Cảnh này diễn ra quá đột ngột!
Đầu tiên là Quân Tiêu Dao, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai, pháp thân dây dưa với Dạ Quân Lâm, chân thân giáng lâm xuống chỗ Vân Anh Lạc.
Lại đến việc hắn chặt đứt gông xiêng của Vân Anh Lạc.
Lại đến việc trong cơ thể Vân Anh Lạc dường như bắn ra khí tức có thể đọa tiên kia.
Tất cả mọi chuyện chẳng qua chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt ngắn ngủi mà thôi!
Dù là Quân Tiêu Dao thì cũng không ngờ đến.
Chuyện này diễn ra quá đột ngột, ai lại có thể nghĩ đến trong cơ thể Vân Anh Lạc sẽ bắn ra một luồng lực lượng như vậy?
Đây là người hắn thân thuộc nhất.
Từ xưa đến này Quân Tiêu Dao không bố trí phòng vệ với người thân, lại càng không có bất luận nghỉ ngờ gì.
Mà bây giờ, khí tức vô tận mênh mông giống như có thể đọa tiên trong cơ thể Vân Anh Lạc kia.
Trong chớp mắt biến thành một chú văn quỷ dị.
Chú văn kia vô cùng huyền ảo phức †ạp.
Sự huyền diệu trong đó còn phức tạp hơn so với bầu trời đầy sao.
Lại ẩn chứa một loại khí tức nguyền rủa tai ương kinh khủng khiến toàn bộ sinh linh đều e ngại. Chính là một chú văn thậm chí khiến Đại Đế cũng phải biến sắc như vậy.
Trong phút chốc, đánh vào trong cơ thể Quân Tiêu Dao!
Bởi vì giờ phút này hắn đang ôm eo Vân Anh Lạc.
Cơ thể hai người quá gần nhau, muốn tránh cũng không tránh được!
Âm!
Chú văn quỷ dị kia đánh vào trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Dù là Quân Tiêu Dao đã buông Vân Anh Lạc ra, thân hình rút lui mấy bước thì trong cơ thể dường như vẫn truyền đến tiếng sụp đổ ầm vang.
"Đây là...
Trong đôi mắt Quân Tiêu Dao lóe lên một ánh sáng lạnh.
Nhưng hắn cũng không có chút bối rối sợ hãi gì, chỉ có đôi mày là nhíu chặt lại.
"Không!"
Vân Anh Lạc thấy cảnh này, muốn tới gân Quân Tiêu Dao, thế nhưng lại không dám, chỉ là khóe mắt có nước mắt rơi xuống.
Giờ khắc này, thiên địa đều mất đi thanh âm.
Rất nhiều người, thậm chí còn không kịp phản ứng lại rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra!
Ánh mắt Dạ Quân Lâm cũng cứng lại, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Chuyện này, Ách tộc cũng không nói cho hắn biết.
"Đó rốt cuộc là thứ gì?"
"Tình hình hiện tại là sao thế?”
Rất nhiều người đều mơ hồ. Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh †anh bống nhiên vang lên.
"Trận chiến này, đã kết thúc..."
Lời dứt.
Bỗng nhiên, có một bóng dáng màu đỏ lòm xuất hiện, đứng sững giữa thiên địa, như một huyết thần.
Đế uy cuồn cuộn, kinh hãi thiên hạ!
Chư thiên quần tinh đều đang run rẩy, rì rào đánh rơi xuống!
"Sư tôn!"
Nhìn thấy bóng người này, bên phía Ách tộc, Huyết Bồ bỗng nhiên kinh ngạc nói.
Bóng người này, chính là chí cường giả của mạch Chú một trong bốn mạch của Ách tộc đồng thời cũng chính là sư tôn của Huyết Bồ.
Huyết Vu Ách Đết "Là Huyết Vu Ách Đết"
Bên phía Giới Hải, mọi người đều run lên, không kiềm chế nổi mà lùi bước.
Huyết Vu Ách Đế, đây chắc chắn là một nhân vật đại lão trong Ách tộc, thực lực hơn xa Đại Đế.
Mà điều khiến cho người ta sợ hãi nhất chính là thủ đoạn nguyền rủa quỷ dị của hắn.
