Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3025 - Chương 3158: Sự Kinh Sợ Của Lý Vô Song Và Đông Phương Hạo

Chương 3158: Sự kinh sợ của Lý Vô Song và Đông Phương Hạo Chương 3158: Sự kinh sợ của Lý Vô Song và Đông Phương HạoChương 3158: Sự kinh sợ của Lý Vô Song và Đông Phương Hạo

 

 

Vân Khê thì không bị tí ảnh hưởng nào.

 

 

Vẻ mặt nàng ngơ ngác, sau đó quay đầu nhìn lại.

 

 

Một cái liếc mắt, tất cả ngoại vật dường như biến mất không thấy đâu nữa, tất cả náo động đều trở nên yên ẳng.

 

 

Chỉ có dáng người thon dài áo trắng như tuyết, như tiên giáng trần đập vào tâm mắt.

 

 

Đồng tử vốn mang ý lạnh nhạt của Vân Khê lúc này im lặng run rẩy, như băng xuân tan rã.

 

 

Nhìn Vân Khê sững sờ tại chỗ, có phần đờ đẫn.

 

 

Tuấn nhan của Quân Tiêu Dao lộ ra ý cười ôn hòa như nắng ấm vào đông.

 

 

"Khê Nhi, đã lâu không gặp."

 

 

Vân Khê vẫn đứng ngây ra đó, chỉ là trong mắt lặng lẽ đong đây nước mắt.

 

 

Đầu óc nàng trống rỗng.

 

 

Bóng dáng nhìn thấy trong mơ vô số lần, lúc này lại lần nữa gặp được.

 

 

Lại không chân thực như thế.

 

 

Giật mình như mộng.

 

 

"Ca... ca ca, đây là mơ ư?”

 

 

Giọng nói Vân Khê ngập ngừng.

 

 

Thấy dáng vẻ này của Vân Khê, đáy lòng Quân Tiêu Dao cũng khế thở dài.

 

 

Sau khi thân Thánh Thể Đạo Thai xảy ra chuyện, cũng quả thực đã vất vả cho đứa nhỏ này.

 

 

Là muội muội của Quân Tiêu Dao, nàng không có tư cách yếu đuối gào khóc, ngược lại phải gánh lấy áp lực.

 

 

Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao cũng đi đến trước mặt Vân Khê, vươn tay vuốt đầu nhỏ của nàng.

 

 

Giống như khi trước.

 

 

Cho đến lúc này, Vân Khê mới có cảm giác chân thực.

 

 

Nàng trực tiếp nhào vào trong ngực Quân Tiêu Dao, ôm chặt lấy hắn.

 

 

Giống như hơi buông lỏng tay là Quân Tiêu Dao sẽ như mộng tan biến.

 

 

Quân Tiêu Dao mỉm cười, sau đó nói: "Khê Nhi, muội chẳng hỏi han gì mà xác định là ta như vậy luôn hả."

 

 

"Lỡ như là người khác giả dạng lừa ngươi thì sao?”

 

 

Vân Khê vẫn chôn đầu nhỏ trong ngực Quân Tiêu Dao.

 

 

Nàng truyền ra âm thanh, mang theo một tia nghẹn ngào nức nở.

 

 

"Khê Nhi có thể xác định, mùi của ca ca sẽ không thay đổi, người khác cũng không bắt chước được."

 

 

Vân Khê bây giờ quả thực còn chưa rõ lắm, vì sao Quân Tiêu Dao lại xuất hiện vào lúc này.

 

 

Chuyện này quá mức khó bề tưởng tượng.

 

 

Đối với người không rõ chân tướng, đây quả thực là chuyện hoang đường.

 

 

Quân Tiêu Dao rõ ràng đã trúng Chiết Tiên Chú, gần như sắp chết, làm sao lại xuất hiện ở đây.

 

 

Nhưng.

 

 

Vân Khê không hề nghi ngờ.

 

 

Mùi đó, khí tức đó, còn có cảm ứng tâm linh thuộc vê duy nhất giữa huynh muội. Đều đang nói cho Vân Khê, đây chính là ca ca của nàng, tuyệt đối sẽ không sai.

 

 

Quân Tiêu Dao nghe vậy cũng cạn lời.

 

 

Vân Khê là chó nhỏ à, mũi thỉnh như thế?

 

 

Mà một bên khác, Đông Phương Hạo và Lý Vô Song cũng tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn qua,

 

 

Sắc mặt và ánh mắt hai người đồng thời cứng lại, mang theo một vệt khó tin cực hạn!

