Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2924 - Chương 2942: Như Muốn Một Chưởng Đánh Nát Hàng Tỉ Tỉnh Không

Chương 2942: Như muốn một chưởng đánh nát hàng tỉ tỉnh không Chương 2942: Như muốn một chưởng đánh nát hàng tỉ tỉnh khôngChương 2942: Như muốn một chưởng đánh nát hàng tỉ tỉnh không

 

 

"Chỉ có vậy thôi sao?"

 

 

Giọng điệu Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm.

 

 

Quả thực không giống như đang quyết đấu đối thủ cường đại gì đó, mà là đang xem một vai hề đang biểu diễn trên sân khấu.

 

 

"Ít càn rỡ!"

 

 

Sở Tiêu thúc giục lực lượng tràn đây trong cơ thể, pháp lực cuồn cuộn giống như vô cùng vô tận từ trong thân thể hắn tuôn ra dữ dội.

 

 

Đây cũng là chỗ cường đại của huyết mạch Hiên Viên, pháp lực vô cùng hùng hồn. Chẳng qua.

 

 

Quân Tiêu Dao là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, pháp lực cũng có thể nói là vô cùng vô tận.

 

 

Mà vào lúc này.

 

 

Bên kia, Đông Phương Hạo cũng đột ngột xuất thủ, muốn trấn áp tới Quân Tiêu Dao.

 

 

"Nợ của chúng ta còn chưa tính xong đâu!"

 

 

Lê Tiên Dao thấy vậy cũng xuất thủ.

 

 

Bàn tay trắng nõn nắm một thanh trường kiếm màu vàng, kiếm phong phun ra nuốt vào kiếm quang màu ngọc bích rực rỡ, chia cắt hư không.

 

 

Đúng là Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm Quân Tiêu Dao cho nàng.

 

 

Tuy đã không còn con rồng khí vận.

 

 

Nhưng bản thân thanh Vũ Hóa Thanh Kim cổ kiếm này chính là lấy tiên kim rèn thành, là một món thần binh lợi khí hiếm thấy.

 

 

Đôi mắt Đông Phương Hạo trầm xuống.

 

 

Nếu Lê Tiên Dao không can dự.

 

 

Hai người hắn và Sở Tiêu thi triển hết át chủ bài, nói không chừng thật sự có thể trấn áp Quân Tiêu Dao.

 

 

Dĩ nhiên là hắn tự cho rằng có thể.

 

 

Nhưng hiện tại có Lê Tiên Dao nhúng tay.

 

 

Trong thời gian ngắn, Đông Phương Hạo đừng nghĩ vươn tay đối phó Quân Tiêu Dao.

 

 

Mà chỉ dựa vào một mình Sở Tiêu...

 

 

Âm!

 

 

Bên kia, Sở Tiêu và Quân Tiêu Dao bắt đầu đại chiến. Đối mặt với kẻ thù, cực kỳ Sở Tiêu đỏ mắt.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao lại không giống thế.

 

 

Hắn không có bất kỳ ánh nhìn thù hẳn, ý oán hận nào với Sở Tiêu.

 

 

Thử hỏi nông phu nào sẽ hận rau hẹ †ự tay mình vun trồng chứ?

 

 

Thậm chí, Quân Tiêu Dao nhìn Sở Tiêu lúc này còn có một loại cảm giác người cha già nhìn nhỉ tử.

 

 

Muốn xem thử người nhỉ tử này đã trưởng thành tới mức nào.

 

 

Nhìn thấy vẻ mặt vân đạm phong khinh của Quân Tiêu Dao.

 

 

Ánh mắt Sở Tiêu trầm xuống.

 

 

Hẳn chỉ cho rằng, Quân Tiêu Dao là đang khinh bỉ hắn, coi thường hắn.

 

 

Nếu Sở Tiêu biết ý nghĩ của Quân Tiêu Dao, tuyệt đối sẽ buồn bực muốn hộc máu.

 

 

Hắn thậm chí còn không có tư cách làm kẻ thù của Quân Tiêu Dao!

 

 

"Ta không tin!"

 

 

Mắt Sở Tiêu lãnh lệ.

 

 

Hắn không tin chính mình ngay cả phòng ngự của Quân Tiêu Dao cũng không phá được.

 

 

Âm!

 

 

Ngay sau đó, một luông kiếm khí màu vàng từ trong cơ thể Sở Tiêu vụt ra, mang theo mũi nhọn trảm thiên tuyệt địa.

 

 

Đúng là kiếm khí Huyền Hoàng!

 

 

Lấy thực lực của Sở Tiêu hiện tại vân không cách nào khống chế lực lượng của Nhân Hoàng Kiếm.

 

 

Cho nên chỉ có thể lui cầu thứ yếu, cô đọng ra kiếm khí trong Nhân Hoàng Kiếm, trở thành thủ đoạn sát chiêu của mình.

 

 

"Chỉ dựa vào cái này?" Quân Tiêu Dao nói.

 

 

Nhưng hẳn vừa dứt lời.

 

 

Cùng lúc đó, Sở Tiêu lại trực tiếp tế ra hồ lô Càn Khôn.

 

 

Sau đó bên trong có một luồng kim quang dâng lên bay ra.

 

 

Mang theo một loại lực tuế nguyệt mênh mông.

 

 

Mà luồng kim quang đó rơi xuống trên người Quân Tiêu Dao.

 

 

Làm cho xung quanh hắn bị một loại pháp tắc trói buộc.

 

 

Trong nháy mắt, thời gian quanh người Quân Tiêu Dao dường như ngưng trệ. Đương nhiên, đây gân như là ảo giác.

 

 

Bởi vì lấy thực lực của Sở Tiêu bây giờ, còn xa mới có thể hoàn toàn ảnh hưởng thời gian.

 

 

Đó chẳng qua là ra pháp tắc thời gian và lực tuế nguyệt ít ỏi Sở Tiêu cô đọng ra dựa vào Thời Thư và hồ lô Càn Khôn.

 

 

Từ lúc ở thọ yến của Đạm Đài cổ tổ, lần đầu Quân Tiêu Dao gặp Sở Tiêu.

 

 

Sở Tiêu từng thi triển chiêu Kim Quang Định Thân này lên hắn.

 

 

Chẳng qua khi đó, uy lực của Kim Quang Định Thân Sở Tiêu thi triển ra yếu hơn.

 

 

Mà hiện tại, Sở Tiêu dường như vẫn luôn khắc khổ nghiên cứu Thời Thư.

 

 

Cho nên uy lực của Kim Quang Định Thân trước mắt trái lại không yếu.

 

 

Dưới sự đột ngột không kịp đề phòng, thật đúng là có thể làm người trúng chiêu.

 

 

Mà sau khi Kim Quang Định Thân bao phủ tới Quân Tiêu Dao.

 

 

Vòng thần miễn dịch pháp lực quanh người Quân Tiêu Dao cũng giống như đọng lại trong nháy mắt.

 

 

Mà trong cái nháy mắt này.

 

 

Sở Tiêu mang theo kiếm khí Huyền Hoàng chém thẳng xuống Quân Tiêu Dao.

 

 

Có thể nói, thời cơ chiến đấu này nắm bắt cực kỳ thỏa đáng.

 

 

Không hổ là Sở Tiêu phiên bản cường hóa sau khi trải qua Nhân Hoàng điện bồi dưỡng.

 

 

Mà kiếm khí Huyền Hoàng cuồn cuộn vô cùng, phát ra khí tức to lớn, có thể trảm nhật nguyệt tinh không.

 

 

So với lúc đại yến Nhân Hoàng, uy năng của kiếm khí Huyền Hoàng Sở Tiêu tế ra hiện tại càng mạnh hơn.

 

 

Hỗn Độn Đạo Tôn bình thường đều rất có thể sẽ trực tiếp bị chia làm hai.

 

 

Mà thân hình Quân Tiêu Dao chợt chấn động.

 

 

Từng luồng lực pháp tắc lan ra, làm hao mòn lực lượng của Kim Quang Định Thân.

 

 

Sau đó vẫn là một tay vươn ra, đánh thẳng vào kiếm khí Huyền Hoàng.

 

 

"Còn dám coi thường như thế?"

 

 

Nhìn thấy thủ đoạn của Quân Tiêu Dao trong mắt, Sở Tiêu hiện lên một tia lãnh lệ.

 

 

Ngay sau đó, lòng bàn tay Quân Tiêu Dao phát ra ánh lửa, có quy tắc phát ra, làm cho hư không nơi đây đều chấn động.

 

 

Đạo tắc thiên địa vốn ở chỗ sâu trong Linh giới cực kỳ vững chắc.

 

 

Nhưng va chạm lúc này khiến tỉnh vũ vô tận xung quanh đều rung động.

 

 

Lòng bàn tay Quân Tiêu Dao dấy lên một vệt quang hoa hừng hực, hệt như kiếp số vạn vật.

 

 

Thượng Thiên Kiếp Quang!

 

 

Thượng Thiên Kiếp Quang hừng hực lộng lẫy, va chạm với kiếm khí Huyền Hoàng, bùng nổ lên gợn sóng vô biên.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao lần nữa đánh ra một chưởng, bàn tay như thần linh vẫn luôn mênh mông đánh tan hư không, làm cho càn khôn bốn cực đều đang dao động. Quả thực như muốn một chưởng đánh nát hàng tỉ tinh không.

 

 

Khí tức to lớn làm cho thiên kiêu các nơi xem chiến trên đường nhỏ đá xanh đều nhận thấy được một loại cảm giác run rẩy như uy áp thiên kiếp. Chương 2943: Nhân Hoàng Chỉ

 

 

Ầm!

 

 

Thượng Thương chỉ Thủ do Thượng Thiên Kiếp Quang ngưng tụ đánh thẳng một chưởng về phía Sở Tiêu.

 

 

Trong phút chốc, thân hình Sở Tiêu nhanh chóng lùi lại.

 

 

Nhưng bên ngoài thân thể hắn lại hiện ra thần văn màu vàng xán lạn.

 

 

Vô cùng huyền ảo, giống như tộc văn nào đó.

 

 

Thần văn màu vàng giống như bảo hộ nào đó giúp hắn chống lại lực lượng của Thượng Thương chỉ Thủ.

 

 

Nhưng dù vậy, Sở Tiêu cũng bị hung hăng đánh lùi, lồng ngực quay cuồng khí huyết.

 

 

Mà đây chỉ là một chiêu tùy ý nhất với Quân Tiêu Dao mà thôi, đối với hắn cũng không coi như là quá mức nghiêm TÚC.

 

 

Vừa giao thủ đã lộ ra tình thế xấu.

