Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2962 - Chương 3035: Não Không Được Tốt Lắm

Chương 3035: Não không được tốt lắm Chương 3035: Não không được tốt lắmChương 3035: Não không được tốt lắm

 

 

Trong lòng Lục Tỉnh Linh vui còn không hết, chỉ cảm thấy có thể trở thành tùy tùng của Quân Tiêu Dao, là việc may mắn nhất đời của nàng.

 

 

"Ngươi làm rất tốt, tiếp theo đây, cứ giao cho ta là được." Quân Tiêu Dao võ nhẹ lên vai của Lục Tinh Linh.

 

 

Lục Tinh Linh lộ ra ý cười.

 

 

Được Quân Tiêu Dao khen ngợi, đối với nàng mà nói chính là niềm vui to lớn nhất.

 

 

Lúc này Quân Tiêu Dao mới quay sang nhìn Hoàng Phủ Thuần Quân.

 

 

"Vân Tiêu thiếu chủ, lần đâu gặp mặt, ngưỡng mộ đã lâu."

 

 

"Có điều món quà gặp mặt mà thiếu chủ mang tới, hình như có chút ngoài mong đợi..." Hoàng Phủ Thuần Quân cười nhẹ.

 

 

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên, trong lòng thâm suy nghĩ, tên Hoàng Phủ Thuần Quân này, có thứ gì đó, ngay cả khi thủ hạ của hắn bịt giết ngay trước mặt, hắn vẫn có thể không tức giận, ngược lại còn cười nói vui vẻ.

 

 

Những người như thế này, tâm tư giấu kín tận đáy lòng, ngược lại không thể xem nhẹ.

 

 

"Hoàng Phủ Thuần Quân, thiếu chủ định trước của Đế tộc Hoàng Phủ, ta cũng đã từng nghe qua."

 

 

"Có điều lại đi đào góc tường nhà †a, phải chăn có chút quá lố rồi không?" Quân Tiêu Dao vẫn cười thản nhiên nói.

 

 

Muốn tính kế hắn?

 

 

Hắn sẽ cùng chơi tới cùng! "Ha ha, sớm biết vị Lục cô nương này là người bên cạnh của Vân Tiêu thiếu chủ thì tại hạ cũng sẽ không chiêu nạp."

 

 

"Chỉ có thể nói thiếu chủ Vân Tiêu có mắt nhìn, chiêu nạp được một Đế tộc Hoàng Phủ thiên tài." Hoàng Phủ Thuần Quân cười khẽ nói.

 

 

"Ngươi đến ải Trấn Ma này, chắc không phải là vì muốn cùng ta nói chuyện phiếm đâu nhỉ" Quân Tiêu Dao nói.

 

 

"À, bởi vì một việc mà tất cả mọi người ai ai cũng biết, Vân Tiêu thiếu chủ đây hẳn cũng biết."

 

 

"Chỉ là không ngờ rằng, ải Trấn Ma lại có nhiều người kháng cự như vậy, hiểu lầm tâm ý của ta và phụ thân ta..."

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân thở dài, tựa hồ cảm thấy có chút đáng tiếc.

 

 

Trong ánh mắt Quân Tiêu Dao thoáng qua một tia u ám.

 

 

Tên Hoàng Phủ Thuần Quân này, miệng thơn thớt dạ ớt ngâm, nói chuyện không một chút sơ hở.

 

 

So sánh thì Hồng Trân Đế Tử trông giống như một kẻ ngốc.

 

 

Để đối phó với loại nham hiểm này, cách đơn giản nhất chính là trực tiếp vạch trần hắn!

 

 

"Vì sao ngươi không nói thẳng ý đồ đến đây là vì muốn có được quyền lực của ải Trấn Ma đi?"

 

 

"Ngươi cũng biết rằng, hiện tại Hắc Họa đang có động thái lạ, đại chiến trước mắt"

 

 

"Không đồng tâm hiệp lực chống lại chủng tộc Hắc Họa, thay vào đó lại xung đột nội bộ, muốn nhòm ngó ải Trấn Ma của tai" Quân Tiêu Dao phất tay, giọng điệu lạnh lùng.

 

 

Ngay khi những lời này được nói ra, tướng lĩnh nơi đây, trong mắt mỗi một người cũng đều mang theo sự lạnh nhạt.