Dù sao thứ mạch Chú Ách tộc am hiểu nhất cũng chính là nguyền rủa.
Từng có nhân vật cấp Đại Đế, dưới sự nguyền rủa của Huyết Vu Ách Đế, căn nguyên Đế đạo đều bị ăn mòn, nguyên thân mục nát, sinh linh Đế khu biến thành máu thịt vụn!
"Chẳng lẽ!!!"
Ánh mắt của rất nhiều người, đồng loạt hướng về phía Quân Tiêu Dao, đôi mắt chấn động!
Giờ phút này, tất cả mọi người nhìn thấy.
Trên thân thể hoàn mỹ của Quân Tiêu Dao có chú văn quỷ dị bắt đầu dân dần lan tràn ra.
Chú văn kia mang theo một luồng khí tức vô cùng kinh khủng, giống như có thể tịch diệt vạn linh, phá hủy tất cả những vật có sự sống!
Lúc này, Huyết Vu Ách Đế kia cuối cùng cũng mở miệng, giọng điệu hờ hững.
"Chiết Tiên Chú này chính là một môn tiên pháp không trọn vẹn của Ách tộc bọn ta."
"Dù là bản Đế thi triển ra thì cũng vô cùng khó khăn, tế luyện hồi lâu, hao phí rất nhiều tâm lực." "Đại Đế bình thường cũng đều không đáng để bổn Đế ra một chiêu này, lại dùng trên người một tiểu bối sinh sau đẻ muộn như ngươi, hẳn là ngươi nên cảm thấy vinh hạnh..."
Huyết Vu Ách Đế cái này vừa nói.
Toàn trường tĩnh mịch!
Tiên pháp!
Nghe được hai chữ này, có rất nhiều người sợ hãi, sợ đến mức da đầu cũng muốn nổ tung!
Tiên chi pháp môn, gọi là tiên pháp!
Tiên pháp thật sự, mức độ quý hiếm của nó không cần nhiều lời.
Cho dù là tiên pháp không trọn vẹn thì cũng đều là hiếm có thế gian, có thể xưng là bảo vật vô giá!
Mà bây giờ, Ách tộc thế mà lại sử dụng một môn nguyên rủa cấp bậc tiên pháp không trọn vẹn, còn là dùng trên người Quân Tiêu Dao.
"Trời ạ, Chiết Tiên Chú, tại sao!"
Một vài người của thế hệ trước nghe vậy thì sắc mặt bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn!
Chiết Tiên Chú!
Đây là pháp môn nguyền rủa kinh khủng quỷ dị nhất của Ách tộc!
Hắc Họa cổ xưa, vài nhân vật nổi tiếng Giới Hải, chí cường giả hoành ép một thời đại, sau khi trúng Chiết Tiên Chú này liền thân tử đạo tiêu!
Cái gì gọi là chiết tiên?
Ý trên mặt chữ đó chính là dù có là tiên thì cũng phải chết!
Tuy Chiết Tiên Chú này là tiên pháp không trọn vẹn, có lẽ không thể khiến ngay cả Chân Tiên cũng phải chết. Nhưng ít ra, đều có thể khiến cường giả trong Đế cảnh đều gặp nguy hiểm tính mạng.
Huống chỉ là thế hệ trẻ tuổi?
"Tại sao... tại sao lại như vậy!?"
Bên phía Giới Hải có rất nhiều sinh linh kêu to, không thể chấp nhận được.
Quân Tiêu Dao chính là niềm tự hào của Giới Hải bọn họ.
Tại thời điểm Dạ Quân Lâm tung hoành vô địch, chèn ép sĩ khí Giới Hải
Chỉ có Quân Tiêu Dao xuất thủ, mới có thể ngăn cơn sóng dữ.
Nhưng hiện tại, Ách tộc lại dùng Chiết Tiên Chú, thứ này ngay cả cường giả Đế cảnh cũng vô cùng e dè, thập chí sợ hãi pháp môn này, dùng trên người một tiểu bối.
Đây cũng không khỏi quá mất mặt. Thật sự chính là không tiếc bất cứ giá nào đều phải diệt cho được Quân Tiêu Dao! Chương 3049: Vân Anh Lạc là Ách nạn chi nữ?
"Thế nhưng là... Tại sao..."
