"Nếu ngươi không muốn nói, ta đây trực tiếp tước đoạt trí nhớ của ngươi."
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
"Tiểu tử, không, công tử này, tạm tha cho ta, ta vân có giá trị đối với ngươi đấy!"
Hắc Đế hoảng sợ, hạ thấp tư thái, thậm chí cầu xin run rẩy.
Thẻ giữ mạng cuối cùng của hắn vô dụng.
Hoàn toàn không có giá trị đối với Quân Tiêu Dao.
Mà hậu quả của không có giá trị hiển nhiên là...
Chết! "Không!"
Hắc Đế gầm lên, linh hồn chấn động.
Nhưng chỉ dựa vào một luồng nguyên thần đi mượn thì sao có thể là đối thủ của Quân Tiêu Dao.
Mà tàn khu của Hắc Đế vẫn bị Thất Thải Trảm Thiên Hồ trấn áp, hiển nhiên không thể tăng thêm sức mạnh cho hắn được.
Sau khi Quân Tiêu Dao dùng Giá Y Ma Quyết tước đoạt xong ký ức của hồn Hắc Đế, hắn lại lấy hố đen duy nhất, hoàn toàn luyện hóa nguyên thần thành năng lượng tinh thuần nhất.
Có thể nói là dùng triệt để giá trị, không chút lãng phí.
Thẩm Thương Minh và Hắc Đế, toàn bộ mất mạng. Quân Tiêu Dao nhắm mắt đứng nguyên tại chỗ.
Quân Tiêu Dao không đặc biệt hứng thú các loại thần thông pháp tắc của Hắc Đế.
Thứ hắn để ý chính là manh mối của di tàng Ma Quân trong ký ức của Hắc Đế.
Sau khi giản lược dò xét thô sơ một chút, Quân Tiêu Dao mới chậm rãi mở hai mắt ra.
Hắn lấy một từ mấu chốt từ trong trí nhớ Hắc Đế.
Ngự Ma điện.
Nghe tên đã biết chính là thế lực một phương Ma đạo.
Ở Giới Hải có Ma đạo đạo thống.
Ở vũ trụ Khởi Nguyên hiển nhiên có thế lực Ma đạo. Hơn nữa thực lực nội tình của Ngự Ma điện càng phi phàm, tuyệt đối là bá chủ một phương.
Nhưng sau này bởi vì cái gọi là Ma cuộc chiến loạn, Ngự Ma điện sụp đổ. Nhưng dư nghiệt còn lại vẫn tồn tại đến nay.
Hình như bọn họ đang đợi người từng thống trị Ngự Ma điện, Ma Thiên tổ sư trở về.
"Ngự Ma điện, Ma Thiên tổ sư..." Quân Tiêu Dao thì thào tự nói.
"Xem ra có lẽ Ma Thiên tổ sư nắm giữ vài manh mối về di tàng Ma Quân, Mạt Pháp Tiên Chu." Quân Tiêu Dao suy †ư.
Hắn đổi vai suy nghĩ.
Nếu như hắn là Ma Thiên tổ sư, tất nhiên cũng muốn tìm thấy di tàng Ma Quân, nhận được Mạt Pháp Tiên Chu. Bởi vì ở bên trong Mạt Pháp Tiên Chu, tất nhiên còn có lượng tài nguyên lớn khó có thể tưởng tượng, đối với thế lực một phương là điều rất hậu hĩnh.
Bởi như vậy, tuyệt đối Ngự Ma điện sẽ đưa thân trở thành thế lực chân chính cuối cùng, bá chủ tuyệt đối.
"Nhưng Ngự Ma điện không ở tỉnh giới Sơn Hải, xem ra đợi sau khi chuyện kết thúc phải rời khỏi tỉnh giới Sơn Hải."
Trong lòng Quân Tiêu Dao quyết định.
Hắn nhìn về phía Thất Thải Trảm Thiên Hồ và tàn khu của Hắc Đế.
Thứ này vốn là tài sản nổi dậy nên thuộc về Thẩm Thương Minh, bây giờ tất cả đều trở thành quân lương của hắn.
