Ngoài Quân Tiêu Dao ra.
Các nữ tử còn lại cũng đã tu luyện xong.
Từng người đều có thu hoạch.
Bọn họ thúc giục pháp lực, hong khô váy áo trên người.
Đường cong tuyệt đẹp sát người chỉ có một mình Quân Tiêu Dao nhìn thấy.
Tuy hắn cũng sẽ không quá để ý.
"Tu luyện xong rồi, chúng ta ra ngoài thôi." Quân Tiêu Dao nói.
Quân Tiêu Dao và chúng nữ rời khỏi đầm cổ Thần Linh.
Mà bên ngoài, các thiên kiêu đầu đã đi hết.
Chỉ có Kiếm Vạn Tuyệt ở lại canh giữ.
Quân Tiêu Dao tiện tay đưa một phần dịch Thần Linh cho Kiếm Vạn Tuyệt.
Sau đó nói với mọi người: "Chúng ta tiếp tục tiến lên thôi, kế tiếp hẳn cũng chỉ còn lại cơ duyên chỗ sâu trong Linh giới."
Mọi người cũng gật đầu.
Sau đó.
Bọn họ cũng bắt đầu tiếp tục thâm nhập chỗ sâu Linh giới.
Dọc đường cũng gặp phải một vài giới linh cường đại, thậm chí không ít giới linh bảy màu.
Nhưng đối với người đã giải quyết giới linh chín màu như Quân Tiêu Dao.
Những giới linh này hoàn toàn là đưa cơ duyên.
Không biết đã qua bao lâu.
Đám người Quân Tiêu Dao tiến vào chỗ sâu nhất Linh giới.
Hoàn cảnh thiên địa xung quanh đều đã xảy ra biến hóa.
Có sương mù trắng xoá mờ mịt chảy xuôi.
Cho người ta cảm giác như đã đi tới tiên cảnh thế ngoại thần bí.
Mà lúc này, đám người Quân Tiêu Dao phát hiện.
Phía trước thế mà không có đường.
Chỉ có một vùng vách đá.
Mà một vùng khác lại là tinh không mênh mông vô ngần.
"Không có đường sao, hay là nói chúng ta đã sắp đi tới cuối Linh giới?" Hoàng Chỉ nói.
"Không, có đường."
Quân Tiêu Dao nói, chỉ về một chỗ.
Mọi người nhìn qua.
Bất ngờ phát hiện có một con đường nhỏ đá xanh.
Đường nhỏ đá xanh lơ lửng trong tỉnh vũ, lan ra chỗ sâu.
"Đi thôi."
Quân Tiêu Dao chắp tay sau lưng, dẫn đầu đi lên.
Nhưng hắn vừa đi lên thì lại cảm giác được một luồng áp lực cực kỳ kinh khủng đột nhiên rơi xuống.
Trên vai giống như gánh vạn quân núi non.
"Cẩn thận, uy áp không yếu." Quân Tiêu Dao nhắc nhở. Hắn tuy không để ý, nhưng người khác lại không nhất định có thể chịu đựng.
Mà người còn lại cũng theo Quân Tiêu Dao cất bước, bước lên đường nhỏ đá xanh.
Bọn họ bắt đầu men theo đường nhỏ này, thâm nhập tinh không chỗ sâu Linh giới.
Mà càng vào chỗ sâu, loại áp lực này lại càng lớn, tăng lên gấp bội.
"Không được thì đừng miễn cưỡng." Quân Tiêu Dao nói.
Nếu rơi xuống từ nơi này, sợ là kết cục sẽ không quá tốt.
Độ mạnh của áp lực trong vùng tinh không này căn bản không cách nào ngự không mà đi, sẽ trực tiếp rơi xuống chỗ sâu nhất. Không biết đã qua bao lâu.
Hoàng Chỉ có chút chịu đựng không nổi nữa, cảm giác được áp lực cực đại, mồ hôi thơm trên người chảy xuôi.
"Ta vậy mà là người chịu đựng không nổi trước?"
Hoàng Chỉ có phần kinh ngạc.
Dù sao nàng cũng là một Hỗn Độn Đạo Tôn, không có uy tín như vậy à?
