Đến đây, Quân Tiêu Dao coi như là đi một chuyến viên mãn. Chẳng những nhận được Thất Thải Trảm Thiên Hồ và tàn khu của Hắc Đế. Quan trọng nhất là hẳn còn lấy được manh mối của di tàng Ma Quân, Mạt Pháp Tiên Chu và có liên quan với đạo thống Ma đạo, Ngự Ma điện.
Vậy kế tiếp, Quân Tiêu Dao có thể đi điều tra dọc theo tuyến này.
Nhưng trước đó, hắn muốn giải quyết chuyện của Lục Nguyên, làm rõ ràng rốt cuộc hắn là thân phận gì, có lai lịch gì.
Quân Tiêu Dao nghĩ thâm, bước chân di chuyển, biến mất tại nguyên chỗ.
Sau một khoảng thời gian. Một hình bóng tới địa phương này, rõ ràng là Lục Nguyên.
"Nơi đây còn sót lại dấu hiệu đánh nhau."
Ánh mắt Lục Nguyên đảo qua. Sở dĩ hắn có thể tìm tới nơi đây là bởi vì cảm ứng của Tam Sinh Luân Hồi Ấn trong đầu, nhưng trước mắt đã không còn gì nữa.
Lục Nguyên cau mày.
Thậm chí có người cắt đứt cơ duyên của hắn.
Cảm giác như vậy khiến hắn cực kỳ khó chịu.
"Chẳng lẽ là hắn..."
Lục Nguyên nghĩ tới Quân Tiêu Dao.
Nam nhân nhiều lần khiến hắn kinh ngạc này, dường như là khắc tỉnh trời sinh của hắn. Sắc mặt Lục Nguyên trâm xuống, xoay người rời đi.
Mà ở ngoài Tinh Trần cổ địa, rất nhiều thế lực dần dần rút lui.
Sinh linh Huyết tộc của nơi đây đã gần như chết hết.
Đương nhiên không thể nói Họa kiếp huyết nguyệt dừng ở đó. Đây vẫn chỉ là ở phạm vi tiền kỳ.
Theo thời gian chuyển dời, Họa kiếp huyết nguyệt càng kinh khủng.
Còn có sinh linh Huyết tộc mạnh hơn xuất hiện.
Tới cuối cùng sẽ diễn hóa thành một cảnh tượng, đại họa liên lụy cả vũ trụ Khởi Nguyên.
Nhưng không đơn thuần chỉ giới hạn ở tỉnh giới Sơn Hải.
Sau này, sinh linh Huyết tộc diệt sạch trở thành điều bình thường.
Mà giờ khắc này, Hỏa Linh Nhi của Hỏa tộc, còn có Phong Lạc Hạm của Phong tộc, ánh mắt họ đều hơi lo lắng và suy nghĩ, nhìn về phía chỗ sâu của Tinh Trần cổ địa.
Xung quanh có rất nhiều thiên kiêu của tỉnh giới Sơn Hải thấy một màn như vậy, đều thở dài trong lòng.
Ai có thể tưởng tượng, một ngày kia, song mỹ của tinh giới Sơn Hải lại cùng quan tâm một nam tử.
Nhưng lâu sau đó, một bóng dáng áo trắng xuất hiện. Hiển nhiên là Quân Tiêu Dao đi ra từ Tinh Trần cổ địa.
Hai nàng Hỏa Linh Nhi và Phong Lạc Hạm đồng thời tiến lên ân cần hỏi thăm.
Quân Tiêu Dao mỉm cười đáp lại. Mà bên kia, cường giả của Đại Nhật Thần Đằng điện bên kia truyền đến tiếng tức giận. Bởi vì Thiên Đằng Tử chết.
Quân Tiêu Dao đoán, có lẽ là thủ đoạn của Thẩm Thương Minh. Nhưng bây giờ không sao.
Sau đó, Lục Nguyên đi ra, thấy Phong Lạc Hạm và Quân Tiêu Dao nói chuyện thân thiết với nhau, khóe mắt hắn nhẹ nhàng co giật.