 

 

Vẻ mặt Sở Tiêu căng thẳng.

 

 

Hắn hét lên, thần văn màu vàng trên người bắt đầu lan ra khắp người hắn.

 

 

Đến cuối cùng, thậm chí sợi tóc của Sở Tiêu đều giống như nhiễm quang huy màu vàng.

 

 

Trong đôi đồng tử càng như được mạ một tầng vàng óng.

 

 

"Đó là..."

 

 

Những thiên kiêu xem chiến đều có phần ngạt thở.

 

 

Bởi vì khí tức của Sở Tiêu lúc này quả thực cường đại đến hơi đáng sợ.

 

 

Bên này, đám người Vân Khê cũng ngưng thần chú ý chiến cuộc. Mà Tống Diệu Ngữ nhìn thấy trạng thái của Sở Tiêu lúc này, không nhịn được hơi kinh ngạc nói.

 

 

"Hắn vậy mà thật sự luyện thành tuyệt học Hiên Viên Kim Thân."

 

 

"Hiên Viên Kim Thân?”

 

 

Người còn lại nhìn về phía nàng.

 

 

Tống Diệu Ngữ cũng nói: "Hiên Viên Kim Thân là thần thông huyết mạch chỉ người có huyết mạch Hiên Viên mới có thể tu luyện, một loại pháp thân thể vô địch."

 

 

"Một khi thi triển, thực lực các phương diện tăng lên toàn diện, thân thể càng có thể nói là vạn vật không phá nổi."

 

 

"Lúc trước, Nhân Hoàng Hiên Viên Đại Đế cũng tu luyện thần thông huyết mạch này, thậm chí có thể chỉ dựa vào chiêu này miễn cưỡng chống lại chiêu át chủ bài Đế giả chí cường của chủng tộc Hắc Họa."

 

 

Tống Diệu Ngữ nói tới đây, giọng điệu cũng có phần nghiêm túc.

 

 

Tuy nàng cực kỳ ghét Sở Tiêu nhưng cũng không thể không thừa nhận, thực lực của Sở Tiêu quả thực rất làm cho người ta ngoài ý muốn.

 

 

"Vân Tiêu thiếu chủ sẽ không lật xe đấy chứ?" Mắt đẹp của An Nhiên chợt Xoay tròn.

 

 

"Ngươi đang nói gì đấy, ca ta vô địch!" Vân Khê trực tiếp hét lên.

 

 

Tuy rằng nàng cũng đang chú ý chiến cuộc, nhưng lại không hề có vẻ căng thẳng.

 

 

Bởi vì nàng biết năng lực của ca nàng.

 

 

Không có người cùng thế hệ nào có thể đánh bại hắn.

 

 

Nếu không vì sao Vân Khê lại chấp nhận ước định kia với Quân Tiêu Dao chứ, người cùng thế hệ mạnh hơn Quân Tiêu Dao thì nàng mới nhìn trúng.

 

 

Bởi vì không có người cùng thế hệ nào mạnh hơn ca ca nàng.

 

 

"Thật đúng là một muội muội hộ huynh..."

 

 

An Nhiên nhìn thoáng qua Vân Khê, cười mỉm, đôi mắt thâm thúy.

 

 

Bên chúng nữ đều tin tưởng Quân Tiêu Dao, cho nên cũng chẳng có vẻ căng thẳng gì.

 

 

Ngược lại là những thiên kiêu khác kinh ngạc vô cùng, lộ ra vẻ mặt đầy hứng thú.

 

 

Bọn họ cảm thấy, Sở Tiêu này tuyệt đối có thể so với Quân Tiêu Dao. "Ồ, cuối cùng cũng có đồ vật hơi làm ta thấy sáng mắt rồi."

 

 

Nhìn thấy Sở Tiêu tế ra Hiên Viên Kim Thân, Quân Tiêu Dao cũng thản nhiên nói.

 

 

Nếu Sở Tiêu không có tí thủ đoạn sở trường nào thì thật đúng là thẹn cho thân phận đứa con phiên bản của hắn.

 

 

"Đều lúc này rồi mà ngươi còn có thể thong dong như thế, Vân Tiêu, chỉ có đánh phục ngươi thì mới có thể làm cái đầu cao ngạo của ngươi thấp xuống!"

 

 

Sở Tiêu hét, lân nữa hóa thành một luồng lưu quang sáng chói, trùng kích tới Quân Tiêu Dao.

 

 

Mục tiêu duy nhất của Sở Tiêu bây giờ là đánh bại Quân Tiêu Dao, khiến hắn cúi đầu!

 

 

Đối mặt với đòn đánh úp giết tới của Sở Tiêu, Quân Tiêu Dao chỉ đơn giản đánh ra một quyền, thêm vào lực lượng Côn Bằng.

 

 

Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền!

 

 

Đây là tuyệt học trong Côn Bằng Đại Thân Thông, một quyền đánh ra, âm dương chia hai.

 

 

Dường như có một con cá Côn bay ra từ trong quyền phong của Quân Tiêu Dao, sau đó hóa thành đại bàng, đằng vân cửu tiêu.

 

 

Lực lượng Côn Bằng vô lượng cuồn cuộn bùng nổ mà ra.

 

 

Mà Sở Tiêu cũng không cam lòng yếu thế, lần nữa thi triển Nhân Long Quyền Pháp.

 

 

Sở Tiêu có Hiên Viên Kim Thân tăng cường, một quyền này đánh ra, uy năng khủng khiếp y hệt, như muốn chấn vỡ tỉnh không đầy trời. Chiêu thức của hai người va chạm, thiên địa đều đang rung chuyển, càn khôn giống như sắp băng diệt.

 

 

Quân Tiêu Dao đứng ổn định vững vàng.

 

 

Thân hình Sở Tiêu nhanh chóng lùi vê sau, cảm giác được một luồng áp lực vô biên nghiền áp lao đến.

 

 

May mà hắn có Hiên Viên Kim Thân, bằng không nếu trúng một quyền này, cánh tay hắn phải bị đánh nát.

 

 

"Không tệ."

 

 

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

 

 

Giống như trưởng bối phê bình tiểu bối.

 

 

Phải biết rằng, lúc này Sở Tiêu đã có Hiên Viên Kim Thân tăng cường rồi đấy.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao thì sao?

 

 

Hắn cũng có thủ đoạn tương tự gia tăng tăng phúc.

 

 

Như Chí Tôn Thuật tầng thứ tư, dung nhập Thượng Thương Hắc Huyết, tiến vào hình thức hắc ám, vân vân.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao đều không dùng.

 

 

Trong mắt hắn, đối phó với Sở Tiêu dùng mấy thứ này chính là dùng dao mổ trâu giết gà.

 

 

"Được rồi, Sở Tiêu, đừng lãng phí thời gian nữa, để ta mở mang kiến thức về Nhân Hoàng Đạo Kinh nào." Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

 

 

Nếu nói trên người Sở Tiêu còn có gì làm Quân Tiêu Dao hơi có chút hứng thú.

 

 

Thì đó là Nhân Hoàng Đạo Kinh của Hiên Viên Đại Đế.

 

 

Mà Sở Tiêu vốn cho rằng tế ra Hiên Viên Kim Thân là đủ để chống lại Quân Tiêu Dao.

 

 

Hiện tại xem ra, vẫn là hắn quá mức ngây thơ.

 

 

"Nếu ngươi muốn tự tìm tìm chết, vậy thành toàn cho ngươi!"

 

 

Sở Tiêu rốt cuộc thúc giục lực lượng Nhân Hoàng Đạo Kinh!

 

 

Cả người Sở Tiêu rực rỡ thần hoa, ngay cả sợi tóc cũng nhiễm một tầng ánh vàng.

 

 

Trong thân thể hắn, lực lượng mạnh mẽ đang tuôn trào.

 

 

Vốn có sự tăng cường của Hiên Viên Kim Thân, lực lượng của Sở Tiêu đã cực kỳ kinh khủng rồi.

 

 

Mà lúc này, hắn bắt đầu thúc giục lực lượng của Nhân Hoàng Đạo Kinh.

 

 

Luồng khí tức đó càng thêm khủng khiếp. Quanh người hắn, vô tận phù văn màu vàng giống như đại dương mênh mông chìm nổi, lại như sóng lớn cuốn lên trời xanh.

 

 

Mà Sở Tiêu đứng trong đại dương mênh mông, trên người trải rộng thần văn, giống như một chiến thần màu vàng.

 

 

Một ngón tay hắn điểm ra, trong đại dương mênh mông màu vàng, phù văn hội tụ, cũng ngưng tụ thành một ngón tay lớn màu vàng rơi xuống Quân Tiêu Dao.

 

 

Đây là một thần thông trong Nhân Hoàng Đạo Kinh, Nhân Hoàng Chỉ. Chương 2944: Một khi đã vậy, ta cũng lấy thân thông Nhân Hoàng đáp lễ thôi

 

 

Mà Quân Tiêu Dao cũng hợp ngón tay làm kiếm, tùy ý một kiếm chỉ chém xuống.

 

 

Hư không sôi trào, kiếm khí rít gào, trực tiếp chôn vùi Nhân Hoàng Chỉ.

 

 

Không phải lực lượng Nhân Hoàng Đạo Kinh không mạnh.

 

 

Mà là lấy thực lực của Sở Tiêu hiện tại cũng không thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng của Nhân Hoàng Đạo Kinh.

 

 

Nếu đổi thành bản nhân Hiên Viên Đại Đế thi triển thì một ngón tay là đủ để điểm phá một thế giới.

 

 

Sở Tiêu thấy thế, cũng lần nữa xuất thủ, hai tay kết ấn, có pháp lực thần năng cuồn cuộn hội tụ trong lòng bàn tay.

 

 

Thiên địa hư không mênh mông, hàng tỉ thần huy màu vàng loé lên chiếu rọi nơi đây.

 

 

Nhân Hoàng Ấn!

 

 

Một ấn của Sở Tiêu trấn sát tới Quân Tiêu Dao, mang theo đại thế cuồn cuộn, dao động khủng khiếp tới cực điểm.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao vẫn là một quyền.

 

 

Khai Thiên Thân Ma Quyên!

 

 

Một quyền phá trời, đập vỡ hoàn vũ.

 

 

Phải biết rằng, thân thể của Quân Tiêu Dao bây giờ đã rất gần nhục thân Chuẩn Đế.

 

 

Một quyên này đánh ra, thêm vào lực Thần Ma.

 

 

Loại lực lượng và thân năng này quả thực làm cho nơi đây đều phải tan biến, toàn bộ Linh giới thậm chí vùng đất tâm giới đều phải run rẩy.

 

 

Ầm!

