Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2968 - Chương 3052: Đạo Của Vân Thiên

Chương 3052: Đạo của Vân Thiên Chương 3052: Đạo của Vân ThiênChương 3052: Đạo của Vân Thiên

 

 

Nhai, là kiếp cũng là duyên

 

 

Trên thực tế, trong mắt mọi người, có thể trúng Chiết Tiên Chú mà không lập tức chết bất đắc kỳ tử, đã thể hiện Quân Tiêu Dao sao mà yêu nghiệt.

 

 

Cũng cho thấy, Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, đối với các loại nguyền rủa, đúng thật là có lực khắc chế nhất định.

 

 

Nhưng dù vậy, tuyệt đại đa số người cũng không coi trọng.

 

 

Dù sao dưới Chiết Tiên Chú này, ngay cả Đại Đế cũng đều phải chết, thân tử đạo tiêu.

 

 

Sau khi trở lại ải Trấn Ma, Vương Trấn Nhạc - Vương thứ hai trong Ngũ Hổ Thần Tướng cũng tự thân ra tay, muốn thăm dò thương thế của Quân Tiêu Dao. Sau đó, hắn cũng khẽ lắc đầu.

 

 

Chiết Tiên Chú, gân như là không thể giải.

 

 

Trừ phi dựa vào thực lực của bản thân vượt qua, nếu không thì không thể giải được bằng ngoại lực.

 

 

Nhưng đây chính là Chiết Tiên Chú mà ngay cả Đại Đế cũng không thể kháng nổi đó.

 

 

Lúc Hắc Họa khi xưa, cũng có mấy vị chí cường giả Đế cảnh tiếng tăm lừng lẫy Giới Hải chết dưới một chiêu này.

 

 

Cho dù Quân Tiêu Dao có yêu nghiệt đi nữa thì cũng không phải Đại Đế.

 

 

Tuy có thể dựa vào đặc tính của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai chống đỡ tạm thời, nhưng lại cũng không thể chống được cả đời.

 

 

Lại nói, Chiết Tiên Chú này còn có một đặc tính khác.

 

 

Chính là sẽ theo thời gian trôi qua thì sẽ càng càng ngày càng khủng bố hơn.

 

 

Đến lúc đó, càng không thể cứu vãn được.

 

 

"Trừ phi chính hẳn giải trừ, còn không ai có thể giải được, có dùng thêm nhiều bảo bối hơn nữa cũng vô dụng."

 

 

"Lui một vạn bước, cho dù may mắn sống sót, cũng bị mất hết công thể."

 

 

Người nói là Trấn Nhạc Đại Đế Vương Trấn Nhạc.

 

 

Hắn là một trong Ngũ Hổ Thần Tướng, tầm mắt rất cao.

 

 

Ngay cả hắn cũng đã nói như vậy, vậy thì gân như chính là như vậy.

 

 

"Tại sao, tại sao lại như vậy, nếu như Thiếu chủ có thẻ vượt qua, vậy thì chẳng phải còn mạnh hơn Đại Đế cổ xưa kia sao?"

 

 

"Đúng vậy đó, nếu như hắn có thể tự mình giải vậy thì Chiết Tiên Chú này cũng không có khả năng khủng bố như vậy!"

 

 

Một vài tu sĩ của đế tộc Vân thị khó mà chấp nhận được.

 

 

Lời này nói ra, không phải tương đương với phán tử hình cho Quân Tiêu Dao sao?

 

 

Trấn Nhạc Đại Đế cũng chỉ khe khẽ thở dài.

 

 

Hắn biết, Quân Tiêu Dao có ý nghĩa như thế nào đối với đế tộc Vân thị.

 

 

Thậm chí, trong mắt hắn, Quân Tiêu Dao đối với toàn bộ Giới Hải mà nói chính là tồn tại tuyệt đối không thể thiếu được, là ngôi sao hy vọng. Mà bây giờ, vì tinh tú thiên kiêu chói mắt lấp lánh nhất này, hình như sắp rơi xuống rồi.

 

 

Trong ải Trấn Ma, rất nhiều vây xung quanh bên cạnh Quân Tiêu Dao.

 

 

Người của đế tộc Vân thị, tướng lĩnh của ải Trấn Ma.

 

 

Còn có rất nhiều người thân bằng hữu, thủ hạ đều đang trên đường chạy đến.

 

 

Trong lòng Quân Tiêu Dao thâm thở dài.

 

 

Sao lại giống như vội trở về chịu tang vậy?

 

 

Tuy người bên ngoài nhìn vào đúng là giống như vậy.

 

 

Đám người Lục Tinh Linh, Vân Ngọc Sênh bên cạnh cũng mông lung khó hiểu.

 

 

Những người khác thì càng khỏi phải nói.

 

 

"Đúng rồi, ta muốn đến nơi cha ta ở khi còn ở ải Trấn Ma." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

"Được, được, thiếu soái, thuộc hạ dẫn người đi!"

 

 

Một vị lão thống lĩnh cắn răng nói.

 

 

Bọn họ tận mắt thấy hổ phụ sinh hổ tử.

 

 

Quân Tiêu dao là người trẻ tuổi nhất trở thành thiếu soái của ải Trấn Ma bọn họ.

 

 

Vô số người vui mừng thân phục, đều coi hắn là người kế nghiệp Vân Thiêu Nhai.

 

 

Nhưng ai ngờ lại có kết cục này.

 

 

Rất nhanh, Quân Tiêu Dao đã đến ải Trấn Ma khi Vân Thiên Nhai còn tọa trấn.

 

 

Nơi này có trận văn tự nhiên, trước đó chỉ có một mình Vân Thiên Nhai vào được.

 

 

Thế nhưng vô cùng kỳ lạ.

 

 

Khi Quân Tiêu Dao đến gần, trận văn kia tự động bay đi giống như có cảm ứng huyết mạch.

 

 

Những người còn lại đều đứng bên ngoài.

 

 

Bọn họ cảm thấy, Quân Tiêu Dao chắc hẳn muốn yên tĩnh một chút.

 

 

Rất nhanh, Quân Tiêu Dao đã bước vào không gian này.

 

 

Nhưng điều khiến người ta bất ngờ là.

 

 

Trước mắt không phải cung điện xa hoa tráng lệ gì, cũng không phải bảo tháp lâu cung hùng vĩ nguy nga mà chỉ đơn giản là sơn linh thủy tú.

 

 

Rừng trúc, cây cầu, nước chảy.

 

 

Mà sâu trong rừng trúc kia còn có dòng suối nhỏ ở giữa.

 

 

Một ngôi nhà tranh cũ kỹ nằm trong đó, đơn xa, thậm chí có thể nói là xơ xài.

 

 

"Đây chính là nơi phụ thân ở lúc trấn thủ ải Trấn Ma sao?”

 

 

Quân Tiêu Dao nhìn thấy mà cảm giác kỳ lạ.

 

 

Hắn còn tưởng người thủ quan của ải Trấn Ma phải đặt chân ở nơi hùng vĩ to lớn tráng lệ.

