Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2978 - Chương 3073: Nữ Nhân Này Có Đại Bí Mật

Chương 3073: Nữ nhân này có đại bí mật Chương 3073: Nữ nhân này có đại bí mậtChương 3073: Nữ nhân này có đại bí mật

 

 

Lúc Quân Tiêu Dao đi dạo.

 

 

Kỷ Minh Sương cũng đã bắt đầu lịch luyện ở chiến trường Vạn Tinh.

 

 

Nếu tu vi của nàng chưa khôi phục, nàng tới đây tự nhiên là cửu tử nhất sinh.

 

 

Nhưng hiện tại, thực lực của Kỷ Minh Sương đã khôi phục tới Tạo Hóa Thần Tôn.

 

 

Chiến trường Vạn Tinh đối với nàng mà nói, tự nhiên là thành thạo.

 

 

Thời gian qua đi.

 

 

Mấy ngày trôi qua.

 

 

Khu vực chỗ Kỷ Minh Sương cũng truyền ra tin tức, hình như có bí tàng cấp Đại Đế xuất thế. Bí tàng cấp Đại Đế đối với Quân Tiêu Dao, có lẽ hắn đều lười đi.

 

 

Nhưng đối với thiên kiêu đã là thiên đại cơ duyên.

 

 

Cho dù là bí tàng cấp Chuẩn Đế cũng đủ hấp dẫn bọn họ.

 

 

Kỷ Minh Sương biết được tin tức này, tự nhiên cũng vội vàng đuổi đến.

 

 

Chỗ của bí tàng cấp Đại Đế là trong một cùng núi hình vòng cung cổ xưa.

 

 

Thế núi sừng sững dốc đứng, chọc thẳng vào bầu trời, có rất nhiều yêu thú ở đây, có khí hoang mãng lưu chuyển.

 

 

Ở xung quanh cấp Đại Đế bí tàng đã có không ít thiên kiêu hội tụ lại.

 

 

Bọn họ đang chờ, chờ dòng người nhiều lên thì mạnh mẽ xung phong liều chết lao vào.

 

 

Về phần cuối cùng ai có thể giành được bí tàng Đại Đế, thì phải xem cơ duyên của mỗi người.

 

 

Mà trên một chỗ núi hẹp dốc đứng xung quanh núi hình vòng cung.

 

 

Một nữ tử mặc váy dài ôm người màu đen, da như ngưng chi đáp xuống, đúng là Kỷ Minh Sương.

 

 

Đôi mắt sãng của nàng trông về phía xa, trong núi hình vòng cung yên hà lượn lờ, thần hi dâng lên, hiển nhiên là có chí bảo.

 

 

"Bí tàng cấp Đại Đế."

 

 

Đôi mắt Kỷ Minh Sương rực rỡ, mang theo kiên định.

 

 

Đúng lúc này.

 

 

Một phương hướng khác, cũng có một đám người xuất hiện.

 

 

Một giọng nữ hơi chói tai vang lên.

 

 

"Là ngươi, Kỷ Minh Sương, ngươi vậy mà thật sự dám đến chiến trường Vạn Tinh?"

 

 

Nghe thấy giọng nói chói tai có phần quen thuộc này, ánh mắt Kỷ Minh Sương lạnh lùng nhìn về phía đám kia người.

 

 

Không hề bất ngờ, đúng là người của cổ tộc Thẩm thị.

 

 

Dẫn đầu là một nam một nữ.

 

 

Nữ tử tự nhiên là Thẩm Hân.

 

 

Mà nam tử, một thân áo lam, dung mạo anh tuấn.

 

 

Đúng là vị hôn phu đính hôn từ trong bụng mẹ đã từng của nàng, thiếu chủ cổ tộc Thẩm thị, Thẩm Thương MinhI

 

 

Đương nhiên, bây giờ nàng đã không còn quan hệ gì với Thẩm Thương Minh. "Thì ra là các ngươi."

 

 

Giọng điệu Kỷ Minh Sương lạnh nhạt.

