"Bổn Thái tử không tin!" Sắc mặt Tần Thái Uyên tái mét.
Hắn sớm đã coi Hạ Uyển Họa là vật sở hữu của mình.
Kết quả bây giờ, Hạ Uyển Họa lại nắm tay Quân Tiêu Dao ngay trước mặt mọi người.
Với hắn mà nói, đây thực là điều nhục nhã vô cùng.
"Ngươi tin hay không liên quan gì đến ta."
Nụ cười trên mặt Quân Tiêu Dao chợt tắt, kế tiếp nói.
"Cũng phải thôi, nếu đã công khai quan hệ rồi, vậy thì bổn công tử cũng có chút tấm lòng biểu thị tâm ý."
Nói xong, Quân Tiêu Dao tùy ý phất tay một cái.
Một cây bút hiên ra, trên thân bút có những đường nét hoa văn cổ xưa, vô cùng kì lạ.
Ngay khi cây bút xuất hiện, một sức mạnh to lớn cuồn cuộn trào ra, bao trùm cả hoàng thành.
Chính là bút Thái Nguyên mà Quân Tiêu Dao có được khi đánh bại Lục Nguyên trước kia.
"Đây lài"
"Chuẩn tiên khí, đây chắc chắn là thần binh cấp bậc Chuẩn tiên khí."
"Chà, lấy ra món Chuẩn tiên khí này, đây là để..."
Náo động cả toàn trường!
Tất cả tu sĩ có mặt ở đây, trong đầu mồi người như đang gào thét, miệng không nói lên lời, còn chưa kịp chấn kinh.
Đối với người ở cấp bậc như Quân Tiêu Dao, những loại như Đế binh, Chuẩn tiên khí, hắn đã nhìn quen rồi.
Nhưng với đại đa số tu sĩ thì đừng nói là Chuẩn tiên khí.
Ngay cả Đế binh còn khó gặp thì đây cũng được coi là vật phẩm vô cùng quý giá.
Cho dù có là người gia to nghiệp lớn thì cũng khó có khả năng tùy ý đem ra một món Chuẩn tiên khí.
Càng làm mọi người chấn động hơn nữa còn ở phía sau.
Quân Tiêu Dao mỉm cười với Hạ Uyển Họa.
"Uyển Họa, nàng lấy họa nhập đạo, cây bút cấp Chuẩn tiên khí này vừa lúc phù hợp với tu luyện của nàng, ta tặng nó cho nàng."
Nghe được lời này.
Tất cả mọi người ở đây đều tưởng rằng đã nghe nhầm rồi.
Đây là Chuẩn tiên khí đáy.
Tuy bản thân Hạ Uyển Họa với vẻ ngoài xinh đẹp tinh xảo như tranh vẽ, trên mặt cũng mang theo sự ngỡ ngàng, dường như vẫn chưa tỉnh táo lại.
"Tặng cho ta sao?”
Hạ Uyển Họa lúc này có chút ngơ ngác, đôi môi hồng đào tươi tắn khẽ mở.
Đây là Chuẩn tiên khí đấy, chẳng phải là cải trắng trên đường mà tùy thích tặng cho đâu.
Dù là ở Thánh triều Đại Hạ cũng chỉ có một món Chuẩn tiên khí mà thôi, còn †ồn tại giống như bảo khí trấn quốc. Kết quả bây giờ, Quân Tiêu Dao trực tiếp tặng cho nàng một món Chuẩn tiên khí?
Dù là một công tử gia to nghiệp lớn, thì cũng chưa chắc đã hào phóng như vậy đâu nhỉ?
Đây phải là hào phóng biết bao?
"Cái này... quý quá rồi..."
Hạ Uyển Họa ngỡ ngàng.
Nàng thậm chí tưởng rằng, Quân Tiêu Dao còn đang diễn kịch.
Là giả vờ muốn tặng cho nàng.
Suy cho cùng cũng chẳng có ai sẽ hào phóng đến mức trực tiếp tặng Chuẩn tiên khí cho người mà mới quen biết.
Đúng là điên thật rồi!
