Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3024 - Chương 3157: Quân Tiêu Dao Vào Khởi Nguyên Chỉ Cảnh

Chương 3157: Quân Tiêu Dao vào Khởi Nguyên chỉ cảnh Chương 3157: Quân Tiêu Dao vào Khởi Nguyên chỉ cảnhChương 3157: Quân Tiêu Dao vào Khởi Nguyên chỉ cảnh

 

 

Bên này, Quân Tiêu Dao chợt cất bước mà ra.

 

 

"Tiêu Dao, ngươi..."

 

 

Đám người Hạ Uyển Họa đều nhìn về phía hắn.

 

 

"Ta muốn đi vào Khởi Nguyên chỉ cảnh." Quân Tiêu Dao thờ ơ nói.

 

 

"Ngươi làm gì vậy?"

 

 

Trưởng lão Khởi Nguyên Học Phủ thấy hành động của Quân Tiêu Dao, kinh ngạc hỏi.

 

 

Mấy người bọn họ đều không được phép đi vào Khởi Nguyên chỉ cảnh.

 

 

Quân Tiêu Dao không để ý, trực tiếp muốn đi vào. "Ngươi đây là làm trái quy củ của Khởi Nguyên Học Phủ sao?" Tần Thái Uyên bỗng nói.

 

 

"Làm trái quy củ là phải bị trục xuất khỏi Khởi Nguyên Học Phủ đó."

 

 

Bên cạnh, Lê Tinh Hà cũng nói.

 

 

Thực ra bọn họ cũng có chút không ưa Quân Tiêu Dao.

 

 

Trong ánh mắt Quân Tiêu Dao có trên cao nhìn xuống tự nhiên, hơn nữa coi khinh họ.

 

 

Điêu này khiến Lê Tinh Hà cực kỳ khó chịu.

 

 

Hắn thậm chí cảm thấy Hạ Uyển Họa sở dĩ cự tuyệt bọn họ, có phải cũng có nguyên nhân của Quân Tiêu Dao bên trong không.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao căn bản không để ý. Bước chân hắn đạp mạnh, thân hình lóe lên, trực tiếp xé rách hư không mà đi.

 

 

Theo lý thuyết, muốn vào Khởi Nguyên chi cảnh cũng không đơn giản như vậy, có tâng tầng vách ngăn không gian.

 

 

Nhưng đừng quên, Quân Tiêu Dao nắm giữ Không Thư, có đạo không gian cực hạn.

 

 

Chuyện này không tính là trở ngại gì với hắn.

 

 

Trưởng lão của Khởi Nguyên Học Phủ cũng sững sờ, không biết Quân Tiêu Dao muốn làm gì.

 

 

"Làm trái quy củ của học phủ, về sau không tránh được một phen trách phạt."

 

 

Đám người Tần Thái Uyên, Lê Tinh Hà đều cười khẩy. "Quân công tử hắn có chuyện gì vậy chứ?"

 

 

Hồng Tụ quận chúa kinh ngạc nói.

 

 

Mà Hạ Uyển Họa nhìn thoáng qua tấm gương trong hư không, nhìn Vân Khê đang đại chiến hai người Đông Phương Hạo và Lý Vô Song.

 

 

"Hẳn là... người rất quan trọng đối với hắn nhỉ"

 

 

Hạ Uyển Họa lẩm bẩm tự nói.

 

 

Bên trong Khởi Nguyên chỉ cảnh.

 

 

Tiểu thế giới chỗ đám người Vân Khê, hư không vỡ nát, thiên địa đổ sụp.

 

 

Tiểu thế giới cấp bậc này đối mặt với đại chiến cấp bậc Chuẩn Đế vẫn có vẻ hơi yếu ớt.

 

 

Lý Vô Song tất nhiên khỏi nói, là tu vi Chuẩn Đế chân chính.

 

 

Tuy rằng ở trước mặt mọi người, hắn không thể sử dụng Chiến Hoàng Huyền Công hoặc là lực lượng bản nguyên tam giáo.

 

 

Nhưng lấy ngộ tính của Đấu Thiên Chiến Hoàng hắn, thần thông tuyệt học của đế tộc Lý thị đều được hắn phát huy lô hỏa thuần thanh.

 

 

Đông Phương Hạo tuy còn chưa đạt đến cấp Chuẩn Đế, nhưng Phệ Đạo Thánh Thể cộng thêm Tiên Linh Bảo Tháp.

 

 

Thậm chí Chuẩn Đế nhất kiếp đều không làm gì được hắn.

 

 

Vân Khê tự nhiên cũng rất cường thế, người mang Tiên Linh Chỉ Tâm và Tiên Linh Chỉ Cốt.

 

 

Còn lĩnh ngộ ra áo nghĩa Phi Tiên.