 

 

Tiếng nổ va chạm không cách nào tưởng tượng được phát ra, sóng lớn vạn trượng, pháp lực dấy lên sóng dữ ngập trời, như muốn bao phủ tất cả.

 

 

Mà giữa va chạm như vậy, thân thể Sở Tiêu lần nữa bay ngược ra ngoài.

 

 

Trong miệng cũng không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi mang theo màu vàng rực.

 

 

Một quyền này của Quân Tiêu Dao, uy lực quá mạnh mẽ.

 

 

Cho dù hắn có Hiên Viên Kim Thân thêm vào cũng cảm giác thân thể đau đớn kịch liệt, lục phủ ngũ tạng đều như lệch vị trí. "Sao có thể chứ, thân thể của ngươi dù là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai cũng không thể yêu nghiệt như vậy."

 

 

Sở Tiêu khó mà tin tưởng.

 

 

Hắn thậm chí có cảm giác, chỉ riêng thân thể của Quân Tiêu Dao thôi cũng đã có một loại uy thế gần Chuẩn Đế.

 

 

Nghĩ đến khả năng nào đó, mí mắt Sở Tiêu nhảy lên.

 

 

Đương nhiên hắn không biết, nếu Quân Tiêu Dao chỉ là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, thân thể tuy rằng biến thái nhưng cũng sẽ không biến thái đến thế.

 

 

Nhưng nếu cộng thêm Thể Thư một trong Cửu Đại Thiên Thư, vậy thì lại khác.

 

 

Bản thân có thân thể vô địch, cộng thêm Thể Thư đại biểu cho đại đạo thân thể.

 

 

Có thể nói, trên phương diện thân thể và lực lượng, bảo Quân Tiêu Dao là kiệt xuất từ xưa đến nay cũng không quá.

 

 

"Chẳng lẽ ngươi muốn đi một bước kia, không, ngươi không có khả năng đạt tới được!"

 

 

Vẻ mặt Sở Tiêu nghiêm túc.

 

 

Hắn đã suy nghĩ rõ ràng.

 

 

Quân Tiêu Dao hẳn là muốn đi con đường thân thể chứng Đế.

 

 

Nếu con đường này bị Quân Tiêu Dao đi thông, vậy thì quá kinh khủng.

 

 

Trước tiên đừng nói cảnh giới của Quân Tiêu Dao tới Đại Đế, chỉ riêng thân thể tới Đại Đế là đã đủ để quét ngang một vòng.

 

 

Âm!

 

 

Sở Tiêu lần nữa thúc giục thân năng trong cơ thể, chiến ý cứng rắn mãnh liệt, không cam lòng cứ để bị thua như vậy. "Hoàng Thiên Pháp Ấn!"

 

 

Sở Tiêu gào thét, thi triển ra tỉnh túy trong Nhân Hoàng Đạo Kinh.

 

 

Chiêu này so với chiêu Nhân Hoàng Ấn trước đó, uy lực càng thêm khủng khiếp.

 

 

Pháp tắc màu vàng mênh mông cuồn cuộn tung bay, ngưng kết thành một đại ấn cổ xưa màu vàng sẫm giữa hư không trung.

 

 

Hoàng Thiên Pháp Ấn là tuyệt học cường chiêu trong Nhân Hoàng Đạo Kinh, trấn áp tất cả.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao thấy vậy cũng xuất chiêu, có thần tắc trật tự đan xen.

 

 

Một chiếc chuông hư ảo hiện ra.

 

 

Rõ ràng là Vô Chung Ấn.

 

 

Vô Chung Ấn là tuyệt học của Vô Chung Đại Đế, thủ đoạn trong Vô Chung Đế Kinh.

 

 

Quân Tiêu Dao cảm thấy, Vô Chung Đế Kinh không yếu hơn Nhân Hoàng Đạo Kinh.

 

 

Chuông Vô Chung đón gió tăng vọt, cũng mang theo lực lượng khổng lồ trấn áp bốn cực va chạm với Hoàng Thiên Pháp Ấn của Sở Tiêu.

 

 

Coong!

 

 

Trong phút chốc, dường như có âm thanh hoàng chung đại lữ truyền ra, quanh quẩn khắp nơi.

 

 

Lại có tiếng kim thiết giao kích.

 

 

Mà trong ánh nhìn chăm chú của mọi người.

 

 

Hoàng Thiên Pháp Ấn trực tiếp bị Vô Chung Ấn phá vỡ.

 

 

Trùng kích kinh khủng quay ngược về phía Sở Tiêu. Sở Tiêu thấy thế, sắc mặt chợt thay đổi.

 

 

Sau đó vội vàng thúc giục cực chiêu phòng ngự.

 

 

Quanh người hắn cũng xuất hiện một thân chuông nửa hư ảo.

 

 

Nhưng có khác biệt rất lớn với chuông Vô Chung.

 

 

Đây là tuyệt học phòng ngự của Hiên Viên Kim Thân.

 

 

Hiên Viên Bất Động Chung!

 

 

Ầm!

 

 

Tuy có Hiên Viên Bất Động Chung phòng ngự, thân thể Sở Tiêu cũng chợt lui lại, lần nữa bị thương.

 

 

"Hoàng Cực Thiên Phong!"

 

 

Sở Tiêu lần nữa thét dài, trong thân thể hắn, kiếm khí màu vàng lần nữa dâng lên bay ra. Nhưng một thức này, Sở Tiêu kết hợp kiếm khí Huyền Hoàng và Nhân Hoàng Đạo Kinh lại với nhau.

 

 

Kiếm khí Huyền Hoàng cô đọng giữa hư không, đến cuối cùng vậy mà dương như thật sự ngưng kết trở thành Nhân Hoàng Kiếm.

 

 

Thần kiếm màu vàng đứng sừng sững trong hư không, sau đó chém xuống Quân Tiêu Dao.

 

 

Hoàng Cực Thiên Phong, trảm phá vạn vật.

 

 

Uy lực một thức này cường đại đến cực đỉnh.

 

 

Thậm chí Đông Phương Hạo và Lê Tiên Dao đang đánh nhau bên cạnh đều phải chịu ảnh hưởng.

 

 

"Truyền nhân Nhân Hoàng này, thực lực quả nhiên không kém." Ánh mắt Đông Phương Hạo chợt lóe.

 

 

Mà bên ngoài đài cao, thiên kiêu xem chiến cũng ai nấy ngừng thở.

 

 

Biểu hiện của Sở Tiêu quả thực đổi mới sự tưởng tượng của bọn họ.

 

 

Quân Tiêu Dao thấy thế, mặt không đổi sắc.

 

 

Sở Tiêu này so sánh với lúc mới đầu, đúng là có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

 

 

Hiện tại đã có thể so mấy chiêu với hắn.

 

 

Tuy rằng là dưới tình huống Quân Tiêu Dao nương tay.

 

 

Song điều này cũng đủ để chứng minh, đứa con phiên bản đúng là đứa con phiên bản.

 

 

"Một khi đã vậy, ta cũng lấy thần thông Nhân Hoàng đáp lễ thôi."

 

 

Quân Tiêu Dao hờ hững nói, giữa lúc giơ tay có ánh sáng đan xen ngang dọc trong lòng bàn tay.

 

 

Sau đó hóa thành một bàn cờ, phá không mà đi, đón gió tăng vọt, giống như biến thành một vũ trụ.

 

 

Đúng là Nhân Hoàng Đại Thần Thông, Phương Thốn Càn Khôn. Chương 2945: Thật sự là Thánh Ấn Giới Tâm!

 

 

Nhân Hoàng Kiếm màu vàng chém xuống Phương Thốn Càn Khôn.

 

 

Hai Nhân Hoàng Đại Thần Thông va chạm vào nhau, phát ra gợn sóng vô biên.

 

 

Mà dưới tình huống như vậy, Quân Tiêu Dao cất bước.

 

 

Một bóng dáng Tiên Vương to lớn sau lưng đột ngột từ mặt đất mọc lên, đúng là dị tượng thánh thể, Tiên Vương Lâm Cửu Thiên.

 

 

Dưới phụ trợ của bóng dáng Tiên Vương, Quân Tiêu Dao hệt như một quân chủ bất thế, quyền phong chấn động mà ra, rơi xuống Sở Tiêu.

 

 

Chính là Lục Đạo Luân Hồi Quyền! Cùng với ánh sáng lục đạo, dường như có sáu cửa ngõ hiện ra, lục đạo luân chuyển, một quyền chôn vùi mọi thứ.

 

 

Sở Tiêu cũng bùng nổ lực lượng, Hiên Viên Kim Thân bị hắn thúc giục đến mức tận cùng.

 

 

Phù văn của Nhân Hoàng Đạo Kinh cũng tuôn trào giữa hư không.

 

 

Ầm!

 

 

Càn khôn nổ vỡ.

 

 

Quang hoa hừng hực bao phủ tất cả.

 

 

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người.

 

 

Bóng dáng Sở Tiêu nện mạnh xuống trên đài cao.

 

 

Còn may mà đài cao này kiên cố, lấy vật liệu không biết tên đúc thành.

 

 

Nhưng dù vậy cũng bị Sở Tiêu nện ra một cái hố to.

 

 

Sở Tiêu khắp mặt đều là máu tươi, nhìn Quân Tiêu Dao đứng giữa không trung.

 

 

Như một thần chỉ đang quan sát con kiến dưới chân.

 

 

Lúc này, tâm trạng Sở Tiêu có phần Tan vỡ.

 

 

Hắn bại, lại bại lần nữa trong tay Quân Tiêu Dao.

 

 

Tình cảnh nhất thời an tĩnh lại.

 

 

Dù là Đông Phương Hạo và Lê Tiên Dao cũng tạm thời ngừng đánh, nhìn qua bên này.

 

 

Mà những thiên kiêu xem chiến cũng là ánh mắt ngưng tụ.

 

 

Kết thúc rồi.

 

 

Tuy Sở Tiêu còn chưa tới mức độ hoàn toàn vô lực phản kháng. Nhưng nhìn từ tình hình chiến cuộc trước mắt.

 

 

Quân Tiêu Dao thật sự quá thoải mái.

 

 

Y phục không nhiễm bụi.

 

 

Đương nhiên không thể nói Sở Tiêu yếu.

 

 

Trên thực tế, thực lực Sở Tiêu biểu hiện ra đã đủ khiến mọi người ở đây thán phục.

 

 

Chỉ tiếc.

 

 

Tuy Sở Tiêu tuyệt đại, nhưng lại có yêu nghiệt với thực lực càng thêm biến thái hơn.