Ánh mắt một số người rơi lên trên thân Vân Anh Lạc, trong mắt mang theo sự nghi ngờ.
Huyết Vu Ách Đế kia mai phục Chiết Tiên Chú trong cơ thể Vân Anh Lạc mới có thể ám hại Quân Tiêu Dao.
Bằng không, nếu như Huyết Vu Ách Đế trực tiếp xuất thủ, thì dù thế nào đi nữa Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng bị trúng chiêu, nếu có thì sẽ còn những người khác ra tay ngăn cản.
Chỉ là, Vân Anh Lạc kia tại sao lại có thể mang Chiết Tiên Chú trong người mà không xảy ra vấn đề?
Chẳng lẽ nàng phản bội đế tộc Vân thị?
Nhưng nói như vậy cũng không được, sức mạnh của Chiết Tiên Chú cho dù chỉ dính phải một sợi cũng không phải thứ mà tu sĩ Giới Hải có thể tiếp nhận được.
"Tiểu cô mẫu..."
Cảm nhận được lực nguyền rủa gần như là hủy diệt trong cơ thể kia.
Đôi mắt sắc của Quân Tiêu Dao trầm tĩnh, không có loại cảm giác bối rối và sắp chết.
Hắn chỉ nhìn Vân Anh Lạc.
Mà Vân Anh Lạc, hai mắt đẫm lệ mông lung.
Nàng áo trắng, tóc đen, băng cơ ngọc cốt, giờ phút này lại có lạnh lão và bi thương.
Khóe mắt có nước mắt lấp lánh rơi xuống.
"Tiêu nhi, ta... Không nên làm như vậy..."
Bờ môi Vân Anh Lạc cũng sắp bị cắn nát rồi.
Mùi tanh của máu tươi tràn ngập ở phần môi.
Lúc này, Dạ Quân Lâm mở miệng.
"Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, nàng chính là Ách nạn chi nữ của Ách tộc ta."
Một câu, lại lần nữa khiến vô số người bên phía Giới Hải mụ mị!
Kiêu nữ của đế tộc Vân thị lại là Ách nạn chi nữ của Ách tộc?
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Mà Quân Tiêu Dao, đôi mắt hắn lóe lên. Hắn nghĩ tới, Vân Anh Lạc nói, nàng được Vân Thiên Nhai nhặt về.
Nhưng cũng không nói là nhặt ở đâu về.
Hẳn là...
"Trong cơ thể ta có một phong ấn, là huynh trưởng, cũng chính là phụ thân của ngươi Vân Thiên Nhai, thiết lập..."
"Ta cũng không nghĩ tới..."
Vân Anh Lạc, giọng nói lạnh lẽo, đôi mắt đẹp mê mang lại mông lung.
Nếu như có thể, nàng cũng muốn xem chuyện này như một cơn ác mộng.
Nhưng...
Không có khả năng.
Dạ Quân Lâm im lặng.
Thật ra tại thời điểm hắn gặp được Vân Anh Lạc thì trong lòng đã có cảm giác.
"Thì ra là thế”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh, không có bất kỳ ý sợ hãi hay bối rối gì.
Hắn hiểu được.
Vân Anh Lạc là người Ách tộc.
Hoặc là nói, trong cơ thể có một nửa dòng máu Ách tộc.
Giống như Nhân tộc cùng Bạt tộc sinh hạ ra người Bạt.
Nàng có lẽ có thể gọi là, nửa Ách tộc.
Mẹ đẻ của nàng chính là Thánh nữ mạch Dạ Ách tộc lúc trước làm trái tộc uy bị xử tử kia.
Nàng và một vị nam tử của Giới Hải yêu nhau, sinh ra Vân Anh Lạc.
Chuyện này đối với Thánh nữ mạch Dạ mà nói, chính là cấm kị không thể phạm phải.
Nhưng nàng không muốn đứa con mình sinh ra bị xử tử nên đã âm thầm phái người đưa đứa trẻ ra ngoài.
Kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cuối cùng được Vân Thiên Nhai phát hiện ra Vân Anh Lạc ở một nơi không người nào đó, mang nàng về đế tộc Vân thị.
Đồng thời phong ấn một nửa sức mạnh huyết mạch Ách tộc trong cơ thể nàng, để phòng người khác xen vào bài xích.