 

 

Thẩm gia và Kỷ gia đã từng là hai nhà quan hệ thân thiết trong tinh hệ Phi Vũ.

 

 

Mà hiện giờ lại vì chuyện hôn ước mà như người dưng nước lã.

 

 

Giọng điệu của Kỷ Minh Sương cũng rất bình thản, giống như đang nói chuyện với người qua đường.

 

 

"Thật thú vị, một nữ nhân phế sài tu vi lùi lại như ngươi, làm sao dám một mình lang bạt ở chiến trường Vạn Tinh?"

 

 

Giọng điệu Thẩm Hân chát chúa nói.

 

 

"Thẩm Hân biểu muội, đừng như vậy." Thẩm Thương Minh xua tay nói.

 

 

"Thương Minh biểu ca, ta nói sai rồi à, đây là sự thật."

 

 

"Hơn nữa lúc trước, nàng cũng không phải coi khinh Thương Minh biểu ca sao?" Thẩm Hân âm dương quái khí nói.

 

 

"Đều đã là quá khứ rồi."

 

 

Thẩm Thương Minh nói như vậy.

 

 

Nhưng vào lúc này, trong thân thể hắn vang lên giọng nói khô khốc khàn khàn.

 

 

Tồn tại tên là Hắc lão lén nói.

 

 

"Tiểu tử, nữ oa kia không đơn giản, nếu ngươi hàng phục nàng, e rằng có thể phát hiện đại bí mật."

 

 

Nghe thấy lời của Hắc lão, trong mắt Thẩm Thương Minh hiện lên một vệt kinh ngạc.

 

 

Trước đó hẳn chỉ nghe nói tu vi của Kỷ Minh Sương lùi lại. Lẽ nào trong đó có ẩn tình khác?

 

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt Thẩm Thương Minh hơi lóe, sau đó nói.

 

 

"Kỷ Minh Sương, không nghĩ tới chúng ta có thể gặp nhau ở đây."

 

 

"Chỉ có điều, lấy thực lực của ngươi, muốn lang bạt ở chiến trường Vạn Tinh này sợ là hơi nguy hiểm đó, cần đi cùng ta không?"

 

 

Trên mặt Thẩm Thương Minh mang theo ý cười ôn hòa.

 

 

Hơn nữa hắn vốn có dung nhan anh tuấn, càng có thể làm lòng người nảy sinh hảo cảm.

 

 

"Thương Minh biểu ca, ngươi.." Thẩm Hân cảm thấy hơi ghen ghét.

 

 

Rõ ràng là trước đây Kỷ Minh Sương từ chối hôn sự, khiến Thẩm gia và Thẩm Thương Minh mất hết thể diện. Nhưng Thẩm Thương Minh vẫn có thái độ như vậy.

 

 

Có thể nói, nếu là nữ tử khác, thì không chừng thật sự sẽ cảm động một chút.

 

 

Nhưng sắc mặt của Kỷ Minh Sương không hề dao động.

 

 

Nàng cần Thẩm Thương Minh bảo vệ à?

 

 

Chưa kể đến bản thân nàng đã khôi phục thực lực.

 

 

Càng có Quân Tiêu Dao ở đây.

 

 

Tấm bùa hắn để lại trong cơ thể của Kỷ Minh Sương đủ để đối phó với bất kỳ nguy hiểm nào trong chiến trường Vạn Tỉnh.

 

 

Mà không biết tại sao Kỷ Minh Sương lại có loại trực giác theo bản năng. Rằng lời mời của Thẩm Thương Minh với nàng dường như cũng không đơn giản như vậy.

 

 

Luôn cảm giác có mục đích, trông có vẻ nham hiểm.

 

 

Trực giác của Kỷ Minh Sương thật sự rất chính xác.

 

 

Điều này có thể thấy được khi nàng đưa ra lựa chọn lúc nàng gặp Quân Tiêu Dao lần đầu tiên.

 

 

"Cũng không cần lắm" Kỷ Minh Sương nói với giọng điệu bình tĩnh.