 

 

"Haizz, tuy là gân như đoán được thiếu chủ Vân thị sẽ chiếm ưu thế."

 

 

"Nhưng như này cũng không khỏi quá không hồi hộp đi chứ."

 

 

"Chẳng qua sự thật là như thế rồi, hẳn là ngay cả truyền nhân Tam Hoàng đều không phải đối thủ của thiếu chủ Vân thị."

 

 

"Có phải hay không không biết, chỉ biết truyên nhân Nhân Hoàng liên tục bị áp chế, truyền nhân Địa Hoàng thậm chí có thể là muội muội của thiếu chủ Vân thị."

 

 

"Về phần truyền nhân Thiên Hoàng thì không biết được."

 

 

Một số người đều nghị luận lên.

 

 

Mà bên chúng nữ Vân Khê, An Nhiên thì không có bất ngờ quá lớn.

 

 

Không bằng nói, kết quả này đã sớm nằm trong dự liệu của đám người Vân Khê, Lạc Lạc.

 

 

Cho nên vừa không kinh ngạc, cũng không bất ngờ.

 

 

"Vẫn chưa kết thúc đâu." Sở Tiêu đứng dậy từ trong hố, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng Quân Tiêu Dao.

 

 

Đổi lại là bất kỳ kẻ nào, đối mặt với loại tình huống này đều không chịu nổi, tâm thái sẽ tan vỡ.

 

 

Nhưng Sở Tiêu dù sao cũng là người bị Quân Tiêu Dao lặp đi lặp lại ấn trên mặt đất đánh.

 

 

Đã sớm bị mài giữa thành tiểu cường đánh mãi không chết.

 

 

Cho nên cục diện như trước mắt, tuy tâm thái của Sở Tiêu hơi tan vỡ, nhưng vẫn chưa đến mức triệt để tan vỡ.

 

 

Quân Tiêu Dao không nói gì.

 

 

Hiện tại không phải thời điểm hoàn toàn thu hoạch Sở Tiêu.

 

 

Hắn luôn cảm thấy, Sở Tiêu còn có thể mang đến cho hắn nhiều niềm vui bất ngờ hơn. Mà vào lúc này.

 

 

Từ bên tế đàn đồng xanh truyền đến động tĩnh.

 

 

Tế đàn đồng xanh rốt cuộc mở ra.

 

 

Bốn con rồng khí vận vây quanh tế đàn đồng xanh lượn vòng.

 

 

Mà ở trong tế đàn đồng xanh, quang hoa hừng hực đang phun trào.

 

 

Đến cuối cùng, giống như núi lửa phun trào, một cột sáng cuồn cuộn nối thẳng lên bầu trời.

 

 

Dưới ánh mắt chấn động của mọi người.

 

 

Trong phần cuối cột sáng lại có một cánh cổng ánh sáng mông lung hiện ra.

 

 

Cánh cổng ánh sáng ấy to lớn vô cùng, giống như một cửa ngõ đi thông đến thế giới mới.

 

 

"Đó... Đó là cái gì..." Các thiên kiêu nhìn thấy cánh cổng ánh sáng phần cuối cột sáng, trong ánh mắt đều toát ra vẻ chấn động.

 

 

Ở chỗ sâu Linh giới vùng đất tâm giới này, sau khi tế đàn đồng xanh mở ra, vậy mà sẽ hiện lên một cánh cổng ánh sáng như vậy.

 

 

Chẳng qua, còn chưa chờ ánh mắt của mọi người thu lại.

 

 

Trong tế đàn đồng xanh có một đồ vật hiện ra.

 

 

Lúc đồ vật đó hiện ra, một luông khí tức bản nguyên tràn đầy mãnh liệt tuôn ra, nháy mắt làm cho tất cả thiên kiêu vì thế ghé mắt.

 

 

"Đó là lực lượng bản nguyên của Giới Trong Giới ư?"

 

 

"Làm sao lại hùng hồn như thế?"

 

 

Ánh mắt rất nhiều người đều gắt gao ngưng lại phía trên.

 

 

Mà đồ vật từ trong tế đàn đồng xanh hiện ra.

 

 

Bất ngờ là một cái ấn cổ như ngọc tỷ.

 

 

Mặt ngoài soạn khắc rất nhiều hoa văn cổ xưa và đồ đằng phù văn.

 

 

Không cần dò xét.

 

 

Luồng khí tức bản nguyên kia là từ trong ấn cổ mãnh liệt tuôn ra.

 

 

"Đó lẽ nào là, Thánh Ấn Giới Tâm!"

 

 

Đám người An Nhiên, Tống Diệu Ngữ đều giật mình.

 

 

"Thánh Ấn Giới Tâm, thật sự là Thánh Ấn Giới Tâm!"

 

 

Nhìn thấy bảo vật tên Thánh Ấn Giới Tâm này xuất thế, đôi mắt của tất cả thiên kiêu đều đỏ lên. Tuy Thánh Ấn Giới Tâm rất tương tự với dấu ấn giới tâm đám người Quân Tiêu Dao đạt được trước đó.

 

 

Nhưng khái niệm của hai bên lại hoàn toàn khác nhau.

 

 

Dấu ấn giới tâm chỉ ẩn chứa lực lượng bản nguyên như đại dương mênh mông bên trong nó.

 

 

Mà Thánh Ấn Giới Tâm là một trong những đồ vật bản nguyên cổ xưa nhất của Giới Trong Giới.

 

 

Lực lượng bản nguyên ẩn chứa trong đó không phải dấu ấn giới tâm có thể so.

 

 

Giữa hai bên không phải lượng biến, mà là chất biến.

 

 

Tuy dấu ấn giới tâm ẩn chứa lực lượng bản nguyên như đại dương mênh mông bên trong. Nhưng nếu lấy dấu ấn giới tâm ra so sánh với Thánh Ấn Giới Tâm, vậy chẳng khác gì lấy một chậu nước đi so với biển rộng vô tận.

 

 

Mà đây vẫn chưa phải chỗ trân quý nhất của Thánh Ấn Giới Tâm.

 

 

Chỗ trân quý nhất của Thánh Ấn Giới Tâm ở chỗ thứ này thậm chí có thể điều động lực lượng thiên địa của Giới Trong Giới.

 

 

Tuy không phải toàn bộ lực lượng thiên địa nhưng cũng đã đủ khủng khiếp rồi. Chương 2946: Chính là thứ này sao?

 

 

Thánh Ấn Giới Tâm này suy cho cùng cũng không phải Vũ Trụ Chỉ Thai của vũ trụ Huyền Hoàng.

 

 

Cho nên dù có đạt được thì cũng không thể trực tiếp khống chế toàn bộ Giới Trong Giới.

 

 

Nhưng có Thánh Ấn Giới Tâm, ít nhất ở trong Giới Trong Giới không có ai có thể uy hiếp được Quân Tiêu Dao.

 

 

Cho dù là Lê Thánh đứng trước mặt Quân Tiêu Dao, muốn giết hắn cũng gần như là chuyện không thể.

 

 

Đây mới là chỗ cường đại của Thánh Ấn Giới Tâm, ở Giới Trong Giới nó chẳng khác nào một khối kim bài miễn tử, có thể bỏ qua uy hiếp của bất cứ kẻ nào. Đương nhiên ra khỏi Giới Trong Giới thì không được, không thể điều động loại lực lượng thiên địa này nữa.

 

 

Nhưng bất kể ra sao, đối với tu sĩ Giới Trong Giới, Thánh Ấn Giới Tâm này quả thực là một thân vật không gì sánh được.

 

 

Lúc nhìn thấy Thánh Ấn Giới Tâm, đôi mắt đám người Sở Tiêu, Đông Phương Hạo cũng bốc lên ánh nóng cháy.

 

 

Lê Tiên Dao thì đi tới bên Quân Tiêu Dao.

 

 

"Ngược lại là một thứ tốt" Quân Tiêu Dao nhìn Thánh Ấn Giới Tâm, thờ ơ cười.

 

 

Có Thánh Ấn Giới Tâm, cho dù không dùng lực lượng bản nguyên của vũ trụ Huyền Hoàng thì cũng đủ cho hắn tu luyện một thời gian. Càng đừng nói Thánh Ấn Giới Tâm này còn có thể làm hắn đi ngang ở Giới Trong Giới, không kiêng dè nơi nào.

 

 

Thậm chí Quân Tiêu Dao đã bắt đầu nghĩ xem có nên phát triển thế lực ở Giới Trong Giới không.

 

 

Mà lực chú ý của mọi người ở đây đều nằm trên Thánh Ấn Giới Tâm.

 

 

Cánh cổng ánh sáng nằm ở phần cuối hư không chợt rung động.

 

 

Giống như có thứ gì đó muốn từ trong cánh cửa ấy bước ra.

 

 

"Đó rốt cuộc là cửa gì?"

 

 

Lực chú của mọi người ý lần nữa bị đời đi.

 

 

Mà Sở Tiêu và Đông Phương Hạo, tuy muốn đạt được Thánh Ấn Giới Tâm.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao không nhúc nhích, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng không vội càng lấy Thánh Ấn Giới Tâm.

 

 

Bởi vì so ra, trước mắt, cánh cổng ánh sáng càng làm hắn có hứng thú hơn.

 

 

Ánh mắt hẳn nhìn qua, cánh cổng ánh sáng châm chậm mở ra, khí tức toát ra trong đó làm cho mọi người kinh hãi.

 

 

Mà sau khi cánh cổng ánh sáng hoàn toàn mở ra, mọi người ánh mắt nhìn qua, tức khắc nín thở!

 

 

Một bên khác của cánh cổng ánh sáng bất ngờ lại là một vùng thế giới vô cùng mờ mịt rộng lớn, sông núi cỏ cây, linh khí dạt dào.

 

 

Núi non nguy nga, cao chừng hơn vạn trượng, thanh tuyền thác chảy, thuốc xưa thơm nồng.

 

 

"Đó là một thế giới ra sao?” "Vì sao, thế giới trong cánh cổng ánh sáng rốt cuộc là gì?"

 

 

Các thiên kiêu đều cảm thấy khó bề tưởng tượng.

 

 

Nghĩ trăm lần cũng không ra.

 

 

Mà vào lúc mọi người nghỉ hoặc.

 

 

Bất thình lình có một bóng dáng từ từ hiện ra ở một bên khác của cánh cổng ánh sáng.

 

 

Trên người hắn bao phủ thần huy chói lọi, quá mức xán lạn, bao phủ cả tướng mạo hẳn.

 

 

Mặt mũi mơ hồ, khí tức trên người như tương hợp với thiên địa, chịu tải một luồng uy áp mênh mông cuồn cuộn.

