa, vậy chẳng phải chính là...

 

 

Thực ra lúc trước Đông Phương Hạo cũng muốn để Lê Tiên Dao lấy phương thức này giúp hắn tu luyện.

 

 

Nhưng cho dù như vậy, Lê Tiên Dao cũng cảm giác như bị mạo phạm, cực kỳ chán ghét Đông Phương Hạo.

 

 

Thực ra Lê Tiên Dao là nữ tử tính cách cứng nhắc bảo thủ nhất.

 

 

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Quân Tiêu Dao lúc này lại đưa ra yêu cầu y hệt.

 

 

Nếu là người khác, Lê Tiên Dao sợ là đã sớm bày ra vẻ mặt lạnh băng.

 

 

Nhưng mà...

 

 

Nhìn Quân Tiêu Dao, Lê Tiên Dao âm thầm cắn môi.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng như nghĩ tới điều gì, lần nữa truyền âm nói: "Xin lỗi, chuyện này đối với Tiên Dao cô nương quá hơi quá mức đột ngột nhỉ, coi như ta chưa nói gì."

 

 

Nói thật, Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới Lê Tiên Dao lại bảo thủ như thế.

 

 

Nhưng so sánh với thần hồn dung hòa, thậm chí song tu, chuyện này thật sự không tính là gì.

 

 

"Không... Cái đó..."

 

 

Lê Tiên Dao mở miệng.

 

 

Không biết vì sao, trong lòng nàng dường như có tiềm thức nào đó, làm nàng không muốn cự tuyệt Quân Tiêu Dao.

 

 

"Có thể"

 

 

Lê Tiên Dao truyền âm nói.

 

 

Nàng biết, hiện tại không phải lúc do dự.

 

 

"Đây là vì đối phó giới linh chín màu”

 

 

"Tuyệt đối không phải vì nguyên nhân gì khác."

 

 

Trong lòng Lê Tiên Dao tự tìm lý do cho mình. "Vậy được."

 

 

Quân Tiêu Dao khế gật đầu.

 

 

Ngay sau đó, hắn rơi xuống trước mặt Lê Tiên Dao, rất tự nhiên nắm tay ngọc của nàng.

 

 

Lê Tiên Dao cũng giật mình, nhưng cũng không rút về tay.

 

 

Tay nàng tinh tế như ôn ngọc, mềm mại không xương.

 

 

"Tĩnh tâm ngưng thần, thôi động lực lượng đạo thể" Quân Tiêu Dao ở Lê Tiên Dao bên cạnh nói.

 

 

Giọng điệu nghiêm túc, không hề có ý khác.

 

 

"Ừm, được."

 

 

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao nghiêm túc như thế, Lê Tiên Dao cũng ngây ngốc nghiêm túc lên, bắt đầu điều động lực lượng Thái Thượng Đạo Thể. "Này, không phải chứ, bọn ta đang chiến đấu, các ngươi lại ở đó thể hiện tình cảm?”

 

 

Nhìn thấy một màn này, An Nhiên lên tiếng.

 

 

Đương nhiên, nàng cũng chỉ trêu chọc hai câu.

 

 

"Không, bọn họ lựa chọn pháp lực dung hòa, để chiến lực hai bên có thể tăng phúc." Tống Diệu Ngữ mở miệng nói.

 

 

Mà bên kia, Vân Khê nhìn thấy một màn này, tay ngọc hơi nắm chặt.

 

 

Vân Khê nghiêng mình mà ra, nói: "Ca, Khê Nhi giúp ca ca ngăn cản, kéo dài thời gian."

 

 

Dứt lời, Vân Khê cũng thôi động lực lượng của bản thân.

 

 

Nàng sở hữu hai món tiên linh chỉ bảo, thực lực tuyệt đối không yếu.

 

 

Trên khắp cả người, tiên ý dạt dào, Vô Cấu Tiên Linh Thân thi triển mà ra.

 

 

Kèm theo thần thông đặc biệt Địa Hoàng cung truyền thừa đánh tới giới linh chín màu, giúp Quân Tiêu Dao ngăn chặn công kích.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng hơi gật đầu.

 

 

Đứa nhỏ này vẫn luôn rất hiểu chuyện.

 

 

Người khác cũng không rảnh rồi, sôi nổi xuất thủ.

 

 

Thậm chí Lạc Lạc cũng xuất thủ, dấu vết huyền ảo giữa ấn đường dường như tự chủ bị kích phát, có lực lượng linh hồn kinh khủng chấn động mà ra.

 

 

Lực lượng linh hôn đó làm Quân Tiêu Dao cũng hơi ghé mắt nhìn.

 

 

"Lạc Lạc nàng quả nhiên..." Quân Tiêu Dao ánh mắt sâu xa.

 

 

Nhưng lúc này không phải lúc nghĩ mấy chuyện nàu.

 

 

Hắn nắm tay ngọc Lê Tiên Dao, cũng thôi động lực lượng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.

 

 

Mà Lê Tiên Dao lúc này, cơ thể óng ánh rực rỡ, tựa như tiên ngọc thượng thừa nhất.

 

 

Hư không xung quanh nàng có vô số dấu ấn phù văn.

 

 

Thậm chí có mấy trăm pháp tắc chỉ chít chảy xuôi ra.

 

 

Tuy rằng tính lên thì ít hơn pháp tắc Quân Tiêu Dao lĩnh ngộ một tí.

 

 

Nhưng cũng đã khủng khiếp đến cực điểm.

 

 

Thái Thượng Đạo Thể của Lê Tiên Dao, trời sinh đã ẩn chứa trăm pháp tắc. Cộng thêm sau này lĩnh ngộ tu luyện, có mấy trăm cũng rất bình thường.

 

 

Lê Tiên Dao lúc này hệt như sủng nhỉ của đại đạo thiên địa.

 

 

Các loại pháp tắc, đạo văn, tiên huy, phù văn hiện hóa quanh người nàng.

 

 

Mà lúc lực lượng Thái Thượng Đạo Thể của Lê Tiên Dao và lực lượng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai của Quân Tiêu Dao dung hòa lẫn nhau.

 

 

Cảnh tượng trước mắt Lê Tiên Dao như ảo cảnh trong sóng nước, thình lình biến đổi!
Bình Luận (0)
Comment