Hai đại thánh triều còn lại tự nhiên cũng biết tin.
Sau khi trận chiến tru ma qua đi, Thánh triều Thượng Cổ phân tách thành ba đại thánh triều hiện nay.
Mà trong ba đại thánh triều này.
Quốc lực cường thịnh nhất là Thánh triều Thần Tiêu, sau đó là Thánh triều Thiên Linh.
Cuối cùng mới là Thánh triều Đại Hạ.
Mà người nắm giữ Thánh triều Thần Tiêu, hoàng thất Tần tộc vẫn luôn có dã tâm nhất thống ba đại thánh triều, khôi phục vinh quang của Thánh triều Thượng Cổ. Chủ nhân Thánh triều Thần Tiêu, Tần Tiêu Đại Đế cũng là nhân vật đại lão tuyệt đối, một trong những đầu sỏ của tỉnh giới Thương Hoa.
Con nối dòng ruột thịt của hắn, thái tử Thánh triều Thần Tiêu, Tân Thái Uyên cũng là yêu nghiệt cường đại nhất tinh giới Thương Hoa.
Bảy ngàn năm đăng lâm vị trí Chuẩn Đế.
Lấy cảnh giới suy xét, tuổi này đã coi như là rất trẻ.
Phải biết rằng, vạn năm tu thành Chuẩn Đế đều đã coi như là yêu nghiệt thiên tài rồi.
Mà sau khi truyền ra chuyện Hạ Uyển Họa đã thức tỉnh khí vận Thiên Mệnh Huyền Điểu.
Bên Thánh triêu Thân Tiêu lập tức †ruyên ra tin tức. Nói Tần Thái Uyên vẫn luôn ngưỡng mộ Hạ Uyển Họa, muốn để hai nhà kết lương duyên.
Tân Thái Uyên là thái tử Thánh triều Thần Tiêu, mà Hạ Uyển Họa là trữ đế Thánh triều Đại Hạ, hai người xứng đôi Vô cùng.
Nhưng người sáng suốt đều biết, Thánh triều Thần Tiêu lúc này đề ra việc này, đến rốt cuộc là có ý gì.
Tuy không loại trừ chuyện Tân Thái Uyên quả thực vừa ý Hạ Uyển Họa.
Nhưng đây tuyệt đối không phải nguyên nhân chủ yếu.
Thánh triều Thần Tiêu là thánh triều quốc lực cường thịnh nhất trong ba đại thánh triều hiện tại.
Cũng luôn muốn tìm được Tiên Đỉnh, thâu tóm hai đại thánh triêu còn lại. Thánh triều Thiên Linh vẫn luôn đứng ngoài cuộc, không muốn giao đấu với Thánh triều Thân Tiêu.
Mà Thánh triều Đại Hạ là Nữ Đế Hạ Chiếu Tuyết đương quyền.
So ra, Nữ Đế dễ khống chế hơn.
Cho nên từ trước tới nay Thánh triều Thần Tiêu đều đối có tâm tư thôn tính với Thánh triều Đại Hạ.
Chờ thôn tính Thánh triều Đại Hạ, Thánh triều Thiên Linh tự nhiên không đáng kể.
Cho nên lần này, Thánh triều Thần Tiêu đề ra chuyện kết lương duyên.
Lòng Tư Mã Chiêu đó, người qua đường đều biết.
Sau khi nghe xong lời của Hồng Tụ quận chúa, vẻ mặt Quân Tiêu Dao cũng không hề có biến hóa nào. Lại là nội đấu thôn tính nhàm chán.
Loại kịch bản này, lúc trước hắn đã từng nhìn thấy trong Vô Thượng Tiên Đình.
"Thánh triều Đại Hạ không thể trực tiếp cự tuyệt hả?" Quân Tiêu Dao thờ ơ hỏi.
Hồng Tụ quận chúa khẽ lắc đầu nói: "Thánh triều Thần Tiêu vẫn luôn không tìm được lý do xuất thủ với Thánh triều Đại Hạ ta."
"Nếu lần này cự tuyệt, không thiếu được sẽ khiến một chút phân tranh, cũng cho Thánh triều Thân Tiêu kiếm chuyện mượn cớ."
"Nói cho cùng vẫn là lực lượng không đủ sung túc, thực lực không đủ mạnh." Quân Tiêu Dao dửng dưng nói.
Có thực lực mới có lực lượng cự tuyệt. Không có thực lực, ngay cả cự tuyệt đều là một loại xa xỉ.
"Cho nên Hồng Tụ cô nương có ý là..."