 

 

Nghe vậy, ánh mắt của Thẩm Thương Minh cũng xuất hiện vẻ khác thường.

 

 

Hắn đã nói vậy mà Kỷ Minh Sương lại còn không cho hắn thể diện chút nào.

 

 

"Ồ, chẳng lẽ ngươi đã khôi phục thực lực rồi à?" Giọng điệu của Thẩm Thương Minh cũng lạnh lùng.

 

 

"Nếu ngươi muốn biết, có lẽ có thể thử một lần." Kỷ Minh Sương lạnh lùng nói.

 

 

Sao nàng có thể không biết tên Thẩm Thương Minh này muốn khoe khoang ở trước mặt nàng, để khiến nàng hối hận.

 

 

Sau đó lại làm nổi bật chuyện lúc trước nàng từ chối hôn sự là chuyện ngu xuẩn cỡ nào.

 

 

Nam nhân cũng chỉ có chút suy nghĩ này mà thôi.

 

 

Nhưng Kỷ Minh Sương lại suy nghĩ đến Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao khác những nam tử khác.

 

 

"Sao chênh lệch giữa nam nhân và nam nhân lại lớn như vậy chứ?” Kỷ Minh Sương nghĩ thầm.

 

 

"Nếu đã như vậy thì Thẩm mỗ xin dạy bảo một chút."

 

 

Thẩm Thương Minh đã sớm muốn ra tay.

 

 

Cũng không phải muốn giết Kỷ Minh Sương.

 

 

Mà hắn chỉ muốn để cho nàng biết, lựa chọn trước đó của nàng ngu xuẩn cỡ nào.

 

 

Hơn nữa, mới vừa rồi Hắc lão nói Kỷ Minh Sương cũng có bí mật.

 

 

Nếu hắn đàn áp nàng, thì có lẽ có thể tìm kiếm bí mật này. Chương 3074: Thẩm Thương Minh nhận thua

 

 

Ầm!

 

 

Thẩm Thương Minh trực tiếp ra tay, vừa ra tay đã dùng phép thần thông của cổ tộc Thẩm thị.

 

 

Kỷ Minh Sương cũng ra tay, hơi thở của cảnh giới Tạo Hóa Thần Tôn không hề giữ lại mà cuộn trào mãnh liệt.

 

 

"Sao có thể như vậy được!"

 

 

Thẩm Hân nhận ra hơi thở này, vẻ mặt đột nhiên thay đổi!

 

 

Kỷ Minh Sương đã khôi phục tu vil

 

 

"ð2"

 

 

Ánh mắt Thẩm Thương Minh trở nên nghiêm túc.

 

 

Hắn càng ngày càng chắc chắn Hắc lão nói đúng.

 

 

Kỷ Minh Sương thực sự có bí mật!

 

 

Âm!

 

 

Hai người Thẩm Thương Minh và Kỷ Minh Sương va chạm vào nhau, bọn họ đều tỏ vẻ kinh ngạc.

 

 

Thẩm Thương Minh kinh ngạc vì Kỷ Minh Sương khôi phục tu vi, còn nâng cao thêm một bậc.

 

 

Kỷ Minh Sương lại kinh ngạc vì trước đó tu vi của Thẩm Thương Minh bình thường không có gì lạ.

 

 

Nhưng hiện tại, thực lực cũng rất mạnh.

 

 

Hai người ra tay, cũng dò xét lẫn nhau, nghiêm túc chiến đấu.

 

 

Pháp lực cuồn cuộn mãnh liệt, thân hoa rực rỡ, hào quang chiếu rọi bốn phía, thực sự vô cùng kịch liệt. Thậm chí còn thu hút sự chú ý của một vài thiên kiêu xung quanh.

 

 

"Đó là thiên kiêu của tinh hệ nào, thế nhưng lại có thực lực mạnh như vậy?"

 

 

"Ta biết, hình như là tinh hệ Phi Vũ, trước kia vị nữ tử này có vẻ như có chút tiếng tăm ở một vài tỉnh hệ, nhưng mà sau này có vẻ như xảy ra vấn đề trong lúc tu luyện."