Tất nhiên giá trị Thất Thải Trảm Thiên Hồ không cần nhiều lời. Tàn khu của Hắc Đế có giá trị luyện hóa, suy cho cùng dù gì đã từng là hung yêu Đế cảnh.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao bắt đầu thu Thất Thải Trảm Thiên Hồ.
Ở bên trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ có lưu giữ dấu vết Thất Sắc Đạo Quân, không thể nào tùy tiện để người xa lạ lấy luyện hóa.
Nhưng với đủ loại thủ đoạn của Quân Tiêu Dao, muốn lấy hiển nhiên không khó khăn, càng đừng nói là hắn còn Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ chính là Vạn Mộc chỉ 1ổ.
Mà Thất Thải Trảm Thiên Hồ, nói một cách nghiêm túc cũng là thực vật, chính là vật quý được tổ đằng kết ra.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao hủy diệt xong dấu vết của Thất Sắc Đạo Quân sót lại ở trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ.
Sau đó in lại ấn ký tâm huyết của bản thân, thu phục nó.
Đợi sau khi trở về Hỏa tộc, Quân Tiêu Dao sẽ dùng Hỗn Độn Chân Hoả, lại làm mới tế luyện Thất Thải Trảm Thiên Hồ một lần.
Sau khi thu được Thất Thải Trảm Thiên Hồ, Quân Tiêu Dao dùng thử một chút.
Mở miệng hồ lô ra, thân mang bảy màu lóe lên.
Trong thời gian ngắn, trong thiên địa đầy rẫy luồng ý sát phạt lạnh thấu xương, băng diệt sao, chém giết mênh mông.
Quân Tiêu Dao phát hiện, thần mang bảy màu không phải là bảy thanh phi kiếm, mà là bảy sự tồn tại tương tự với đạo tắc nguyên thủy, chính là ánh sáng pháp tắc, chém giết tất cả, chia cắt tất cả.
Đây là bên trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ trời sinh có pháp tắc nguyên thủy.
Thứ này so sánh với cái gọi là phi kiếm tính thực chất phải mạnh hơn rất nhiều...
Hai thứ không thể so sánh nổi.
Hơn nữa với sự lớn lên của Thất Thải Trảm Thiên Hồ, pháp tắc sát phạt nguyên thủy càng ngày càng mạnh.
Quân Tiêu Dao lại nghĩ tới Đại La Kiếm Thai.
Nếu như nuôi dưỡng Đại La Kiếm Thai ở trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ, sau đó phối hợp pháp tắc sát phạt nguyên thủy.
Đế binh đế bảo, gia tăng uy năng, uy lực đó khiến người ta thật mong đợi. Đế bảo tính trưởng thành như Thất Thải Trảm Thiên Hồ này, Quân Tiêu Dao coi như hài lòng.
Sau này nói không chừng thật sự có thể bị hắn luyện thành Hỗn Độn Trảm Tiên Hồ Lô gì gì đó.
Đợi sau khi trở vê, Quân Tiêu Dao còn phải tỉ mỉ tế luyện một phen.
Quân Tiêu Dao nhìn về phía tàn khu của Hắc Đế.
Bản thân Hắc Đế chính là Thao Thiết, tuy không thể nói là Tổ Thao Thái Cổ chân chính, nhưng mức độ đậm đặc của huyết mạch không kém, thậm chí xuất hiện dấu hiệu phản tổ nhất định, thực lực không hề yếu.
Bằng không thì Hắc Đế không thể quấy loạn gió tanh mưa máu tỉnh giới Sơn Hải, người người e ngại như vậy.
Chỉ tiếc, đối với Quân Tiêu Dao, Hắc Đế chỉ còn một luồng nguyên thần chỉ là cá nằm trên thớt gỗ mà thôi.
Quân Tiêu Dao vung tay lên, thu lại tàn khu của Hắc Đế.
Thân là Thao Thiết, vậy pháp tắc thôn phệ lưu lại trong cơ thể không tệ.
Vừa hay Quân Tiêu Dao tu luyện đạo thôn phệ, cô đọng ra hố đen duy nhất.
Nếu như lại luyện hóa cơ thể còn sót lại của Thao Thiết, vậy cũng có thể gia tăng uy năng của hố đen duy nhất.