 

 

Thân hình lại giống như một hoả lò thiên địa, phun ra nuốt vào tỉnh khí Huyền Hoàng, có một luồng đại thế khí chấn sơn hà, giống như một Đại Đế lúc trẻ tuổi đi tới.

 

 

Bóng dáng ấy rũ mắt, lạnh nhạt nói: "Cánh cửa Linh giới Giới Hải đã lâu rồi chưa được mở ra, bây giờ xem ra nhân vật thế hệ này của Giới Hải không kém."

 

 

Nam tử với khuôn mặt mơ hồ nói ra điều như vậy với giọng điệu cực kỳ bình thản. Mà ở bên này, thiên kiêu từ khắp nơi trên Giới Trong Giới đều bối rối.

 

 

Đầu tiên là cánh cổng ánh sáng thần bí kia mở ra, sau đó lại có một nam tử siêu phàm tuyệt đại như vậy xuất hiện.

 

 

Vẻ mặt của rất nhiều người đều là sự nghi hoặc.

 

 

Quân Tiêu Dao vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia kinh dị nhàn nhạt.

 

 

Cũng không phải là do khí tức của nam tử này mạnh mẽ đến mức khiến hắn ngạc nhiên.

 

 

Mà là hắn có thể cảm giác được, thế giới phía sau cánh cổng ánh sáng có khí tức cổ xưa to lớn, như thể có chứa phép tắc thiên địa thế giới nguyên thủy nhất.

 

 

Loại khí tức này khác với vũ trụ Huyền Hoàng và Giới Trong Giới.

 

 

Đây mới chính là điều khiến Quân Tiêu Dao ngạc nhiên.

 

 

Mà ở bên kia.

 

 

Ánh mắt của Sở Tiêu cũng nhìn chằm chằm vào bóng người kia.

 

 

Trong mắt toát ra vẻ ngạc nhiên, nghỉ ngờ và khó hiểu.

 

 

Dường như cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Sở Tiêu.

 

 

Bóng người kia cũng hướng ánh mắt về phía hắn. Lập tức, ánh mắt đó giống như hai thanh kiếm sắc bén, đâm thẳng vào Sở Tiêu.

 

 

"Ngươi là ai?"

 

 

Ánh mắt Sở Tiêu lóe lên, trực tiếp nói: "Ta là truyền nhân của Nhân Hoàng Hiên Viên đại đế, đế tộc Sở thị, Sở Tiêu."

 

 

"Thì ra chính là ngươi!"

 

 

Giọng điệu của bóng người đó có chút dao động.

 

 

Trong mắt có sự tò mò, dò xét.

 

 

Sở Tiêu hít sâu một hơi, trực tiếp lên tiếng: "Thành thật mà nói, ta cảm giác trên người ngươi cũng có khí tức của huyết mạch Hiên Viên, ngươi là..."

 

 

Bóng người kia nói thẳng: "Ngươi cảm giác không sai, ta xác thực là người của tộc Hiên Viên, ngươi có thể gọi ta là Chiến hoàng tử." Bóng người tên là Chiến hoàng tử lên tiếng.

 

 

Lúc này, toàn bộ hiện trường lập tức nổ tung!

 

 

Các thiên kiêu của các thế lực khác thì đều là thở ra một luồng khí lạnh, đồng tử run rẩy.

 

 

Tộc Hiên Viên!

 

 

Đây chắc chắn là dòng tộc bí ẩn và cường đại nhất Giới Hải.

 

 

Suy cho cùng thì danh hiệu Hiên Viên Đại Đế cũng quá mức vang dội.

 

 

Tộc Hiên Viên đằng sau tất nhiên cũng khiến cho người ta cảm thấy thần bí, vô cùng cường đại.

 

 

Tuy nhiên, rất nhiều người không biết vị trí của tộc Hiên Viên.

 

 

Cho dù là ở Giới Trong Giới cũng không có tung tích của tộc Hiên Viên. Mà Sở Tiêu nghe vậy, trên mặt cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ vui mừng.

 

 

Lúc trước Tam điện chủ Minh Hồng cũng đã nói, hắn còn có thể nhận được sự hỗ trợ của một thế lực khác.

 

 

Đó chính là tộc Hiên Viên.

 

 

Sở Tiêu không ngờ rằng tộc Hiên Viên sẽ xuất hiện từ phía sau cánh cổng ánh sáng.

 

 

Như vậy có nghĩa là thế giới đằng sau cánh cổng ánh sáng là nơi của tộc Hiên Viên.

 

 

Nghĩ tới đây, Sở Tiêu cũng lên tiếng nói: "Chiến hoàng tử, ta là truyền nhân của Hiên Viên Đại Đế."

 

 

"Trong người cũng có một nửa huyết mạch của Hiên Viên."

 

 

"Hy vọng ngươi có thể giúp ta một tay." Sau khi nghe được lời nói của Sở Tiêu, ánh mắt của vị Chiến hoàng tử của tộc Hiên Viên lóe lên.

 

 

Sau đó rơi vào Thánh Ấn Giới Tâm kia.

 

 

“Chính là thứ này sao?"

 

 

Nghe giọng điệu của Chiến hoàng tử, ngược lại lại là không quan tâm đến Thánh Ấn Giới Tâm chút nào. Chương 2947: Chiến hoàng tử, đối thủ của ta là hắn...

 

 

Đúng là như vậy.

 

 

Thánh Ấn Giới Tâm có sức hấp dẫn nhất đối với các tu sĩ của Giới Trong Giới.

 

 

Đối với hắn mà nói thì cũng không hấp dẫn gì.

 

 

"Chiến hoàng tử, đối thủ của ta là hắn..."

 

 

Sở Tiêu nhìn vê phía Quân Tiêu Dao.

 

 

Khóe miệng cong lên.

 

 

Hắn cảm thấy Quân Tiêu Dao hẳn là cũng không ngờ rằng người của tộc Hiên Viên sẽ xuất hiện. Hơn nữa, vị Chiến hoàng tử này khí tức phi phàm, hẳn là có địa vị rất cao trong tộc Hiên Viên.

 

 

Ánh mắt của Chiến hoàng tử rơi vào người Quân Tiêu Dao, ánh mắt thâm thúy, lộ ra vẻ kinh ngạc nói

 

 

"Hắn là..."

 

 

Sở Tiêu lạnh lùng nói: "Hắn là thiếu chủ đế tộc Vân thị."

 

 

"Cái gì?"

 

 

Ánh mắt của Chiến hoàng tử lộ ra vẻ kinh dị.

 

 

"Thì ra là gia tộc này." Chiến hoàng tử lẩm bẩm.

 

 

Quân Tiêu Dao nghe thấy vậy thì hơi nhướng mày.

 

 

"Ngươi vậy mà lại biết đế tộc Vân thị ta." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

Chiến hoàng tử nói: "Xem ra người của gia tộc của ngươi không nói cho ngươi biết, chậc chậc, vốn dĩ ngươi cũng là người của thế giới của ta, chẳng qua là...

 

 

Khi Chiến hoàng tử nói đến đây, giọng điệu dừng lại, không nói gì thêm.

 

 

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao tối sầm lại.

 

 

Đế tộc Vân thị, vẫn còn có chuyện xưa?

 

 

Sau này cũng phải đi hỏi thưt.

 

 

"ồ, không nhắc tới chuyện cũ, nhưng hiện tại, ta hy vọng ngươi có thể đưa thứ này cho hắn." Chiến hoàng tử nói.

 

 

Tuy hắn và Sở Tiêu là lần đầu tiên gặp mặt.

 

 

Nhưng suy cho cùng thì thân phận của Sở Tiêu cũng đặc biệt, có liên quan đế Hiên Viên Đại Đế.

 

 

Chiến hoàng tử cũng không thể không nhìn.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng cười lắc đầu nói: "Tộc Hiên Viên, đúng là rất nổi tiếng ở Giới Hải." "Thậm chí còn có nhân vật tầm cỡ như như Hiên Viên Đại Đế"

 

 

"Nhưng nếu muốn dựa hết vào danh tiếng để khiến cho bổn thiếu chủ lui bước, vậy thì chỉ có thể nói là suy nghĩ viển vông."

 

 

Quân Tiêu Dao cũng không quan tâm đến tộc Hiên Viên gì đó.

 

 

Thứ hắn để ý thì chính là của hắn.

 

 

Chiến hoàng tử thì lại không mặn không lạt nói: "Không hổ danh là một thành viên của tộc đó, ngay cả tính khí cũng tương tự."

 

 

"Nhưng ngươi có biết, ta là Chuẩn Đế"

 

 

Lời này vừa nói ra, khắp nơi đều chấn động!

 

 

Chuẩn Đết

 

 

Mọi người đều nhìn Chiến hoàng tử. Tuổi của hắn, tuy không thể xem là trẻ lắm.

 

 

Nhưng chắc chắn không quá lớn.

 

 

Ở độ tuổi như vậy có thể trở thành Chuẩn Đế cũng đủ để thấy được sự yêu nghiệt của hắn.

 

 

"Không hổ danh là người của tộc Hiên Viên!"

 

 

Rất nhiều người đều vô cũng thán phục.

 

 

"Ồ, Chuẩn Đế?" Giọng điệu của Quân Tiêu Dao không mặn mà cũng không nhạt, cũng không thèm để ý.

 

 

"Đúng vậy, thiên phú của bổn hoàng tử không quá mạnh mẽ, năm ngàn năm †u thành Chuẩn Đế" Chiến hoàng tử nói.

 

 

Lời hẳn nói trông thì có vẻ khiêm tốn, nhưng trong giọng điệu không hề có chút khiêm tốn nào. Mà nghe thấy vậy, rất nhiều thiên kiêu có mặt ở đây đều phát ra tiếng hít một hơi lạnh.

 

 

Năm ngàn năm đã tu thành Chuẩn Đế.

 

 

Đây chắc chắn là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!

 

 

Phải biết ra, đối với những tu sĩ bình thường, vạn năm tu thành Chuẩn Đế thì đã coi là thiên tài trong thiên tài rồi, có thể được gọi là tuyệt đại thiên kiêu.

 

 

Mà Chiến hoàng tử chỉ mất năm ngàn năm.

 

 

"Năm ngàn năm?"

 

 

Quân Tiêu Dao cười một cái.

 

 

Không lâu nữa thân thể của hắn có thể đột phá Chuẩn Đế.

 

 

Về phần cảnh giới, hiển nhiên cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian. Năm ngàn năm Chuẩn Đế mà đã có thể ra vẻ tự kiêu.

 

 

Vậy Chuẩn Đế hai mươi tuổi như hẳn thì phải tính sao đây?