Mà về sau, mẫu thân của nàng bị Ách tộc xử tử, phụ thân không biết tung tích.
Ai cũng không nghĩ ra, Ách tộc cũng không nghĩ ra. Nữ tử hỗn huyết mang một nửa dòng máu Ách tộc này thế mà lại có thể dẫn động cổ khí Hắc Ám, cộng minh với cốt quan Ách Nạn.
Nói cách khác, Vân Anh Lạc, không, có lẽ nên nói là, Dạ Anh Lạc chính là Ách nạn chỉ nữ Ách tộc.
Mà sau khi biết được tình hình, Ách tộc cũng đã thiết lập một kế sách.
Giấu kín Chiết Tiên Chú trong cơ thể Vân Anh Lạc.
Bởi vì Vân Anh Lạc là Ách nạn chi nữ cho nên có thể gánh chịu được lực lượng của Chiết Tiên Chú.
Sau đó lại phong bế Vân Anh Lạc, để nàng không thể nào mở miệng hoặc thần niệm truyền âm là được.
Nếu như Quân Tiêu Dao đến giải cứu, liền có thể đánh hắn một đòn chí mạng, hoàn toàn bóp chết tên tai họa tương lai của Giới Hải này ngay trong khi hắn quật khởi.
Cứ như vậy, thì sẽ không còn ai có thể ngăn cản Dạ Quân Lâm và Ách tộc quật khởi.
Không thể không nói, một chiêu này của Ách tộc đúng thật là rất cao minh.
Trận ước chiến này, vốn là chứng kiến hai đại tuyệt thế yêu nghiệt của Giới Hải và Hắc Học tộc quyết đấu.
Cho dù là ai cũng không nghĩ ra, người thân mình cứu mới chính là sát chiêu trí mạng nhất.
Mà một kế này của Ách tộc thậm chí cũng không nói cho Dạ Quân Lâm.
Bọn họ cảm thấy, dựa vào tính cách của Dạ Quân Lâm hẳn là sẽ không đồng ý kế hoạch này.
Âm mưu sát chiêu lớn nhất, chính là ngay cả người mình cũng đều lừa gạt.
"Tiểu cô mẫu, ngươi lại đối với ta như vậy sao?"
Sắc mặt Quân Tiêu Dao lạnh như băng.
"Tiêu nhị, ta..."
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao giống như một thanh lợi kiếm, đâm vào tim Vân Anh Lạc.
"Đế tộc Vân thị ta, không có người như ngươi!"
Tay Quân Tiêu Dao cầm Đại La Kiếm Thai, làm ra vẻ chém xuống.
Lòng Vân Anh Lạc đau như cắt.
Thậm chí nàng cảm thấy cho dù Quân Tiêu Dao cứ thế giết nàng.
Vậy thì nàng cũng sẽ chấp nhận.
Đây là nàng nợ Quân Tiêu Dao, nợ Vân Thiên Nhai, nợ tất cả mọi người của đế tộc Vân thị.
Nhưng mà đúng vào lúc này.
Một đạo thần niệm lại là truyền đến trong đầu Vân Anh Lạc.
Chính là Quân Tiêu Dao!
"Tiểu cô mẫu, ổn định cảm xúc, phụ thân mang ngươi về nhất định có dụng ý của hắn"
"Hơn nữa..."
Quân Tiêu Dao âm thâm truyên một chút tin tức qua cho Vân Anh Lạc.
Đổng tử Vân Anh Lạc chấn động trong im lặng.
Sau đó khóe mắt yên lặng liếc qua Dạ Lâm Quân một cái.
"Cho nên... Tiếp theo, tiểu cô mẫu ngươi liền..." Ngay tại thời điểm Quân Tiêu Dao thân niệm truyền âm, Đại La Kiếm Thai sắp chém xuống.
Một cây Luyện Ngục chỉ thương, trực tiếp chặn ngang qua, đánh gấy Đại La Kiếm Thai của Quân Tiêu Dao.
"Chuyện này ta cũng không biết, cũng không công bằng với ngươi."
"Nhưng... Ngươi không thể động tới nàng." Dạ Quân Lâm nói.
"A.." Quân Tiêu Dao chỉ hờ hững cười một tiếng. Chương 3050: Bắt đầu diễn kịch Ngoài mặt lại nói với Vân Anh Lạc. "Phụ thân ta lại cũng không có
người muội muội như vậy."
