Những người khác muốn tìm thấy Thất Thải Trảm Thiên Hồ thì khó như lên trời, căn bản là không có khả năng.
Thẩm Thương Minh cũng nhờ sự chỉ điểm của Hắc lão, tiến sâu vào Tinh Trần cổ địa.
Bên trong có vô số các mảnh vỡ hư không nứt ra, diễn sinh ra nhiều loại không gian, tầng tầng lớp lớp.
Đây đều là thứ lưu lại sau trận đại chiến giữa Thất Sắc Đạo Quân và Hắc Đế.
Người bình thường đến nơi như thế này, căn bản khó mà tiến sâu được, sẽ gặp phải nguy hiểm khó lường, thậm chí chỉ một chút bất cẩn thôi cũng có thể rơi vào không gian hư vô. Nhưng dưới sự chỉ dẫn của Hắc Đế, Thẩm Thương Minh trốn vào trong một vết nứt nào đó trên hư không.
Trong đó có một đại lục cổ rộng lớn đổ nát, Thẩm Thương Minh tiến sâu vào đại lục này.
Càng đi sâu vào hắn càng cảm nhận được có một sự áp bức đáng sợ ở nơi sâu thẳm trong đại lục.
Cuối cùng, không biết đã trải qua bao lâu, Thẩm Thương Minh cảm nhận được ở phía trước có một luồng khí cuồn cuộn.
Trong hư không, làn sương ánh sáng bảy màu đan xen dày đặc.
Thậm chí trong không gian mờ ảo, âm thanh của kiếm va vào nhau leng keng vang lên.
Thẩm Thương Minh nhìn thấy, tại nơi sâu thẳm nhất của đại lục cổ này bất ngờ xuất hiện một bóng dáng đen kịt cao hơn nghìn mét, hệt như là ma sơn Thái Cổ.
Nhìn quanh một lượt, còn tưởng rằng đó là một ngọn núi u ám.
Nhưng khi nhìn kỹ lại, Thẩm Thương Minh không nhịn được mà cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Đó là hài cốt đen kìn kịt của một cự thú cực kỳ to lớn.
Cự thú đen nhánh, những cái vảy đen gãy vương lại trên cơ thể, giống như vảy rồng.
Đồng tử Thẩm Thương Minh hơi cứng lại.
Những chiếc vảy này, giống hệt với những chiếc vảy màu đen mà trước đây hẳn vô tình nhặt được.
Nhưng trong những chiếc vảy màu đen này, chứa đựng phần linh hồn còn sót lại của Hắc lão.
Bộ xương cự thú đen nhánh ở trước mắt chính là bản thể của Hắc Đế.
Một con Đế yêu Thao Thiết!
"Hắc Đế tiền bối, đây chính là... hài cốt của ngươi ư."
Thẩm Thương Minh nuốt khan, lời đồn đến cùng vẫn chỉ là lời đồn.
Nhưng khi thật sự nhìn thấy bản thể chân chính của Hắc Đế, Thẩm Thanh Thương mới có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của Hắc Đế.
Cho dù chỉ là bộ hài cốt đã tịch diệt từ lâu thật lâu, cũng đáng sợ không thôi.
Uy lực còn sót lại phát tán ra khiến cho hư không cũng chấn động, xung quanh lởn vởn một luồng ánh sáng đen chết chóc đến đáng sợ. "Đúng vậy, đây chính là di thể của bản đế. Có điều đã không còn cách nào làm thân thể của bản đế một lần nữa rồi." Hắc Đế nói.
Thẩm Thương Minh nghe vậy, dời mắt nhìn lên. Nhìn đến nơi cao nhất của di thểt Hắc Đế. Bất ngờ thay có một luông ánh sáng bảy màu và sương mù đan xen vào nhau.
Trong đó có một hồ lô vàng óng với vân gỗ tự nhiên, tự xoay trong không trung.