Bây giờ, nhìn bên ngoài, hắn mới là người có hôn ước với Phong Lạc Hạm.
Kết quả, Phong Lạc Hạm đối với hắn còn không bằng người qua đường. Thậm chí có vẻ chán ghét.
Lục Nguyên tâm cao khí ngạo hiển nhiên không nghĩ là thái độ của mình có vấn đề gì. Hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao, ánh mắt có ý lạnh lùng.
Trong lòng Lục Nguyên phỏng đoán, có lẽ là Thất Thải Trảm Thiên Hồ rơi vào †rong tay Quân Tiêu Dao.
Nhưng thực lực của Quân Tiêu Dao khiến hắn e dè.
"Ta có thể cảm giác hạn chế của Tam Sinh Luân Hồi Ấn càng ngày càng thả lỏng, có lẽ sau này ta có thể nhớ ra nhiều hơn."
Lục Nguyên quyết định tạm thời ẩn nhãn.
Chờ mình khám phá quá khứ càng nhiều, sau khi thực lực tăng lên sẽ tìm Quân Tiêu Dao, tính toán món nợ này.
Tinh Trần cổ địa đã kết thúc.
Vốn dĩ Quân Tiêu Dao muốn trở về Hỏa tộc. Nhưng mà Phong Lạc Hạm mời Quân Tiêu Dao cùng ma luyện kỳ nghệ. Quân Tiêu Dao đồng ý.
Lần này, Hỏa Linh Nhi yêu cầu cùng đi. Nàng không thể để sư phụ nàng và Phong Lạc Hạm ngày ngày cô nam quả nữ ở chung một chỗ đánh đàn.
Sau đó, đoàn người trở về Phong tộc.
Sau khi lâu thuyền dừng ở sơn môn của Phong tộc.
Phong Lạc Hạm bỗng nhiên đi về phía Lục Nguyên bên kia.
Quân Tiêu Dao thấy một màn như vậy, đáy mắt lộ ra nụ cười lạnh nhạt xem cuộc vui.
Thấy Phong Lạc Hạm đi tới, đuôi lông mày Lục Nguyên nhướn lên.
"Ngươi rời khỏi Phong tộc đi thôi." Phong Lạc Hạm thản nhiên nói.
"Cái gì?"
Vẻ mặt Lục Nguyên khựng lại, sau đó sắc mặt khẽ phiếm xanh mét. "Có lẽ ngươi biết quan hệ của ta và ngươi, chẳng qua chỉ là vì ân tình tổ tiên thôi."
"Dù ngươi và ta liên hôn, gia nhập vào Phong tộc, ngươi cũng chỉ một thân một mình."
"Dĩ nhiên, phần ân tình tổ tiên là phải đáp lại, ngươi cần bồi thường gì, Phong tộc ta có thể cho ngươi."
Giọng điệu Phong Lạc Hạm bình Tính.
Vốn dĩ nàng và Lục Nguyên không có chút quan hệ.
Nhưng ở Tinh Trần cổ địa, nàng nghe thấy một câu cười giỡn thuận miệng của Quân Tiêu Dao, nói Lục Nguyên như bị đoạt xá.
Phong Lạc Hạm đã cảm thấy Lục Nguyên đã không thích hợp ở lại Phong tộc nữa. Thế nên Phong Lạc Hạm mới có quyết định như vậy.
Dĩ nhiên, Phong Lạc Hạm còn có một suy nghĩ trong tiềm thức. Chính là nàng muốn xóa bỏ ngay bất kỳ liên quan gì với Lục Nguyên, tuy chỉ là một quan hệ liên hôn trên danh nghĩa.
Thế nên nàng mới khiến Lục Nguyên rời đi ngay trước mặt Quân Tiêu Dao.
Nàng không muốn để Quân Tiêu Dao hiểu lầm nàng và nam tử còn lại có bất kỳ chút quan hệ nào, cho dù chỉ là quan hệ hư danh.