 

 

Ai ngờ lại chỉ có câu nhỏ nước chảy như vậy.

 

 

Thảo nào Vân Thiên Nhai lấy Thiên Nhai làm tên, đúng như một người ẩn cư tự do tự tại.

 

 

Quân Tiêu Dao bước vào trong đó.

 

 

Lập tức cảm nhận được không tâm thường.

 

 

Giữa thiên địa trải đầy đạo tắc đặc biệt.

 

 

Đạo tắc này vô cùng kỳ lạ và huyền diệu.

 

 

Người bình thường khó mà lĩnh ngộ được.

 

 

Nhưng kỳ diệu là Quân Tiêu Dao có thể cảm ứng được.

 

 

Huyết mạch của hắn như được gia tăng thêm.

 

 

"Đây là đạo của phụ thân sao?"

 

 

Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

 

 

Hàng năm Vân Thiên Nhai ngồi ở đây, đương nhiên giữa thiên địa cũng lưu giữ lại đạo ngân của hắn.

 

 

Mà lúc này Quân Tiêu Dao bất ngờ phát hiện.

 

 

Những đạo tắc rời rạc giữa thiên địa như từng con cá bơi lội chui vào trong cơ thể Quân Tiêu Dao. Sau đó hẳn phát hiện.

 

 

Những đạo tắc tràn vào trong cơ thể kia đang trợ giúp hắn trấn áp Chiết Tiên Chú!

 

 

"Phụ thân..."

 

 

Đôi mắt Quân Tiêu Dao khẽ run lên.

 

 

Tuy Vân Thiên Nhai không ở đây nhưng đạo của hắn đang bảo vệ hài nhi của mình!

 

 

Đây là loại tình cảm thế nào?

 

 

Ngoại trừ ở thế giới Nam Đẩu, hắn đã từng gặp ảo ảnh của Vân Thiên Nhai thì chưa từng gặp mặt.

 

 

Nhưng dù vậy, bây giờ, hắn cũng có thể cảm nhận được tình phụ tử Vân Thiên Nhai dành cho nhỉ tử của mình.

 

 

Điều này khiến Quân Tiêu Dao nhớ đến Quân Vô Hối.

 

 

Số lần hắn gặp Quân Vô Hối chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến địa vị của Quân Vô Hối trong lòng hắn.

 

 

Tình thương của mẹ như đường may chặt chẽ, chờ đợi con về.

 

 

Mà tình cha như tiếng nói thâm lặng.

 

 

Nhìn như không tồn tại nhưng thật ra có ở khắp mọi nơi.

 

 

Giống như trước mặt, đạo tắc ở khắp mọi nơi đều là của phụ thân hắn, thẩm thấu tiến vào trong cơ thể hắn, trợ giúp hắn trấn áp Chiết Tiên Chú.

 

 

Có lẽ không thể trực tiếp giải trừ nó nhưng ít ra đã giúp đỡ rất lớn.

 

 

"Đa tạ phụ thân."

 

 

"Đây là kiếp của ta cũng là duyên của ta..." Chương 3053: Không sợ Chiết Tiên Chú!

 

 

Ánh mắt hắn tĩnh lặng, khóe miệng còn nở nụ cười nhạt.

 

 

Căn bản không giống người trúng Chiết Tiên Chú chắc chắn phải chết chút nào.

 

 

Sau đó Quân Tiêu Dao đi vào trong nhà tranh kia.

 

 

Bên trong chỉ có một cái đệm bồ hương đơn giản.

 

 

Quân Tiêu Dao ngồi khoanh chân bên trên.

 

 

Ngay lập tức!

 

 

Đạo tắc càng thêm nồng đậm, phô thiên cái thế mãnh liệt ào về phía Quân Tiêu Dao.

 

 

Mà lúc này Chiết Tiên Chú như cảm thấy sự uy hiếp, trở nên ngày càng khủng bố.

 

 

Nhưng sắc mặt hắn không hề gợn sóng chút gì.

 

 

Chuyện này với hẳn, thậm chí là cơ duyên!

 

 

Là Ách tộc đưa cơ duyên cho hắn!

 

 

Đây là tiên pháp, dù cho có là tiên pháp tàn khuyết thì cũng có giá trị vô biên.

 

 

Với yêu nghiệt có thiên chất như Quân Tiêu Dao, nếu như hắn có thể lĩnh ngộ được những thứ này, như giòi trong xương, lạc ấn văn tự Chiết Tiên Chú trong cơ thể hắn.

 

 

Vậy chẳng phải hắn cũng có thể nắm giữ tiên pháp sao?

 

 

Đối với người khác mà nói là chuyện chắc chắn không làm được, bởi vì họ căn bản không có khả năng.

 

 

Đừng nói là có thể lĩnh ngộ hay không.

 

 

Cho dù là yêu nghiệt cũng không có đủ thời gian mà lĩnh ngộ.

 

 

Trước khi lĩnh ngộ thì đã trực tiếp đi theo nó rồi.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao có Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, chí thần chí thánh, bản thân có năng lực khắc chế chống lại lời nguyền này.

 

 

Chứ không nói đến giờ phút này, đạo của Vân Thiên Nhai đang trợ giúp hắn trấn áp Chiết Tiên Chú.

 

 

Hơn nữa với thiên chất yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, tốc độ lĩnh ngộ căn bản không cùng một cấp độ với người khác.

 

 

Đợi sau khi hắn lĩnh ngộ triệt để xong, Chiết Tiên Chú đã không còn là uy hiếp nữa.

 

 

Ách tộc biết sự yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao nhưng tuyệt đối không ngờ hắn sẽ kinh khủng như vậy.

 

 

Điều quan trọng là, Quân Tiêu Dao còn có một con át chủ bài nữa!

 

 

Cũng là tiên pháp, Tiểu Túc Mệnh Thuật!

 

 

Đây là tiên pháp thật sự chứ không phải tiên pháp tàn khuyết như Chiết Tiên Chú.

 

 

Mà Tiểu Túc Mệnh Thuật vô cùng huyền ảo, năng lực cũng không chỉ gọi là Chân Linh.

 

 

Mượn lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật cũng có khả năng áp chế Chiết Tiên Chú!

 

 

Đây mới lý do thật sự Quân Tiêu Dao không sợ Chiết Tiên Chú!

 

 

"Ách tộc trăm tính ngàn tính cũng không tính ra được ta có Tiểu Túc Mệnh Thuật."

 

 

"Mà chỉ cần không lập tức giết được †a thì sau này muốn giết cũng khó..."

 

 

Quân Tiêu Dao cảm thán một câu.

 

 

Đương nhiên tuy hắn có đủ loại thủ đoạn, khiến hắn không hề sợ Chiết Tiên Chú nhưng cũng không có nghĩa có thể giải trừ ngay lập tức.