"Đế tộc Vân thị ta cũng không có người như ngươi."
Thân thể Quân Tiêu Dao chấn động, tiếng nổ ầm vang truyền đến từ trong cơ thể hắn.
Giống như có hết thế giới này đến thế giới khác đang sụp đổ.
Không thể không nói, kỹ năng diễn xuất của Quân Tiêu Dao vẫn được lắm.
Vân Anh Lạc dĩ nhiên cũng hiểu rõ, cho nên nàng cũng bày ra dáng vẻ bi thương tuyệt vọng.
Nhưng cái này cũng không phải hoàn toàn là diễn, bởi vì nàng đúng thật là cảm thấy rất tự trách, bản thân khiến Quân Tiêu Dao phải chịu khổ sở như vậy.
Mà bên phía Ách tộc, Huyết Vu Ách Đế nhìn thấy cảnh này, trong mắt cũng là lướt qua một vòng thâm ý.
Kế này của Ách tộc. Một mặt là vì ám hại Quân Tiêu Dao.
Còn mặt khác cũng là để đế tộc Vân thị và Vân Anh Lạc hoàn toàn đoạn tuyệt, thậm chí trở thành tử thù, đối nghịch nhau.
Dù sao Vân Anh Lạc cũng là Ách nạn chi nữ của Ách tộc.
Dĩ nhiên không thể dây dưa không rõ ràng với đế tộc Vân thị.
Hiện tại, Vân Anh Lạc cũng coi như là gián tiếp ám hại vị yêu nghiệt này của đế tộc Vân thị.
Nếu như Quân Tiêu Dao chết Vân Anh Lạc đương nhiên sẽ trở thành tử địch của đế tộc Vân thị.
Cho dù bản thân nàng không có ý đó.
Tất cả mọi người có thể cảm nhận được trong cơ thể Quân Tiêu Dao đang xảy ra vấn đề lớn.
Hắn đang cật lực chống lại Chiết Tiên Chú.
"Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đúng thật là bất phàm, nhưng đáng tiếc, Chiết Tiên Chú khó giải" Giọng điệu Huyết Vu Ách Đế hờ hững.
Ngay cả Đại Đế cũng phải chết dưới uy lực của nó.
Cho dù Quân Tiêu Dao có siêu phàm đi nữa thì sao chứ?
Cho dù là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, trước lúc hoàn toàn trưởng thành, cũng có nguy cơ chết yểu.
Huống chi đây là Chiết Tiên Chú, chính là tiên pháp không trọn vẹn, có tiếng là khó giải!
"Lại lui một vạn bước, cho dù Thánh Thể Đạo Thai của ngươi siêu phàm nhập Thánh, có thể giữ lại cho ngươi một cái mạng”
"Nhưng Chiết Tiên Chú, theo thời gian trôi qua sẽ càng phát ra uy lực khủng bố, sẽ làm hao mòn tất cả pháp lực của ngươi, bản nguyên, nguyên thần, nhục thân."
"Nhiều nhất nhiều nhất, chẳng qua ngươi cũng chỉ có thể trở thành phàm nhân kéo dài hơi tàn mà thôi..."
Lời nói của Huyết Vu Ách Đế rất lạnh lùng, rất tàn khốc.
Nhưng là sự thật! Trước đó không nói đến chuyện có thể sống sót từ trong Chiết Tiên Chú hay không.
Cho dù có thể thông qua các loại phương pháp mà sống sót được thì cũng chỉ là một phàm nhân.
Chuyện này đối với tôn tại được mệnh danh là số một trong thế hệ trẻ tuổi Giới Hải mà nói tuyệt đối là chuyện khó chịu hơn cái chết gấp trăm vạn lần.
"Tại sao lại có thể như vậy?"
Bên phía Giới Hải có không ít tu sĩ sắc mặt đều trở nên mụ mị.
Có một vài tu sĩ thiên kiêu coi Quân Tiêu Dao là mục tiêu của đời mình mà sùng bái, càng không thể nào chấp nhận được chuyện này.
Có một vài người của thế hệ trước cũng chỉ có thể thở dài. Chỉ có một số nhỏ người, nỗi lòng khác biệt.
Ví dụ như là Hồng Trần Đế Tử tàn phế kia thì mừng thầm trong lòng, cuối cùng cũng có người còn thảm hơn hẳn.
Mà Hoàng Phủ Thuần Quân, thì khẽ lắc đầu nói: "Đáng tiếc, đáng buồn, đáng tiếc"
Hình như hắn có điều tiếc hận, sâu trong đôi mắt lại là một mảnh hờ hững.
Ầm ầm!
Đúng lúc này.
Một thanh trảm mã đại đao vô cùng kinh khủng trực tiếp chém xuống Huyết Vu Ách Đế cách không gian vô tận!
"Ngũ Hổ Thần Tướng, Vương Trấn Nhạc!"
Nhìn thấy thanh đao chém xuống mà đến này, thanh trảm mã đao giống như có thể chém mở cả trời đất.
Giọng điệu Huyết Vu Ách Đế bình Tĩnh, đưa tay lên, ngưng kết một huyết ấn, va chạm với nó.
"Chuyện đã xảy ra rồi, các ngươi lại ra tay thì cũng chỉ là tốn công vô ích."
"Còn không bằng nghĩ xem nên kéo lại mạng tàn của kẻ này như thế nào."
"Có lẽ, hắn vẫn còn có thể sống mà chứng kiến ngày Giới Hải hoàn toàn bị hủy diệt..."
Huyết Vu Ách Đế dứt lời, thân hình bắt đầu thối lui.
Còn lại Ách tộc, bao gồm cả những tộc đàn Hắc Họa khác cũng bắt đầu rút lui.
Dạ Quân Lâm nhìn Quân Tiêu Dao một cái, xương trắng dưới mặt nạ, đôi mắt tăm tối, như có suy nghĩ gì đó. "Đế tộc Vân thị đã không chứa ngươi nữa." Dạ Quân Lâm nhìn về phía Vân Anh Lạc nói.
Mà Vân Anh Lạc, thần sắc thê lương lạnh lẽo.
Nàng nhìn vê phía Dạ Quân Lâm, nhất thời không nói gì, chỉ là sâu trong ánh mắt, có một vòng nan giải phức tạp.
Nếu như điều Quân Tiêu Dao thần niệm truyền tin cho nàng là thật.
Vậy thì chuyện này... cũng không tránh khỏi khiến người ta quá khó tin tưởng.
Nếu chuyện đó truyền đi, sẽ phá vỡ hoàn toàn tưởng tượng của mọi người.
Có điều chuyện duy nhất khiến Vân Anh Lạc đau lòng là.
Quân Tiêu Dao phải thừa nhận đau đớn do Chiết Tiên Chú gây ra. Tuy Quân Tiêu Dao đã thần niệm truyền âm với nàng, kêu nàng không nên tự trách nói Chiết Tiên Chú này cũng không thể làm gì hắn.
Nhưng làm sao nàng biết được lời Quân Tiêu Dao nới là thật hay là đang cố †ỏ vẻ mạnh mẽ?
Quân Tiêu Dao đối đãi với nàng như người thân nhất, toàn tâm toàn ý, thậm chí phó ước đến đây cứu nàng.
Nàng đối với Quân Tiêu Dao, đương nhiên cũng có thể moi tim đào phổi.
Vân Anh Lạc vẫn rời đi theo Ách tộc.
Không bằng nói là đây là ý của Quân Tiêu Dao.
Mà phần còn lại như Phệ tộc, Bạt tộc và sinh linh Hắc Họa cũng thối lui, đồng thời vui vẻ không thôi.
"Ha ha, quá tốt rồi, truyền thuyết Giới Hải sẽ chấm dứt tại đây rồi!"
"Không sai, kẻ này mang đến quá nhiều đau xót cho Bạt tộc chúng ta, cuối cùng bây giờ cũng bị bóp chết rồi."
"Chỉ tiếc không thể tận mắt chứng kiến hắn chết!"
Bên phía chủng tộc Hắc Họa kẻ nào kẻ nấy đều vô cùng vui mừng.
Dù sao trước đó Quân Tiêu Dao đúng thật là đã mang đến cho chủng tộc Hắc Họa chấn động quá lớn.