Ngay cả thiên kiêu cấp phá cấm như Kiếm Vạn Tuyệt đều chịu đựng được, nàng ngược lại chịu đựng không nổi.
"Đúng là một đám yêu nghiệt..."
Hoàng Chỉ cười khổ.
Quân Tiêu Dao thì không nói.
Sao người hội tụ bên cạnh hắn, ai nấy đều yêu nghiệt như vậy chứ.
Thậm chí, ngay cả tiểu cô nương Lạc Lạc bây giờ đều còn chịu đựng được.
Đương nhiên Lạc Lạc chịu đựng được là vì có ấn ký huyền diệu ở ấn đường của nàng phát ra một luồng lực lượng, giúp nàng chống đỡ áp lực.
Nhưng mặc kệ ra sao, vẫn ứng với câu nói kia.
Người ưu tú chỉ sẽ ở cùng người ưu 1ú.
Mà sau đó, lại qua một thời gian.
Lúc đám người Kiếm Vạn Tuyệt đều có phần không chịu đựng nổi nữa.
Đường nhỏ đá xanh đã loáng thoáng lan đến cuối.
Mà ở cuối đường nhỏ có một đài cao vô cùng rộng lớn, lơ lửng giữa hư không, giống như tồn tại tuyên cổ.
Ở trên đài cao có một tồn tại tương tự tế đàn, lấy đồng xanh đúc thành. Mặt trên soạn khắc đồ đẳng thiên địa nhật nguyệt, tinh không vạn vật.
Chỉ nhìn qua thì cực kỳ cổ xưa loang lổ, bao phủ màu xanh đồng, dường như đã trải qua năm tháng vô cùng lâu dài.
"Đó là..."
Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Hắn cảm giác được, rồng trắng khí vận trong Phong Long Đồ đang bạo động.
Hiển nhiên là có điều phát hiện với †ế đàn đồng xanh.
Mà lúc này, mọi người phát hiện.
Mấy bên khác của đài cao còn có ba đường nhỏ đá xanh.
Nói cách khác, vừa vặn có bốn con đường thông lên đài cao.
Mà ở trên mấy con đường khác cũng có thiên kiêu đang gian nan tiến lên.
Dĩ nhiên đáng chú ý nhất vân là hai bóng dáng phía trước.
Bất ngờ là Sở Tiêu và Đông Phương Hạo!
"Tới hết rồi à, cũng vừa hay, cơ duyên cuối cùng hẳn là ở trong tế đàn đồng xanh."
Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Sở Tiêu và Đông Phương Hạo tự nhiên cũng nhìn thấy Quân Tiêu Dao.
Bọn họ nhanh chóng đi tới.
Mà lúc đang tới gần đài cao.
Trên người Sở Tiêu, rồng vàng khí vận bay vọt lên.
Đồng thời, trên người Đông Phương Hạo, rồng đỏ khí vận cũng bay vọt lên. Xung quanh đài cao có một tầng sương mù mông lung.
Nhưng hai người Sở Tiêu và Đông Phương Hạo dựa vào con rồng khí vận, trực tiếp vào trong trời cao.
Theo sau cũng có một số thiên kiêu cường đại muốn bước lên đài cao.
Nhưng tầng sương mù mông lung xung quanh đài cao lại giống như một bức tường sương mù, bài xích bọn họ bên ngoài, không thể tiến vào.
"Chỉ có người có con rồng khí vận mới có thể đi vào ư?"
Nhìn đến đây, mắt đẹp Lê Tiên Dao chợt chấn động.
Nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Suy cho cùng Quân Tiêu Dao cũng đã tự tay nhường rồng xanh khí vận cho nàng. Quân Tiêu Dao như biết được ý tưởng của Lê Tiên Dao, hơi mỉm cười nói: "Đi thôi."
Lê Tiên Dao sửng sốt.
Quân Tiêu Dao cất bước, bước vào đài cao.
Mà ở trên người hắn, một con rồng trắng khí vận bay vút lên.
"Quân công tử vậy mà..."
Lê Tiên Dao cũng vô cùng giật mình.
Ngoài rồng xanh khí vận ra, hẳn lại còn có rồng trăng khí vận? Chương 2941: Nhân Long Quyền Pháp!
Nếu để Lê Tiên Dao biết rồng vàng khí vận của Sở Tiêu cũng là hắn cố ý cho.