"Ngươi..."
Lục Nguyên hít thở sâu một hơi. Hắn cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề.
Bị đuổi đi trước mặt người khác là loại nhục nhã như thế nào?
"Ha, Phong tộc các ngươi, ta đúng là không với tới được, ta không quan tâm bồi thường gì đó."
"Chỉ hy vọng sau này ngươi đừng hối hận."
Dáng vẻ Lục Nguyên lạnh lùng kiêu căng, xoay người chắp tay rời đi.
Quân Tiêu Dao nhìn đến đây thì thấy hơi buồn cười. Không hổ là đứa con khí vận, chính là ngang ngược, ngay cả bồi thường cũng không muốn.
Nhưng mà cứ như vậy ngược lại có thể kích thích Lục Nguyên.
Xem ra không bao lâu nữa hắn có thể biết được bí mật sau lưng Lục Nguyên.
"Quân công tử, để ngươi chế giễu rồi." Phong Lạc Hạm hơi lắc đầu nói.
"Nào có!" Quân Tiêu Dao cười nhạt một tiếng. Mấy ngày sau đó, Quân Tiêu Dao và Phong Lạc Hạm, Hỏa Linh Nhi đánh đàn thưởng trà, rất thoải mái.
Tiếp đến, Quân Tiêu Dao và Hỏa Linh Nhi trở về Hỏa tộc.
Quân Tiêu Dao bắt đầu bế quan ngắn ngủi, tế luyện Thất Thải Trảm Thiên Hồ một lần nữa.
Hắn có Bảo Thư - một trong Cửu Đại Thiên Thư, hiển nhiên không nói chơi đối với luyện khí. Chương 3120: Họa kiếp huyết nguyệt
Quân Tiêu Dao để Đại La Kiếm Thai vào trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ nuôi dưỡng.
Hình như Tiên Thiên Nguyên Thủy đạo tắc sát phạt trong Thất Thải Trảm Thiên Hồ cũng từ từ khắc ở mặt ngoài Đại La Kiếm Thai.
Một đế binh, một đế bảo, hai thứ hỗ trợ lẫn nhau.
Quân Tiêu Dao lấy Thất Thải Trảm Thiên Hồ ra, miệng hồ lô lưu chuyển ánh sáng mờ bảy màu, Đại La Kiếm Thai phun ra theo bảy đường thần tắc Tiên Thiên sát phạt.
Chia cắt trời đất.
Ngay cả Chuẩn Đế cũng kinh hồn bạt vía không thôi với loại dao động này.
Trong Hỏa tộc, có không ít tộc nhân đều cảm giác được động tĩnh bên Quân Tiêu Dao đang bế quan.
"Quá kinh khủng, rốt cuộc Quân công tử đi theo đường nào thế?"
"Chẳng trách có thể được Linh Nhi công chúa coi trọng, nói không chừng sau này chính là Phò mã của Hỏa tộc ta."
Vài người của Hỏa tộc sợ hãi thán phục.
Về chuyện thể chất Quân Tiêu Dao, chỉ có vài Hỏa tộc cấp cao biết được, bọn họ không truyền ra ngoài.
Bây giờ ở trong mắt Hỏa tộc cấp cao, lai lịch Quân Tiêu Dao rất thần bí, sở hữu Hỗn Độn Thể vạn cổ vô song. Sự tồn tại như vậy, cộng thêm thực lực như thế, nói không có chút bối cảnh, cấp cao của Hỏa tộc đều không tin. Thế nên bọn họ vui vẻ nhìn thấy quan hệ giữa Hỏa Linh Nhi và Quân Tiêu Dao tốt lên.
Tóm lại không có gì xấu.
Mà tại nơi bế quan, sau khi tế luyện xong Thất Thải Trảm Thiên Hồ, Quân Tiêu Dao bắt tay vào bắt đầu luyện hóa tàn khu của Hắc Đế.