 

 

"Vân Tiêu?!I!"

 

 

Đầu óc hai người đều hơi quá tải.

 

 

Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

 

 

Bọn họ thậm chí nghỉ ngờ trong phút chốc, đây có phải là trò ảo thuật lừa bịp gì đó của Vân Khê không. Bọn họ quả thực không thể tin được!

 

 

Quân Tiêu Dao đã trúng Chiết Tiên Chú đấy!

 

 

Đó là nguyền rủa vô thượng của Ách tộc, Đại Đế đều phải khom lưng.

 

 

Song một chưởng vừa rồi đúng là quen thuộc, uy thế vô địch của Quân Tiêu Dao.

 

 

Một chưởng đè ép tất cả.

 

 

"Ngươi... Rốt cuộc là ai?"

 

 

Đông Phương Hạo không nhịn được thất thanh nói.

 

 

Hắn vốn còn hết sức vui mừng, hai hòn đá cản đường Đông Phương Ngạo Nguyệt và Quân Tiêu Dao đều xảy ra vấn đề.

 

 

Hắn chỉ cần giải quyết Vân Khê là có thể một đường lên trời. Nhưng bây giờ, nhìn Quân Tiêu Dao áo trắng như tiên, khí tức thâm thúy khủng bố tới cực điểm.

 

 

Đông Phương Hạo hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình.

 

 

"Động vào muội muội của ta, lá gan của các ngươi cũng không nhỏ."

 

 

Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh lùng như băng.

 

 

Đám người Lý Vô Song, Đông Phương Hạo sở dĩ còn sống chẳng qua là kết quả nuôi thả của hắn mà thôi.

 

 

Muốn để rau hẹ cao lên thêm.

 

 

Nhưng Vân Khê không thể nghi ngờ là vảy ngược của Quân Tiêu Dao.

 

 

Bọn họ đây là đã chạm đến ranh giới cuối cùng.

 

 

"Không thể nào..."

 

 

Dù là Lý Vô Song, lúc này vẻ mặt cũng rất khó coi.

 

 

Hắn hiện tại đã là Chuẩn Đế.

 

 

Nhưng vẫn bị Quân Tiêu Dao một chưởng đánh bay.

 

 

Cho dù hắn không thi triển hết toàn lực, nhưng Quân Tiêu Dao cũng chỉ là đánh ra một chưởng mà thôi.

 

 

"Không đúng, khí tức của ngươi..."

 

 

Vẻ mặt Lý Vô Song ngẩn ra, sau đó phản ứng lại, vẻ mặt mang theo một tia run sợ.

 

 

Hắn đã dung hợp ký ức của Đấu Thiên Chiến Hoàng, tự nhiên cũng có tâm mắt của hắn.

 

 

Quân Tiêu Dao hẳn là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai mới đúng.

 

 

Nhưng một chưởng vừa rồi lại không có lực lượng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai. Ngược lại lượn lờ ý Hỗn Độn.

 

 

"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, ngươi bây giờ rốt cuộc là tình huống thế nào?"

 

 

Ánh mắt Lý Vô Song gắt gao nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, giống như muốn nhìn thấu hắn.

 

 

Đối mặt với sự kinh sợ của Lý Vô Song và Đông Phương Hạo.

 

 

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lạnh lùng như băng.

 

 

Sau khi thân Thánh Thể Đạo Thai của hắn gần như chết đi.

 

 

Giới Hải ít đi một ngọn núi lớn đè trên đỉnh đầu.

 

 

Cũng khó trách loại như Đông Phương Hạo, Lý Vô Song sẽ cảm giác bản thân lại được rồi.

 

 

Quân Tiêu Dao không nói hai lời, bàn tay giơ lên, lửa Hỗn Độn bốc lên, vô số phù văn chìm nổi trong đó, lượn lờ ý Hỗn Độn.

 

 

Nhiệt độ trong thiên địa tăng lên với tốc độ kinh người.

 

 

Cuối cùng, lòng bàn tay Quân Tiêu Dao, Hỗn Độn Chân Hỏa ngưng tụ thành một đóa sen lửa Hỗn Độn, hư không xung quanh thậm chí đều bắt đầu bùng cháy, bị dư diễm đốt sập.

 

 

Vèol

 

 

Quân Tiêu Dao tùy ý ném mạnh sen lửa Hỗn Độn ra.

 

 

Đuôi lửa do sen lửa biến ra vậy mà một đường đốt sạch không gian.

 

 

"Cái đó là..."

 

 

Đồng tử của Lý Vô Song chợt ngưng.