 

 

Nhưng dù vậy, đối đầu với hai người này, Vân Khê vẫn ở thế hạ phong. Trên thực tế, Vân Khê đã đủ yêu nghiệt.

 

 

Dù sao đối thủ của nàng đều không phải người bình thường.

 

 

Đổi lại là thiên kiêu khác, dù là yêu nghiệt cấp Chuẩn Đế của vũ trụ Khởi Nguyên, phỏng chừng cũng đã sớm bại lui.

 

 

Nhưng Vân Khê lại vẫn kiên trì.

 

 

"Thật đúng là cố chấp, Lý huynh, trực tiếp trấn áp nàng đi." Đông Phương Hạo nói.

 

 

Tuy hẳn cũng rất muốn trực tiếp luyện hóa Tiên Linh Chi Tâm và Tiên Linh Chi Cốt của Vân Khê.

 

 

Nhưng nếu như hắn thật sự vì vậy khiến cho Vân Khê vẫn lạc.

 

 

Sợ rằng đế tộc Vân thị thậm chí Vân Thánh đế cung đều sẽ không bỏ qua cho hắn.

 

 

Đông Phương Hạo làm sao đi nữa cũng không thể thật sự trấn sát Vân Khê ngay trước mặt mọi người.

 

 

Nhưng mục đích của hẳn là để Tiên Linh Chi Tâm và Tiên Linh Chi Cốt của Vân Khê cùng Tiên Linh Bảo Tháp của hắn.

 

 

Tiên Linh tam bảo cộng minh.

 

 

Nhờ đó có lẽ có thể cảm ứng được cơ duyên truyền thừa chân chính Tiên Linh Đế để lại ở vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Đông Phương Hạo lân nữa thôi động Tiên Linh Bảo Tháp.

 

 

Trong đó có lực lượng khủng khiếp hiển hiện đến từ một đại lão Đế cảnh bị giam giữ trong bảo tháp.

 

 

Lý Vô Song thấy thế, cũng thôi động lực lượng cấp Chuẩn Đế xuất thủ. Hai người đều sử dụng lực lượng chí cực đè ép tới.

 

 

Trong chớp mắt, thiên địa đều dường như bị lập úp.

 

 

Dao động này làm cho người ta hít thở không thông.

 

 

Vân Khê thấy thế, khuôn mặt xinh đẹp lại không hề có nửa phần sợ hãi.

 

 

Đối với nàng, sau khi Quân Tiêu Dao gần như nhập tịch thì không còn chuyện gì làm nàng sợ hãi nữa.

 

 

Nhưng ngay vào khoảnh khắc này.

 

 

Toàn bộ tiểu thế giới thình lình bắt đầu chấn động kịch liệt, tựa như không chịu được một loại lực lượng khủng bố nào đó.

 

 

"Hửm?"

 

 

Lý Vô Song và Đông Phương Hạo thấy thế, ánh mắt nhìn qua. Bọn họ bất ngờ nhìn thấy, một đại thủ che trời lượn lờ lấy ý Hỗn Độn kinh khủng như thâu tóm cả thế giới đánh ra!

 

 

Khí tức của cự chưởng pháp tắc đó quá kinh khủng, Hỗn Độn Khí quấn quanh, vân tay có thể nhìn thấy rõ ràng.

 

 

Giống như có thể một chưởng diệt thết

 

 

"Là ail"

 

 

Ánh mắt hai người đều không nhịn được rung động.

 

 

Loại khí tức ấy quá kinh khủng, một chưởng đánh xuống, dường như cả tiểu thế giới đều muốn vỡ nát.

 

 

Hai người bọn họ đều là đứa con khí vận tế ngộ bất phàm.

 

 

Nhưng lúc này lại có một loại vô lực, cảm giác được một loại cảm giác ngạt thở không cách nào chống cự. Hai người bọn họ chuyển thế công về phía đại thủ che trời.

 

 

Toàn bộ tiểu thế giới nháy mắt rung chuyển, thiên địa tựa như đều muốn tan vỡ, sao trời mai một, mặt đất lún xuống.

 

 

Bốp bốp!

 

 

Không có bất kỳ trì hoãn nào.

 

 

Hai người Lý Vô Song và Đông Phương Hạo đều nhận phải trùng kích khủng khiếp.

 

 

Ngực chấn động, khí huyết sôi trào, có tiếng xương nứt truyên ra.

 

 

Hai người nôn ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lùi lại!

 

 

Dù là Lý Vô Song cấp Chuẩn Đế cũng có chút chật vật, khó mà ngăn cản.

 

 

Đông Phương Hạo dù có Tiên Linh Bảo Tháp giúp ngăn cản cũng bay ngược mà ra, hộc máu ba ngàn dặm.
Bình Luận (0)
Comment