Sợ là sẽ càng thêm kinh ngạc.
"Khó trách, thì ra Vân Tiêu thiếu chủ còn giữ một con rồng khí vận." An Nhiên nhìn đến đây cũng líu lưỡi.
Mà Tống Diệu Ngữ là người hiểu rõ Tình hình thì lại thầm thở dài.
Chỉ sợ người còn lại đều không biết, từ đầu đến cuối, mọi cục diện đều nằm trong khống chế của Quân Tiêu Dao.
Trên đài cao, sương mù lưu chuyển.
Tế đàn đồng xanh vô cùng cao lớn, vô cùng cổ xưa, trong loang lổ mang theo ý cổ.
Mà bốn người Sở Tiêu, Đông Phương Hạo, Quân Tiêu Dao, Lê Tiên Dao.
Trên người từng người đều có một con rồng khí vận.
Tất cả mọi người biết, cơ duyên lớn nhất trong vùng đất tâm giới này, chỉ có bốn người bọn họ có tư cách giành lấy.
Đây là chiến trường thuộc về bốn người bọn họ.
Trên đài cao rộng lớn, tế đàn đồng xanh cao chót vót.
Quân Tiêu Dao, Lê Tiên Dao và Sở Tiêu, Đông Phương Hạo chia thành hai bên.
"Hai người các ngươi vậy mà tụ tập với nhau, ngược lại cũng không ngoài dự liệu."
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Rau hẹ còn có một đặc điểm, đó là thích ôm nhau bị thu hoạch.
Chẳng lẽ Sở Tiêu đã quên hợp tác giữa hắn và Sở Phi Phàm trước đó rồi à?
Chẳng qua Quân Tiêu Dao cảm thấy, Sở Tiêu và Đông Phương Hạo hợp tác chỉ sợ cũng là kế sách tạm thời, trong lòng từng người cũng đều mang ý xấu.
"Sở Tiêu, ngươi có biết ngươi đang làm gì không, người nọ là Phệ Đạo Thánh Thể đấy." Lê Tiên Dao cau mày liễu nói.
"Vậy thì sao chứ, tuy hẳn là Phệ Đạo Thánh Thể nhưng cũng nắm giữ tiên linh chỉ bảo, coi như truyên nhân Địa Hoàng."
"Nhưng còn ngươi, Lê Tiên Dao, là thiếu tư mệnh Thiên Hoàng các, chẳng lẽ ngươi không nên đứng bên thế lực Tam Hoàng ta sao?"
Sở Tiêu chế giễu lại nói.
Ánh mắt Lê Tiên Dao mang theo loáng thoáng lạnh băng.
Nàng chỉ có địch ý với Đông Phương Hạo.
"Mệt ngươi còn là nữ nhi của Lê Thánh, vậy mà lại mãi không chịu hiểu như thế." Sở Tiêu lạnh lùng nói.
Hiển nhiên, hắn muốn lấy tên tuổi của Lê Thánh để gây áp lực cho Lê Tiên Dao.
Tay ngọc của Lê Tiên Dao hơi siết chặt.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay võ lên vai ngọc của nàng.
Lê Tiên Dao quay đầu nhìn Quân Tiêu Dao.
"Không sao, Tiên Dao cô nương, chuyện này ngươi không cần nhúng tay đâu."
"Cho dù hai người bọn họ cộng lại, ừm, nói sao ấy nhỉ, mạnh hơn rác rưởi một tí thôi. Quân Tiêu Dao không để bụng nói.
"Ngươi láo xược!"
Nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao, Sở Tiêu tức khắc hơi bị công kích tâm lý.
Khí tức trên người tuôn trào.
Mà ánh mắt Đông Phương Hạo cũng rất lạnh.
Lê Tiên Dao cắn môi.
Thực ra Quân Tiêu Dao nói như vậy, nàng cũng hoàn toàn có thể thuận theo, đứng ngoài cuộc xem diễn là được.
Nhưng mà...
"Không, Quân công tử, ta cũng muốn xuất thủ, hơn nữa, ta và hắn cũng có nợ phải tính."
Mắt Lê Tiên Dao lạnh lùng nhìn Đông Phương Hạo. Lúc trước nếu không phải Đông Phương Hạo đột ngột tế ra Tiên Linh Bảo Tháp.