 

 

Vừa rồi Quân Tiêu Dao xuất chưởng, ý Hỗn Độn lượn lờ.

 

 

Hiện tại hỏa diễm này, nếu không ngoài ý muốn thì chính là lửa Hỗn Độn trong truyền thuyết. Chương 3159: Thân phận bị công khai, kinh hãi khắp nơi

 

 

Lý Vô Song là Đấu Thiên Chiến Hoàng đã từng, tâm mắt hiển nhiên cũng không thấp.

 

 

Hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong ánh mắt mang theo một vệt không cách nào tin tưởng.

 

 

"Sao có thể, sao ngươi lại là Hỗn Độn Thể"

 

 

Lý Vô Song không nhịn được nói.

 

 

"Cái gì?"

 

 

Đông Phương Hạo bên cạnh cũng sững người, biểu cảm có phần đờ đân.

 

 

Hỗn Độn Thể?

 

 

Hỗn Độn Thể cùng là thể chất cổ kim vô song, đủ quét ngang thế gian. Quân Tiêu Dao không xảy ra chuyện thì cũng thôi, bọn họ có thể cho rằng, có lẽ là chỗ đặc biệt của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.

 

 

Nhưng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai biến thành Hỗn Độn Thể là chuyện gì thế này?

 

 

Còn một người có thể có hai loại thể chất nghịch thiên, Đông Phương Hạo căn bản chưa từng nghĩ như vậy.

 

 

Bởi vì trong quan niệm của hắn, đây căn bản là chuyện không thể.

 

 

Trong thiên hạ không thể có sự tồn tại nghịch thiên như thế.

 

 

Âm!

 

 

Sen lửa Hỗn Độn bay về phía hai người Đông Phương Hạo và Lý Vô Song, trực tiếp nổ tung.

 

 

Dấy lên sóng lửa Hỗn Độn ngập trời, bao phủ cả tiểu thế giới.

 

 

Tất cả tồn tại chạm vào Hỗn Độn đều bị thiêu rụi.

 

 

"ĐịU

 

 

Trong đó truyền đến tiếng hét lớn của Lý Vô Song.

 

 

Hắn và Đông Phương Hạo đều bị thương.

 

 

Hắn âm thầm thôi động bản nguyên tam giáo, dùng Chiến Hoàng Huyền Công hộ thể mới miễn cưỡng chặn được Hỗn Độn Chân Hỏa, nhưng bên ngoài cơ thể cũng cháy đen, máu tươi ào ạt.

 

 

Đông Phương Hạo muốn dùng năng lực của Phệ Đạo Thánh Thể cắn nuốt Hỗn Độn Chân Hỏa.

 

 

Kết quả trực tiếp bị căn trả, máu tươi trong miệng nôn ra như điên.

 

 

Hỗn Độn Chân Hỏa là thủ đoạn đặc hữu của Hỗn Độn Thể.

 

 

Kẻ hèn Phệ Đạo Thánh Thể, lại làm Sao có thể cắn nuốt chứ?

 

 

Phệ Đạo Thánh Thể tuy mạnh, nhưng so sánh với Hỗn Độn Thần Thể cổ kim vô song, cũng căn bản là không tồn †ại ở cùng một đẳng cấp.

 

 

Ngay sau đó, Đông Phương Hạo trực tiếp dùng Tiên Linh Bảo Tháp hộ thân mới không chịu thương tổn nghiêm trọng hơn.

 

 

Hai người bọn họ trực tiếp xoay người nhanh chóng lùi lại, hoàn toàn không dám dừng lại ở đây.

 

 

Về phần Quân Tiêu Dao ôm Vân Khê trong lòng.

 

 

Sóng lửa Hỗn Độn tự nhiên không có ảnh hưởng đến hắn.

 

 

Nhưng cả tiểu thế giới đều bắt đầu sụp đổ, hư không bất ổn, bắt đầu vỡ nát.

 

 

Uy lực của sen lửa Hỗn Độn vẫn làm Quân Tiêu Dao tương đối hài lòng.

 

 

"Khê Nhi, chúng ta rời khỏi Khởi Nguyên chỉ cảnh trước." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

Vân Khê từ trong lòng Quân Tiêu Dao chui ra, mí mắt hơi sưng đỏ.

 

 

Trên lông mi dài vẫn treo nước mắt óng ánh.

 

 

Thực ra nàng là một thiếu nữ rất kiên cường.

 

 

Chỉ có chuyện của Quân Tiêu Dao mới có thể làm nàng cảm xúc chập trùng.