Quân Tiêu Dao đã biết mục đích Hồng Tụ quận chúa muốn hắn giúp đỡ.
Hồng Tụ quận chúa nói: "Thực ra thánh triều bọn ta cũng từng nghĩ một số biện pháp, ví dụ như nói Quỹ Hoạ đã có người trong lòng gì đó."
"Nhưng mà, ở Thánh triều Đại Hạ ta, hay là cả tỉnh giới Thương Hoa đều tìm không ra mấy nhân vật có thể so với Tân Thái Uyên."
"Nếu như tùy tiện kéo tới một người lấy lệ, ngược lại sẽ khơi nên lửa giận của Tần Thái Uyên, thậm chí Thánh triều Thần Tiêu, cho rằng đây là một loại nhục nhã."
"Vì vậy, nếu có một nam tử, không chỉ hoàn toàn có thể xứng với Quỹ Hoa, thiên tư thực lực càng không sợ Tần Thái Uyên, vậy thì hoàn mỹ."
"Đến lúc đó, khiến Tân Thái Uyên cũng phải tâm phục khẩu phục, không lời nào để nói, không tìm được lý do cưỡng ép liên hôn."
Hồng Tụ quận chúa nói xong, đôi mắt sáng ngời nhìn chăm chăm Quân Tiêu Dao.
Trước đây nàng cảm thấy, cho dù dõi mắt khắp vũ trụ Khởi Nguyên.
Phỏng chừng cũng chỉ có trong thế lực chung cực mới có thể tìm được tồn †ại áp Tần Thái Uyên một đầu.
Nhưng bây giờ, nhìn Quân Tiêu Dao.
Nàng cảm thấy quả thực không có †ôn tại nào hoàn mỹ hơn Quân Tiêu Dao.
Hắn và Hạ Uyển Họa đứng chung một chỗ, không hề không phù hợp.
Thậm chí tuyệt đối sẽ là tồn tại một đôi bích nhân trời sinh!
Tay ngọc Hồng Tụ quận chúa siết chặt.
Nàng chỉ là quận chúa một thánh triều, không cách nào dùng lực lượng một người thay đổi vận mệnh của toàn bộ thánh triều.
Nhưng ít ra, nàng có thể thay đổi vận mệnh của tỷ muội tốt của nàng.
Nàng biết, nếu Hạ Uyển Họa thật sự gả cho Tần Thái Uyên.
Vậy thì tuyệt đối sẽ không dễ chịu là bao.
Khí vận Thiên Mệnh Huyền Điểu của nàng tuyệt đối sẽ bị tước đoạt.
Kết cục tốt nhất cũng chỉ là làm một con chim hoàng yến trong lồng mà thôi.
Hồng Tụ quận chúa tuyệt đối không muốn nhìn thấy nàng tỷ muội tốt của nàng biến thành dáng vẻ như vậy.
Hơn nữa còn một lý do khác khiến Hồng Tụ quận chúa muốn ngăn cản hôn Sự này.
Đó chính là, Hạ Uyển Họa am hiểu Hoạ đạo.
Trong lúc vô tình Hồng Tụ quận chúa từng nhìn thấy.
Một vài bức tranh Hạ Uyển Họa từng vẽ.
Mà trong những bức tranh đó đều là cùng một bóng dáng.
Một bộ áo trắng, thân hình thon dài.
Chỉ là khuôn mặt lại không hề vẽ ra, lộ ra vẻ rất mơ hồ.
Hồng Tụ quận chúa thậm chí suy đoán, có lẽ Hạ Uyển Họa thật sự có ý trung nhân nào đó.
Mà bây giờ, nhìn Quân Tiêu Dao áo trắng như tuyết trước mặt.
Hồng Tụ quận chúa lại cảm thấy, không hiểu sao có chút giống với bóng dáng áo trằng mơ hồ trong những bức tranh của Hạ Uyển Họa.
Chỉ có điều, Hồng Tụ quận chúa cũng chỉ nghĩ thế thôi.
Nàng hiển nhiên không cho rằng, Hạ Uyển Họa quen biết công tử trước mặt này.
Nhưng nói không chừng, đây là duyên phận thì sao?
Sau khi nghe xong, Quân Tiêu Dao nói: "Cho nên, ngươi hy vọng ta ra mặt, giả vờ là đạo lữ của Hạ Uyển Họa, khiến Thánh triều Thần Tiêu không thể liên hôn." "Không sai." Hồng Tụ quận chúa nói.