Bên ngoài hồ lô, thân hoa bảy màu chiếu rọi, còn có rất nhiều phù văn huyền ảo, giống như dòng chảy xen lẫn giữa các vệt sao.
Lúc nào cũng vậy, đều có một làn sương ánh bảy màu đáng sợ, dâng lên từ miệng của hồ lô, trấn áp tàn dư của Hắc Đế. Di thể của Hắc Đế bị trấn áp tiêu ma suốt bao nhiêu năm tháng trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ.
Sức sống gần như hoàn toàn bị tiêu tan.
Đây là bản thể của Hắc Đế, sở hữu huyết mạch Thao Thiết cổ xưa, cơ thể mạnh mẽ.
Nếu không thì sớm đã bị nghiền nát vào hư vô rồi. Trước tiên vẫn nên lấy được Thất Thải Trảm Thiên Hồ cái đã.
"Ngoài ra tuy bản đế không thể dùng đống đổ nát này được nữa, nhưng trong đó vẫn còn lưu lại một phần khí huyết mạnh mẽ. Còn có một vài huyền ảo Thao Thiết, pháp tắc thôn phệ... của bản đế."
"Sau khi ngươi lấy được Thất Thải Trảm Thiên Hồ, lại luyện hóa di hài này, thực lực nhất định có bước tiến mới, có thể quật khởi trong một khoảng thời gian ngắn."
Lời của Hắc Đế, khiến cho Thẩm Thương Minh vô cùng hứng khởi. Nhưng hình như hắn đã nghĩ ra một cái gì đó, âm thầm cắn răng nói.
"Hắc Đế tiền bối, người ngay không nói lời mờ ám."
"Tiền bối giúp đỡ ta như vậy, cuối cùng là vì mục đích gì?"
Hắc Đế, đế yêu đại hung một thời, nuốt chửng luyện hóa hằng hà sa số sinh linh.
Thẩm Thương Minh không cho rằng Hắc Đế là một đại thiện nhân lấy việc giúp người làm niềm vui.
Hắn giúp mình được như bây giờ, rõ ràng là có mưu đồ gì đó.
Hắc Đế cũng không hề giấu diếm, trực tiếp nói ra. "Tiểu tử, ta nói thật với ngươi, hiện tại ngươi trong mắt bản đế không bằng con kiến, ngươi cho rằng bản đế sẽ tính kế với một con kiến sao?"
"Mục đích của ta là... di tàng của Ma Quân”" Hắc Đế nói.
Di tàng Ma Quân? Đôi mắt Thẩm Thương Minh lóe lên.
"Đúng vậy, trước đây bản đế vẫn luôn tìm kiếm di tàng lớn nhất còn sót lại của Ma Quân. Đã tìm được một vài manh mối."
"Nhưng không biết tại sao, Thất Sắc Đạo Quân nhất quyết phải đấu một trận sinh tử với bản đế, dẫn đến cơ hội vụt mất."
"Hiện tại, dưới sự chỉ dẫn của ta, ngươi có thể đi tìm di tàng của Ma Quân”
"Trong đó có lẽ sẽ có cách để ta tái †ạo lại cơ thể hoàn mỹ của mình."
"Tới lúc đó nếu như thật sự có thể có được bảo vật mà Ma Quân để lại, vậy thì chúng ta sẽ hoàn toàn ở trên đỉnh cao của toàn bộ vũ trụ Khởi Nguyên."
Nghe xong những gì Hắc Đế nói, Thẩm Thương Minh chợt bừng tỉnh.
Thì ra Hắc Đế chỉ là muốn có một ký chủ, giúp hắn đi tìm di tàng của Ma Quân, tái tạo lại cơ thể hoàn mỹ.
Nhưng so với di tàng của Ma Quân, cơ duyên ngay trước mắt vốn chẳng là cái gì cả.
"Vãn bối hiểu rồi, chỉ khi vãn bối mạnh hơn, mới càng có khả năng giúp Hắc Đế tiền bối tìm kiếm di tàng của Ma Quân." Thẩm Thương Minh nói.