 

 

Quân Tiêu Dao đưa tay lau đi nước mắt trên mi Vân Khê.

 

 

"Trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, vi huynh biết trong lòng muội có rất nhiều nghỉ muội."

 

 

"Đợi sau khi trở về ta lại nói với ngươi."

 

 

Song Vân Khê lại nắm chặt tay Quân Tiêu Dao.

 

 

Khuôn mặt tinh xảo rất lâu đều chưa từng lộ ra vẻ tươi vui nở nụ cười thanh lệ tuyệt mỹ.

 

 

"Thực ra không cần giải thích nhiều như vậy, chỉ cần ca ngươi còn ở bên cạnh Khê Nhi... Là tốt rồi."

 

 

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao cũng hơi sững sờ.

 

 

Sau đó đáp lại một nụ cười, gật đầu nói: "Được."

 

 

Sau đó, hắn và Vân Khê rời khỏi Khởi Nguyên chỉ cảnh.

 

 

Lấy thực lực của Vân Khê, cũng không cần thiết tiếp tục ở trong Khởi Nguyên chỉ cảnh.

 

 

Lúc Quân Tiêu Dao và Vân Khê hiện thân bên vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Thế lực các phương vũ trụ Khởi Nguyên ở đây đều lặng yên không tiếng động.

 

 

Toàn trường đều lặng như tời

 

 

Rất nhiều cảnh tượng vừa rồi, mọi người ở đây tự nhiên đều nhìn thấy thông qua kính thủy tỉnh.

 

 

Người của thế lực các phương ở đây đều không phải kẻ ngốc, đầu óc chợt chuyển là lấy lại tinh thần.

 

 

Thân phận của Quân Tiêu Dao lộ ra sớt!

 

 

Vô số ánh mắt rơi vào trên người Quân Tiêu Dao.

 

 

Trưởng lão của Khởi Nguyên Học Phủ lại càng là mắt trừng lớn hơn chuông đồng.

 

 

Điều ông kinh sợ không chỉ là thân phận của Quân Tiêu Dao.

 

 

Mà còn là thủ đoạn và thực lực hắn bày ra trong Khởi Nguyên chỉ cảnh.

 

 

"Hỗn Độn Thể, thật sự là Hỗn Độn Thể..."

 

 

Đôi môi trưởng lão học phủ này đều đang run rẩy.

 

 

Thể chất vạn cổ vô song như vậy ở ngay trong Khởi Nguyên Học Phủ bọn họ, bọn họ vậy mà không phát hiện!

 

 

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là Quân Tiêu Dao đi cùng Hạ Uyển Họa vào.

 

 

Bình thường thì thiên kiêu vào Khởi Nguyên Học Phủ đều có thể mang theo bên mình mấy tùy tùng.

 

 

Cho nên học phủ không hề chú ý tới Quân Tiêu Dao, rất tự nhiên coi hắn thành tùy tùng của Hạ Uyển Họa.

 

 

Chỉ riêng tin tức Hỗn Độn Thể xuất thế cũng đủ để kinh hãi toàn bộ vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Đừng nói chi là thân phận chân chính của Quân Tiêu Dao có thể gọi là thạch phá kinh thiên!

 

 

Thiếu chủ đế tộc Vân thị Giới Hải.

 

 

Thân phận này ở Giới Hải là biển chữ vàng.

 

 

Mà ở vũ trụ Khởi Nguyên, thân phận này liên quan đến một quái vật khổng lồ đứng sừng sững trên đỉnh phong vũ trụ.

 

 

Vân Thánh đế cung!

 

 

Ừng ực...

 

 

Những cường giả tu sĩ các phương ở đây đều âm thâm nuốt nước miếng.

 

 

Đương nhiên cũng có một số tu sĩ lộ ra nghi hoặc.

 

 

Bởi vì bọn họ đã nghe nói sự tích của Quân Tiêu Dao ở Giới Hải.

 

 

Hắn hẳn đã trúng Chiết Tiên Chú mới đúng.

 

 

Hơn nữa, chuyện Quân Tiêu Dao là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đã là chuyện mọi người đều biết.

 

 

Hiện tại Quân Tiêu Dao lại bày ra thể chất Hỗn Độn.

 

 

Điều này làm cho tất cả mọi người đều không rõ.

 

 

Nhưng bất kể thế nào, ngay cả người muội muội Vân Khê này đều đã xác nhận, như thế nào đi nữa cũng không thể xảy ra sai lầm.
Bình Luận (0)
Comment