Điều khiến Hạ Uyển Họa không ngờ đến là. Quân Tiêu Dao lại nhẹ nhàng nói: "Nhận lấy đi, trong đó cũng không lưu lại ấn ký nào, nàng có thể tế luyện luôn."
Nghe đến đây, Hạ Uyển Họa liền hiểu ra.
Quân Tiêu Dao thực sự muốn tặng cho nàng.
Nhưng bây giờ ngay trước mắt mọi người, Hạ Uyển Họa lại không thể từ chối.
Bởi vì hiện tại, Quân Tiêu Dao vẫn đang đóng giả làm ý trung nhân của nàng.
Vậy nên Hạ Uyển Họa chỉ đành nhận lấy.
Hơn nữa, có vẻ như diễn có chút giống thật, nên Hạ Uyển Họa vẫn chủ động nhẹ nhàng nắm lấy tay Quân Tiêu Dao, trên mặt nở nụ cười xinh đẹp. "Cảm ơn." Giọng nói Hạ Uyển Họa mềm mại ngọt ngào.
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Hắn lại chẳng thiếu mấy món binh khí này, cũng chẳng quen dùng cây bút này.
Dù không tặng cho Hạ Uyển Họa, nhiều nhất thì cũng là bị đưa cho Đại La Kiếm Thai phàm ăn luyện hóa.
Vì thế cũng chẳng quan trọng gì.
Không có gì sai khi biểu hiện tốt trước Hạ Uyển Họa mà.
Mà bên Tần Thái Uyên nhìn thấy dáng vẻ Hạ Uyển Họa tay trong tay với Quân Tiêu Dao.
Sắc mặt hắn sớm đã trở nên trắng bệch.
Quan trọng nhất là, hắn vẫn có chút kiêng dè với Quân Tiêu Dao. Cho dù là uy lực mạnh mẽ từ bàn †ay của Quân Tiêu Dao trước đó.
Hay là nội tình việc tiện tay tặng món Chuẩn tiên khí lúc này.
Đây tuyệt đối không phải điều mà một người thường có thể làm được.
Ngay cả một tên ngốc cũng đoán ra, lai lịch của Quân Tiêu Dao vô cùng phi phàm.
Nếu bây giờ công khai đối chọi, khó có thể đảm bảo sẽ không có vấn đề gì.
Vì vậy, Tân Thái Uyên cảm thấy vô cùng khó chịu khi đâm lao phải theo lao.
Không chỉ hắn, mà sắc mặt của những thế lực khác có mặt ở đây bao gồm cả vị Vương Hậu của Thánh triều Thiên Linh kia cũng lờ mờ thay đổi.
Bọn họ đều không biết rõ lai lịch của Quân Tiêu Dao. Vị công tử thần bí này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
"Sao vẫn không chịu rời đi vậy?"
"Hay còn chưa phục, vẫn muốn tỉ thí?" Giọng nói Quân Tiêu Dao mang theo chút suy tư.
Ánh mắt Tần Thái Uyên sâu thẳm.
Tuy hắn là yêu nghiệt cấp Chuẩn Đế nhưng chẳng thể nhìn thấu Quân Tiêu Dao.
"Khi nãy là ngươi lợi dụng đánh lén sau lưng." Tân Thái Uyên lạnh lùng nói.
"Vậy thì ngươi có thể thử ngay bây giờ, chẳng qua bàn tay ta không có mắt, †a cũng khó có thể đảm bảo rằng ngươi có thể nguyên vẹn bước ra khỏi hoàng thành Đại Hạ." Quân Tiêu Dao cười nhẹ, ngữ khí bình thản tự nhiên, dường như đang nói một chuyện rất bình thường. Mà khi mọi người nghe thấy lời này, da đầu chợt căng lên.
Đúng thật là nói những lời điên rồ bằng giọng nói bình thản.
Tân Thái Uyên, có thể nói là yêu nghiệt cấp Chuẩn Đế số một số hai của tỉnh giới Thương Hoa.
Quân Tiêu Dao cư nhiên nói hắn khó có thể nguyên vẹn bước ra khỏi hoàng thành.
Điều này sao có thể gọi là bình thường được.