 

 

"Hiện tại dường như thực lực của nàng lại mạnh lên."

 

 

Nơi này đã gây ra xôn xao không nhỏ.

 

 

Mà trong trận quyết đấu.

 

 

Vẻ mặt Thẩm Thương Minh hơi khó coi.

 

 

Hắn phát hiện, thế nhưng không làm gì Kỷ Minh Sương được. Điều này khác với dự đoán của hẳn.

 

 

Trong dự đoán của hắn, hắn dùng thực lực thuyết phục Kỷ Minh Sương.

 

 

Sau đó khiến Kỷ Minh Sương hối hận hành động của mình.

 

 

Mà bây giờ, đừng nói hắn đánh bại nàng, ngay cả hắn muốn kìm hãm nàng cũng khó khăn.

 

 

Điều này khiến Thẩm Thương Minh có hơi không thể nào chấp nhận được.

 

 

Đúng lúc này, trong lòng hắn vang lên giọng nói của Hắc lão.

 

 

"Tiểu tử, bản đế có thể giúp ngươi đàn áp nữ oa này, ngươi khai quật ra bí mật của nàng, sẽ có thu hoạch lớn."

 

 

Thẩm Thương Minh âm thầm nghiến răng, sau đó nói: "Có thể."

 

 

Ngay sau đó.

 

 

Ầm! Hơi thở của Thẩm Thương Minh đột nhiên lại tăng vọt thêm lần nữa, trên người cũng có từng sợi hơi thở màu đen quấn quanh.

 

 

Trông hắn giống như được tiêm chất kích thích, bùng nổ thực lực có thể sánh ngang Hỗn Độn Đạo Tôn.

 

 

Cảnh tượng xảy ra đột ngột khiến Kỷ Minh Sương cũng hơi bất ngờ không kịp trở tay.

 

 

Thẩm Thương Minh nắm một đại ấn đen kịt trong tay, giống như một ngọn ma sơn trấn áp xuống chỗ Kỷ Minh Sương!

 

 

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc!

 

 

Trong cơ thể Kỷ Minh Sương bất ngờ có một tấm bùa chú hiện ra, quấn quanh khí Hỗn Độn.

 

 

Tăng vọt trong gió, hóa thành một dấu ấn Hỗn Độn, quét ngang ầm ầm về phía Thẩm Thương Minh. "Cái gì, ngươi..."

 

 

Vẻ mặt Thẩm Thương Minh đột nhiên giật mình.

 

 

Âm!

 

 

Chiêu thức va chạm, Thẩm Thương Minh trực tiếp bị đánh bay, trong miệng phun máu tươi ra, xương cốt khắp cơ thể phát ra tiếng răng rắc vỡ vụn.

 

 

Một sợi khí Hỗn Độn đã có thể đánh sập hư không.

 

 

Chớ nói chỉ là một bùa chú Hỗn Độn đã trực tiếp khiến Thẩm Thương Minh bị thương nặng.

 

 

"Thương Minh biểu ca!"

 

 

Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Hân cũng trắng bệch, không ngờ được Thẩm Thương Minh lại thua thê thảm như vậy.

 

 

"Ngươi mưu hại tai"

 

 

Thẩm Thương Minh sợ hãi không ngớt, cảm giác mất hết thể diện.

 

 

"Không phải ngươi cũng vậy à?"

 

 

Vẻ mặt Kỷ Minh Sương rất lạnh lùng.

 

 

Vừa rồi nàng cũng đã nhận ra, khí thế mà Thẩm Thương Minh đột ngột bùng nổ dường như cũng không thuộc về lực lượng ban đầu của hắn.

 

 

Nếu như tên Thẩm Thương Minh này không muốn nhờ cậy ngoại lực mưu hại nàng.

 

 

Thì bùa Quân Tiêu Dao ban cho cũng sẽ không hiện ra ngoài.

 

 

Cho nên có thể xem như là Thẩm Thương Minh tự làm tự chịu.

