Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3018 - Chương 3143: Sự Kiêng Dè Của Tân Thái Uyên

Chương 3143: Sự kiêng dè của Tân Thái Uyên Chương 3143: Sự kiêng dè của Tân Thái UyênChương 3143: Sự kiêng dè của Tân Thái Uyên

 

 

Ánh mắt Tần Thái Uyên sắc bén.

 

 

Nhưng không có bất cứ hành động nào.

 

 

Bởi vì hắn dường như không đủ tự tin ra tay.

 

 

Cuối cùng trận chiến dù có kết thúc hòa nhau cũng sẽ là đòn chí mạng đối với uy tín và danh vọng của Tần Thái Uyên.

 

 

Bởi vậy, Tân Thái Uyên vẫn không dám ngang nhiên ra tay.

 

 

Hắn hít sâu một hơi nói: "Chuyện này, chưa xong đâu."

 

 

Nói xong, hắn xoay người, cùng với đoàn người của Thánh triều Thần Tiêu rời đì. Lúc đến thì ngạo mạn bao nhiêu, thì lúc đi lúng túng bấy nhiêu.

 

 

Người của Thánh triều Thiên Linh cũng vội vã rời đi.

 

 

Những người còn lại của các bên đều lần lượt cáo lui.

 

 

Nghĩ thôi cũng biết, chuyện này rất nhanh sẽ truyền khắp tinh giới Thương Hoa.

 

 

Suy cho cùng, cũng chẳng có mấy ai có thể đánh bại được Thái tử Tần Tiêu Tân Thái Uyên.

 

 

Sau khi người ngoài rời đi hết.

 

 

Mọi người của Thánh triều Đại Hạ mới thở phào một hơi.

 

 

Hồng Tụ quận chúa bước tới, ánh mắt vẫn cứ xoay chuyển giữa Quân Tiêu Dao và Hạ Uyển Họa.

 

 

Rồi nàng trêu trọc Hạ Uyển Họa: "Uyển Họa, ngươi còn muốn nắm tới khi nào nữa?"

 

 

Hạ Uyển Họa nghe được lời này, thấy tay mình vẫn nắm lấy tay Quân Tiêu Dao, vội vàng buông ra, đôi tai khẽ phiếm hồng.

 

 

Nhưng nàng vẫn dịu dàng nói: "Lần này cảm tạ Quân công tử đã giúp ta giải vây cho Thánh triều Đại Hạ."

 

 

"Chuyện nhỏ mà thôi" Quân Tiêu Dao cười nhẹ.

 

 

Lúc này, ánh mắt Hạ Chiếu Tuyết nhìn lên người Quân Tiêu Dao.

 

 

"Quân Tiêu Dao đúng không, đi theo trầm”

 

 

Hạ Chiếu Tuyết xoay người, bước lên Thần Kiều Thất Thải.

 

 

Sắc mặt Quân Tiêu Dao khẽ dừng lại, trong mắt lộ ra vẻ suy tư, sau đó cũng đi lên theo.

 

 

Bên trong cung điện Đại Hạ rộng lớn.

 

 

Hạ Chiếu Tuyết ngồi trên long ỷ.

 

 

Dưới đế bào màu vàng, đôi chân trắng như tuyết vắt lên nhau, sáng như màu ngọc bích.

 

 

Tư thế ngồi này càng làm nổi bật dáng người yểu điệu của bà, tuy đã có đế bào che đi nhưng đường cong quyến rũ vân lộ ra.

 

 

Phối hợp với gương mặt cao quý xinh đẹp kiều diễm của bà.

 

 

Ngay cả Tần Tiêu Đại Đế của Thánh triều Thân Tiêu cũng nhớ mãi không không quên Nữ Đế Hạ Chiếu Tuyết.

 

 

"Quân Tiêu Dao, lần này đa tạ ngươi đã giải vây cho Thánh triều Đại Hạ ta."

 

 

Hạ Chiếu Tuyết cong môi đỏ nói, giọng nói mềm mại đáng yêu, vừa có sự uy nghiêm của Nữ Đế.

 

 

"Bệ hạ khách sáo rồi."

 

 

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

 

 

Nữ Đế Hạ Chiếu Tuyết này khiến hắn nhớ đến mẫu thân, Huyền Thiên Nữ Đế Nguyệt Chỉ Lam.

 

 

Cũng là chủ nhân một hoàng triều, đều là nữ tử, cũng khá giống nhau.

 

 

Cho nên mới khiến Quân Tiêu Dao có thêm hảo cảm.

 

 

Nhưng nghĩ lại, Hạ Uyển Họa nhất định là người của hắn.

 

 

Nghiêm túc mà nói thì Nữ Đế Hạ Chiếu Tuyết này cũng xem như mẹ vợ của hắn.

 

 

"Ngươi dám đắc tội với Tân Thái Uyên và Thánh triều Thần Tiêu, đúng là vô cùng dũng cảm. Chẳng lẽ ngươi thật sự động lòng với Uyển Họa à?"

 

 

Trong đôi mắt đẹp của Hạ Chiếu Tuyết hiện lên ẩn ý.

 

 

Bà cần kiểm tra lai lịch của Quân Tiêu Dao, phải cân nhắc lợi và hại.

 

 

Quân Tiêu Dao thì cười nhạt nói: "Đây không phải vấn đề động lòng. Hạ Uyển Họa đã định trước là nữ nhân của ta"

 

 

"Vậy sao?"

 

 

Hạ Chiếu Tuyết khẽ cau mày.

 

 

Nàng đã đoán có lẽ Quân Tiêu Dao nghĩ đùa làm thật.

 

 

Nếu không cũng không đưa ra Chuẩn tiên khí trước mặt mọi người.

 

 

Nhưng lời nói của hắn quá tự tin.

 

 

Giá trị nữ nhi của nàng không phải chỉ một Chuẩn tiên khí là có thể so sánh. Thấy vẻ mặt hạ Chiếu Tuyết, Quân Tiêu Dao cũng không suy nghĩ thêm nữa.

 

 

Hắn mỉm cười nói: "Có phải bệ hạ cảm thấy ta không có tư cách phải không?"

 

 

Hạ Chiếu Tuyết im lặng không nói.

 

 

Quân Tiêu Dao nói tiếp.

 

 

"Thật ra, ngoại trừ Quân Tiêu Dao ra †a còn một cái tên khác."

 

 

"Cái gì?" Đôi mắt đẹp của Hạ Chiếu Tuyết lóe lên.

 

 

"Vân Tiêu."

 

 

Quân Tiêu Dao nói.

 

 

"Vân... Tiêu?"

 

 

Hạ Chiếu Tuyết lẩm bẩm, sau đó đôi mắt đẹp ngưng lại!

 

 

Trọng điểm không phải ở chữ Tiêu mà ở cái họ Vân này! Hạ Chiếu Tuyết đột nhiên đứng lên, vẻ mặt chấn động.

 

 

Với thân phận của bà, thất thố như vậy rõ ràng là vì trong lòng đang nổi lên gợn sóng.

 

 

"Ngươi có quan hệ gì với Vân Thánh đế cung?"

 

 

Trẻ tuổi với thực lực như vậy, tiện tay đưa ra Chuẩn tiên khí, hơn nữa còn không sợ Thánh triều Thần Tiêu.

 

 

Cộng thêm họ Vân này.

 

 

Đương nhiên bà cũng đoán được một ít.

 

 

"Có thể nói là có quan hệ, hoặc có thể nói là tạm thời không có quan hệ gì, bởi vì ta vẫn chưa trở về." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

Hắn còn chưa trở về Vân Thánh đế cung, chưa gặp lại người của Vân Thánh đế cung.

 

 

Tuy trước đó Vân Mặc Cổ Tổ đã nói, nếu Quân Tiêu Dao trở lại Vân Thánh đế cung thì việc hắn trở thành Vân Thánh thiếu đế là chuyện chắc như đỉnh đóng cột.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao không đến mức quan tâm lắm.

 

 

Cho nên hắn chưa trở về.

 

 

"Ngươi có ý gì?"

 

 

Hạ Chiếu Tuyết không hiểu.

 

 

Là một thế lực của vũ trụ Khởi Nguyên, thật ra nếu không có tin tức từ bên Giới Hải, hoặc không cố gắng đi nghe ngóng thì cũng không biết nhiều.

 

 

Cho nên Hạ Chiếu Tuyết cũng không biết rõ, cái tên Vân Tiêu này đại diện cho cái gì ở Giới Hải.

 

 

"Bệ hạ xem như ta chỉ có một thân một mình đi." Quân Tiêu Dao cười tùy ý, thờ ơ nói.

 

 

Nhưng làm sao Hạ Chiếu Tuyết có thể nghĩ như vậy được.

 

 

Có thể nói, chỉ cần có họ Vân này chắc chắn có liên quan đến Vân Thánh đế cung.

 

 

Vậy thì không thể đối đãi như bình thường được.

 

 

Dù sao đó cũng là thế lực chung cực chân chính, sự tồn tại đỉnh cao ở vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Có thể nói cho dù Thánh triều Thượng Cổ cường thịnh vô song một đời đối mặt với Vân Thánh đế cung cũng phải kiêng ky ba phần, khiêm tốn cúi đầu.

 

 

Chứ đừng nói hiện tại đã chia cách ra ba thánh triều.
Bình Luận (0)
Comment