Đặc biệt là Bạt tộc, chịu tổn thất lớn nhất.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao sắp tàn lụi, đương nhiên trong lòng bọn họ thở phảo nhẹ nhõm.
Vê phần Dạ Quân Lâm, cũng nhìn Quân Tiêu Dao một cái.
Im lặng không nói gì. Chỉ là, tại thời điểm lúc Quân Tiêu Dao đang trong Chiết Tiên Chú, dường như hắn cũng có một sợi cảm giác khác thường. Chương 3051: Chấn động Giới Hải, thiên kiêu rớt đài
Ánh mắt Dạ Quân Lâm nặng nề, hiện lên suy nghĩ sâu xa, sau khi nhìn Quân Tiêu Dao một lúc thì hắn cũng rời đi.
Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn cũng không lo lắng an nguy của Vân Anh Lạc ở Ách tộc.
Trước không nói đến thân phân Ách nạn chỉ nữ của Vân Anh Lạc.
Cho dù là Dạ Quân Lâm, cũng sẽ không để Vân Anh Lạc xảy ra chuyện gì.
Nhưng bây giờ, hình như cũng không cần lo đến thời điểm Vân Anh Lạc xảy ra chuyện.
"Chiết Tiên Chú, danh bất hư truyền..." Mà dựa vào thể xác yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, giờ phút này cũng cảm thấy một loại đau đớn đục khoét xác thịt.
Loại đau đớn này, người thường chắc chắn không thể nào chịu đựng được.
Sắc mặt Quân Tiêu Dao lại hờ hững.
Bên phía trận doanh của Giới Hải, một mảnh buồn bã.
"Thiếu chủ!"
Một đoàn người của đế tộc Vân thị, bọn người Vân Ngọc Sênh chạy đến, lo lắng không thôi.
Lần này đế tộc Vân thị cũng không có nhân vật lớn nào đến đây tọa trấn.
Cho dù đến cũng vô dụng.
Ai có thể nghĩ tới Vân Anh Lạc sẽ là Ách nạn chỉ nữ của Ách tộc chứ?
Làm sao có thể biết được, Ách tộc giấu Chiết Tiên Chú trong cơ thể Vân Anh Lạc ám hại Quân Tiêu Dao.
"Thiếu chủ đại nhân..."
Vân Ngọc Sênh lo lắng, thiếu chút nữa thì rơi lệ.
Các thiên kiêu tu sĩ còn lại của đế tộc Vân thị cũng đều căn răng.
"Đừng nói nhiều như vậy, về ải Trấn Ma trước đã." Quân Tiêu Dao nói.
So với người bên ngoài, nhân vật chính trúng Chiết Tiên Chú là hắn ngược lại lại là người tỉnh táo nhất.
Chỉ là, dường như hắn chú ý tới một vài ánh mắt âm thầm mịt mờ.
Đáy mắt có chút lóe lên, sau đó sắc mặt đột nhiên tái đi, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi.
"Thiếu chủ đại nhân..."
Sắc mặt Vân Ngọc Sênh cũng trắng bệch như tờ giấy, đưa tay ngọc lau máu trên khóa môi Quân Tiêu Dao, nâng cơ thể hắn lên.
Một đám người bảo vệ hắn rời đi.
Một vài ánh mắt nhìn thấy biểu hiện này của Quân Tiêu Dao thì trong mắt lộ ra ánh sáng khác lạ của riêng mình.
Tuy phần lớn người trong Giới Hải đều cảm thấy bi phẫn và phẫn nộ thế nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều như vậy.
"Chẳng lẽ hắn thật sự phải bỏ mạng rồi sao?"
"Nhìn dáng vẻ này, không chết thì cũng bị phế rồi?"
Một vài thế lực có quan hệ không tốt lắm với đế tộc Vân thị giống như đế tộc Hạ Hầu đều đang âm thầm suy tính.
"Tình hình này xem ra uy năng của Chiết Tiên Chú đúng thật là danh bất hư truyền, ngay cả hắn cũng khó mà có thể chịu đựng được."
Hoàng Phủ Thuần Quân thu hồi ánh mắt, tự lẩm bẩm.
Hắn tự hỏi, nếu như người trúng Chiết Tiên Chú này là hẳn, e là hiện tại đã thân tử đạo tiêu rồi.