 

 

Nhìn thấy cục diện này, đáy mắt Hoàng Phủ Thuần Quân lướt qua một tia âm trầm, trong lòng thầm nghĩ.

 

 

"Không hổ là người có thể tính kế Hồng Trần Đế Tử đến thê thảm như vậy..."

 

 

Nhưng ngoài mặt, Hoàng Phủ Thuần Quân vẫn một mặt bình thản nói.

 

 

"Vân Tiêu thiếu chủ, câu nói này của ngươi không đúng nha, toàn là xuyên tạc tâm ý của ta, ta là nói..."

 

 

Tuy nhiên, không đợi Hoàng Phủ Thuần Quân nói xong, Quân Tiêu Dao đã ngắt lời nói. "Cái khác đừng nói tới, nếu ngươi muốn chứng tỏ bản thân, cho là không phải một cuộc chiến nội bộ."

 

 

"Vậy thì rất đơn giản, ngươi đi đấu một trận với Ách kiếp chi tử Dạ Quân Lâm người nổi danh dạo gần đây đi."

 

 

"Nếu ngươi có thể đánh bại hẳn, vậy thì bổn thiếu chủ sẽ bái phục ngươi, tôn kính ngươi là một vị anh hùng!"

 

 

Lời này của Quân Tiêu Dao, lại một lần nữa làm cho Hoàng Phủ Thuần Quân á khẩu, khiến hắn không biết phải làm saol

 

 

Đấu với Dạ Quân Lâm?

 

 

Hiện tại Dạ Quân Lâm có thể coi là giết chóc như điên, chiến tích đáng kinh ngạc, bất khả chiến bại.

 

 

Đây tuyệt đối không phải là người có thể dễ dàng bị đánh bại. Có điều, cũng không thể nói Hoàng Phủ Thuần Quân thật sự sợ rồi.

 

 

Chỉ là hắn bản tính thận trọng, nếu không hoàn toàn chắc chắn, tất nhiên sẽ không tùy tiện ra tay với Dạ Quân Lâm, để tránh rơi vào kết cục giống như Hồng Trần đế tử.

 

 

"Không đúng, hắn đang gài bẫy ta sao?"

 

 

Mắt Hoàng Phủ Thuần Quân hơi nheo lại.

 

 

Tên Quân Tiêu Dao này, lại muốn khích hắn.

 

 

Trước đây Hồng Trần đế tử chính là rơi vào cái bây này của Quân Tiêu Dao.

 

 

Hắn chắc chắn sẽ không rơi vào cái bây này.

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân ngược lại nó: "Vân Tiêu thiếu chủ, ngươi cũng đừng dùng kiểu khích tướng này nữa, chỉ bằng công bằng một chút đi."

 

 

"Chúng ta có thể so sánh thành tích của mình giống như cuộc so tài giữa ngươi và Hồng Trần đế tử trước đây vậy."

 

 

"Đương nhiên, lần này tuyệt đối công bằng, loại trừ hoàn toàn các nhân tố khác, ngươi không được sử dụng các phương thức bên ngoài mà ngươi đã sử dụng để đánh bại cấp Hoàng Phệ tộc như trước đây."

 

 

"Chỉ cần thiếu chủ thắng, bọn ta tự sẽ rút lui, nếu như ta thắng, vậy cũng hy vọng thiếu chủ cho chút mặt mũi."

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân cười khẽ nói.

 

 

Muốn tính kế hắn sao?

 

 

Xem hắn phản đòn đây!

 

 

Mọi người có mặt tại đây, nhìn chằm chằm vào hai người Quân Tiêu Dao và Hoàng Phủ Thuân Quân, tuy nhiên hai người bất di bất dịch không chút động thái nào.

 

 

Nhưng cảm giác thế nào cũng giống như bọn họ đang tiếp chiêu qua lại?

 

 

Nhưng nghe thấy lời nói của Hoàng Phủ Thuần Quân, Quân Tiêu Dao cũng chỉ mỉm cười.

 

 

Ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ ngốc nhìn vào Hoàng Phủ Thuần Quân, thẳng thắn nói.

 

 

"Xem ra, não của Hoàng Phủ thiếu chủ dùng không được tốt lắm nhỉ."
Bình Luận (0)
Comment