Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2986 - Chương 3089: Tiệc Sinh Thần Vả Mặt, Có Chút Hứng Thú

Chương 3089: Tiệc sinh thần vả mặt, có chút hứng thú Chương 3089: Tiệc sinh thần vả mặt, có chút hứng thúChương 3089: Tiệc sinh thần vả mặt, có chút hứng thú

 

 

Là tiểu công chúa Hoả tộc, mức độ được hoan nghênh của Hoả Linh Nhi tất nhiên không cần bàn cãi.

 

 

Dõi mắt khắp tinh giới Sơn Hải, tuyệt đại thiên kiêu của không biết bao nhiêu thế lực đêu muốn lấy lòng Hoả Linh Nhi.

 

 

Nhưng Hoả Linh Nhi đến tận bây giờ đều chưa từng lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú với bất kỳ nam tử nào.

 

 

Mà đây vẫn là lần đầu Hoả Linh Nhi mang nam nhân về.

 

 

Nếu chỉ mang nam nhân về, đó vẫn là thứ yếu.

 

 

Quan trọng nhất là, Hoả Linh Nhi đứng bên cạnh Quân Tiêu Dao, sáp lại rất gần.

 

 

Như này có phân không bình thường.

 

 

Nhưng sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao phong thần tuấn tú, như thiên nhân trích trần.

 

 

Bọn họ hình như cũng đã hơi hiểu.

 

 

Hẳn là không có nữ tử nào có thể chống lại loại mị lực này nhỉ.

 

 

Nhưng nếu là nam nhân Hoả Linh Nhi mang về, bọn họ tự nhiên cũng không dám thăm dò gì.

 

 

"Linh Nhi, ngươi tới vừa lúc, có thể đi gặp huynh trưởng ngươi."

 

 

Một bà lão đã đi tới, nàng là một trưởng bối mạch của Hoả Linh Nhi.

 

 

"Huynh trưởng sao vậy?" Mắt Hoả Linh Nhi lộ vẻ nghỉ hoặc.

 

 

"Bây giờ tâm trạng hắn không tốt, là về chuyện liên hôn với thiên nữ Phong tộc Phong Lạc Hạm." Bà lão nói.

 

 

"Lại là về Phong Lạc Hạm?”"

 

 

Mày đẹp Hoả Linh Nhi chợt nhướn lên.

 

 

Nàng và thiên nữ Phong tộc Phong Lạc Hạm được xưng là phong hỏa song mỹ.

 

 

Bởi vì dung mạo, thiên tư, thân phận vân vân, đều xấp xỉ tương đương.

 

 

Cho nên thường xuyên bị người ta lấy ra so sánh.

 

 

Nàng cũng chẳng có thành kiến gì với Phong Lạc Hạm.

 

 

Nhiều nhất là lén đánh giá so sánh thôi.

 

 

Chỉ là nàng huynh trưởng Hoả Huyễn vô cùng khuynh mộ Phong Lạc Hạm. Nhưng Phong Lạc Hạm lại không có cảm giác đặc biệt gì với Hoả Huyễn.

 

 

"Huynh trưởng ta thật là, làm cái gì không tốt, cố tình muốn làm chó liếm chân." Hoả Linh Nhi lắc đầu nhỏ.

 

 

Kỷ Minh Sương bên khác liếc qua Hoả Linh Nhị, lại nhìn Quân Tiêu Dao.

 

 

Đáy lòng thâm nghĩ, người muội muội như ngươi cũng không tốt hơn huynh trưởng ngươi chỗ nào đâu.

 

 

"Hắn lại làm ra chuyện mất mặt xấu hổ gì nữa?" Hoả Linh Nhi nâng tay ngọc đỡ trán nói.

 

 

"Tuỳ tùng của hắn hình như đã chết ở Lục gia..." Bà lão nói.

 

 

"Sao lại như vậy?" Hoả Linh Nhi lộ ra dị sắc.

 

 

Chuyện này nói lớn không lớn, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ. Ngay sau đó, bà lão cũng nói lại đơn giản sự việc.

 

 

Mà bên cạnh, Quân Tiêu Dao vẫn luôn yên lặng nghe.

 

 

Ánh mắt hắn lộ ra một vệt kỳ dị.

 

 

Thiếu chủ ngu dại của cổ tộc Lục thị, một khối cổ lệnh là liên hôn với thiên nữ Phong tộc, lại còn đồng ý nữa.

 

 

Sau đó, tuỳ tùng Hoả Huyễn đến yêu cầu giải trừ liên hôn.

 

 

Cuối cùng lại quỷ dị vẫn lạc.

 

 

Như thế nào lại là loại này quen thuộc cảm giác quen thuộc?

 

 

Quả thực là tình tiết kinh điển.

 

 

"Lục Nguyên..."

 

 

Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một vệt thâm ý.

 

 

Sau khi nghe xong, Hoả Linh Nhi cũng hơi cau mày nói: "Huynh trưởng phái người trực tiếp đi từ hôn như vậy, tuy là không ổn"

 

 

"Nhưng Lục gia ngược lại quả thực hơi thả bay mình rồi, cho rằng liên hôn với Phong tộc là có thể không chỗ nào kiêng nể chắc?"