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, bật cười nói: "Đây là muốn lấy ta làm bia đỡ đạn rồi"
Vẻ mặt Hồng Tụ quận chúa cũng khẽ biến, giải thích: "Ta biết như này rất không thích đáng, công tử đương nhiên có thể cự tuyệt."
Hồng Tụ quận chúa cũng biết.
Không có ai nguyện ý vô duyên vô cớ đắc tội một Thánh triều Thần Tiêu nội tình bất phàm.
Quân Tiêu Dao cự tuyệt cũng trong tình lý.
Tuy lai lịch của hắn có thể không tâm thường.
Nhưng dù là thiên kiêu công tử của thế lực thứ chung cực, cũng không cần thiết đắc tội Thánh triều Thần Tiêu. Chương 3135: Bóng dáng áo trắng dưới ngòi bút
Bản thân Hồng Tụ quận chúa cũng cảm thấy, đề nghị này của mình có phần ngây thơ.
Nàng cũng hơi cúi đầu, miễn cưỡng lộ ra một nụ cười khổ.
Trừ cái đó ra, nàng thực sự nghĩ không ra có biện pháp nào có thể giúp tỷ muôi tốt của nàng.
Nhưng, đúng lúc này.
Quân Tiêu Dao chợt nói: "Thực ra cũng không phải không thể."
"Cái gì?"
Hồng Tụ quận chúa thình lình ngẩng đầu, mắt đẹp trừng lớn, nhìn chằm chằm công tử tuấn tú trước mặt.
"Ta không để ý Thánh triều Thần Tiêu gì đó, cũng không để ý Tần Thái Uyên gì đó, chuyện này đối với ta không đáng phải kiêng dè." Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
"Vậy công tử muốn gì, chỉ cần Thánh triều Đại Hạ ta có thể đưa ra."
Trên mặt Hồng Tụ quận chúa lộ ra ý mừng rỡ.
"Ta cũng muốn gặp vị trữ đế Đại Hạ này."
Quân Tiêu Dao không kết thúc cuộc trò chuyện.
"Được!"
Hồng Tụ quận chúa siết nắm đấm.
Ý nghĩ của Quân Tiêu Dao cũng rất đơn giản.
Trước đó hắn còn nghĩ, nên làm sao để Hạ Uyển Họa giúp hắn tìm kiếm Tiên Đỉnh. Cơ hội này không phải đến rồi ư?
Hắn giúp Hạ Uyển Họa lần này.
Hạ Uyển Họa có thể nhờ vào khí vận Thiên Mệnh Huyền Điểu, giúp hắn tìm tung tích của Tiên Đỉnh.
Mục tiêu của Quân Tiêu Dao không phải Tiên Đỉnh, chỉ cần có thể tìm được manh mối liên quan tới Ma Thiên tổ sư là được.
Lợi ích của hắn và Hạ Uyển Họa không hề có xung đột.
Ngược lại là hợp tác có lợi, có thể gọi là hai bên cùng có lợi.
Sau đó, Quân Tiêu Dao, Kỷ Minh Sương, đoàn người Hồng Tụ quận chúa cũng tiếp tục đi con đường đến Thánh triều Đại Hạ. ...
Thánh triều Đại Hạ nằm ở một tinh vực cổ vô cùng rộng lớn trong tinh giới Thương Hoa, tên là tinh vực Đại Hạ.
Chủ tinh tỉnh vực Đại Hạ, hoàng đô Đại Hạ.
Dõi mắt nhìn, trời quang mây tạnh, sương mù lượn lờ, cương thổ vô ngần, muôn hình vạn trạng.
Đủ loại cung điện lầu các phân bố chẳng chịt.
Tu sĩ qua lại liên miên không dứt.
Đủ loại lâu thuyền, cổ thú, xe kiệu vượt qua hư không, phồn hoa náo nhiệt biết bao.
Là một trong ba đại thánh triều Thánh triều Thượng Cổ đã từng phân tách ra.
Tuy quốc lực Thánh triều Đại Hạ ở mạt lưu trong ba đại thánh triều.
Nhưng cũng không thể khinh thường, là một vùng đất cường thịnh. Mà ở trung tâm hoàng đô Đại Hạ.
Cung điện liên miên toạ lạc tại đây, rộng lớn đại khí giống như thiên cung cổ xưa.
Chính là hoàng thành của Thánh triều Đại Hạ.
Lúc này, trong hoàng thành có một lâm viên hoàng gia phạm vi cực lớn.
Trong đó núi ngọc sừng sững, thác trời rủ xuống.
Cầu cổ đúc thành từ bạch ngọc lưu ly bắt ngang bầu trời.