 

 

Dù sao đây cũng là tiên pháp tàn khuyết, đây là thủ đoạn tuyệt sát mà Huyết Vu Ách Đế của Ách tộc đã luyện rất lâu, đến Đại Đế cũng phải bó tay.

 

 

Quân Tiêu Dao muốn tiêu diệt để lĩnh ngộ, chắc chắn phải tốn không ít thời gian.

 

 

Thậm chí trong khoảng thời gian này, hắn phải luôn giữ trạng thái gân như nhập tịch.

 

 

Trong mắt người ngoài thì như chỉ còn một hơi thở, không khác gì đã chết.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao không cảm thấy đây là lãng phí thời gian.

 

 

Bởi vì hẳn biết, khi hắn giải trừ được Chiết Tiên Chú sẽ là lúc phá kén lần nữa.

 

 

Cũng gần như vậy, khi nào hắn đột phá cảnh giới Chuẩn Đế, cũng đột phá song Chuẩn Đế...

 

 

Còn tại sao hắn lại tự tin như vậy...

 

 

Âm...

 

 

Chiết Tiên Chú tỏa ra chú văn nồng đậm, tạo thành một dòng chú văn tỏa sáng, vô số phù văn lưu chuyển, bao bọc thân thể hắn lại bên trong.

 

 

Lúc thân hình Quân Tiêu Dao sắp bị hào quang của Chiết Tiên Chú bao phủ, hắn bỗng mở miệng lẩm bẩm: "Dạ Quân Lâm, cuối cùng hỗn độn sẽ trở lại..."

 

 

Quân Tiêu Dao ở nơi của Thiên Nhai Đại Đế gần như nhập tịch!

 

 

Tin tức này lập tức gây chấn động toàn bộ thành lũy Tam Hoàng, thậm chí là khắp cả Giới Hải!

 

 

Ai mà ngờ một đời thiên kiêu, cuối cùng lại có kết cục như vậy?

 

 

Những người thân của Quân Tiêu Dao như Nguyệt Chỉ Lam, Vân Hồng Ba, Vân Mặc đều đến ải Trấn Ma.

 

 

Bọn họ cũng tiến vào trong nhà tranh kia, thấy được thân hình Quân Tiêu Dao được bao phủ trong ánh sáng chú văn của Chiết Tiên Chú.

 

 

Phù văn kia có thể nhìn được thân hình Quân Tiêu Dao mơ hồ, như đang ngủ say. "Tiêu Nhi..."

 

 

Nguyệt Chỉ Lam rơi lệ, đau lòng vô cùng.

 

 

Nàng rất yêu thương Quân Tiêu Dao, có thể trao cả mạng sống cho hài nhi của mình.

 

 

"Làm sao mới có thể cứu Tiêu Nhi!"

 

 

Nguyệt Chỉ Lam cắn môi.

 

 

Cho dù là Huyền Thiên Nữ Đế thì lúc này cũng chỉ là một mẫu thân đau khổ.

 

 

"Đừng kích động, ít nhất Tiêu Nhi còn sống...' Vân Hồng Ba nói vậy nhưng mắt hắn cũng đỏ lên.

 

 

Vân Mặc cũng thăm dò một hồi, sau đó nói: "Đừng vội, nơi này có đạo tắc của Thiên Nhai, dường như đang trợ giúp Tiêu Nhi."

 

 

"Cộng với thiên chất của Tiêu Nhi, còn có thể chất Thánh Thể Đạo Thai thì trong thời gian ngắn không nguy hiểm đến tính mạng."

 

 

"Với lại, chuyện này cần hắn tự vượt qua, nếu có bất kỳ sức mạnh bên ngoài can thiệp thì sẽ biến khéo thành vụng."

 

 

Vân Mặc không hổ là một trong năm ngũ tiên Vân tộc, tâm nhìn cao rộng, †âm tư bình tĩnh.

 

 

Cũng không giống đám người Nguyệt Chỉ Lam, quan tâm nhiều dễ bị loạn.

 

 

"Vậy tu vi sau này của Tiêu Nhi..." Nguyệt Chỉ Lam nắm chặt bàn tay.

 

 

Tuy kết cục tốt nhất là con nàng còn sống nhưng nếu không có tu vi, chẳng phải càng khó chịu hơn sao?

 

 

"Vậy phải xem tạo hóa của hẳn" Vân Mặc cũng khẽ thở dài.

 

 

Sau này có rất nhiều người đến thăm Quân Tiêu Dao.

 

 

Người của Quân Đế Đình, thuộc hạ, thị nữ, đầy tớ, cố nhân của hắn.

 

 

Đế tộc Đạm Đài, Đạm Đài Thanh Tuyền, Đạm Đài Minh Châu.

 

 

Cổ Tiểu Ngọc và Cổ Kình Thiên của đế tộc Cổ Thần.

 

 

Chưởng lệnh giả Phạm Thanh Đăng của Đại Thiên Tự.

 

 

Đại sư tỷ Tô Linh Vận của Tam Thanh đạo môn.

 

 

Còn có cả Lý Phi Nghiên, Tống Diệu Ngữ, Y Thương Nguyệt, Tiểu Bạch Hổ, Kiếm Vạn Tuyệt, Kiếm Vũ Hạm, Thái Thi Vận, Ngô Đức...

 

 

Có rất nhiều người, căn bản đếm không hết.

 

 

Có người thấy một nữ tử đeo khăn che mặt, váy trằng như tuyết, xinh đẹp như tranh như thơ.

 

 

Yên tĩnh đứng bên cạnh Quân Tiêu Dao không nói gì.

 

 

Đây là thiếu tư mệnh Lê Tiên Dao của Thiên Hoàng các.

 

 

"Tại sao lại như vậy, ta còn muốn trò chuyện với ngươi nhiều hơn mà..." Chương 3054: Sở Tiêu trống rỗng

 

 

Lê Tiên Dao khẽ nói, trong mắt có ánh lệ.

 

 

Tin tức liên quan đến Quân Tiêu Dao đã truyền khắp toàn bộ vô số thế giới ở Giới Hải.

 

 

Đương nhiên cũng truyền đến Giới Trong Giới.

 

 

Một đại điện rộng lớn trong Thiên Hoàng các.

 

 

Lê Thánh ngồi khoanh chân ở đó, thân hình mờ ảo.

 

 

"Ách tộc kia vậy mà lại dùng thủ đoạn như vậy lên một tiểu bối, nhưng mà cũng bớt lo."

 

 

Lê Thánh cười lạnh nói.

 

 

"Một ngọn núi sụp đổ sẽ có ngọn núi tiếp theo. Truyền nhân Thiên Hoàng cũng nên xuất thế rồi."

 

 

"Là ở vũ trụ Khởi Nguyên à..."

 

 

Con ngươi Lê Thánh sâu thẳm vô cùng.

 

 

Ngọn núi lớn Quân Tiêu Dao trong thế hệ trẻ tuổi sụp đổ đương nhiên sẽ có người khác thay thế, trở thành nhân vật thủ lĩnh đời mới.