 

 

Thẩm Thương Minh lau máu tươi bên khóe miệng, chỉ nhìn Kỷ Minh Sương với ánh mắt sâu thẳm.

 

 

"Bị" Đám người Thẩm Hân dìu Thẩm Thương Minh rời đi.

 

 

Mà Hắc lão trong cơ thể hắn lại hơi kinh ngạc.

 

 

"Vì sao trên người nữ oa này lại có lực lượng Hỗn Độn?”"

 

 

Lực lượng Hỗn Độn cũng không phải là cấp bậc lực lượng mà người bình thường có thể tiếp xúc được.

 

 

Nhìn thấy đám người Thẩm Thương Minh rời đi.

 

 

Kỷ Minh Sương thu hồi tâm mắt.

 

 

Khóe miệng của nàng không khỏi cong lên.

 

 

Là mánh khóe Quân Tiêu Dao ban cho nàng để bảo vệ nàng.

 

 

Nếu không hiện tại chỉ sợ nàng đã bị Thẩm Thương Minh đàn áp.

 

 

"Quân công tử..." Kỷ Minh Sương lẩm bẩm, sau đó nàng nhìn về phía bí tàng Đại Đế.

 

 

Nàng cũng biết, với năng lực của nàng, muốn bắt kịp bước chân của Quân Tiêu Dao là hết sức khó khăn.

 

 

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nàng cũng muốn thử một lần.

 

 

Kỷ Minh Sương ra tay, bắt đầu tranh đoạt bí tàng Đại Đế.

 

 

Cùng lúc đó, ở một khu vực khác của Vạn Tinh chiến trường.

 

 

Ở trong một bí tàng Đại Đế khác.

 

 

Quân Tiêu Dao mặc quần áo màu trắng, thản nhiên bước vào bên trong, tiện tay nhặt một tấm bia cổ bị tàn phá, nhìn kỹ một chút, sau đó ném đi.

 

 

Nơi xa, trên mặt đất có vài bộ hài cốt.

 

 

Cũng có một vài thiên kiêu ở nơi xa hơn, sắc mặt hoảng sợ trắng bệch.

 

 

"Quái... quái vật."

 

 

Đôi môi của bọn họ cũng đang run rẩy.

 

 

Vị nam tử áo trắng kia chỉ mới rủ mắt xuống, mà những thiên kiêu xúc phạm hắn đều ngã xuống, hóa thành xương máu đầy đất.

 

 

Đây là loại bản lĩnh gì vậy?

 

 

Quân Tiêu Dao dạo bước bên trong bí tàng Đại Đế, nhìn qua một cách tùy ý, không có thứ gì khiến hắn hài lòng.

 

 

Lúc này, dường như hẳn đã nhận ra gì đó, ánh mắt lộ ra vẻ khác thường.

 

 

"Bùa chú bị kích động, Kỷ Minh Sương gặp chuyện gì à?"

 

 

"Với tu vi của nàng còn có thân phận đứa con gái khí vận, trong tình huống bình thường hẳn là sẽ không ép buộc bùa chú xuất hiện."

 

 

"Nói cách khác, nàng đã đụng phải tên Thẩm Thương Minh kia"

 

 

"Có thể khiến bùa chú của ta tự động kích hoạt, chắc chắn không phải dựa vào lực lượng của chính Thẩm Thương Minh."

 

 

"Là ông lão truyền lại à, hay là có bí bảo thần vật khác?”

 

 

Quân Tiêu Dao bình tĩnh suy nghĩ.

 

 

Với tâm tư và trí tuệ của hắn, rất nhanh đã suy luận được một vài manh mối.

 

 

Hiện tại Quân Tiêu Dao cũng không quan tâm đứa con thế giới và đứa con trai khí vận quá nhiều.

 

 

Có lẽ sự tồn tại có cấp bậc như người kế vị Thiên Hoàng mới có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú. Mà trước mắt, tên Thẩm Thương Minh kia chỉ là thú vui mà Quân Tiêu Dao trò chuyện giải trí lúc nhàm chán mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment