Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2963 - Chương 3036: Âm Mưu Đáng Sợ, Lại Chiêu Thức Cũ, Huyền Dương Đại Đế Xuất Hiện

Chương 3036: Âm mưu đáng sợ, lại chiêu thức cũ, Huyền Dương Đại Đế xuất hiện Chương 3036: Âm mưu đáng sợ, lại chiêu thức cũ, Huyền Dương Đại Đế xuất hiệnChương 3036: Âm mưu đáng sợ, lại chiêu thức cũ, Huyền Dương Đại Đế xuất hiện

 

 

"Vân Tiêu thiếu chủ, ngươi là có ý gì?"

 

 

Vẻ mặt Hoàng Phủ Thuần Quân có chút khựng lại.

 

 

Dù có trưng ra bộ dạng khẩu phật tâm xà, hẳn vẫn là người tâm cơ thâm hiểm.

 

 

Bị làm nhục trước mặt mọi người, ai cũng khó có thể cười giả lả cho được.

 

 

Vẫn có thể cười, vậy chẳng khác nào một tên đần độn.

 

 

Khóe miệng Quân Tiêu Dao xuất hiện một điệu cười mỉa mai nói: "Đề nghị của ngươi, khiến cho bổn thiếu chủ hoài nghỉ về chỉ số thông minh của ngươi." "Ải Trấn Ma, vốn dĩ là địa bàn của phụ thân ta, cha truyền con nối, là lẽ đương nhiên."

 

 

"Nhưng ngươi lại nói muốn thông qua so tài để quyết định ra người nắm quyền ở ải Trấn Ma, bổn thiếu chủ hỏi ngươi, quyền lực này, hà cớ gì lại phải tranh giành với ngươi?"

 

 

"Đồ vốn dĩ thuộc về ta, lại cứ khăng khăng đấu với ngươi một trận, ngươi nói xem não của ngươi có phải có vấn đề hay không?"

 

 

Quân Tiêu Dao thẳng thắng nói ra, đơn giản chính là vả thẳng vào mặt!

 

 

Đề nghị này của Hoàng Phủ Thuần Quân, rõ ràng là đánh tráo khái niệm, muốn gài bây Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao mà đồng ý chính là rơi vào bây.

 

 

Quân Tiêu Dao nói ra những lời này, bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh, có chút ngại ngùng.

 

 

Ánh mắt của những người khác nhìn Hoàng Phủ Thuần Quân cũng có chút ý vị.

 

 

Giống như đang nhìn một đứa trẻ bị thiểu năng.

 

 

Dựa vào tính cách và sự kiềm chế của Hoàng Phủ Thuần Quân, đã có chút không giữ vững được nét mặt luôn cười mỉm.

 

 

"Nếu như Vân Tiêu thiếu chủ để ý, vậy ta đương nhiên cũng có thể đưa ra một cái giá.." Hoàng Phủ Thuần Quân nói.

 

 

"Ngươi đưa ra một cái giá?"

 

 

"Xin hỏi cái giá ngươi đưa ra như thế nào, mới có thể so sánh được với quyền lực ở ải Trấn Ma này?" Là một trong chín đại quan của thành lũy Tam Hoàng, quyền lực của ải Trấn Ma, đương nhiên không phải là thứ mà người bình thường có thể làm chủ được.

 

 

Trong ải Trấn Ma, còn có một số lượng lớn Trấn Giới quân.

 

 

Đây cũng được coi là lực lượng không thể xem nhẹ.

 

 

"Cái này..."

 

 

Nét mặt Hoàng Phủ Thuần Quân hơi khựng lại.

 

 

"Hay là, ngươi muốn đổi quyền lực ở ải Dương Cốc, để lấy quyền lực ở ải Trấn Ma của ta?"

 

 

Đáy mắt Quân Tiêu Dao có chút khó đoán, sắc mặt bình thản nói.

 

 

"Ngươi...

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân vừa định mở miệng nói, tâm trạng có chút bị chấn động.

 

 

Tên Quân Tiêu Dao này, vậy mà lại gài bấy hắn!

 

 

Nếu như hắn thật sự đồng ý, đến lúc phát sinh chuyện ngoài ý muốn, vậy thì còn thê thảm hơn cả Hồng Trân Đế Tử.

 

 

Hồng Trần Đế Tử, nhiều nhất cũng chỉ thua một thương hội Hồng Trần, nhưng nếu hắn thua, cái mất đi chính là quyền lực ở ải Dương Cốc.

 

 

E là cha hắn sẽ treo hắn lên mà đánh.

 

 

"Tâm tư thật thâm trầm ...' Ánh mắt Hoàng Phủ Thuần Quân dừng lại.

 

 

Tên Quân Tiêu Dao này, tâm kế quá ghê gớm rồi.

 

 

Lập mưu tính kế hắn còn khó hơn lên trời. Trước đây Hoàng Phủ Thuần Quân đã từng nghe qua rất nhiều chuyện có liên quan đến Quân Tiêu Dao, cũng đã phân tích rất nhiều, nhưng sau khi thật sự giao chiến, hắn mới hiểu rằng, quả thật Quân Tiêu Dao là một nhân vật lòng dạ thâm sâu khó lường!

 

 

Hắn khiến người khác kiêng nể, thậm chí không phải là thực lực, mà là sự khôn ngoan và tâm kế quái dị!

 

 

"Sao vậy, Hoàng Phủ Thuần Quân, không dám đánh cược sao?"

 

 

Quân Tiêu Dao chắp tay sau lưng, trong mắt toàn là ý cười.

 

 

Tên Hoàng Phủ Thuần Quân này so với Hồng Trần Đế Tử vẫn là hữu dụng hơn.

 

 

Nếu như hắn thật sự đồng ý, vậy thì sắp có trò vui để xem rồi.

 

 

"À đúng rồi, nếu như không có sự gan dạ sáng suốt thì đã không tới tranh giành quyền lực ở ải Trấn Ma rồi!"

 

 

"Cũng phải, nếu ngay cả chút gan dạ này cũng không có, không biết xấu hổ đến tranh giành ải Trấn Ma của ta, vậy không phải là khiến cho người khác cười rụng cả răng sao!"

 

 

Các tướng lĩnh binh sĩ ở phía ải Trấn Ma đều rộ lên tiếng cười nhạo, la ó.

 

 

Tâm trạng bọn họ không tốt, hiện tại toàn bộ đều phát tiết ra, mỉa mai chê cười.

 

 

Đối mặt với nhiều sự châm biếm và tiếng rít như vậy, sắc mặt Hoàng Phủ Thuần Quân không hề thay đổi, nhưng đáy mắt thoáng qua một tia sáng lạnh.

 

 

Ở một bên, sắc mặt Hoàng Phủ Tịnh, biểu cảm có chút phức tạp.

 

 

Trước đây nàng sớm đã tiếp xúc qua với Quân Tiêu Dao ở ải Đông Lĩnh, biết vê con người hẳn.

 

 

Nhưng cũng chỉ cho rằng, Quân Tiêu Dao có thể so tài với Hoàng Phủ Thuần Quân.

 

 

Cho đến hiện tại, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, Hoàng Phủ Thuần Quân bị cho ăn hành, bị người khác tính kế áp chế mọi mặt.

 

 

Có thể nói, Hoàng Phủ Thuần Quân, đã trở thành hòn đá cho Quân Tiêu Dao đạp lên.

 

 

Ngược lại khiến cho uy danh của Quân Tiêu Dao tại ải Trấn Ma tiến thêm một bậc.

 

 

Có điều ở thời điểm hiện tại, trong không trung của ải Trấn Ma, bỗng dưng xuất hiện một thần hoa rực rỡ chói mắt.

 

 

Giống như một mặt trời chói lóa đang giáng lâm, sự dao động của nó gây ra một sự áp bức cho ải Trấn Ma! Tất cả mọi người đều cảm nhận được một loại đại thế huy hoàng, sức mạnh đó giống như biển rộng.

 

 

Vô số người ở đây đều cảm nhận được một loại áp lực khủng khiếp đến nghẹt thở.

 

 

Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên.

 

 

Một thân hình cao lớn uy nghiêm, nổi lên từ thần hoa rực rỡ đến chói mắt.

 

 

Giống như giống như một vị thần Thái Dương, ngự trị mọi chúng sinh!

 

 

Là cường giả mạnh nhất của Đế tộc Hoàng Phủ, một trong Cửu Đại Quan, là người trấn thủ ải Dương Cốc, Huyền Dương Đại Đế, Hoàng Phủ Huyền Dương!

 

 

"Phụ thân..."

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân thấy vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng gật đầu. Những người còn lại của Đế tộc Hoàng Phủ, cũng nhất tề chắp tay, vô cùng cung kính.

 

 

Địa vị của Hoàng Phủ Huyền Dương tại Đế tộc Hoàng Phủ, cũng tương đương với địa vị của Vân Thiên Nhai ở Đế tộc Vân thị, có thể xem là trụ cột của gia tộc.

 

 

"Là Huyền Dương Đại Đết"

 

 

Tất cả mọi người ở quảng trường, nhìn thấy Huyền Dương Đại Đế, vẻ mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

 

Sau đó đều chắp tay cúi chào.

 

 

Người trấn giữ Cửu Đại Quan, mỗi một vị đều là tuyệt thế vô song, vượt lên trên tất cả chúng sinh, bảo vệ thành lũy 'Tam Hoàng, đáng kính vô cùng.

 

 

Đây chính là uy nghiêm của người thủ quan!