Nàng cũng sẽ không bị đánh bất ngờ không kịp đề phòng.
"Cũng được, tùy ngươi thôi." Quân Tiêu Dao nói.
Mà ngay lúc này.
Thình lình xảy ra biến cố.
Sở Tiêu, Đông Phương Hạo, Quân Tiêu Dao, Lê Tiên Dao.
Bốn con rồng khí vận trên người đồng thời vụt ra.
Kể cả rồng nhỏ màu vàng trên người Tống Diệu Ngữ ngoài sân cũng hội tụ mà đến.
Sau đó, trong ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Bốn con rồng khí vận trực tiếp hội tụ trong tế đàn đồng xanh.
Mà ở mặt ngoài tế đàn đồng xanh, rất nhiều phù văn phức tạp huyền ảo lần lượt bị thắp sáng.
Giữa mơ hồ dường như có một luồng lực lượng huyền ảo rộng lớn, dân dần từ trong phát ra.
Nhưng hiển nhiên, cách tế đàn đồng xanh hoàn toàn mở ra còn cần một khoảng thời gian.
Tất cả mọi người ở đây biết.
Cơ duyên lớn nhất vùng đất tâm giới này sợ là đang ở trong tế đàn đồng xanh.
"Xem ra vẫn không tránh khỏi một trận chiến, song cũng tốt, dù sao cũng sẽ có một ngày như vậy."
Sở Tiêu nói, trên người có pháp lực màu vàng bắt đầu lưu chuyển.
Làm cho khí tức của hắn cũng trở nên siêu nhiên vô cùng.
Sau khi trải qua rèn luyện của bí cảnh Nhân Hoàng, Sở Tiêu tuy là vẫn chưa đạt tới Chuẩn Đế.
Nhưng nhờ vào thiên địa càn khôn trong hồ lô Càn Khôn.
Hắn chẳng khác nào lại tu luyện nhiều thêm mấy trăm năm.
Cho nên tốc độ tiến bộ của hắn mới có thể nhanh chóng như vậy.
"Ngươi thật sự xác định muốn xuất thủ hả, ta cảm thấy người ấy à, có lúc vẫn nên sống trong hy vọng hư ảo thì tốt hơn." Quân Tiêu Dao nhắc nhở thiện ý.
Hắn thật sự thiện ý, chứ không phải châm chọc.
Tuy rằng Sở Tiêu đã trải qua rất nhiều đả kích, đạo tâm cũng đã khá tốt.
Nhưng hiện thực lạnh băng chỉ sẽ lần nữa cho Sở Tiêu một đòn phủ đầu đau đớn.
Mà Quân Tiêu Dao không chuẩn bị thu hoạch Sở Tiêu ngay lúc này.
Thời Thư của hắn còn chưa sưu tập đủ đâu.
Hơn nữa Nhân Hoàng Kiếm cũng cần hắn uẩn dưỡng.
"Nhiều lời vô ích, ra tay mới thấy bản lĩnh thực sựt"
Sở Tiêu trực tiếp xuất thủ, trên người dâng lên thân hoa màu vàng xán lạn.
Đó là lực lượng thuộc về huyết mạch Hiên Viên bị thúc giục.
Một con trường long cuồn cuộn đi kèm quyền phong của Sở Tiêu chấn động mà ra, mang theo một loại đại vĩ lực, đại khí phách chúng sinh như rồng! Đúng là tuyệt học của Nhân Hoàng điện, Nhân Long Quyền Pháp!
Sở Tiêu đánh ra một quyền, giống như thiên địa chúng sinh đều cùng ra quyền với hắn.
Quyền phong nháy mắt xé rách hư không, bay vê phía Quân Tiêu Dao.
Nhưng mà.
Lúc quyền phong của Sở Tiêu tới gần Quân Tiêu Dao.
Thình lình.
Tâng tâng lớp lớp vòng thân hiện ra.
Đúng là vòng thần miễn dịch pháp lực!
Quyền phong của Sở Tiêu đánh vào trong đó, tức khắc như rơi vào vũng bùn.
Lực lượng cương mãnh đó cũng bị suy yếu hao mòn từng tầng, gân như không còn.