Có tiên cầm bay lượn, thụy thú che kín, các loại linh dược trăm hoa, muôn hồng nghìn tía, hệt như tiên cảnh nhân gian, làm người ta quyến luyến.
Bên ngoài lâm viên có cung nữ thị vệ trông coi.
Nơi này, người bình thường không thể vào.
Bởi vì đây là lâm viên tư nhân của trữ đế Đại Hạ, Hạ Uyển Họa.
Lúc này, trong lâm viên.
Một bóng hình xinh đẹp uyển chuyển đứng thẳng, trước mặt bày một bức tranh cuốn, đang chấp bút vẽ.
Đó là một nữ tử trẻ tuổi, người mặc một bộ cung trang màu vàng nhạt.
Ngũ quan tú mỹ vô song, tựa như do đôi tay khéo léo của trời cao tỉ mỉ điêu khắc thành.
Mắt tiễn thuỷ, mày viễn sơn hàm đại, mũi ngọc nhỏ nhắn thẳng tắp, môi thơm như múi đào căng mọng.
Tất cả mọi thứ đều hoàn mỹ như vậy, tìm không ra mảy may tì vết.
Thân hình của nàng cũng giống như từng nét bút tỉ mỉ phác hoạ ra. Mỗi tấc đường cong đều ở dưới lớp cung trang hoàn mỹ vô cùng, thân thể mềm mại đáng yêu trác tuyệt.
Cả người nhìn qua tựa như thiên nữ trong tranh, xán lạn như minh hà, bảo nhuận như ngọc.
Đáng chú ý là, giữa mày trằng nõn của nữ tử, có một điểm ấn ký màu vàng đen tương tự đồ văn huyền điểu.
Làm cho khí chất của nữ tử tăng thêm mấy phần cao quý thánh khiết.
Nữ tử này chính là trữ đế Thánh triều Đại Hạ, cũng là thiên chi kiêu nữ nổi danh nhất tinh giới Thương Hoa, Hạ Uyển Họa.
Tay ngọc Hạ Uyển Họa chấp bút, trong bức tranh trước mặt nàng, phong cảnh muôn hồng nghìn tía, là cảnh trong lâm viên này.
Nhưng làm người ta kinh ngạc là. Trên bức tranh, lực pháp tắc chảy xuôi, phù văn lấp lánh.
Lâm viên trong tranh vậy mà dường như thật sự tạo thành một tiểu thế giới.
Có bươm bướm nhẹ nhàng bay tới, trực tiếp bay vào trong tranh, ngừng lại trên một cánh hoa vẽ ra!
Từ đây cũng có thể thấy được, Hạ Uyển Họa lấy hoạ nhập đạo, thật sự đã đạt đến cảnh giới tài nghệ điêu luyện!
Mà càng khiến người ta ghé mắt là.
Trong thế giới trong tranh còn có một bóng dáng áo trắng mông lung thon dài, đứng thẳng trong đó.
Nhất bút nhất hoạ, phác hoạ ra tướng mạo vô thượng siêu nhiên của hắn.
Chỉ tiếc, Hạ Uyển Họa không hóa ra khuôn mặt của bóng dáng áo trắng ấy. "Rốt cuộc, là ai..."
Hạ Uyển Họa lẩm bẩm tự nói.
Bóng dáng khắc ấn trong ký ức của nàng này.
Vô số lần nàng muốn vẽ hắn ra.
Nhưng mỗi khi vẽ đến khuôn mặt của hắn lại hoàn toàn mơ hồ, không cách nào đặt bút.
Dường như thiếu hụt gì đó.
Nhưng Hạ Uyển Họa mơ hồ cảm thấy, bóng dáng áo trắng này rất quan trọng với nàng, có nhân quả to lớn, nàng không thể quên.
"Haizz..."
Hạ Uyển Họa thở dài dằng dặc.
Cuối cùng nàng vẫn vẽ không ra.
"Điện hạ..."
Lúc này, một thị nữ chợt đến. "Chuyện gì?" Hạ Uyển Họa hỏi.
"Hồng Tụ quận chúa đã trở về, nàng muốn mời ngươi đi gặp nàng." Thị nữ nói.
"Hồng Tụ sao?"
Khóe môi Hạ Uyển Họa cong lên một vệt ý cười.
Tuy nàng là trữ đế Thánh triều Đại Hạ cao quý.
Nhưng bằng hữu chân chính thật lòng lại không nhiều.
Càng là thượng vị giả, càng cô độc.
Mà Hồng Tụ quận chúa, là số ít mấy người tỷ muội có thể bộc bạch thật lòng với nàng.