Vậy mà Quân Tiêu Dao lại vẫn có thể chống cự được lâu như vậy.
Chỉ có thể nói Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, thật sự rất cường đại, cử thế vô song, Chiết Tiên Chú ngay cả Đại Đế cũng khó mà chống cự được lại có thể chống đỡ tạm thời.
Đương nhiên, cũng chỉ là tạm thời mà thôi.
"Tuy không đánh với hắn một trận, có chút đáng tiếc." "Nhưng ngọn núi lớn không thể vượt qua này, sắp sụp đổ, lề lối của thiên kiêu Giới Hải ngày sau cũng nên thay đổi rồi."
Đôi mắt Hoàng Phủ Thuần Quân thâm thúy, lòng có dã vọng.
Làm gì có ai bằng lòng làm kẻ dưới người khác!
Chiến trường Hằng La, trận chiến của thiên kiêu hai giới ước chừng kết thúc.
Tin tức kinh người, giống như thiên thạch rơi vào biển cả, bắn ra gợn sóng mênh mang.
Thiếu chủ Vân Tiêu đế tộc Vân thị, thân trúng Chiết Tiên Chú, không còn sống lâu nữa.
Kiêu nữ đế tộc Vân thị Vân Anh Lạc, chính là Ách nạn chi nữ của Ách tộc.
Tin tức này, có thể nói là đã khiến cho cả chín ải lớn đều chấn động, giống như trời sập một nửa.
Về phần trước đó, vấn đề khiến người ta chú ý nhất, đại chiến của Quân Tiêu Dao và Dạ Quân Lâm ngược lại lại trở thành thứ yếu.
Bởi vì kết quả kia, hiện tại đã không quan trọng nữa.
Quân Tiêu Dao thân trúng tiên pháp không trọn vẹn của Ách tộc, Chiết Tiên Chú, phải bỏ mạng.
Cho dù sử dụng tất cả sức mạnh để cứu chữa, thì kết cục tốt nhất cũng trở thành người phàm mà thôi.
Còn không bằng chết nữa mà.
Đây không thể nghi ngờ chính là tin tức chấn động nhất, truyền khắp toàn bộ thế giới Giới Hải vô tận trong một thời gian ngắn. Lúc ấy, liền có người nghe tới, từ trong vũ trụ Vân Hải của đế tộc Vân thị có âm thanh tức giận truyên ra, rung chuyển toàn bộ vũ trụ!
Đó là tiếng phân nộ của nhất tiên Vân tộc, Vân Sơ Ảnh.
Chuyện nàng bao che khuyết điểm tất nhiên là không cần nhiều lời.
Từng có chuyện nàng bởi vì có một vài tộc nhân của mình mà một mình đại náo Giới Trong Giới.
Tổn thương Quân Tiêu Dao, chính là chạm đến vảy ngược của đế tộc Vân thị.
Có người nhìn thấy, trong vũ trụ Vân Hải, chiến thú hí vang, thiên binh bày trận.
Rất nhiều người đều chấn động, tê cả da đầu.
Đế tộc Vân thị, muốn xuất thủ sao? Nhưng nếu hiện tại ra tay, tiến vào khu Vô Nhân, thật sự không phải kế hay.
Cho dù đế tộc Vân thị mạnh hơn, cũng không thể chỉ dựa vào sức của một tộc giết vào sâu trong khu Vô Nhân.
Tổn thất kia quá lớn.
Có điều bởi vậy, rất nhiều người cũng hiểu rõ được, Quân Tiêu Dao đối với đế tộc Vân thị mà nói, rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào.
Mà người bị chọc giận cũng không phải chỉ có đế tộc Vân thị.
Quân Đế Đình, Tắc Hạ Học Cung.
Còn có những người có giao tình với Quân Tiêu Dao hoặc là những thế lực liên minh với đế tộc Vân thị.
Giới Hải không ngủ.
Sóng cả phun trào.
Ai có thể tưởng tượng được sống chết của một Quân Tiêu Dao thế mà lại khiến cho cả Giới Hải đều không bình tĩnh, dường như có sóng gió lớn nhấc lên.
Mà giờ khắc này, thứ thu hút sự chú ý của toàn bộ mọi người đương nhiên là trạng thái của Quân Tiêu Dao.