Trong khoảng thời gian tu vi lùi lại.
Kỷ Minh Sương cũng coi như cảm nhận được phần nào nhân tình ấm lạnh.
Nhưng đây cũng là mài giũa tâm tính của Kỷ Minh Sương.
Lúc trước nàng là thiên chi kiêu nữ của Kỷ gia, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ít ngạo khí.
Mà nàng bây giờ, tính cách trầm ổn Vô cùng.
Mấy năm nay đã khiến nàng nhìn thấu vài chuyện.
Đặc biệt là thiếu chủ Thẩm gia Thẩm Thương Minh.
Lúc trước tuy rằng nàng rõ ràng đã bày tỏ cự tuyệt liên hôn với Thẩm Thương Minh.
Nhưng Thẩm Thương Minh vẫn dăm ngày ba bữa tới Kỷ gia muốn gặp nàng.
Nhưng từ sau khi nàng tu vi ngã xuống, Thẩm Thương Minh đều không tới một lần.
Mà sau khi Thẩm Thương Minh quật khởi.
Cổ tộc Thẩm thị còn truyền ra nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng gì đó.
Cười người chớ vội cười lâu, báo ứng tới rồi gì đó linh tinh.
Ý đang châm chọc trước đó Kỷ Minh Sương cự tuyệt hôn sự.
Chuyện này cũng dẫn tới quan hệ vốn giao hảo của cổ tộc Thẩm thị và cổ tộc Kỷ thị giảm xuống âm điểm.
Mà lần này, nếu không ngoài ý muốn, Thẩm Thương Minh ắt hẳn cũng sẽ ở chiến trường Vạn Tỉnh.
Kỷ Minh Sương không có bất kỳ cảm giác gì với Thẩm Thương Minh, càng không có chấp niệm.
Nàng chỉ tò mò duy nhất một điểm.
Tên Thẩm Thương Minh vốn thiên †ư tầm thường kia sao có thể một sớm quật khởi?...
Thời gian trôi đi.
Tin tức chiến trường Vạn Tinh sắp mở ra cũng truyền khắp các thế giới.
Tinh giới Sơn Hải là một trong mười đại tỉnh giới.
Thế giới tỉnh hệ vây xung quanh đếm không hết.
Tên chiến trường Vạn Tinh này cũng bởi vậy mà có.
Đây là sân khấu so đấu của thiên kiêu vô số tinh hệ, càng là bàn đạp đi đến nấc thang cao hơn.
Cho nên thiên kiêu của vô số thế giới tỉnh hệ đều xoa tay hầm hè, gấp không chờ nổi.
Chờ cơ hội cá chép hóa rồng này.
Tinh hệ Phi Vũ, một cổ tộc khác, bên cổ tộc Thẩm thị.
Trong một động thiên phúc địa ở chỗ sâu cổ tộc Thẩm thị.
Một nam tử trẻ tuổi mặc áo xanh, mi thanh mục tú, dung mạo anh tuấn đang ngồi xếp bằng trong đó tu luyện.
Có thể nhìn thấy có nhè nhẹ từng đợt hắc khí đang lưu chuyển quanh người hắn.
Còn có rất nhiều phù văn màu đen huyền ảo quỷ dị chìm nổi không chừng.
Mà đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một giọng nữ.
"Thương Minh biểu ca."
Nam tử áo xanh này đúng là thiếu chủ cổ tộc Thẩm thị, Thẩm Thương Minh.
Hắn nghe thấy âm thanh, trong mắt xet qua một vệt hắc quang.
Sau đó, khí tức màu đen và phù văn quanh người đều tan đi.
Tiếp đó, một nữ tử đi vào.
Chính là Thẩm Hân.
"Thẩm Hân biểu muội."
Trên mặt Thẩm Thương Minh lộ ra ý cười thấp thoáng.
"Thương Minh biểu ca, khí tức của ngươi lại cường đại hơn trước đó rất nhiều rồi."
Thẩm Hân nhìn Thẩm Thương Minh, †rong mắt không che giấu được vẻ ái mộ.
Lúc trước Thẩm Thương Minh cũng là mỹ nam tử nổi danh của tinh hệ Phi Vũ, chỉ là tu vi bình thường, không quá xuất chúng.
Hiện tại, tu vi của Thẩm Thương Minh cũng đã tăng lên, trong mắt Thẩm Hân, biểu ca nhà mình gần như hoàn mỹ vô khuyết.
"Nào có, chẳng qua là hơi tăng lên thôi." Thẩm Thương Minh nói.
"Xin lỗi, biểu ca, lúc trước không giúp ngươi cướp thiên địa chí bảo về."
"Nếu ngươi có thể lấy được cây thanh liên đó, nhất định có thể tiến bộ nhanh hơn." Thẩm Hân bẹp miệng, giọng điệu tiếc nuối nói.