 

 

Quân Tiêu Dao thấy vậy, cũng bình tĩnh chắp tay nói: "Vãn bối Vân Tiêu, bái kiến Hoàng Phủ tiền bối." Chương 3037: Kẻ đứng thứ hai trong Ngũ Hổ Thần Tướng Huyền Dương Đại Đế này, suy cho

 

 

cùng cũng là người ngang vai vế với phụ thân của hắn, vẫn nên làm ra dáng vẻ nên có.

 

 

Có điều Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được, Huyền Dương Đại Đế này không phải bản thể giáng lâm, mà là hình chiếu linh thân.

 

 

Nhưng cho dù chỉ là một hình chiếu, thì loại áp lực này cũng quá kinh người rồi, không hổ là người thủ quan.

 

 

Ánh mắt của hình chiếu Huyền Hoàng Đại Đế cũng nhìn xuống Quân Tiêu Dao.

 

 

Dù là ai đi nữa, bị một vị cường đế giả như vậy nhìn chăm chú, đều sẽ sinh ra áp lực. Nhưng Quân Tiêu Dao đứng chắp tay sau lưng, thần sắc lãnh đạm, biểu cảm ung dung.

 

 

Sau một chốc, Huyền Dương Đại Đế mới lạnh nhạt nói: "Hổ phụ sinh hổ tử, đích tử của Thiên Nhai đạo huynh, không tệ."

 

 

Có thể được người thủ quan đánh giá một câu như vậy, đã là một sự công nhận to lớn rồi.

 

 

"Tiền bối quá khen rồi."

 

 

Quân Tiêu Dao ngược lại đáp lại một câu vô thưởng vô phạt, không hề có bất ký ý tứ thụ sủng nhược kinh.

 

 

Không ai có đủ tư cách để bình phẩm hắn, hắn cũng không phải là người mà bất cứ người nào cũng có thể bình phẩm.

 

 

"Có điều... ngươi tuổi còn quá trẻ, đổi lại là ngũ tiên Vân tộc tới, ngược lại có thể trấn giữ ải Trấn Ma." Hình chiếu Huyền Dương Đại Đế lãnh đạm nói.

 

 

Ý là Quân Tiêu Dao hiện tại không có năng lực để thế chỗ phụ thân của hắn tiếp quản ải Trấn Ma.

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân nhìn vào Quân Tiêu Dao, trong mắt cũng mang theo ý cười.

 

 

Ngay cả hình chiếu phụ thân của hắn Huyền Dương Đại Đế cũng đã xuất hiện rồi.

 

 

Để xem Quân Tiêu Dao còn có đường lui nào nữa không?

 

 

Trừ phi các cường giả Vân Tộc Ngũ Tiên xuất hiện.

 

 

Những người còn lại, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên Quân Tiêu Dao.

 

 

Đối mặt với Huyên Dương Đại Đế, một người thủ quan có địa vị cao quý như vậy, Quân Tiêu Dao nên làm thế nào mới tốt đây?

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao lại nhẹ nhàng thở dài nói: "Hoàng Phủ Tiền Bối nói không sai, hoặc là hiện tại, ta đích xác không có tư cách tiếp quản ải Trấn Ma, nhưng mà..."

 

 

"Còn vị này thì sao?"

 

 

Quân Tiêu Dao dừng lại một chút, trực tiếp lấy ra một món đồ!

 

 

Là một lệnh bài kim quang óng ánh!

 

 

Chính vào lúc Hiên Viên lệnh được lấy ra, thiên địa thanh không dường như đều tách ra một khe nứt cực lớn.

 

 

Một thân hình to lớn vô biên, mang theo áp lực cuồn cuộn ngất trời, bước ra từ những vết nứt!

 

 

Vóc dáng đó cực kỳ đồ sộ, dường như sánh với cả mặt trăng mặt trời. Khí tức cũng cực kỳ thâm trầm hỗn độn, đảo loạn khí cơ đất trời!

 

 

Cả người hắn bao phủ bởi một bộ giáp sắt màu vàng đen xen kẽ, thậm chí còn cả đeo mặt nạ. Trông hắn sừng sững như một ngọn thái cổ thần sơn, chỉ đứng đó thôi như cũng có thể trấn áp mười phương thiên hạ.

 

 

Nhìn thấy bóng dáng kia xuất hiện tất cả mọi người đứng đây đều cảm thấy nghẹt thở. Vài người có lai lịch khá lớn tuổi như lão Túc vậy mà khuôn mặt cũng đông cứng lại, sau đó ánh mắt hiện lên vẻ xúc động cùng chấn động, không kìm được nói.

 

 

"Vị kia... lẽ nào là người đứng thứ hai trong Ngũ Hổ Thần Tướng, Trấn Nhạc Đại Đế Vương Trấn Nhạc!"