 

 

Cho dù Quân Tiêu Dao, cộng thêm những năm tháng ở Cửu Thiên Tiên Vực.

 

 

Vậy thì cũng chỉ mới bốn mươi năm mươi tuổi mà thôi.

 

 

Chiến hoàng tử được coi là yêu nghiệt trong yêu nghiệt

 

 

Vậy thì hắn chẳng phải là một sự †ồn tại không thể đo lường được sao?

 

 

Nhìn thấy vẻ mặt không quan tâm của Quân Tiêu Dao.

 

 

Chiến hoàng tử thản nhiên nói: "Chẳng qua là, hiện tại ta chỉ là linh thân đến đây, không phải bổn tôn, ngươi không cần phải lo lắng gì."

 

 

"Cái gì, linh thân?" Một số thiên kiêu cũng có chút chết lặng.

 

 

Bọn họ có thể cảm nhận được khí tức cường đại của Chiến hoàng tử vào lúc này.

 

 

Kết quả, chỉ là một linh thân.

 

 

Nói cách khác, chỉ sợ là trong số Chuẩn Đế, thực lực của Chiến hoàng tử chắc chắn là phi thường.

 

 

Quân Tiêu Dao thì lại miễn cưỡng nói: "Chẳng qua chỉ là một linh thân mà thôi, đừng có nói nhảm nhí gì nữa."

 

 

"Muốn ra mặt thay Sở Tiêu thì tới đây"

 

 

"Hừ, có gan lắm, vậy thì không cần lãng phí thời gian."

 

 

"Nếu như có thể chịu được một chiêu từ linh thân của ta, coi như ngươi thắng!" Chiến hoàng tử nói. Trong lời nói của hắn thể hiện rõ sự ra Vẻ.

 

 

Có thể tiếp được một chiêu của hắn, thì coi như thắng.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao nghe được những lời quen thuộc này, khẽ nghiêng đầu.

 

 

Đây không phải là lời thoại của hắn sao?

 

 

Âm!

 

 

Chiến hoàng tử ra tay, pháp lực mênh mông cuồn cuộn, giống như ngọn sóng màu vàng kim tầng tâng lớp lớp, tuôn trào mãnh liệt.

 

 

Sự rực rỡ vô cùng rực rỡ, phản ánh sự rộng lớn của vũ trụ.

 

 

Giống như một vũ trụ cổ xưa trấn áp đến.

 

 

Đây là đại thân thông kinh khủng của tộc Hiên Viên, Cửu Thiên Luyện Thần Ba.

 

 

Quét ngang đến, có thể phá vỡ chôn vùi tất cả!

 

 

Chiến hoàng tử vừa ra tay, cả vòm trời rung chuyển.

 

 

Những thiên kiêu nhân của Giới Trong Giới kia, mỗi người đều cảm nhận được nghẹt thở đến tột cùng.

 

 

Có thể nói, những thiên kiêu Giới Trong Giới này, đã có thể được coi là nhóm đầu trong số những thiên thiên kiêu của Giới Trong Giới.

 

 

Nhưng mà.

 

 

Chiến hoàng tử vừa ra tay, cho dù đó chỉ là một linh thân.

 

 

Khí tức của hẳn cũng đã khiến những thiên kiêu có mặt ở đây phải run rẩy, không thể chống lại được. "Quá đáng sợ, đây chính là thực lực của thiên kiêu của tộc Hiên Viên sao?"

 

 

"Rốt cuộc thì tộc Hiên Viên ở thế giới nào, chẳng lẽ còn thần bí siêu nhiên hơn Giới Trong Giới chúng ta sao?”

 

 

Có một vài thiên tài không nhịn được hít một hơi thật sâu.

 

 

Bây giờ, bọn họ mới hiểu được cái gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Chương 2948: Như Thị Ngã Trảm

 

 

Mà đối mặt với chiêu thức của Chiến hoàng tử.

 

 

Trong lòng Quân Tiêu Dao không khỏi dao động.

 

 

Tịnh chỉ thành kiếm.

 

 

Hàng tỷ tia sáng rực rỡ ngưng tụ, biến thành một luồng kiếm quang hùng vĩ, dường như đã chiếu rọi chư thiên hoán vũ, chúng sinh vạn linh.

 

 

Chính là Như Thị Ngã Trảm!

 

 

Kiếm khí mênh mông như sơn hải, trực tiếp cắt xuyên qua Cửu Thiên Luyện Thần Ba của Chiến hoàng tử.

 

 

Sắc mặt của Chiến hoàng tử đột nhiên thay đổi, không ngờ rằng Quân Tiêu Dao trực tiếp phá vỡ chiêu thức của hắn bằng một chiêu. Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.

 

 

Bóng dáng của Quân Tiêu Dao đột nhiên xuất hiện trước mặt Chiến hoàng tử.

 

 

Đơn giản, đấm một cái.

 

 

Không có bất cứ thứ gì lòe loẹt.

 

 

Ầm!

 

 

Quyền mang xé rách bầu trời.

 

 

Quân Tiêu Dao trực tiếp dạy Chiến hoàng tử cách làm người bằng một cú đấm.

 

 

Linh thân của hắn trực tiếp bị đánh nát, chia năm xẻ bảy!

 

 

Quân Tiêu Dao nói với ánh mắt thản nhiên: "Linh thân còn không chịu nổi được như vậy, phỏng chừng chân thân cũng không khá hơn bao nhiêu."

 

 

"Đây chính là vốn liếng để ngươi lên mặt trước mặt bổn thiếu chủ sao?" "Ngươi..."

 

 

Đồng tử của Chiến hoàng tử run rẩy, tóc tung bay, ánh mắt tập trung vào người Quân Tiêu Dao.

 

 

Trong mắt giống như chùm tia sáng như tia như lửa.

 

 

Tuy thái độ ngoài mặt vẫn bình tĩnh.

 

 

Nhưng trong long đã có chút không bình tĩnh.

 

 

Hắn có thể cảm nhận được Quân Tiêu Dao còn rất trẻ, rất rất trẻ.

 

 

Thậm chí còn vượt xa những gì hẳn tưởng tượng.

 

 

Mà trẻ tuổi như vậy, đã có chiến lực như vậy.

 

 

Chiến hoàng tử thậm chí còn nhận thấy rằng thân thể của Quân Tiêu Dao đã không thua kém gì Chuẩn Đế.

 

 

Chẳng qua chỉ là còn chưa đột phá bức tường ngăn cản kia mà thôi.

 

 

Trẻ tuổi như vậy, đã sắp tu thành nhục thân Chuẩn Đế.

 

 

Trong thế giới của hắn, có không?

 

 

Cho dù là đế tộc Vân kia, không, phải nói là...

 

 

Ở trong bọn họ, có tộc nhân như vậy sao?

 

 

Trong lòng Chiến hoàng tử không thể bình tĩnh được.

 

 

Một đòn của Quân Tiêu Dao đã khiến linh thân của Chiến hoàng tử vỡ †an tành.

 

 

Mà khi linh thân của Chiến hoàng tử sắp tan biến.

 

 

Hắn mở miệng nói: "Có lẽ sau này chúng ta còn có lúc gặp lại nhau, lúc đó có thể thật sự lĩnh giáo."

 

 

Lời vừa dứt, linh thân của Chiến vương đã tan biến.

 

 

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều im lặng không một tiếng động.

 

 

Bọn họ đã được nhìn thấy sự mạnh mẽ của Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhưng không ngờ là.

 

 

Cho dù đối mặt với tộc Hiên Viên trong truyền thuyết, Quân Tiêu Dao vẫn mạnh mẽ như vậy.

 

 

Dường như không có bất cứ ai hay thế lực nào có thể khiến hắn kiêng kị.

 

 

Sau khi linh thân của Chiến hoàng tử biến mất.

 

 

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn thế giới bị sương mù che phủ phía sau cánh cổng ánh sáng.

 

 

Hắn có thể cảm nhận được những quy tắc thiên địa cổ trong đó.

 

 

"Trước đó người kia nói rằng, ta vốn là người đến từ thế giới đó, chuyện này..."

 

 

Quân Tiêu Dao như đang suy nghĩ gì đó.

 

 

Nhưng bây giờ, hắn không thể tìm tòi nghiên cứu cái gì.

 

 

Bởi vì vẫn còn một số việc phải giải quyết.

 

 

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao tùy tiện giải quyết Chiến hoàng tử, sắc mặt Sở Tiêu trầm xuống.

 

 

Ngay cả Hiên Viên gia tộc cũng không thể áp chế được Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao đi tới bên cạnh tế đàn thanh đồng.

 

 

Đám mấy người Sở Tiêu, Đông Phương Hạo nhìn thấy vậy, chỉ giật giật khóe mắt, không có động tĩnh.

 

 

Cũng không phải là bọn bọn họ không muốn đoạt được Thánh Ấn Giới Tâm kia.

 

 

Mà là do đối mặt với Quân Tiêu Dao, căn bản là không có cơ hội chiến thắng.

 

 

Chứ đừng nói tới việc còn có một Lý Tiên Dao ở bên cạnh nhìn chăm chằm.

 

 

Quân Tiêu Dao tiếp nhận Thánh Ấn Giới Tâm.

 

 

Trong một thời gian ngắn đã cảm giác như chúa tể của thiên địa.

 

 

Tuy Thánh Ấn Giới Tâm này không thể trực tiếp biến Quân Tiêu Dao trở thành chủ nhân của Giới Trong Giới giống như Vũ Trụ Chi Thai.

 

 

Nhưng cũng đủ để hắn lực lượng và có tiếng nói rất lớn ở Giới Trong Giới.

 

 

Ít nhất thì không ai có thể dễ dàng uy hiếp hắn.

 

 

Mà cũng ngay trong lúc này. Trong đầu Âm Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện âm thanh máy móc của hệ thống.

 

 

"Ting, chúc mừng kí chủ, đã đến nơi đánh dấu, có đánh dấu hay không?”

 

 

"Đánh dấu!"

 

 

"Ting, chúc mừng kí chủ, đánh dấu phần thưởng bảy sao, Tứ Long Thí Đế đại trận!"

 

 

"Tứ Long Thí Đế đại trận?"

 

 

Lúc này, một dòng thông tin chảy vào trong đầu Quân Tiêu Dao.

 

 

Hắn hiểu ra ngay lập tức.

 

 

Tứ Long Thí Đế đại trận này là đại trận cực kỳ mạnh mẽ được tạo ra bằng cách sử dụng bốn con rồng khí vận của Giới Trong Giới làm mắt trận, cộng thêm các loại thiên địa kỳ vật

 

 

Sức mạnh của bản thân đại trận pháp có thể gây ra uy hiếp khổng lồ đối với Đại Đế.