 

 

Mà truyền nhân Thiên Hoàng chính là lựa chọn thích hợp nhất.

 

 

Có lẽ truyền nhân Thiên Hoàng đang chờ đợi một cơ hội như vậy!

 

 

Địa Hoàng cung.

 

 

Trong một tòa cung điện.

 

 

"Ta muốn về Giới Hải."

 

 

Đôi mắt Vân Khê sưng đỏ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn vệt nước mắt sót lại. "Đợi một lát, Vân Khê muội muội, hiện giờ ngươi không thể trở về."

 

 

"Đông Phương Hạo kia đang ở Địa Hoàng cung, địa vị không thấp, nếu như ngươi chủ động rời đi thì chẳng phải cho hắn cơ hội sao?"

 

 

Hoàng Chỉ ở bên cạnh khuyên nhủ.

 

 

"Ngươi phải biết ca của ta xảy ra chuyện gì chứ?" Vân Khê siết chặt lại.

 

 

Khi nàng vừa biết tin thì hoàn toàn ngẩn người, đầu óc trống rỗng.

 

 

Đến bây giờ nàng vẫn cảm thấy như chưa tỉnh khỏi cơn ác mộng.

 

 

"Nhưng bây giờ ngươi đi cũng không có ích gì đâu, ngươi có thể giúp ca ngươi thoát khỏi Chiết Tiên Chú hay là đi đánh giết Huyết Vu Ách Đế hãm hại hắn?"

 

 

Chỉ một câu nói của Hoàng Chỉ đã đánh trúng tim đen của Vân Khê, khiến đôi mắt nàng run lên!

 

 

Không sai!

 

 

Hiện giờ nàng đến Giới Hải, đi tìm ca ca của nàng có thể làm gì chứ?

 

 

Nàng đã không giúp được Quân Tiêu Dao giải Chiết Tiên Chú lại không giết được Huyết Vu Ách Đế gieo xuống Chiết Tiên Chú.

 

 

Nhiều lắm chỉ có thể khóc lóc thút thít trước mặt Quân Tiêu Dao mà thôi.

 

 

"Hoàng Chỉ tỷ, ta đúng là một muội muội vô dụng!"

 

 

Vân Khê nắm chặt đôi bàn tay trắng nõn lại, sâu trong lòng cảm thấy bất lực.

 

 

Vào lúc Quân Tiêu Dao cần giúp đỡ nhất, muội muội như nàng lại không làm được cái gì.

 

 

"Không phải như vậy, Vân Khê muội muội, ngươi đã cố hết sức rồi, ta tin rằng Vân Tiêu thiếu chủ có thể hiểu được, đương nhiên cũng sẽ bình an vượt qua kiếp nạn này."

 

 

Hoàng Chỉ an ủi.

 

 

"Hoàng Chỉ tỷ, ta sợ rằng, nếu như ca ca thật sự xảy ra chuyện, ta không biết ta sẽ ra sao nữa..."

 

 

Vân Khê không muốn khóc nhưng giọng nói lại nghẹn ngào.

 

 

"Không sao đâu."

 

 

Hoàng Chỉ ôm lấy Vân Khê.

 

 

Rất lâu sau.

 

 

Vân Khê mới nói: "Hoàng Chỉ tỷ, ta đi tu luyện."

 

 

Nàng rời khỏi.

 

 

Không hiểu sao, Hoàng Chỉ nhìn bóng lưng gây gò mảnh mai của Vân Khê lại cảm thấy nàng đã khác xưa. "Quả nhiên chỉ khi trải qua chuyện như vậy mới khiến người ta trưởng thành."

 

 

Hoàng Chỉ thở dài, ánh mắt có chút đau lòng.

 

 

Vân Khê nàng vẫn chỉ là tiểu cô nương, lại phải chịu đựng áp lực vào nỗi đau như vậy.

 

 

Một nơi khác ở Địa Hoàng cung, có tiếng cười sang sảng vang vọng.

 

 

"Ha ha, đúng là trời giúp ta!"

 

 

Người cười chính là Đông Phương Hạo.

 

 

Vẻ mặt hắn sung sướng vui mừng.

 

 

Trước đó trong giới tâm chỉ địa, lần đầu tiên gặp Quân Tiêu Dao hắn đã ăn quả đáng.

 

 

Áp lực Quân Tiêu Dao mang lại cho hắn quá lớn. Mà bây giờ, ai ngờ được người thiên kiêu đứng trên đỉnh núi lớn này lại sụp đổ.

 

 

"Đúng là kỳ diệu, đầu tiên là Đông Phương Ngạo Nguyệt dẫn đầu đế tộc Đông Phương phản bội Giới Hải, kết minh với Mạt Nhật Thần Giáo, trở thành kẻ phản bội bị người người Giới Hải căm ghét."

 

 

"Bây giờ lại đến Vân Tiêu trúng Chiết Tiên Chú của Ách tộc, không sống được lâu nữa."

 

 

"Hai mối thù máu và kẻ địch lớn nhất của ta đều bị dồn vào đường cùng."

 

 

"Có phải ông trời đang mở đường giúp ta không?"

 

 

Đông Phương Hạo lại không ngờ mình được ông trời ưu ái như vậy.

 

 

"Sau này ta không cần kiêng ky gì nữa, chỉ cần đối phó với Vân Khê là xong. Đợi đến khi có được Tiên Linh tam bảo thì ta sẽ trở thành truyên nhân Địa Hoàng chân chính. Khi đó sẽ là lúc ta báo thù Đông Phương Ngạo Nguyệt!"

 

 

Đông Phương Hạo đắc ý cười.

 

 

Hắn cảm thấy thiên mệnh đang hướng về phía hắn.

 

 

Hắn phải bay lên...

 

 

Nhân Hoàng điện.

 

 

Trong cung điện.

 

 

"Sao lại vậy, sao có thể như vậy, Vân Tiêu, ta còn chưa tự tay đánh bại ngươi, giải trừ tâm ma, sao ngươi có thể chết?"

 

 

Một nam tử trẻ tuổi mặc một thân áo cà sa màu vàng, đầu đội ngọc quan cửu long, thất thần thì thâm.

 

 

Chính là Sở Tiêu!

 

 

Sau khi biết tin tức của Quân Tiêu Dao, phản ứng đầu tiên của hắn không phải vui vẻ mà là hụt hãng!

 

 

Không sai!

 

 

Đây giống như là người luôn thúc giục, tra tấn ngươi, khiến ngươi hận đến nghiến răng nghiến lợi, xem hắn là mục tiêu, nhất định phải đánh bại hẳn, vượt qua hẳn.

 

 

Nhưng có một ngày, người này bỗng nhiên không còn nữa.

 

 

Cho dù là ai cũng đều có cảm giác mờ mịt trống rỗng.

 

 

Cảm giác mình nỗ lực lâu như vậy là vì cái gì?

 

 

Sở Tiêu, hận Quân Tiêu Dao tới tận Xương tủy.

 

 

Cũng luôn là mục tiêu mà hắn thề sẽ đánh bại và vượt qua.

 

 

Nhưng hiện tại, mục tiêu đó đã không còn nữa. Vậy thì rốt cuộc là hắn cố gắng tu luyện như vậy là gì cái gì chứ?

 

 

Giống như một người đã dùng hết sức cả người, nhưng cuối cùng lại đánh vào không khí.

 

 

Loại cảm giác trống rỗng và mơ hồ này vô cùng khó chịu.

 

 

Thậm chí, trong đầu Sở Tiêu còn có một ý tưởng cực kỳ hoang đường.

 

 

Hắn nghĩ đầu tiên là hồi sinh Quân Tiêu Dao, rồi sau đó lại đánh chết hắn.

 

 

Cái ý tưởng này rất kỳ quái, nhưng rất chân thật.

 

 

Bởi vì Quân Tiêu Dao đã trở thành tâm ma của Sở Tiêu.

 

 

Hắn phải đích thân đánh bại, nếu không, trong lòng sẽ luôn cảm thấy khó chịu.

 

 

Cũng sẽ cản trở con đường tu luyện của hắn trong tương lai.'Không đúng, ta không tin."

 

 

"Với tính cách của Vân Tiêu, làm sao hắn có thể cam tâm mà chết như vậy được?"

 

 

"Chắc chắn hắn còn có thủ đoạn ẩn giấu nào đó."

 

 

"Đúng vậy, ta không thể buông lỏng được, còn phải cố gắng hơn nữa mới được."

 

 

"Mục tiêu tiếp theo chính là tộc Hiên Viên ở vũ trụ Khởi Nguyên!" Chương 3055: Đụng đến nam nhân nhà ta thì phải trả giá đắt

 

 

Sở Tiêu tự lẩm bẩm.

 

 

Hắn không tin Quân Tiêu Dao sẽ chết như vậy.

 

 

Hẳn tin rằng Quân Tiêu Dao chắc chắn sẽ quay lại lần nữa, sau đó tiếp tục ngược đãi hắn.

 

 

Vậy nên hắn nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn.

 

 

Không chỉ Giới Trong Giới, tất cả những nơi còn lại, cũng đều đang lan truyền tin tức về Quân Tiêu Dao.

 

 

"Không ngờ là hắn lại gặp phải chuyện như thế này."

 

 

"Cũng thật là đáng tiếc khi không thể đích thân giải quyết hắn."

 

 

Trong một cấm địa bí ẩn. Một bóng người trẻ tuổi ngồi xếp bằng trong đó, hơi thở nặng nề.

 

 

Gương mặt đoan chính, lông mày sắc bén, vẻ ngoài bất phàm.

 

 

Xung quanh người hắn có Đạo uẩn ngập tràn, có Phật quang tỏa sáng, có Hạo Nhiên chỉ khí lượn lờ.

 

 

Rõ ràng chính là chuyển thế của Đấu Thiên Chiến Hoàng, đại oan chủng Lý Vô Song!

 

 

Mà giờ phút này, xem khí tức của Lý Vô Song, rõ ràng là đã đạt Chuẩn Đế cảnh rồi!

 

 

Tốc độ này nếu như truyền ra ngoài, nhất định sẽ khiến người ta kinh ngạc.

 

 

Đương nhiên, nếu là Đấu Thiên Chiến Hoàng thì đó cũng không có vấn đề gì.

 

 

Suy cho cùng thì Lý Vô Song chính là chuyển thế của Đấu Thiên Chiến Hoàng, lại còn dung hợp với tất cả ký ức, kinh nghiệm tu luyện... của hắn.

 

 

Cộng thêm việc còn biết rất nhiều bí tu luyện.

 

 

Cho nên tu luyện lại cũng rất nhanh.

 

 

Nói đúng ra thì đây chính là Đấu Thiên Chiến Hoàng tu luyện lại.

 

 

"Cái gọi là cứng quá dễ gãy, chính là †a lúc trước cũng như vậy, hiện tại đến lượt Vân Tiêu này..." Lý Vô Song hơi nheo mắt lại.

 

 

Kiếp trước Đấu Thiên Chiến Hoàng hắn quá bướng bỉnh, quá càn rỡ, cuối cùng mới phải rơi vào kết cục như vậy, bị một tát của Đạo Hoàng đánh chết.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao lại càng khoa trương, điên cuồng hơn cả Đấu Thiên Chiến Hoàng. Vậy nên hắn cũng rơi vào kết cục như vậy.

 

 

"Đó cũng là lý do tại sao, kiếp này ta tuân theo cẩu đạo, chỉ có nhẫn nại, âm thâm quật khởi, cuối cùng mới có thể được việc."

 

 

"Kế tiếp, tiếp tục tu luyện, tổ chức lại phủ Chiến Hoàng, âm thầm phát triển thế lực."

 

 

"Ngoài ra còn có vũ trụ Khởi Nguyên, đây là nơi không thể nào bỏ qua..." Lý Vô Song tự lẩm bẩm.

 

 

Có được ký ức của Đấu Thiên Chiến Hoàng, tự nhiên là hắn có biết được vũ trụ Khởi Nguyên là nơi quan trọng đến cỡ nào.

 

 

Vũ trụ Nữ Tôn, sau khi đế tộc Đông Phương lập liên minh với Mạt Nhật Thần Giáo và phản bội Giới Hải thì đã bị ẩn giấu. Giờ phút này, trong vũ trụ Nữ Tôn, sâu trong đế tộc Đông Phương, trong cung điện.

 

 

Một nữ tử có tâm trạng bồn chồn.

 

 

Hiển nhiên là Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Sau khi trận chiến ở vũ trụ Huyền Hoàng kết thúc.

 

 

Tà Chủ và Uyên Hoàng của Mạt Nhật Thần Giáo đã bị thương, vẫn luôn bế quan để trị thương.

 

 

Không thể nghi ngờ là đã mang đến cho Đông Phương Ngạo Nguyệt cơ hội để kiểm soát Mạt Nhật Thần Giáo.

 

 

Mà với thủ đoạn của Đông Phương Ngạo Nguyệt, đương nhiên là sẽ không lãng phí cơ hội này.

 

 

Cộng thêm việc có sự hậu thuẫn của đế tộc Đông Phương. Thậm chí là một số cường giả từ hai phe của Tà Chủ và Uyên Hoàng cũng đã đến nương nhờ dưới trướng của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt có cá tính mị lực như vậy, giống như một nữ hoàng Ma Hậu trời sinh.

 

 

Nhưng Đông Phương Ngạo Nguyệt biết nàng có thể thuận lợi như vậy là nhờ người nào.

 

 

Chính Quân Tiêu Dao là đã một mực hỗ trợ để nàng nắm giữ Mạt Nhật Thần Giáo.

 

 

Trong trận chiến ở vũ trụ Huyền Hoàng cũng vậy, không ngần ngại diễn trò, để Đông Phương Ngạo Nguyệt khiến hắn bị thương, từ đó khuếch trương khí thế cho Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Mà khi Đông Phương Ngạo Nguyệt biết được chuyện của Quân Tiêu Dao. Nàng thậm chí còn có chút không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Nếu như có chuyện gì xảy ra với Quân Tiêu Dao.

 

 

Vậy thì tất cả những gì nàng làm đều trở nên vô nghĩa. Lúc trước, trả thù Lý Thánh là mục tiêu duy nhất trong cuộc đời của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Nhưng sau khi gặp được Quân Tiêu Dao, kết duyên với hắn. Trong lòng của vị Huyết Công Chúa vốn lạnh lùng tàn nhãn này cũng có thêm một người.

 

 

Nàng vẫn còn muốn sống vì Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

 

 

"Ngạo Nguyệt tiểu thư, ta cảm thấy công tử chắc chắn là không có vấn đề dì"

 

 

Ma nữ Quán Nhi ở bên cạnh nói. Nàng luôn là cầu nối tin tức giữa Đông Phương Ngạo Nguyệt và Quân Tiêu Dao.

 

 

Quán Nhi cũng rất ngạc nhiên khi biết tin tức kia.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt ngồi một mình trên ghế.

 

 

Hít một hơi thật sâu, đường cong tuyệt đẹp phập phồng.

 

 

"Tiêu Dao hắn không phải loại người như vậy, hắn sẽ không đẩy mình vào ngõ cụt."

 

 

"Hắn nhất định sẽ có cách."

 

 

"Chỉ tiếc là bây giờ ta không thể ở bên hắn."

 

 

Bàn tay như ngọc trắng đặt trên tay vịn ghế ngồi của Đông Phương bóp chặt, ngay lập tức bóp nát tay vịn.

 

 

Có trời mới biết bây giờ nàng muốn †ìm Quân Tiêu Dao đến mức nào.

 

 

Nhưng điều này rõ ràng là không thể.

 

 

Giờ đây, đại tiểu thư của đế tộc Đông Phương như nàng, kể cả toàn bộ đế tộc Đông Phương, đều đã trở thành kẻ phản bội ở Giới Hải.

 

 

Đừng nói là đi đến ải Trấn Ma, cho dù là xuất hiện ở Giới Hải, cũng sẽ khiến tứ phương lên án, công khai vây giết.

 

 

Ngay cả đế tộc Vân thị cũng sẽ không để cho nàng đến gần Quân Tiêu Dao.

 

 

Suy cho cùng thì bây giờ nàng còn mang thân phận Ma Hậu Mạt Nhật Thần Giáo.

 

 

"Tiếp theo, ta phải kiểm soát Mạt Nhật Thần Giáo nhanh hơn."

 

 

"Một số người không phục, cần phải nghĩ cách âm thầm xử tử."

 

 

"Nếu như cuối cùng Tiêu Dao xảy ra chuyện gì, ta sẽ không bỏ quan cho Ách tộc!"

 

 

Trong đôi mắt xinh đẹp của Đông Phương Ngạo Nguyệt hiện lên sự lạnh lùng khiến người ta khiếp sợ.

 

 

Không giống như những nữ tử khác, hoặc là khóc hoặc cảm thấy bi thương khi nghe tin của Quân Tiêu Dao.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng rất đau lòng, giống như bị kim đâm.

 

 

Nhưng nàng sẽ không chỉ nghĩ đến việc khóc lóc, nàng sẽ muốn báo thù cho Quân Tiêu Dao!

 

 

Đụng đến nam nhân nhà ta, cho dù có là kẻ nào thì đều phải trả giá đắt!

 

 

Đây chính là tác phong của Huyết Công Chúa! Thời gian trôi nhanh.

 

 

Không ai là không biết, không ai là không hiểu về chuyện của Quân Tiêu Dao. Chương 3056: Y Y bộc lộ tâm tình

 

 

Rất nhiều người cẩn thận thám thính tin tức, mỗi ngày đều dò xét xem Quân Tiêu Dao có động tính gì hay không.

 

 

Nhưng không có.

 

 

Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trong cái kén ánh sáng được hình thành bởi Chiết Tiên chú văn.

 

 

Giống như là đã nhập tịch.

 

 

Nếu không phải là còn một chút dấu vết khí tức sinh mệnh, thậm chí thật sự khiến cho người ta có cảm giác như là đã chết rồi.

 

 

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không có động tĩnh gì.

 

 

Một số người cảm thán, Quân Tiêu Dao không hôt là một tên yêu nghiệt tuyệt thế.

 

 

Ngay cả Chiết Tiên chú cũng không thể trực tiếp giết chết hắn.

 

 

Nhưng có một số người cho rằng, chẳng lẽ sau này Quân Tiêu Dao sẽ luôn ở trong trạng thái này?

 

 

Vậy sự cái này có khác gì là đã chết đâu chứ? Ví dụ như Hoàng Phủ Thuần Quân, Hồng Trần Đế Tử, còn có một số đối thủ của Quân Tiêu Dao và đế tộc Vân thị, rõ ràng rất vui mừng khi thấy tình huống này.

 

 

Tuy bọn họ càng hy vọng là Quân Tiêu Dao trực tiếp chết đo hơn.

 

 

Mà trong tình huống như vậy, một bóng dáng xinh đẹp từ vũ trụ Huyền Hoàng Vũ đi đến chỗ Quân Tiêu Dao đang ngồi quan sát.

 

 

Chính là Y YI Bóng trúc đung đưa, khe suối róc rách. Câu nhỏ nước chảy dưới chân người.

 

 

Một thiếu nữ mặc nghê thường vũ y, xinh đẹp như thần nữ trên tiên cung đến đây.

 

 

Chính là Y Y. Trên mặt nàng có vẻ bi thương.

 

 

Từng bước từng bước mà đi đến ngôi nhà tranh trong rừng trúc. Đi đến trước mặt Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhìn bóng người mờ ảo ngồi xếp bằng trong quang kén Chiết Tiên chú văn.

 

 

Tâm nhìn của Y Y cũng mờ đi.

 

 

Trước đó nàng vẫn không dám đến đây. Nàng không tin đây là sự thật.

 

 

Cho đến lúc này.

 

 

"Tiêu Dao..." Một thanh âm yếu ớt đến mức khiến cho đau lòng, có chút khàn khàn vang lên.

 

 

Y Y giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo lên, cách chú văn quang kén, không thể chạm vào gương mặt của Quân Tiêu Dao.

 

 

Đó là loại đau đớn như thế nào?

 

 

Đau thắt lại như thể trái tim bị bóp chặt, rồi bị xoắn lại!

 

 

"Là ta sao, là tại vì Y Y sao."

 

 

"Dường như Y Y vẫn luôn gây rắc rối cho Tiêu Dao thì phải..."

 

 

"Trận chiến ở vũ trụ Huyền Hoàng cũng là bắt đầu bởi vì ta."

 

 

"Nếu như không gặp nhau, có phải ngươi cũng sẽ không gặp phải chuyện như thế này có phải không."

 

 

"Nếu như có thể, ta nguyện ý dùng thân thể của mình để chịu đựng Chiết Tiên Chú này thay cho ngươi."

 

 

Y Y nước mắt tuôn trào.

 

 

"Y Y là một bệnh nhân, là một bệnh nhân thấp hèn."

 

 

"Nếu như không gặp được Tiêu Dao, Y Y cảm thấy một ngày nào đó có lẽ chính mình sẽ chết ở một góc không ai quan tâm."

 

 

"Nhưng... Y Y đã gặp được Tiêu Dao."

 

 

"Đây là may mắn của Y Y. Từ nhỏ Y Y đã không có phụ thân, mẫu thân, không có bất kỳ người thân hay bè nào."

 

 

"Y Y, chỉ có Tiêu Dao..."

 

 

Đôi mắt mờ mịt của Y Y nhìn vào thân hình mờ ảo trong quang kén chú văn.

 

 

Nếu có chuyện gì xảy ra với Quân Tiêu Dao.

 

 

Vậy thì nàng cũng sẽ không còn ý nghĩa tồn tại nữa.

 

 

Suốt ba ngày ba đêm.

 

 

Y Y đều ở trong ngôi nhà tranh này, nói chuyện với Quân Tiêu Dao.

 

 

Tuy Quân Tiêu Dao vẫn im lặng như đi đã chết.

 

 

Thời gian khiến cho trái tim tràn đây vết sẹo của nàng được sưởi ấm.

 

 

Sau khi trận chiến ở vũ trụ Huyền Hoàng kết thúc.

 

 

Thế lực ở khắp Giới Hải đều công khai lên án nàng, muốn ép chết nàng.

 

 

Là Quân Tiêu Dao đứng chắn trước mặt nàng, nắm chặt tay nàng, nói với nàng, có ta ở đây, đừng sợ.

 

 

Y Y, nói về những chuyện này giống như nói về chuyện ở trong nhà. Những giọt nước mắt nơi khóe mắt cũng không nhịn được mà ngừng rơi. Nàng không giống Lê Tiên Dao, tiên tư ngọc sắc, thân phận bất phàm, tâm tư tinh tế.

 

 

Thậm chí ngay từ đầu, nàng còn là một đứa lem nhem, trên mặt toàn là vết thương.

 

 

Cũng không giống Đông Phương Ngạo Nguyệt, một nữ cường nhân với thủ đoạn quả quyết, nghiêm tuyệt lãnh diễm tuyệt thể, có thể trở thành vợ hiền, trợ thủ đắc lực của Quân Tiêu Dao.

 

 

Nàng chỉ là nàng, Y Y, một thiếu nữ Bạt nhân.

 

 

Một thiếu nữ Bạt nhân được Quân Tiêu Dao cứu.

 

 

Mà bây giờ.

 

 

Đến lượt nàng. Quân Tiêu Dao đã làm nhiều điều cho nàng như vậy.

 

 

Nàng cũng muốn làm điều gì đó cho Quân Tiêu Dao.

 

 

"Y Y sẽ quên Tiêu Dao, không bao giờ, không bao giờ quên..."

 

 

Cuối cùng Y Y nhìn Quân Tiêu Dao một cái, bước ra khỏi ngôi nhà tranh.

 

 

Cô nhắm mắt lại, nói lẩm bẩm trong lòng "Ngươi có ở đây không?"

 

 

Y Y nói trong lòng.

 

 

Một lúc sau, một ma âm quỷ mị lạnh lùng như giống như từ dưới Cửu U vang lên.

 

 

"Ha... cuối cùng cũng hiểu được rồi sao?"

 

 

"Trên thế gian này, không có sức mạnh, ngươi sẽ không thể làm được bất cứ chuyện gì." "Ngươi sẽ bị người khác cười nhạo, khinh bỉ, chà đạp!"

 

 

"Thậm chí còn không thể trả thù cho. người mình yêu nhất!"

 

 

"Ta hiểu, cho nên, phải làm sao có thể có được sức mạnh?" Y Y lẩm bẩm trong lòng.

 

 

"Đến động Bất Tử Luân hồi.." Ma âm quỷ mị lạnh lùng nói.

 

 

"Không muốn..."

 

 

Đột nhiên, một giọng nói yếu ớt vang lên. Đó chính là nữ tử khóc thường xuất hiện trong giấc mơ của Y Y.

 

 

"Thật sự xin lỗi, hiện tại, Y Y chỉ muốn trả thù cho Tiêu Dao bằng bất cứ giá nào!"

 

 

Đôi mắt đang nhắm của Y Y lại mở ra.

 

 

Đôi con ngươi kia đã trở thành màu vàng thuần túy!

 

 

Lạnh như băng, thờ ơ, như thể vượt trội hơn chúng sinh vạn vật, ánh mắt của Dế Nữ Bạt!

 

 

Y Y rời khỏi ải Ma Trấn.

 

 

Nhưng nàng cũng không trở vê vũ trụ Huyền Hoàng. Mà trực tiếp đi đến khu Vô Nhân.

 

 

Y Y đã luyện hóa được Bạt tộc Đế Nữ Châu, thực lực của nàng hiện tại cũng đã không thể coi thường.

 

 

Nhưng dù vậy, chỉ dựa vào sức mạnh của chính nàng thì tuyệt đối không thể nào chết giết Huyết Vu Ách Đế để trả thù cho Quân Tiêu Dao.

 

 

Vì vậy, chỉ có một con đường để đi.

 

 

Có thể con đường này không phải là tốt nhất, thậm chí còn là con đường tệ nhất. Nhưng Y Y làm việc không chút do dự.

 

 

Nàng không muốn trong lúc khi Quân Tiêu Dao gặp phải chuyện như thế này thì mình chỉ có thể yếu đuối khóc lóc. Chương 3057: Giao dịch với Đế Nữ Bạt, động Bất Tử Luân Hồi

 

 

Y Y tiến vào khu Vô Nhân, từ khu Sương Trắng, đến khu Sương Xám, rồi đến khu Hắc Vụ.

 

 

Bất cứ nơi nào đi qua, gặp phải vô số Tang Yêu, tu sĩ sa ngã, cho đến sinh linh Hắc Họa...

 

 

Tuy nhiên, không ai dám đến gần Y Y,chứ đừng nói đến hành động.

 

 

Bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được một luồn uy thế tối cao mơ hồ tản ra từ trên người Y Y.

 

 

Chỉ khí tức này thôi cũng đủ để khiến khắp nơi kinh sợ, khiến vô số tồn †ại run sợ lẩy bẩy.

 

 

Đôi đồng tử màu vàng kim kia đó lạnh lùng lãnh đạm như tử thần, e là ngay cả chủng tộc Hắc Họa cũng phải sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

 

 

Mà trong hoàn cảnh như vậy, Y Y cũng bước từng bước về khu Huyết Vụ ở sâu trong khu Vô Nhân.

