Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3004 - Chương 3122: Thái Nguyên Thánh Môn Trước Đây

Chương 3122: Thái Nguyên Thánh Môn trước đây Chương 3122: Thái Nguyên Thánh Môn trước đâyChương 3122: Thái Nguyên Thánh Môn trước đây

 

 

"Lan Thiến cô nương, ngươi thật là hài hước, Thái Nguyên Thánh Môn thực sự đã từng là chúa tể một phương."

 

 

"Ngay cả Thánh thành Nguyên Thiên này cũng từng thuộc về Thái Nguyên Thánh Môn."

 

 

"Nhưng bây giờ, Thái Nguyên Thánh Môn đã sớm vắng tanh và tan rã, cũng trở thành lịch sử, bây giờ cũng chỉ còn lại mỗi Thái Nguyên Thạch Phường này mà thôi."

 

 

"Lời này của Lan Thiến cô nương thật sự có hơi buồn cười đấy."

 

 

Triệu Phi lắc đầu bật cười.

 

 

Thái Nguyên Thánh Môn đã từng thực sự mạnh mẽ. Bởi vì người sáng lập Thái Nguyên thánh môn tên là Thái Nguyên Đại Đế.

 

 

Đó là một vị tồn tại thần bí mà ngay cả thế lực thứ chung cực cũng vô cùng kiêng ky.

 

 

Nhưng mà sau này Thái Nguyên Đại Đế mất tích vô cớ.

 

 

Dẫn đến toàn bộ Thái Nguyên Thánh Môn như rắn mất đầu, cuối cùng tan rã, bị hủy diệt trong dòng sông lịch sử dài đằng đẫng.

 

 

Thánh thành Nguyên Thiên này đã từng phụ thuộc vào Thái Nguyên Thánh Môn.

 

 

Hiện tại đã bị Tứ Tượng Thiên Tông chiếm giữ.

 

 

Thứ duy nhất mà Thái Nguyên Thánh Môn để lại có lẽ là Thái Nguyên Thạch Phường này. Thấy trong mắt đám người Triệu Phi không hề che giấu giều cợt.

 

 

Sắc mặt của Lan Thiến cũng đỏ lên, nhưng nàng vẫn nói: "Tây Hoa bà bà đã nói Thái Nguyên Đại Đế của Thái Nguyên Thánh Môn chúng ta nhất định sẽ trở về!"

 

 

"Hừ, buồn cười, Thái Nguyên Đại Đế đã mất tích bao nhiêu năm rồi, sao có thể trở về lân nữa."

 

 

"Nếu như ngươi thật sự không đồng ý, vậy thì đừng trách ta không có phong độ."

 

 

Vẻ mặt Triệu Phi hơi lạnh lùng.

 

 

Hắn đã hơi bực mình.

 

 

Hắn là đệ tử chân truyền của Tứ Tượng Thiên Tông.

 

 

Một vài nữ nhân khác đều muốn tiếp cận hẳn.

 

 

Lan Thiến thì ngược lại, vậy mà không biết điều như vậy, nàng từ chối hắn hết lần này đến lần khác.

 

 

"Ngươi..."

 

 

Ánh mắt Lan Thiến khẽ run.

 

 

Lúc này, một giọng nói khàn khàn vang lên.

 

 

"Các ngươi muốn gì?"

 

 

Một bà lão đi ra.

 

 

Trong lúc bà đi ra, hơi thở Chuẩn Đế cũng mơ hồ tỏa ra.

 

 

Triệu Phi thấy thế, sắc mặt hơi thay đổi, nhưng vẫn cười lạnh nói.

 

 

"Tây Hoa bà bà, bà bị bệnh nặng như vậy mà còn chưa chết à?"

 

 

"Nếu bà lại sử dụng chút thực lực, sợ là bà cũng không còn mạng đấy."

 

 

Tuy Tây Hoa bà bà là cấp Chuẩn Đế, nhưng Triệu Phi lại không hề sợ. Hắn chắc chắn Tây Hoa bà bà không dám ra tay với hắn.

 

 

Chưa nói đến hậu quả của chuyện ra tay với hắn như thế nào.

 

 

Chính bản thân Tây Hoa bà bà cũng bị bệnh nặng, nói là Chuẩn Đế vậy thôi nhưng cũng khó có thể hoàn toàn phát huy chiến lực Chuẩn Đế.

 

 

Trước mắt chẳng qua là kéo dài hơi tàn mà thôi.

 

 

"Bà bài"

 

 

Lan Thiến chạy đến bên người Tây Hoa bà bà.

 

 

Bây giờ cũng chỉ có hai người bọn họ sống nương tựa lẫn nhau ở Thái Nguyên Thạch Phường.

 

 

Ai có thể ngờ rằng Thái Nguyên Thánh Môn đã từng lớn như vậy, bây giờ chỉ còn một già một trẻ bọn họ. "Các ngươi hơi ngang ngược quá rồi đấy"

 

 

Trên khuôn mặt già nua tràn đây nếp nhăn của Tây Hoa bà bà hiện lên vẻ lạnh lùng.

 

 

"Vậy thì sao, bà dám ra tay à."

 

 

"Nếu bà dám ra tay với đệ tử chân truyền của Tứ Tượng Thiên Tông, chút tài sản cuối cùng của Thái Nguyên Thánh Môn các người cũng sẽ không còn."

 

 

Triệu Phi không hề sợ hãi nói.

 

 

"Các ngươi... vô liêm sỉ!"

 

 

Lan Thiến tức giận đến nỗi thân thể mảnh khảnh cũng run nhè nhẹ.

 

 

Lúc trước tuy Thái Nguyên Thạch Phường suy tàn, nhưng cũng vẫn khá tốt.

 

 

Đều do Tứ Tượng Thiên Tông dùng đủ loại cách và thủ đoạn chèn ép Thái Nguyên Thạch Phường. Còn lấy sạch rất nhiều bảo bối và đồ tạo tác bên trong.

 

 

Dẫn đến hiện tại Thái Nguyên Thạch Phường vắng vẻ như vậy.

 

 

Không ngờ cho dù như thế, Tứ Tượng Thiên Tông vẫn không muốn buông tha bọn họ.

 

 

Mà đúng lúc này.

 

 

Một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.

 

 

"Các ngươi làm vậy có phải là hơi ức hiếp người ta rồi không?”

 

 

Giọng nói vừa dứt, một vị nam tử trẻ tuổi từ xa bước tới.

 

 

Nghe thấy giọng nói này.

 

 

Đám người Triệu Phi chuyển ánh mắt qua.

 

 

Bọn họ nhìn thấy một vị nam tử trẻ tuổi chắp tay sau lưng bước tới. Chính là Lục Nguyên.

 

 

Thấy Lục Nguyên, trong mắt Triệu Phi hiện lên vẻ cười nhạo.

 

 

Giọng nói của hắn cũng có vẻ chế giễu.

 

 

"Thú vị đấy, ngày nay còn có người chơi anh hùng cứu mỹ nhân cơ à?”

 

 

"Nhưng mà sợ là ngươi không biết thân phận của ta nhỉ."

 

 

Triệu Phi cho rằng có lẽ là nam tử này cũng có tình ý với Lan Thiến, cho nên muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.

 

 

"Thân phận của ngươi không liên quan gì đến ta, hiện tại ngươi rời đi, ta có thể xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra"

 

 

Lục Nguyên đứng chắp tay, giọng điệu lạnh nhạt, dáng vẻ rất kiêu ngạo.

 

 

Trước đó hắn dựa theo ký ức vỡ vụn mơ hồ trong đầu.

 

 

Đi vào khu vực phía tây của tỉnh giới Sơn Hải.

 

 

Sau đó đi tới Thánh thành Nguyên Thiên.

 

 

Nhìn thấy Thánh thành Nguyên Thiên, trong lòng Lục Nguyên càng có một loại cảm giác quen thuộc.

 

 

Hắn dạo bước trong thành, trong vô tình hắn đã đi tới con hẻm này.

 

 

Sau đó hắn nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt.

 

 

"Tiểu tử, ngươi có lai lịch gì?"

 

 

Nghe thấy Lục Nguyên nói vậy, Triệu Phi khẽ cau mày.

 

 

Phải nói rằng thần thái lẫn khí chất lúc này của Lục Nguyên thật sự rất dọa người và có hơi kiêu ngạo.

 

 

"Không có lai lịch gì cả, các ngươi có thể rời đi rồi đấy."

 

 

Lục Nguyên lạnh nhạt nói.

 

 

Chuyện hắn cắt đứt liên hôn với Phong tộc, rồi bị Phong tộc đuổi đi đã sớm lan truyền.

 

 

Nhưng mà còn chưa truyền đến đây.

 

 

Đây cũng không phải là danh tiếng tốt gì, tất nhiên là Lục Nguyên sẽ không nói ra.

 

 

"Có hơi ngông cuồng đấy, nhưng mà †a đã nghe nói qua hầu hết những thiên kiêu của các thế lực có danh tiếng đứng đầu trong tinh giới Sơn Hải."

 

 

"Có vẻ ngươi không phải là một trong số bọn họ nhỉ."

 

 

"Ta chính là đệ tử chân truyền của Tứ Tượng Thiên Tông, Triệu Phi, nếu người biết điều thì cút ngay." Triệu Phi hơi híp mắt lại, lạnh lùng nói.

 

 

"Muốn chết à..."

 

 

Đôi mắt Lục Nguyên hơi lạnh lùng.

 

 

Hắn bị loại người như Quân Tiêu Dao coi thường thì cũng thôi đi.

 

 

Hiện tại kẻ tầm thường nào cũng có thể ngồi trên đầu hắn à?

 

 

Lục Nguyên vừa nghĩ vậy, đã kích hoạt lực lượng Tam Sinh Luân Hồi Ấn.

 

 

Trong chốc lát, những vệt sáng đạo tắc huyền ảo phức tạp hiện lên, xen lẫn hư không, tỏa ra khí thế to lớn. Chương 3123: Triệu Hạo Hiên

 

 

Cùng lúc đó, bản thân Lục Nguyên cũng ra tay.

 

 

Bàn tay gió lơ lửng, kèm theo có phù văn huyền ảo.

 

 

Đây là bản lĩnh thần thông hắn khắc sâu trong trí nhớ.

 

 

Mà sau khi hắn phát huy chiêu này.

 

 

Tây Hoa bà bà đột nhiên có vẻ sững sờ, sắc mặt xuất hiện vẻ nghi ngờ lẫn kinh ngạc.

 

 

Ầm!

 

 

Trong thời gian ngắn mà thôi.

 

 

Một đám đệ tử của Tứ Tượng Thiên Tông, trong đó bao gồm Triệu Phi, đều trực tiếp hộc máu và bay ngược ra sau.

 

 

Đập nát các kiến trúc phía xa, trông cực kỳ thảm hại.

 

 

Lan Thiến thấy vậy cũng giật mình, nhưng trên mặt cũng không vui mừng, ngược lại càng có vẻ tái nhợt.

 

 

"Khụ khụ... chết tiệt, ngươi chờ đó cho ta..."

 

 

Trong miệng Triệu Phi ho ra máu, vẻ mặt vừa sợ hãi vừa tức giận.

 

 

Nhưng mà hắn cũng biết rằng nam tử trẻ tuổi này không dễ trêu chọc.

 

 

Thế là hắn dẫn theo đám người vội vàng rời đi một cách thảm hại.

 

 

Lúc này, Lan Thiến bước tới trước mặt Lục Nguyên, hành lễ rồi nói.

 

 

"Cảm ơn công tử đã ra tay giúp đỡ, nhưng mà ngài vẫn nên nhanh chóng rời khỏi Thánh thành Nguyên Thiên."

 

 

Tứ Tượng Thiên Tông là đám ác bá cầm đầu ở Thánh thành Nguyên Thiên. Tuy vị nam tử trẻ tuổi trước mặt thần bí, còn có thực lực phi phàm.

 

 

Nhưng hắn chọc giận Tứ Tượng Thiên Tông, sợ là cũng không có kết quả tốt.

 

 

"Chỉ là Tứ Tượng Thiên Tông mà thôi." Lục Nguyên xua tay, vẻ mặt bình Tĩnh.

 

 

"Cảm ơn tiểu hữu đã ra tay giúp đỡ."

 

 

Tây Hoa bà bà cũng mở miệng, đôi mắt già nua vẩn đục vẫn luôn đánh giá Lục Nguyên, trong mắt dường như đang suy nghĩ gì đó.

 

 

"Đúng rồi, Thái Nguyên Thạch Phường này là một phần của Thái Nguyên Thánh Môn lúc trước à?” Lục Nguyên hỏi.

 

 

"Không sai." Lan Thiến gật đầu.

 

 

"Có thể kể cho ta nghe chút chuyện về Thái Nguyên Thánh Môn không?”

 

 

Lục Nguyên nói xong, trong mắt xuất hiện suy nghĩ khó hiểu.

 

 

Hắn cảm thấy dường như bản thân đã dần dần tiến gần đến chân tướng kiếp trước.

 

 

Mà ngay lúc Lan Thiến kể cho Lục Nguyên chuyện về Thái Nguyên Thánh Môn.

 

 

Bên ngoài Thánh thành Nguyên Thiên.

 

 

Một đội ngũ hùng mạnh đi vào, chiến thú gâm lên, lâu thuyền dày đặc trên không trung.

 

 

Còn có phượng hoàng lửa chín đầu đang kéo một chiếc xe kéo lộng lây lấp lánh màu đỏ thãm, băng qua bầu trời.

 

 

"Đó là... đội ngũ Hỏa tộc!"

 

 

"Hẳn là vị tiểu công chúa Hỏa Linh Nhi của Hỏa tộc cũng đến nhỉ."

 

 

Thánh thành Nguyên Thiên, thế lực khắp nơi tụ tập lại.

 

 

Mà Hỏa tộc là chúa tể của tỉnh giới Sơn Hải, một trong thế lực thứ chung cực.

 

 

Hiển nhiên là sự phô trương sẽ khác với các thế lực khác.

 

 

Trên bầu trời Thánh thành Nguyên Thiên xuất hiện một hàng bóng dáng.

 

 

Thành chủ của Thánh thành Nguyên Thiên cũng ở trong đó.

 

 

Mà ở bên cạnh còn có một vị nam tử trẻ tuổi khí phách phi phàm, đứng kề vai với thành chủ của Thánh thành Nguyên Thiên.

 

 

Địa vị rõ ràng không thấp.

 

 

Chính là thiếu tông chủ của Tứ Tượng Thiên Tông, Triệu Hạo Hiên. "Các vị Hỏa tộc có thể đến đây, thực sự khiến thành chủ của Thánh thành Nguyên Thiên là ta đây cảm thấy thật vinh hạnh."

 

 

Thành chủ của Thánh thành Nguyên Thiên cười khẽ nói.

 

 

"Ngài khách khí quá." Một vị trưởng lão của Hỏa tộc nói.

 

 

Bên trong xe kéo, bóng dáng Hỏa Linh Nhi và Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện.

 

 

Trong chốc lát, ánh sáng rực rỡ tỏa sáng khắp đất trời.