 

 

"Lời thì nói như vậy, nhưng nếu bây giờ Hoả Huyền muốn tiêu diệt cổ tộc Lục thị, vậy thì khó tránh sẽ nổi lên xung đột với Phong tộc."

 

 

"Nói cho cùng hiện giờ, thiếu chủ cổ tộc Lục thị Lục Nguyên vẫn xem như con rể Phong tộc đó." Bà lão nói.

 

 

"Ta đi gặp ca ca." Hoả Linh Nhi nói.

 

 

Sau đó, Hoả Linh Nhi cũng đi gặp Hoả Huyền.

 

 

Quân Tiêu Dao tự nhiên cũng đi cùng. Bên trong một đại điện.

 

 

Một nam tử anh tuấn tóc đỏ áo đỏ, sắc mặt mang theo ý u ám.

 

 

Quanh người hắn viêm khí lay động, khí tức cũng là bất phàm.

 

 

Đúng là Hoả Huyễn.

 

 

Là nhi tử của Thánh Chủ Hoả tộc, thân phận địa vị thực lực của hắn cũng không thể khinh thường.

 

 

"Một cổ tộc Lục thị nho nhỏ dám giết tuỳ tùng của bản công tử." Trong mắt Hoả Huyễn có lãnh diễm tuôn trào.

 

 

"Ca..."

 

 

Lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh.

 

 

Vẻ mặt u ám của Hoả Huyền chợt ngừng, cũng có phần trở nên ôn hoà lại.

 

 

"Linh Nhi, ngươi vê rồi, ở chiến trường Vạn Tinh có thu hoạch, thu tuỳ tùng gì không?"

 

 

"Tuỳ tùng thì không thu được, nhưng lại tìm được một vị sư phụ."

 

 

Hoả Linh Nhi bước vào, Quân Tiêu Dao và Kỷ Minh Sương cũng theo sau đi vào.

 

 

"ð?"

 

 

Hoả Huyễn liếc mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

 

 

Trong mắt cũng hiện lên một vệt dị sắc.

 

 

Quân Tiêu Dao thật sự quá xuất trần, giống như người thế ngoại.

 

 

Hơn nữa trên người hắn khí cơ mông lung, sâu không lường được, nếu dò xét thì giống như một vùng tinh không mênh mông, cho người ta cảm giác vô cùng vô tận.

 

 

Đôi mắt Hoả Huyễn hơi ngưng. Nhận ra Quân Tiêu Dao đúng thật có chút bất phàm.

 

 

"Vị huynh đài này xưng hô thế nào?" Trên mặt Hoả Huyễn lộ ra một nụ cười nhẹ.

 

 

Hắn cũng ngầm hiểu, tuy rằng Hoả Linh Nhi nói là tìm được sư phụ gì đó.

 

 

Nhưng nhìn thế nào cũng giống tìm được nam nhân.

 

 

"Quân Tiêu Dao." Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

 

 

"Thì ra là Quân công tử, xá muội bướng bỉnh, trái lại cho Quân công tử thêm phiền phức." Hoả Huyễn nói.

 

 

Là nhi tử của Thánh Chủ Hoả tộc, hẳn tự nhiên cũng có mắt nhìn người.

 

 

Đối mặt với cổ tộc Lục thị nho nhỏ, hắn có thể coi khinh.

 

 

Nhưng vị công tử áo trắng xuất trần, hờ hững không hoảng trước mắt này lại luôn cho hắn một loại cảm giác không thể trêu chọc.

 

 

Nói không chừng sẽ có địa vị bất phàm gì đó.

 

 

"Nào có, ta rất ngoan có được không." Hoả Linh Nhi bĩu môi nói.

 

 

"Phải rồi, ca, chuyện về Phong Lạc Hạm..." Hoả Linh Nhi nghiêm mặt nói.

 

 

Hoả Huyền khẽ lắc đầu nói: "Vi huynh biết ngươi muốn nói gì, yên tâm, ta còn không đến mức trực tiếp lỗ mãng đi diệt cổ tộc Lục thị."

 

 

"Làm vậy ngược lại sẽ chọc Lạc Hạm cô nương không vui."

 

 

"Nhưng tiếp đó là tiệc sinh thân của Lạc Hạm cô nương, đến lúc đó nếu Lục Nguyên dám xuất hiện..."

 

 

Đôi mắt Hoả Huyễn hơi híp lại, có liệt diễm lướt qua.

 

 

Hiển nhiên hắn cũng sẽ không chịu để yên.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao nhìn đến đây, âm thầm lắc đầu.

 

 

Hoả Huyễn này là tiểu phản diện kinh điển.

 

 

Nói là muốn vả mặt Lục Nguyên ở tiệc sinh thần.

 

 

Nhưng tám phần mười, không, là mười phần mười sẽ bị Lục Nguyên vả mặt ngược lại.

 

 

Nói không chừng còn sẽ trở thành trợ công, giúp Lục Nguyên lấy được trái tim Phong Lạc Hạm.

 

 

Người công cụ cũ rích.

 

 

Nhưng mà.

 

 

Nếu Quân Tiêu Dao đã biết, hắn tự nhiên cũng có hứng thú với Lục Nguyên này.
Bình Luận (0)
Comment