Quân Tiêu Dao lấy Hỗn Độn Chân Hỏa ra bao vây tàn khu của Hắc Đế.
Lấy phù văn tôi luyện trong Hỗn Độn Chân Hoả để luyện hóa tan rã tàn khu của Hắc Đế.
Thứ được cô đọng ra là khí huyết tỉnh thuần nhất, luyện hóa thành thế giới Tu Di.
Mà pháp tắc thao thiết ẩn chứa trong đó thì được Quân Tiêu Dao lĩnh ngộ, đồng hóa. Hố đen duy nhất của hắn chính là được luyện thành từ các loại áo nghĩa như pháp tắc thôn phệ, Thôn Thần Ma Công, Thôn Thiên Tạo Hóa Thần Quyết, Thôn Phệ Đại Thần Thông.
Bây giờ lại sáp nhập vào pháp tắc của Thao Thiết.
Hố đen duy nhất càng kinh khủng, giống như cắn nuốt luyện hóa tất cả.
Một vài hố đen lại cắn nuốt hoàn vũ.
"Có lẽ cái hố đen duy nhất này có thể lột xác thành hố đen thôn giới."
Cảm nhận được sức mạnh kinh khủng càng thêm tăng trưởng mà hố đen phát ra, trong đó thậm chí có pháp tắc thôn phệ đen nhánh ngưng kết thành xiềng xích, bắn lên vòm trời, kéo tất cả vào trong hố đen.
Quân Tiêu Dao cho rằng sau khi lĩnh ngộ, luyện hoá bộ phận của Thao Thiết, hố đen duy nhất có thể gọi là hố đen thôn giới.
Cái gì gọi là hố đen thôn giới.
Vừa sử dụng chiêu này là có thể dễ dàng cắn nuốt luyện hóa một giới.
Tiêu diệt sạch tất cả chất chất hữu hình.
Uy năng khủng bố tuyệt luân.
Khi Quân Tiêu Dao đang nâng cao uy năng của hố đen thôn giới.
Bên kia, Lục Nguyên rời khỏi Phong tộc đi một mình ở trong tỉnh vũ.
Hắn không trở về cổ tộc Lục thị. Bởi vì cổ tộc Lục thị căn bản không giúp được hắn.
"Ta ghi nhớ nỗi nhục ngày hôm nay trong lòng."
"Còn Phong Lạc Hạm, thật đúng là tóc dài, kiến thức ngắn, nàng căn bản là không biết rốt cuộc ta là ai, có lai lịch gì"
"Làm ra chuyện cỡ này, sau này nàng tuyệt đối sẽ hối hận."
Gương mặt Lục Nguyên lạnh như băng, phiếm xanh mét.
Không biết có phải bởi vì nguyên nhân loại sỉ nhục và oán hận cực hạn hay không. , Tam Sinh Luân Hồi Ấn trong đầu hắn rung động lần nữa.
Mà lần này, cảnh tượng hiện ra trước mắt hắn lại là một phủ đệ rộng lớn.
Phủ đệ rộng lớn giống như nằm ở một chỗ cấm địa đặc biệt, mây sao lượn lờ, khe nứt ẩn hiện.
Hắn còn nhìn thấy có một cây bút, thân bút khắc ấn hoa văn cổ xưa, đạo tắc lờ mờ.
Một nét bút đưa ra, rạch nát vòm trời hư không mênh mông, khí tức rất cường thịnh, ít nhất cũng phải là cấp bậc Chuẩn Tiên Khí.
"Đó là..."
Tròng mắt Lục Nguyên đang rung động.
"Chẳng lẽ, đây là di tàng kiếp trước †a để lại sao?"
Vẻ mặt Lục Nguyên hơi khựng lại.
Sau đó, trên mặt hắn không nhịn được lộ ra vẻ vui mừng. Với tâm tính của hẳn, giờ phút này cũng khó lấy lại bình tĩnh. Hắn biết kiếp trước bản thân tuyệt đối là nhân vật lớn. Theo lý thuyết, cho dù xuất hiện ngoài ý muốn gì thì tuyệt đối sẽ còn có đường lui và tay sau.
Bây giờ nhìn lại, quả nhiên như thế.
Cho dù là phủ đệ rộng lớn hay là cây bút cấp bậc Chuẩn Tiên Khí kia, chắc chắn đều là di tàng kiếp trước hắn để lại. "Nếu có thể tìm được di tàng này, ta sẽ thật sự quật khởi, Phong Lạc Hạm, còn cả Quân Tiêu Dao..."
Lục Nguyên thở ra một hơi sâu.
Cuộc sống mở mày mở mặt cách hắn không xa. Lục Nguyên rời đi men theo trí nhớ, tìm kiếm di tàng kiếp trước.
Mà phương hướng hắn đi tới chính là khu vực phía tây của tinh giới Sơn Hải.
Bên Hỏa tộc.
Tuy Quân Tiêu Dao không biết sự thay đổi của Lục Nguyên. Nhưng Lục Nguyên cũng âm thầm đi lên con đường Quân Tiêu Dao sắp xếp thay hắn.
Sắp xếp trước đó của Quân Tiêu Dao là khiến Phong Lạc Hạm đuổi Lục Nguyên ra khỏi Phong tộc.
Hiển nhiên là hy vọng hắn có thể có áp lực, sau đó chuyển áp lực thành động lực, tìm kiếm di tàng và bí mật của kiếp trước.
Mà Lục Nguyên bây giờ đang đi theo con đường Quân Tiêu Dao sắp xếp.
Theo thời gian chuyển dời.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn khiến hố đen duy nhất lột xác thành hố đen thôn giới.
Uy lực của thần thông cắn nuốt tăng vọt lần nữa.
Trong khoảng thời gian này, các loại thủ đoạn của Quân Tiêu Dao lột xác không ít.
Hỗn Độn Chân Hoả, hố đen thôn giới, còn có Thất Thải Trảm Thiên Hồ.
Dựa hết vào những thứ này, Quân Tiêu Dao đủ để quét ngang đủ loại yêu nghiệt của vũ trụ Khởi Nguyên.
Trừ khi là yêu nghiệt cấp Chuẩn Đế như Chiến hoàng tử của tộc Hiên Viên, có lẽ còn có thể chống đỡ được Quân Tiêu Dao một chút.
Nhưng Quân Tiêu Dao không có kiêng ky gì.
"Không biết Lục Nguyên có tìm được cơ duyên tạo hóa gì hay không."
Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Lúc này, Hỏa Linh Nhi tìm hắn.
"Sư phụ, sư phụ, một cấm địa ở phía tây của tỉnh giới Sơn Hải lại có dị tượng trăng máu hiện lên, chúng ta chuẩn bị lên đường."
Dị tượng trăng máu lúc trước chỉ là màn mở đẩu. Các loại tai họa sau đó sẽ càng ngày càng thường xuyên.
Họa kiếp huyết nguyệt được gọi là Tiểu Hắc Họa, hiển nhiên không dễ dàng bình ổn như vậy. "Đi, đương nhiên đi." Quân Tiêu Dao nói.
Lần trước hắn suy đoán Lục Nguyên sẽ đi Tinh Trần cổ địa, quả nhiên là hắn đi. Chương 3121: Thánh thành Nguyên Thiên
Quân Tiêu Dao cảm thấy có lẽ Họa kiếp huyết nguyệt có nhân quả tiềm tàng nào đó với Lục Nguyên.
Mà dị tượng Huyết Nguyệt lại xuất hiện lần này, nếu không có gì bất ngờ thì chắc Lục Nguyên cũng sẽ đi.
Sau đó, Quân Tiêu Dao và Hỏa Linh Nhi theo nhóm người Hỏa tộc lên đường.
Ở trên đường, Quân Tiêu Dao hỏi thăm chút tình hình về Họa kiếp huyết nguyệt, còn cả chuyện làm thế nào mới có thể bình ổn Họa kiếp huyết nguyệt.
Hỏa Linh Nhi giải thích một phen.
Thật ra khó có thể trừ tận gốc Họa kiếp huyết nguyệt.
Bởi vì thường thì cách một khoảng thời gian, thân chuyển thế của Thần Bí Nữ Đế phản bội Sáng Giới Thiên Hoàng sẽ xuất hiện.
Mà Họa kiếp huyết nguyệt chính là điềm báo trước khi thân chuyển thế xuất hiện.
Chỉ cần tìm được thân chuyển thế của Thần Bí Nữ Đế, sau đó giết chết. Họa kiếp huyết nguyệt tự nhiên sẽ bình ổn.
Nhưng đợi sau khi thân chuyển thế lại đến, Họa kiếp huyết nguyệt sẽ trở lại lần nữa.
Thế nên, chuyện này giống như bệnh tật trị không hết.
Thường cách một khoảng thời gian sẽ tái phát.
Có điều thế lực khắp nơi của vũ trụ Khởi Nguyên đã thành thói quen.
Chỉ cần tìm được thân chuyển thế của Thần Bí Nữ Đế, trực tiếp giết chết là được.
Sau khi Quân Tiêu Dao biết rõ tình huống, cũng rơi vào suy nghĩ sâu xa.
Nếu Lục Nguyên có nhân quả với họa kiếp huyết nguyệt.
Vậy có lẽ lai lịch của hắn không quá thấp.
Chẳng lẽ cũng có thể có dính líu quan hệ với Sáng Giới Thiên Hoàng?
Nhưng mà Quân Tiêu Dao thấy phẩm hạnh của Lục Nguyên thực sự không quá cao.
Ít nhất theo cái nhìn của Quân Tiêu Dao là vậy.
Nếu Lục Nguyên là người được gọi là người kế thừa của Thiên Hoàng, vậy người kế thừa của Thiên Hoàng cũng thực sự quá cùi bắp đấy. Không đáp ứng được kỳ vọng của hắn.
Cho nên Quân Tiêu Dao cảm thấy hẳn là còn có bí mật đằng sau chuyện này.
Nhưng mà chuyện này cần phải đợi đến khi giải quyết Lục Nguyên xong thì mới có thể dò xét.
Đội ngũ Hỏa tộc đang tiến vê khu vực phía Tây của tỉnh giới Sơn Hải.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên cũng dựa theo trí nhớ của hẳn mà bước về phía Tây của tỉnh giới Sơn Hải.
Khu vực phía Tây của tinh giới Sơn Hải.
Có rất nhiều cấm địa bí địa.
Mà nơi xảy ra dị tượng trăng máu là một nơi có tên là cấm địa Hợi Cổ.
Mà ở một nơi bên ngoài cấm địa Hợi Cổ, có một tòa thành trì cổ xưa vô cùng to lớn, tọa lạc trên một đại lục cổ.
Tòa thành trì này tên là Thánh thành Nguyên Thiên.
Tường thành cao ngất như dãy núi, cảnh sắc tráng lệ, tràn đầy cổ kính, giống như đã chịu đựng lễ rửa tội vô số năm tháng.
Tòa thành trì này đã từng phụ thuộc vào một thế lực nào đó có thực lực phi phàm.
Nhưng sau khi người đứng đầu thế lực đó biến mất.
Thế lực đó tan rã, tòa thành trì này cũng gián tiếp rơi vào trong tay thế lực khác.
Bên trong thánh thành, các kiến trúc nối tiếp san sát nhau, dòng người qua lại không dứt. Có lẽ là bởi vì cấm địa Hợi Cổ xuất hiện dị tượng trăng máu.
Mấy ngày qua cũng có rất nhiều cổ thú, lâu thuyền và xe kéo, tụ tập vào Thánh thành Nguyên Thiên.
Mà lúc này, bên ngoài Thánh thành Nguyên Thiên.