"Không sao, thiên địa chí bảo, người có duyên thì được, có lẽ ta không có duyên đó." Thẩm Thương Minh xua tay, không hề để ý.
"Kế tiếp chiến trường Vạn Tinh sắp mở ra, lấy thực lực của biểu ca, nhất định sẽ được thế lực thứ chung cực của tỉnh giới Sơn Hải nhìn trúng."
"Đến lúc đó đừng quên biểu muội ta nha." Thẩm Hân làm nũng nói.
"Tự nhiên sẽ không." Thẩm Thương Minh mỉm cười nói.
"Phải rồi, còn có Kỷ Minh Sương kia, đến lúc đó nếu nàng đi chiến trường Vạn Tinh, khi nhìn thấy biểu ca không biết sẽ là biểu cảm gì nhỉ."
Dường như nghĩ đến vẻ mặt xấu hổ nghẹn khuất của Kỷ Minh Sương, Thẩm Hân không nhịn được bật cười.
"Ta đã không có quan hệ gì với nàng." Nhắc tới Kỷ Minh Sương, vẻ mặt Thẩm Thương Minh thờ ơ nói.
Nhưng trong mắt lại hơi mang theo một tia lạnh lão.
Nói thật, lúc trước hắn thật sự có ý với Kỷ Minh Sương.
Nhưng nề hà, Kỷ Minh Sương không cho hắn tí mặt mũi nào.
Thậm chí ngay cả cuộc liên hôn đính hôn từ trong bụng mẹ cũng trực tiếp cự tuyệt.
Làm cho cổ tộc Thẩm thị kéo theo mặt mũi đều không còn ánh sáng.
Lý do của Kỷ Minh Sương là muốn chuyên tâm tu luyện, không quan tâm tình yêu nam nữ.
Nhưng theo Thẩm Thương Minh thấy, đây này chẳng qua là lấy cớ mà thôi. Đơn giản là cảm thấy tu vi hắn kém, không xứng với nàng.
Mà bây giờ, phong thuỷ luân chuyển, quang hoàn kiêu nữ của Kỷ Minh Sương ngã xuống, hắn ngược lại quật khởi.
Thẩm Thương Minh bây giờ thật sự có chút muốn nhìn thấy.
Nếu ở trong chiến trường Vạn Tinh, Kỷ Minh Sương gặp phải chính mình sẽ có biểu cảm gì?
Xấu hổ?
Hổ thẹn?
Hối hận?
Nhưng bất kể thế nào, Thẩm Thương Minh đều rất chờ mong.
Sau đó, Thẩm Thương Minh cũng chỉ điểm Thẩm Hân một phen, lúc sau nàng cũng sẽ cùng Thẩm Thương Minh đến chiến trường Vạn Tỉnh. Mà sau khi Thẩm Hân rời đi.
Thẩm Thương Minh ngồi xếp bằng tại chỗ.
Lúc này.
Một âm thanh khô khốc khàn khàn chợt từ trong cơ thể Thẩm Thương Minh truyền ra.
"Tiểu tử, chiến trường Vạn Tinh này đối với ngươi là một liều thuốc bổ mạnh, nhiều thiên kiêu như vậy, đều sẽ trở thành quân lương để thực lực ngươi tiến bộ."
Nghe thấy âm thanh này, Thẩm Thương Minh dửng dưng cười nói.
"Này còn may nhờ Hắc lão, nếu không có ngươi, vãn bối bây giờ vẫn chỉ là một thiếu chủ tâm thường bị người ta coi thường."
"Ha ha, ngươi trưởng thành cũng có lợi cho ta, chúng ta xem như hai bên cùng có lợi."
"Chỉ khi ngươi cường đại rồi mới có thể trở thành trợ lực của bản đế"
Âm thanh khô khốc khàn khàn nói.
"Yên tâm đi Hắc lão, vãn bối không phải người vong ân phụ nghĩa." Thẩm Thương Minh nói.
"Tốt, tiếp tục tu luyện, chuẩn bị đi chiến trường Vạn Tinh kế tiếp, ngươi nhất định phải đi tỉnh giới Sơn Hải mới có thể lấy được đồ vật truyền lại kia..."
"Vãn bối hiểu." Thẩm Thương Minh tâm ngữ nói.
Trong mắt hắn cũng có hắc quang quỷ dị kích động.
Ai có thể nghĩ đến, trước đây hắn ngoài ý muốn nhặt được một miếng vảy màu đen, vậy mà có thể mang đến cho vận mệnh hắn chuyển cơ như vậy.
Tuy là hắn biết, vị "Hắc lão' này không phải đại thiện nhân gì.
Nhưng dù là bảo hổ lột da, hắn cũng phải trưởng thành lên.
Ít nhất hắn đã không còn là thiếu chủ tâm thường vô vi đã từng.
Còn có Kỷ Minh Sương, vị hôn thê đã từng coi khinh hẳn.
Sau này hắn muốn làm cho Kỷ Minh Sương trèo cao không nổi!