 

 

Nếu không thì đã không có cái tên Thí Đế.

 

 

Mà nếu có bốn vị Đại Đế khống chế mắt trận ở bốn phía, vậy thì e là cho dù có Đại Đế mạnh hơn nữa rơi vào đó cũng có nguy cơ ngã xuống.

 

 

"Cũng không tệ."

 

 

Quân Tiêu Dao âm thầm gật đầu.

 

 

Tuy đây không phải là bảo bối nghịch thiên gì.

 

 

Nhưng cũng rất thực dụng.

 

 

Quan trọng nhất là Quân Tiêu Dao cảm thấy e là Huất tộc đã chú ý tới vũ trụ Huyền Hoàng.

 

 

Nếu như có thể bày trước Tứ Long Thí Đế đại trận.

 

 

Đến lúc đó chắc chắn sẽ mang đến cho Huất tộc một "kinh hỉ" cực kỳ lớn.

 

 

Hơn nữa, nếu người bình thường nhận được Tứ Long Thí Đế đại trận này thì cũng vô dụng.

 

 

Bởi vì căn bản là không có nguyên liệu.

 

 

Mà trước mắt, bốn con rồng khí vận đều đã được đặt trước mặt hắn.

 

 

Còn có nhiều thần tài hiếm có mà người khác khó có thể sưu tập được.

 

 

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, cũng chỉ là vấn đê một câu nói.

 

 

Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới thực sự có năng lực bố trí được đại trận này.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng thu hồi bốn con rồng khí vận trên tế đàn thanh đồng.

 

 

Mà Sở Tiêu và Đông Phương Hạo chỉ có thể trơ mắt nhìn Quân Tiêu Dao độc chiếm con rồng khí vận.

 

 

Cũng không dám ý kiến gì.

 

 

"Kết thúc."

 

 

Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng thở ra.

 

 

Hành trình ở vùng đất tâm giới coi như là đã kết thúc.

 

 

Đối với hắn mà nói thì có thể coi là viên mãn.

 

 

Cơ duyên nên đạt được cũng đã đạt được, phần thưởng đánh dấu cũng đã nhận được.

 

 

Còn về việc người khác có viên mãn hay không viên mãn thì không liên quan gì đến Quân Tiêu Dao. Chương 2949: Kích hoạt phần thưởng đánh dấu

 

 

Sắc mặt của Sở Tiêu âm trầm đến mức có thể chảy ra nước.

 

 

Tuy hắn cũng muốn bản thân nhân nhịn.

 

 

Nhưng chung quy thì vẫn cảm thấy, tạm nhẫn nhịn thì càng nghĩ càng tức giận, lùi lại một bước thì càng nghĩ càng thiệt thòi.

 

 

Đông Phương Hạo cũng không khá hơn là bao, thật ra tình thế của hắn hiện tại cũng có thể coi là cực kỳ nguy hiểm.

 

 

"Sở huynh, chúng ta lui trước đi." Đông Phương Hạo nói.

 

 

Tuy Sở Tiêu không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể rời đi.

 

 

Chỉ là hắn chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ cuộc.

 

 

Sở Tiêu cảm thấy cơ hội tiếp theo của mình chính là ở tộc Hiên Viên.

 

 

Nhìn thấy hai người rút lui, Quân Tiêu Dao cũng không làm gì cả.

 

 

Sở Tiêu hẳn là vẫn có cơ duyên ở trong tộc Hiên Viên.

 

 

Mà Đông Phương Hạo cũng cần để hắn phát triển một thời gian, để cho Phệ Đạo Thánh Thể của hắn có thể nuốt chứng thêm đạo tặc.

 

 

Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không có ý định ra tay.

 

 

Sau đó, tất cả những thiên kiêu còn sống còn lại đều chuẩn bị rút lui khỏi vùng đất tâm giới.

 

 

"Đi thôi."

 

 

Quân Tiêu Dao nói với mọi người.

 

 

Cùng lúc đó, tại cửa vào vùng đất tâm giới, bên ngoài Hư Không Đại Liệt Cốc.

 

 

Tu sĩ từ mọi thế lực đang ở đây chờ đợi thiên kiêu nhà mình trở về.

 

 

Mà người ít lo lắng nhất đương nhiên là thế lực Tam Hoàng.

 

 

Bởi vì mọi người trong thế lực Tam Hoàng đều cảm thấy rằng vì mỗi người bọn họ đều có yêu nghiệt thiên kiêu đứng đầu, sẽ không có vấn đề gì.

 

 

Mà theo việc thời gian trôi qua.

 

 

Một số người nữa đến đây, chuẩn bị tiếp đón thiên kiêu nhà mình.

 

 

Mà bên phía Thiên Hoàng các, một người phụ nhân làn da trắng nõn, duyên dáng sang trọng đích thân đến đây.

 

 

Rõ ràng là Ân Ngọc Dung!

 

 

Ân Ngọc Dung đến đây hiển nhiên không phải là vì Lê Tiên Dao. Mà là vì con trai ruột của mình, Lê Hành.

 

 

Bà cũng muốn biết rốt cuộc thì con trai nhà mình đạt được cơ duyên như thế nào ở vùng đất tâm giới.

 

 

Rốt cuộc thì Lê Tiên Dao kia có cho Lê Hành một vài cơ duyên không?

 

 

Trong khi tất cả các thế lực đang chờ đợi cũng đã bắt đầu có một số thiên kiêu đi ra từ vùng đất tâm giới.

 

 

Nhưng rõ ràng là nhân số đã ít đi đáng kể.

 

 

Mà trong lúc chờ đợi như thế này.

 

 

Một bóng người chật vật đột nhiên lao ra từ đó.

 

 

Ánh mắt của một số người tùy ý nhìn sang, ngay lập tức ngây ngẩn cả người.

 

 

"Ta có nhìn lầm không vậy, người đó hình như là con trai của Lê Thánh, Lê Hành?"

 

 

"Hắn... rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?"

 

 

Rất nhiều người đều ngạc nhiên, cảm thấy không thể nào tưởng tượng được.

 

 

Tuy Lê Hành là cha nhị đại nổi tiếng ở Giới Trong Giới nhưng cũng không có nghĩa là bản thân hắn là một tên phế vật.

 

 

Tuy hắn không bằng Lê Tiên Dao ở mọi phương diện nhưng dù sao hẳn cũng là một vị thiên kiêu nhân kiệt, làm sao có thể chật vật như vậy được?

 

 

"Chẳng lẽ có người dám ra tay với Lê Hành?”

 

 

"Không có khả năng, tất cả mọi người ở Giới Trong Giới đều biết hắn là con trai Lê Thánh, ai dám ra tay với hắn?" Thế lực khắp nơi có mặt tại đây đều đang thầm lao nhao thảo luận.

 

 

Bên phía Thiên Hoàng các.

 

 

Nhìn thấy Lê Hành cả người chật vật.

 

 

Ấn Ngọc Dung thật sự không thể tin vào mắt mình.

 

 

Đó chính là con trai của bà, làm sao có thể thê thảm như vậy?

 

 

"Hành Nhi, con đây là, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?"

 

 

Ân Ngọc Dung lách mình đi đến trước mặt Lê Hành, sắc mặt tái nhợt, vừa đau lòng vừa tức giận. Ai dám làm điều này với con trai bàt

 

 

"Mẹ!"

 

 

Nhìn thấy Ân Ngọc Dung, Lê Hành không khỏi cảm thấy bi thương từ tận đáy lòng, không nhịn được mà bật khóc. Không còn cách nào nữa rồi, chuyện thê thảm như vậy, nếu xảy ra với bất kỳ nam nhân nào đều sẽ khiến người ta muốn khóc.

 

 

"Hành Nhi, đừng khóc, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?" Ân Ngọc Dung đau lòng nói.

 

 

"Mẹ, hài nhi không còn nữa rồi." Lê Hành khóc lóc kể lể nói.

 

 

"Con không còn gì?" Ân Ngọc Dung sửng sốt.

 

 

"Hài nhi đã không còn tư cách làm nam nhân nữa rồi." Vẻ mặt Lê Hành như đưa đám.

 

 

"Cái gì?"

 

 

Ân Ngọc Dung nghe thấy vậy, sắc mặt ngay lập tức trằng bệch, đầu óc quay cuồng.

 

 

Ánh mắt bà nhìn qua, phát hiện trên người Lệ Hằng quả thực đầy máu.

 

 

Ân Ngọc Dung suýt nữa là ngừng thởt

 

 

Con trai nàng không có con cái nữa rồi!

 

 

"Ai, rốt cuộc là ai vậy?"

 

 

"Ai dám ra tay với con, vi nương muốn khiến hắn ta sống không bằng chết!"

 

 

Gương mặt trắng nõn ung dung của Ân Ngọc Dung cũng trở nên vặn vẹo vì tức giận tột độ.

 

 

Ai dám tàn nhãn với con trai bà như vậy!

 

 

"Con tiểu tiện nhân Lê Tiên Dao kia đâu, nó không bảo vệ con sao, làm ăn cái gì không biết!"

 

 

Ân Ngọc Dung kinh sợ phẫn uất.

 

 

Thậm chí còn đổ sự tức giận này lên đầu Lê Tiên Dao.

 

 

Theo bà thì Lê Tiên Dao bảo vệ Lê Hành là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

 

 

Thậm chí chỉ sợ cho dù Lê Tiên Dao dùng tính mạng để bảo vệ thì cũng phải che chở cho Lê Hành.

 

 

Mà vào lúc này, ở ở bên trong vùng đất tâm giới lại có ánh sáng rực rỡ lóe lên.

 

 

Một số bóng người xuất hiện.

 

 

Đám Quân Tiêu Dao cũng ở trong số đó.

 

 

Mà Lê Tiên Dao tất nhiên là cũng đi ra cùng.

 

 

Vừa nhìn thấy Lê Tiên Dao, Ân Ngọc Dung tức giận dâng trào lửa giận.

 

 

Như thể muốn trút hết tức giận ưu tư lên người Lê Tiên Dao. Bà giống như một cái ống bơm hơi. "Con tiểu tiện nhân nhà ngươi, lăn tới đây!"

 

 

Ân Ngọc Dung quát lớn.

 

 

Vốn dĩ, ở trước mặt người ngoài, đối mặt với Lê Tiên Dao, Ân Ngọc Dung còn có thể kiềm chế một chút, làm bộ làm tịch một chút.

 

 

Nhưng hiện tại, Lê Hành bị thương nặng như vậy, lại có khả năng đoạn tử tuyệt tôn.