 

 

Có thể nói, ngay cả cường giả bên phía Giới Hải này cũng không dám mạo hiểm tiến mà vào khu Huyết Vụ, trong đó có nguy hiểm rất lớn.

 

 

Nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của Y Y thì lại không hề có chút sợ hãi nào.

 

 

Trong nội tâm của nàng chỉ có một suy nghĩ, chính là giúp Quân Tiêu Dao báo thùi

 

 

"Đúng là khiến cho người ta bất ngờ..."

 

 

Đúng lúc này, một Ma ảnh vô biên hiện đi ra từ chỗ sâu khu Huyết Vụ. Đó là vương giả của Bạt tộc, Tướng Thần!

 

 

Ngoài ra, còn có bóng dáng cao lớn khác xuất hiện, chính là Đại Đế nhị đại của Bạt tộc.

 

 

"Nếu sớm biết có thể dễ dàng khiến cho thân thể chuyển kiếp trở về như vậy, lúc trước sẽ không tốn nhiều công sức đi xâm chiếm vũ trụ Huyền Hoàng như."

 

 

"Mấy người Khấu Liệt Đại Đế đã chết một cách vô ích rồi."

 

 

Một số cường giả của Bạt tộc giao tiếp bằng thần niệm đều âm thầm thở dài.

 

 

Mấy người Khấu Liệt Đại Đế chết oan thật!

 

 

Đám người Tướng Thần cũng không ngăn cản Y Y.

 

 

Y Y cũng vẫn không thèm để ý đám người Bạt tộc như cũ. Nàng chỉ bước đi từng bước, đi sâu vào trong khu Huyết Vụ.

 

 

Đi đến một nơi tràn ngập khí tức hoang sơ cổ kính.

 

 

Chính là cấm địa của Bạt tộc, động Bất Tử Luân Hồi.

 

 

Hài cốt của Đế Nữ Bạt đang ở trong động Bất Tử Luân Hồi.

 

 

Động Bất Tử Luân Hồi kia chảy ra khí tức mênh mông cuồn cuộn, cửa động lớn hơn cả một tỉnh vực cổ, vô cùng âm u sâu thẳm.

 

 

Như thể trong đó thực sự có một thế giới luân hồi bất tử.

 

 

Một uy áp vô cùng đáng sợ tỏa ra, khiến mọi thứ xung quanh trở nên im Tĩnh.

 

 

Cấm địa bực này của Bạt tộc, e là ngay cả ba vương của Bạt tộc cũng sẽ không tùy tiện mà nhúng tay vào.

 

 

Y Y đứng ở trước động Bất Tử Luân Hồi, vẻ mặt không buồn cũng không vui.

 

 

"Tiêu diệt Ách tộc." Y Y lẩm bẩm.

 

 

"Không làm được." Ma âm mị lạnh trong lòng Y Y nói.

 

 

"Ngươi không phải là diệt thế Đế Nữ Bạt sao? Còn có chuyện mà ngươi không thể làm được ư?" Y Y nói.

 

 

"Bên trong Ách tộc có tồn tại ngang bằng với ta. Tuy rằng bây giờ hắn còn chưa trở về, nhưng cũng sắp rồi..."

 

 

"Hơn nữa, tuy ngươi trở về, thì ta cũng sẽ không thể hoàn toàn bình phục trong thời gian ngắn."

 

 

Ma âm mị lạnh, hay đúng hơn là Đế Nữ Bạt lạnh nhạt nói.

 

 

"Vậy thì, giết Huyết Vu Ách Đế." Y Y lui lại mà nêu ra yêu cầu tiếp theo.

 

 

Nàng cũng biết việc để Đế Nữ Bạt tiêu diệt toàn bộ Ách tộc là chuyện không thực tế, nàng cũng chỉ đang thử dò xét mà thôi.

 

 

"Có thể.' Đế Nữ Bạt lạnh nhạt nói.

 

 

Địa vị thực lực của Huyết Vu Ách Đế ở trong Ách tộc cũng không thấp.

 

 

Nhưng nghe giọng điệu của Đế Nữ Bạt, giết chết Huyết Vu Ách Đế dường như không cần tốn quá nhiều sức lực.

 

 

Đôi đồng tử màu vàng kim của Y Y khẽ run lên, quay đầu nhìn lại với sự tưởng niệm.

 

 

Như thể đang cách khoảng không vô tận mà nhìn Quân Tiêu Dao.

 

 

Nàng sẽ không quên, chắc chắn sẽ không bao giờ quên.

 

 

"Haizzz..." Trong lòng Y Y vang lên một tiếng thở dài yếu ớt, phát ra từ nữ tử khóc trong giấc mơ kia.

 

 

"Quả nhiên, tất cả đều là số phận, giãy giụa không thoát được, mà chạy cũng không thể thoát..."

 

 

Y Y tiến vào động Bất Tử Luân Hồi.

 

 

Người của Bạt tộc ở đó, nhìn thấy cảnh tượng này tinh thần cũng hoàn toàn ổn định lại.

 

 

Tất cả đều đã ngã ngũ rồi.

 

 

Điều duy nhất bọn họ phải làm tiếp đó chính là chờ đợi.

 

 

Thân thể chuyển kiếp tuy sẽ quay trở lại, nhưng rõ ràng trong thời gian ngắn Đế Nữ Bạt không có cách nào hồi phục triệt để.

 

 

'Khi Hắc Họa bắt đầu, thời khắc Giới Hải bị che lấp, cũng chính là lúc tộc Nữ Đế của ta quay trở về diệt thế. '

 

 

'Bây giờ chỉ cần chờ đợi thôi. ' Hạ †hần tướng lĩnh tự lẩm bẩm.

 

 

Khí tức phát ra từ động Bất Tử Luân Hồi cực kỳ kinh khủng. Trong bóng tối, ở nơi sâu nhất dường như có một đôi đồng tử màu vàng sắp sửa mở ra, nó mang vẻ lạnh lùng cao quý nhìn xuống chúng sinh.

 

 

Tại một nơi khó lòng tưởng tượng được, cũng chưa ai biết đến.

 

 

Bình thường nơi này đến cả Đại Đế cũng khó mà trực tiếp xông vào, hư ảo †ầng tầng lớp lớp.

 

 

Có hai con sông lớn đang dâng trào giao thoa với nhau, mà tại hai đầu con sông ấy, một đen một trắng vắt ngang qua vũ trụ hư không.

 

 

Đó chính là sông Thái Âm và sông Thái Dương. Tại nơi hai con sông giao thoa cũng chính là nơi khí cơ mờ mịt, như thể Âm Dương thái cực đang biến hóa, tạo thành một không gian hết sức huyền diệu.

 

 

Ở nơi đó những dãy núi giống như do dương chỉ ngọc khắc thành, từng cây cổ thụ, lá cây như thúy bích, hệt như khắc ngọc. Trong núi còn có thú vật linh cầm, đều là những kỳ trân dị chủng hiếm thấy.
Bình Luận (0)
Comment