 

 

Ngũ Hổ Thần Tướng, ai ai trong Giới Hải cũng biết nhưng không phải ai cũng được gặp qua. Mà sau khi nghe thấy lời của lão Túc ngay cả một số tu sĩ trẻ tuổi vẻ mặt cũng cứng đờ, hiện lên một sự khiếp sợ.

 

 

Không ngờ bọn họ cũng có thể tận mắt nhìn thấy tùy tùng của Hiên Viên đại đế, Ngũ Hổ Thần Tướng?

 

 

Đây chắc chăn là mơ!

 

 

Trong chốc lát ải Trấn Ma trở nên nhốn nháo.

 

 

Ngũ Hổ Thần Tướng thân là tùy tùng của Hiên Viên Đại Đế, trong Giới Hải tên tuổi được lưu truyền rộng rãi, người người tôn kính. Tuy từ sau khi Thượng Cổ Hắc Hoạ kết thúc Ngũ Hổ Thần Tướng ẩn thế không ra ngoài nữa, thế nhưng thanh danh lại chẳng mảy may bị ảnh hưởng chút nào.

 

 

"Không ngờ Vân Tiêu thiếu chủ lại có thể mời đến vị này..." Có người không nhịn được cảm thán nói.

 

 

Tuy trước đó bọn họ đã biết chuyện xảy ra ở vũ trụ Huyền Hoàng, cũng biết được Quân Tiêu Dao có Hiên Viên lệnh, còn mời Gia Cát Càn, Mộ Linh Nga, Tư Mã Viêm-ba vị thần tướng đến trợ uy. Thế nhưng địa vị của Trấn Nhạc Đại Đế Vương Trấn Nhạc này không hề bình thường, so với Gia Cát Càn, Mộ Linh Nga, Tư Mã Viêm có lẽ còn cao hơn.

 

 

Trong Ngũ Hổ Thần Tướng chiến lực của hắn đứng thứ hai, chỉ đứng sau người đứng đầu Ngũ Hổ Thần Tướng mà thôi.

 

 

"Hửm?"

 

 

Phân thân của Huyền Dương Đại Đế nhìn về phía Trấn Nhạc Đại Đế. Ngược lại Trấn Nhạc Đại Đế không dùng phân thân hay linh thân, mà hắn dùng chân thân thật của mình đi đến. "Thành lũy Tam Hoàng, đúng là một nơi khiến con người ta hoài niệm..."

 

 

Trấn Nhạc Đại Đế cất tiếng, giọng nói mang theo thăng trầm cùng hồi ức.

 

 

Những người đứng đó không ai dám quấy rầy hẳn, bởi suy cho cùng địa vị của người này quả thật không hề bình thường.

 

 

Mà Hoàng Phủ Thuần Quân nhìn thấy cảnh tượng đó biểu cảm cũng hơi đông cứng.

 

 

Chuyện này đều do Quân Tiêu Dao âm thầm chuẩn bị sao? Thảo nào từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn ung dung như vậy. Cho dù phân thân của Huyền Dương Đại Đế xuất hiện hắn cũng không lo lắng nóng vội.

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân thâm thở dài. Lần này là vô hình mà giao thủ, hắn đã bị bất lợi rồi. "Hoá ra là Trấn Nhạc đạo hữu đứng thứ hai trong Ngũ Hổ Thần Tướng, ngưỡng mộ đã lâu" Phân thân của Huyền Dương Đại Đế lên tiếng.

 

 

Trấn Nhạc Đại Đế lấy lại tinh thần, hẳn cũng nhìn về phía Huyền Dương Đại Đế.

 

 

"Vương mỗ trấn thủ ải Trấn Ma, sao có đủ tư cách?"

 

 

Một câu nói ra khiến trời đất như ngưng đọng.

 

 

Tất cả mọi người đều im lặng.

 

 

Lời này nói ra hoàn toàn khiến người ta không thể phản bác. Bởi thành lũy Tam Hoàng vốn dĩ được đặt tên theo Tam Hoàng, nếu đến cả tùy tùng của Tam Hoàng còn không có tư cách trấn thủ thì ai mới có tư cách đây?

 

 

"Hừ... Trấn Nhạc đạo hữu nói đùa rồi. Nếu đã có ngươi ở đây thì ải Trấn Ma tất nhiên vô cùng kiên cố, ta cũng có thể yên tâm." Phân thân của Huyền Dương Đại Đế nói.

 

 

Sau đó phân thân của Huyền Dương Đại Đế lập tức hoá thành một màn mưa ánh sáng rồi biến mất.

 

 

Ai ai cũng không ngờ được Huyền Dương Đại Đế đến đã nhanh mà đi lại còn nhanh hơn.

 

 

Xem ra cục diện lần này đã hoàn †oàn vạch rõ.
Bình Luận (0)
Comment