Một bóng dáng xuất hiện ở đây.
Chính là Lục Nguyên.
"Vì sao lại có một loại cảm giác quen thuộc mơ hồ nhỉ..."
Lục Nguyên nhìn thánh thành to lớn hùng vĩ lại cổ kính sừng sững trước mắt, trong mắt xuất hiện vẻ khó hiểu.
Trong đầu hắn càng ngày càng nhiều mảnh vỡ ký ức, dường như bắt đầu dần dần được ghép lại với nhau.
Lục Nguyên cất bước, tiến vào bên trong Thánh thành Nguyên Thiên. Bên trong Thánh thành Nguyên Thiên, phạm vi cực lớn, đường đi đan xen nhau.
Mà bởi vì tới gần cấm địa Hợi Cổ.
Cho nên cũng có đủ loại Tiên nguyên, nguyên thạch, bí bảo, kỳ vật đang được bán.
Mà ở Thánh thành Nguyên Thiên, †rong một con hẻm hẻo lánh.
Cuối đường có một gốc cây cổ thụ đã sắp khô héo.
Nơi này có một thạch phường đổ nát.
Trên bảng hiệu viết Thái Nguyên Thạch Phường.
Bởi vì quá mức cũ nát, bảng hiệu cũng sắp rớt xuống.
Trong thạch phường, một vị nữ tử có khuôn mặt xinh xắn thanh tú đang quét dọn trong vườn, sắp xếp các loại nguyên thạch cổ vật ngay ngắn.
Nhưng mà nơi này có vẻ rất xa xôi hẻo lánh, nên cũng không có ai đến.
Mà đúng lúc này.
Có đoàn người đến đây.
Người cầm đầu là một vị nam tử trẻ tuổi, khí chất phi phàm, trên áo bào có thêu hoa văn Tứ Tượng.
Hắn chính là đệ tử chân truyền của Tứ Tượng Thiên Tông, Triệu Phi.
Mà Tứ Tượng Thiên Tông cũng là phe phái Bất Hủ có tiếng tăm lừng lẫy ở khu vực phía Tây của tinh giới Sơn Hải.
Tuy chưa đạt đến trình độ thế lực thứ chung cực, nhưng cũng là một sự †ôn tại ngang ngược và cường hào ác bá.
"Lan Thiến cô nương, chuyện ta nói với ngươi lần trước, ngươi đã suy nghĩ như thế nào rồi?"
"Trở thành thê thiếp của Triệu Phi ta, ngươi có thể trực tiếp gia nhập Tứ Tượng Thiên Tông, trở thành đệ tử nội môn."
"Không phải sẽ tốt hơn việc trông coi một thạch phường cũ nát à?"
Tâm mắt của Triệu Phi nhìn lướt qua vị nữ tử tên Lan Thiến, trong mắt xuất hiện vẻ say mê.
Khuôn mặt Lan Thiến thanh tú, dáng người đường cong uốn lượn.
Mà thiên phú của nàng cũng không Tôi.
Trước đó Triệu Phi vừa nhìn đã coi trọng nàng.
"Nếu ngươi không phải đến mua đồ, vậy thì mời ngươi trở về."
Lan Thiến hít sâu một hơi. Tuy trong lòng vô cùng tức giận, nhưng nàng không thể đắc tội đệ tử của Tứ Tượng Thiên Tông.
"Lan Thiến cô nương, sao ngươi lại cứng đầu như vậy, trở thành đệ tử của Tứ Tượng Thiên Tông không tốt à?2"
Triệu Phi lắc đầu, thở dài một tiếng.
Lan Thiến hơi cắn môi, nói: "Ta là đệ tử của Thái Nguyên Thánh Môn."
"Thái Nguyên Thánh Môn?"
Nghe vậy, Triệu Phi còn có một đám đệ tử của Tứ Tượng Thiên Tông nhìn nhau, đều sững sờ, sau đó không nhịn được bật cười.