 

 

Ân Ngọc Dung cũng không diễn tiếp được nữa, trực tiếp lộ ra vẻ mặt hung dữ.

 

 

"Mẹ, có chuyện gì vậy?"

 

 

Lê Tiên Dao bước tới trước.

 

 

Mà Lê Hành nhìn thấy Quân Tiêu Dao, thì giống như thể nhìn thấy ma quỷ, thân thể co lại run rẩy.

 

 

Điều khiến đầu óc hắn trống rỗng hơn nữa chính là. Tại sao Lê Tiên Dao lại đi ra cùng với Quân Tiêu Dao? Chương 2950: Hành hung phu nhân các chủ Thiên Hoàng các

 

 

"Hỏi ta xảy ra chuyện gì, ngươi nói thử coi, xem xem ca ca ngươi bị thương nặng đến thế nào?!"

 

 

"Ngươi làm ăn cái kiểu gì không biết, bảo ngươi bảo vệ Hành Nhi. Chẳng lẽ là ngươi đi tìm cơ duyên một mình?”

 

 

Hàm răng bạc của Ân Ngọc Dung cũng sắp bị cắn nát.

 

 

"Huynh trưởng hắn..."

 

 

Lê Tiên Dao cũng sửng sốt.

 

 

Sau khi biết được tình huống của Lê Hành, Lê Tiên Dao cũng nhất thời không nói nên lời.

 

 

Khi đó Quân Tiêu Dao chỉ nói với nàng là chỉ cho Lê Hành một hình phạt nho nhỏ. Nhưng hình phạt "nho nhỏở' này cũng có hơi thê thảm rồi.

 

 

Đây chính là đoạn tử tuyệt tôn đó.

 

 

"Mẹ, chuyện là thế này..."

 

 

Lê Tiên Dao muốn giải thích.

 

 

Nhưng làm sao Ân Ngọc Dung có thể nghe tiếp nữa.

 

 

"Tiện nhân, đồ vô dụng!"

 

 

Ân Ngọc Dung giơ tay lên, định tát vào mặt Lê Tiên Dao một. Mà Lê Tiên Dao không hề trốn tránh, cũng không thực hiện bất kỳ động thái nào.

 

 

Nàng đã quen với chuyện như vậy từ lâu rồi.

 

 

Chỉ cần Ân Ngọc Dung tức giận, bình thường cũng sẽ trút giận lên người.

 

 

Mà ngay khi tay của Ân Ngọc Dung sắp tát vào mặt Lê Tiên Dao.

 

 

Một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay Ân Ngọc Dung.

 

 

Tất nhiên là Quân Tiêu Dao.

 

 

Ánh mắt của hắn lạnh như băng nhìn Ân Ngọc Dung.

 

 

Tuy là vì mối quan hệ của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Quân Tiêu Dao vốn chỉ có ấn tượng tiêu cực về phụ nhân này.

 

 

Nhưng giờ phút này, nhìn thấy sự hung ác chua ngoa của Ân Ngọc Dung, Quân Tiêu Dao vẫn cảm thấy có chút buồn nôn.

 

 

"Quân công tử..."

 

 

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đứng chắn ngay trước mặt mình, Lê Tiên Dao sửng sốt.

 

 

"Ngươi là ai!"

 

 

Ân Ngọc Dung quát lớn. "Mẹ, là hẳn, là hắn, chính là hắn, hắn là thiếu chủ đế tộc Vân thị, cũng là người ra tay với con!"

 

 

Lê Hành lui ra xa, giọng nói mang theo sự run rẩy.

 

 

“Cái gì, chính là ngươi!"

 

 

Đồng tử của Ân Ngọc Dung bùng cháy.

 

 

Là chính thê của Lê Thánh, tu vi của bản thân Ân Ngọc Dung cũng rất tốt, ở cảnh giới Chuẩn Đế.

 

 

Nhưng mà ngay lúc bà sắp bùng nổ khí tức sức mạnh.

 

 

Bàn tay của Quân Tiêu Dao cũng bóp mạnh lại!

 

 

Ngay lập tức!

 

 

Ân Ngọc Dung phát ra tiếng hét thảm, sắc mặt vặn vẹo.

 

 

Cổ tay bà vươn ra định tát Lê Tiên Dao hẳn là đã bị Quân Tiêu Dao trực tiếp bóp nát!

 

 

Xương cổ tay vỡ vụn!

 

 

Sau đó, Quân Tiêu Dao hung hăng mà tát vào mặt Ân Ngọc Dung.

 

 

"Miệng của ngươi phải được sửa chữa cho thật tốt."

 

 

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

 

 

Sau đó là một loạt những cái tát.

 

 

Hung hắn tát Ân Ngọc Dung từ một mỹ phụ nhân kiều diễm thành đầu heo nữ xinh đẹp và quyến rũ, vào đầu lợn, khiến hai má sưng to.

 

 

Lực của một cái tát của Quân Tiêu Dao, có thể tưởng tượng được.

 

 

Nếu như không phải là muốn để Đông Phương Ngạo Nguyệt đích thân báo thù.

 

 

Một cái tát của Quân Tiêu Dao có thể đập nát đầu Ân Ngọc Dung.

 

 

Chẳng qua là cho dù Quân Tiêu Dao có nương tay.

 

 

Xương mặt xương gò má trên mặt của Ân Ngọc Dung đều bị đánh nát, sung huyết, bầm tím vô cùng.

 

 

"Làm càn, ta là vợ của Lê Thánh, phu nhân của các chủ Thiên Hoàng các!"

 

 

Ân Ngọc Dung không nhịn được mà khàn giọng thét lên.

 

 

"Tiện phụ!"

 

 

Trong mắt của Quân Tiêu Dao, hiếm có nữ nhân nào nào có thể khiến cho hắn cảm thấy ghê tởm như vậy.

 

 

Ân Ngọc Dung này có thể được coi như là hiếm có.

 

 

Quân Tiêu Dao nhấc chân lên, đạp vào ngực Ân Ngọc Dung.

 

 

Lực của cú đạp này trực tiếp làm gãy xương lồng ngực của Ân Ngọc Dung.

 

 

Đá tất cả những cái lồi thành lõm.

 

 

Ân Ngọc Dung nôn ra máu và bay ra ngoài.

 

 

Mà các thể lực khắp nơi có mặt ở đây thì đều trợn mắt há mồm

 

 

Hay lắm.

 

 

Hành hung phu nhân của các chủ Thiên Hoàng các Lê Thánh.

 

 

Đúng là lần đầu nhìn thấy, mở rộng tâm mắt.

 

 

Mà bản thân Ân Ngọc Dung cũng ngây cả người.

 

 

Nàng không ngờ là Quân Tiêu Dao lại ra tay quyết đoán như vậy.

 

 

Sau khi Ân Ngọc Dung phản ứng lại, cũng bộc phát tu vi Chuẩn Đế.

 

 

Bà cho rằng vừa rồi do mình vội vàng không kịp chuẩn bị nên mới bị ngược đãi như vậy.

 

 

"Chết đi!"

 

 

Tức giận tột độ khiến Ân Ngọc Dung mất đi lý trí.

 

 

Bà ta không quan tâm Quân Tiêu Dao trước mặt có thân phận gì.

 

 

Bà ta chỉ muốn khiến Quân Tiêu Dao chết.

 

 

Tuy nhiên, khóe miệng Quân Tiêu Dao cong lên một vòng cung lạnh như băng, trên lòng bàn tay xuất hiện một thánh ấn cổ xưa.

 

 

Đó chính là Thánh Ấn Giới Tâm!

 

 

Thánh Ấn Giới Tâm là cổ khí bản nguyên của Giới Trong Giới, năng lực phi phàm. Không chỉ bản nguyên Giới Trong Giới mênh mông vô tận mà còn có thể điều động thiên địa đại thiến của Giới Trong Giới bất kỳ lúc nào.

 

 

Tuy không giống như Vũ Trụ Chi Thai khiến Quân Tiêu Dao trở thành chủ nhân của Giới Trong Giới nhưng cũng cho Quân Tiêu Dao quyền hành cực lớn.

 

 

Ít nhất là ở Giới Trong Giới, hắn không cần kiêng nể bất kỳ tồn tại nào.

 

 

Ngay vào lúc Ân Ngọc Dung ra tay, Quân Tiêu Dao lập tức thúc giục lực lượng Thánh Ấn Giới Tâm.

 

 

Ngay lập tức, cả thiên địa vũ trụ đều ầm ầm rung động, trong hư không có từng luồng thần liên pháp tắc sáng chói hiện ra.

 

 

Đây là thần liên quy tắc nguyên bản nhất của Giới Trong Giới.

 

 

Từng luồng thần liên quy tắc như rồng xuyên thủng về phía Ân Ngọc Dung.

 

 

Sắc mặt Ân Ngọc Dung hoảng sợ thay đổi.

 

 

Bà ta cảm thấy một thế giới vô tận đang nghiền nát nàng.

 

 

Đây không phải thứ mà Chuẩn Đế có thể chống lại.

 

 

Ầm!

 

 

Nhưng chỉ trong chốc lát Ân Ngọc Dung đã bị đánh trúng, miệng phun ra máu tươi.

 

 

Quần áo trên người đều rách nát.

 

 

Ánh mắt của những người xung quanh đều sáng lên. Ân Ngọc Dung này là phu nhân các chủ Thiên Hoàng các cao quý.

 

 

Bây giờ lại chật vật như vậy, khiến người ta cười thầm.

 

 

Tuy Ân Ngọc Dung này có thanh danh tồi tệ nhưng dáng người lại không †Ệ. "AI"

 

 

Phát hiện ra trạng thái của bản thân, Ân Ngọc Dung gào rít lên, nhưng ngay sau đó thần liên quy tắc lại trực tiếp trói buộc chân tay bà ta lại, như tử hình trước mặt mọi người.

 

 

"Mẫu thân!"

 

 

Lê Hình không nhịn được hét lên.

 

 

Mẫu tử bọn họ quá khổ đi.

 

 

Một người thê thảm chật vật, đoạn tử tuyệt tôn. Một người bị đánh mặt trước công chúng, mất hết mặt mũi.

 

 

"Các ngươi thất thân làm gì, mau giết hắn đi!" Ân Ngọc Dung khàn giọng gào lên với các tu sĩ cường giả của Thiên Hoàng các.

 

 

Một số tu sĩ Thiên Hoàng các nhìn đến ngẩn ngơ.

 

 

Nghe thấy tiếng hét của Ân Ngọc Dung mới phục hồi tinh thần lại. Nhưng mà bọn họ lại không có động tác gì, đưa mắt nhìn nhau.
Bình Luận (0)
Comment