 

 

Danh tiếng tốt của Hỏa Linh Nhi hiển nhiên là không cần nhiều lời.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao, khí chất và ngoại hình của hắn cũng không cần lắm lời.

 

 

Một đôi nam nữ như vậy đứng chung một chỗ, dường như cướp đi tất cả ánh sáng rực rỡ trong đất trời.

 

 

Vô số ánh mắt khắp Thánh thành Nguyên Thiên đều nhìn về phía bọn họ.

 

 

Ngay cả thiếu tông chủ của Tứ Tượng Thiên Tông, Triệu Hạo Hiên, lúc nhìn thấy Hỏa Linh Nhi, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.

 

 

Nhưng mà sau khi nhìn sang Quân Tiêu Dao, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc.

 

 

Khí chất này thực sự phi phàm.

 

 

Trên mặt Triệu Hạo Hiên hiện lên một nụ cười nhẹ, nói: "Hoan nghênh các vị đến Thánh thành Nguyên Thiên."

 

 

Tuy hắn là thiếu tông chủ của Tứ Tượng Thiên Tông.

 

 

Nhưng nếu thật sự so sánh thì địa vị của hắn vẫn thấp hơn Hỏa Linh Nhi một bậc. "Chậc chậc, không hổ danh là Hỏa tộc, quá phô trương, ngay cả thành chủ của Thánh thành Nguyên Thiên và thiếu tông chủ của Tứ Tượng Thiên Tông cũng đích thân đón tiếp."

 

 

Một vài tu sĩ bên trong thành đều tặc lưỡi cảm thán.

 

 

"Ừm”"

 

 

Hỏa Linh Nhi chỉ nhẹ gật cằm nhọn xinh đẹp.

 

 

Đừng nhìn dáng vẻ nàng nhí nha nhí nhảnh trước mặt Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhưng ở trong mắt người ngoài, nàng vẫn hơi lạnh lùng và cao ngạo.

 

 

"Vị đạo huynh này là..." Triệu Hạo Hiên nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

 

 

"Hắn là sư phụ của bản công chúa, hiểu?" Hỏa Linh Nhi nói.

 

 

"Hóa ra vị này là Quân đạo hữu, trước đó ta cũng từng nghe nói qua."

 

 

Trên mặt Triệu Hạo Hiên lộ ra ý cười.

 

 

Tuy bây giờ Quân Tiêu Dao ở tính giới Sơn Hải, nhưng hắn lại không hiển lộ tài năng.

 

 

Nhưng trong bữa tiệc sinh nhật của Phong Lạc Hạm, mánh khóe nhỏ tùy ý của Quân Tiêu Dao cũng khiến tin tức của hắn truyền ra ngoài một chút.

 

 

"Nếu các vị không ngại, thì có thể tạm thời đến trụ sở của Tứ Tượng Thiên Tông để nghỉ ngơi." Triệu Hạo Hiên chủ động nói.

 

 

Đương nhiên hắn không phải có chút tình ý gì với Hỏa Linh Nhi.

 

 

Tuy có, hắn cũng biết đó hoàn toàn là chuyện không thể.

 

 

Hắn chỉ muốn có thể qua lại thân thiết với Hỏa tộc, thiết lập mối quan hệ một chút là được.

 

 

Hỏa Linh Nhi nhìn Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng không hề quan tâm.

 

 

"Được thôi." Hỏa Linh Nhi gật đâu nói.

 

 

"Mời." Triệu Hạo Hiên mỉm cười nói.

 

 

Sau đó, đoàn người Hỏa tộc được dẫn đến trụ sở của Tứ Tượng Thiên Tông.

 

 

Triệu Hạo Hiên cũng bày tiệc tiếp đãi.

 

 

Mà trong lúc đó, một bóng người lại nhảy xuống từ hư không, trực tiếp hô.

 

 

"Thiếu tông chủ, ngài phải làm chủ cho ta!" Người tới không ai khác chính là Triệu Phil
Bình Luận (0)
Comment